Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

....

Tiểu thuyết gốc · 1895 chữ

Đến đoạn giao lộ ở ngã tư mọi người đều dừng lại vì đèn đỏ ấy thế nhưng vẫn có vài trường hợp cứ thế vượt ẩu bất chấp gây nguy hiểm tới các phương tiện khác, căn bản tối thiểu cũng cố tình không hiểu, nhanh chậm đéo gì một hai phút mà chạy kiểu láo lếu như thế chứ.

  Ba nàng của chúng ta luôn nghiêm chỉnh chấp hành luật giao thông đường bộ, đợi đèn xanh bật sáng thì mới di chuyển. Chạy thêm khoảng gần hai cây số thì họ tách nhau ra mỗi người một hướng riêng biệt, và thằng tóc húi cua kia vẫn phóng thẳng bám theo mục tiêu là Di.

  Về đến nhà, Di tắt máy xuống xe lấy chìa khóa, nhìn qua gương chiếu hậu cô đã biết có đứa theo dõi mình từ sớm, nhìn cái bản mặt côn đồ ác ý trông láo lếu thật, hiện tại hắn đang dừng đỗ cách nhà cô hơn hai mươi mét và gọi điện thoại với ai đó. Di vẫn thản nhiên mở cổng, dắt xe vô xong khóa chốt cửa kỹ càng. Lòng thầm nghĩ xã hội có quá nhiều thằng đáng chết, ánh mắt nó rõ ràng là ánh mắt sát nhân, chắc mình lại sắp phải dùng cẩu đầu trảm rồi, cô tự nói lầm bầm "Mẹ mày. Giỏi thì lẻn vào đây, tao bắt trói rồi quay mày như quay lợn luôn."

  Di tự nấu bữa trưa, thức ăn gồm có trứng ốp la, rau bắp cải luộc, thịt bò xốt vang cộng với bốn bát cơm đầy, ngon lành no bụng. Kết thúc còn tráng miệng bằng hai quả cam căng mọng (Măm măm nhiều thì lực chém mới khỏe)

  Dọn dẹp bát đĩa xong xuôi Di ngồi ghế sôpha tại phòng khách nghỉ ngơi, lấy điện thoại Oppo Reno 10x Zoom ra nghịch giải trí. Lát sau cô bật chế độ giám