Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

...

Tiểu thuyết gốc · 1614 chữ

XIN HÃY YÊN NGHỈ

chap26

Như bao cô gái khác, nhóm bầu tấu kiếm cũng thích ăn vặt, từ nãy đến giờ cầy qua bốn quán rồi. Bánh xèo, miến ngan, ngô nướng, cháo tía tô...ngon ơi là ngon, nhắc mà thèm ghê.

Hiện tại họ đang nhâm nhi ở quán thứ năm để ăn chè thập cẩm nhiều đá, tất nhiên đi ăn cũng phải chọn nơi đảm bảo vệ sinh thực phẩm nhé, chứ mấy quán ruồi bu đầy thì miễn ghé dù chỉ một lần.

Di cầm thìa xúc miếng thạch dừa cho vào miệng, nhai ngon lành xong nói "Bọn mày có cảm thấy gì không?" Nhi - Bích nhìn Di, thấy ánh mắt bạn liếc về phía bàn khác cách chỗ họ chưa tới 10 mét, một nam một nữ có vẻ là người yêu đang thưởng thức món chè đậu đen và trò chuyện gì đó khá là vui vẻ. Các nàng nhìn phía ấy trùng hợp hai người kia cũng nhìn họ, lập tức đôi tình nhân lại cặm cụi ăn.

Bích khẽ nhếch môi bảo "Có hai nhóm luân phiên theo dõi bọn mình chứ gì. Tao nhận ra từ trước mày rồi, nhóm khác là hai gã đàn ông mặc quần áo thể thao đi con Wave Victoria, cứ nhằm lúc bọn mình ngồi ở quán nào là thay đổi cho nhau bám đuôi. Bọn mày còn nhớ lúc nãy tao dừng xe để kiểm tra xăm lốp mà bọn mày cằn nhằn sao không đẩy ra quán chứ hả? Thực ra có bị gì đâu, khi đấy tao nhìn gương chiếu hậu thấy hai gã đàn ông cũng chạy chầm chậm dừng cách chỗ bọn mình không quá xa, tao cố tình kiểm tra thật lâu thì nhóm đó chần chừ chút xong phóng qua bọn mình luôn như thể chỉ là người vô tình lướt qua nhau. Lát sau thôi cặp đôi nam nữ kia xuất hiện và cũng dừng đỗ phía sau bọn mình, vờ vịt nói chuyện điện thoại mãi tới khi mình đến quán chè này thì họ cũng theo vô ngay." Nhi mỉm cười khâm phục sự quan sát tỉ mỉ ấy, giơ tay lên khẽ chọc chọc ngón trỏ vào má bạn, trêu "Bé Bích tài quá! Chị thương bé!" Di cũng cười chọc ngón tay vào má kia của Bích, nói giỡn "Chả thế mà nó học giỏi nhất nhóm mình. Tao với mày còn phải làm đàn em cho nó dài dài Nhi ơi." Bích béo má lại hai bạn và vui vẻ đùa cợt "Không được hỗn. Chị hiếp tụi bay bây giờ."

Giỡn chơi với nhau thêm vài phút thì họ mới nghiêm túc như ban đầu, Di nói "Bọn chúng muốn gì nhỉ?" Bích vét miếng chè cuối cùng ăn nốt, bình thản đáp "Một là giang hồ thù oán gì đó, hai là bọn biến thái, ba là cảnh sát." Nhi - Di cùng im lặng nghe Bích phân tích. Bích nói tiếp "Trường hợp một thì tao nghĩ là không khả năng vì những vụ trước bọn mình làm đều triệt tận gốc không bỏ xót đứa súc vật nào, người thân hay họ hàng bạn bè chúng nó không thể biết được. Trường hợp hai thì dễ giải quyết nhưng cũng không giống, nhìn họ tao cảm giác có tổ chức có kế hoạch đàng hoàng, cho dù là biến thái trình độ cao thì cũng hiếm lắm. Tao lo là trường hợp ba kìa, sáng nay có cảnh sát hình sự tìm gặp con Nhi, bề ngoài hỏi han bình thường nhưng thực chất lại ngầm thử phản ứng của mày. Tao trông dáng đi uyển chuyển nhẹ nhàng của chị Ngọc đó thì cũng đoán được phần nào thân thủ phải thuộc loại giỏi, người như vậy chẳng thể chỉ là lính thông thường, chí ít cũng cấp bậc đội trưởng trọng án trở lên, ra lệnh cho thuộc cấp giám sát con Nhi là điều dễ hiểu." Nhi gật gù cho rằng bạn nói quá hợp lý. Di hỏi Bích "Vậy mày tính thế nào?" Nàng tấu xầm xì nhỏ mấy câu, cô bầu và chị kiếm ghé tai lại nghe cho rõ.

Bốn phút sau ba người đồng loạt đứng lên bước về phía quầy thanh toán để trả tiền xong đi ra khỏi quán. Vừa lúc đó cặp nam nữ kia cũng tức khắc đứng dậy.

Tại chỗ trông giữ xe cho khách ngoài quán chè, Nhi - Di đi lấy Atila - SH trước, Bích thì nấn ná bắt chuyện với anh chàng trông xe, giả vờ hỏi các địa điểm ăn chơi phố nọ đường kia để anh ta lơ đễnh cho Nhi dễ bề hành động. Khi Di - Nhi dắt hai cục cưng ra, Nhi nháy mắt với Bích báo hiệu hoàn thành nhiệm vụ. Bích lịch sự chào anh trông xe và đi lấy Yamaha của mình.

Cặp đôi kia không chậm trễ bước mau ra lấy con xe Jupiter V đời 2002 mầu đỏ, yên vị trên yên cao su, người nam đề máy, rồ ga thì đột ngột vang lên tiếng "Xì ì ì ì ì..." báo hiệu lốp xe xịt hơi xẹp lép, hóa ra ban nẫy chị Nhi nhà ta nghịch ngợm rút "nhầm" cái van ở lốp xe máy đối phương khiến bao nhiêu hơi căng thoát sạch.

Cặp nam nữ đủ tỉnh táo phán đoán mình bị giở trò, người nữ tức khắc gọi điện thoại thông báo cho nhóm khác hỗ trợ. Vài chục giây sau có con Wave Victoria của hai người đàn ông mặc đồ thể thao phóng vụt qua quyết không để mất dấu ba cô gái tài sắc.

...

Hiện tại là 22 giờ 24 phút, tầm này giao thông tuy không ùn tắc nhưng vẫn còn khá tấp nập.

Xe của hai người đàn ông cứ bám theo xe của ba cô gái ở một khoảng cách đủ xa nhất định.

Bình thường được vài phút thì ba nàng bắt đầu giảm tốc, phóng xe chậm hết mức, bởi thế mà xe phía sau cũng phải chậm theo. Hai người đã cảm thấy sốt ruột, nếu tiếp tục chạy chậm thì chắc chắn sẽ bại lộ, chạy thẳng thì nhiệm vụ thất bại về ăn mắng, chưa biết nên quyết định thế nào nữa. Vốn dĩ họ chỉ muốn truy bắt trấn áp tội phạm chứ chẳng muốn theo dõi chán phèo như này, tại đội trưởng Ngọc tài ba xinh đẹp hạ lệnh rằng cô gái tên Nhi đi Atila có thể là một mắt xích quan trọng biết điều gì đó trong vụ trọng án xác không đầu mất tích (chị Ngọc không hề bảo với họ Nhi là nghi can), nhất cử nhất động đều phải theo sát.

Ba cô chạy xe ủn ỉn thêm một lúc thì thấy ven đường có nhóm năm cảnh sát giao thông đi môtô đứng đó lập chốt bắt lỗi vi phạm. Nhi - Di - Bích tấp lại gần rồi dừng đỗ, Bích tỏ vẻ hoảng hốt vừa nói vừa chỉ tay ra đằng sau "Các chú ơi cứu chúng cháu với! Hai thằng lưu manh kia cứ đi theo dọa nạt quấy rối bọn cháu í, bọn nó còn không đội cả mũ bảo hiểm nữa kìa."

Giúp người đẹp là điều ai ai cũng thích thú tình nguyện, thấy đối phương chỉ mỗi hai người thì cũng dễ xử lý nên một đồng chí liền thổi còi chỉ dùi cui vẫy vẫy ra hiệu hãy lại gần.

Hai chàng kia đoán chừng hành tung đã lộ, lại thấy ba cô gái rồ ga chạy tiếp, định đuổi theo thì bị cả năm đồng chí giao thông ùa ra bao vây giữ chặt xe không cho đi đâu. Loáng thoáng nghe được tiếng hát của Bích vọng lại "🎵Hãy khóc đi khóc đi đừng ngại ngùng🎵..." Thế là chẳng mấy chốc nhóm bầu tấu kiếm xa dần xa dần khuất luôn tầm mắt.

Một đồng chí nói "Có công dân báo các anh giở trò quấy rối họ, yêu cầu cho chúng tôi kiểm tra giấy tờ."

Tiến thoái lưỡng nan, hai hình sự chỉ còn biết chửi thề "Chết tiệt!" và lôi thẻ ngành công tác ra.

...

Ngọc mặc bộ đồ da màu đen trông thân hình thật đẹp và quyến rũ, tựa lưng vào một thân cây ngắm khung cảnh đèn đường giữa trời đêm, hiện cô đang đứng ở nơi bờ hồ gió mát, mái tóc thi thoảng phất phới.

Vừa nhận được cuộc gọi đến từ lính của mình báo họ đã bị phát hiện mất dấu ba cô gái mà Ngọc chả chút phản ứng chau mày khó chịu tí nào, cô cứ bình thản ra lệnh rút lui về nghỉ ngơi tựa như đã đoán trước được kết quả.

Cầm điện thoại Samsung Galaxy J2 Prime trong tay, mở khóa hiển thị, màn hình là ảnh chụp của chính cô mặc lễ phục tốt nghiệp, đội cái mũ lệch tươi cười. Ngọc bấm vô bộ sưu tập, mục video. Cô tốn bao công sức tâm tư mới lần ra được manh mối này.

[Trong đoạn phim ngắn hai phút rưỡi ấy là đang chiếu cảnh Nhi - Bích đóng giả gái hư hỏng bước đến ngồi gần một gã đàn ông, tiếp cận làm quen nhanh chóng. Họ nói chuyện được mấy câu thôi thì gã đó đã hí hửng rạng rỡ, cả ba cùng đứng dậy bước ra khỏi quán bar.

Gã đàn ông đó chính là Hùng, đây cũng là lần cuối người ta thấy mặt hắn.]

😠😠😠😠

Bạn đang đọc Xin Hãy Yên Nghỉ sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.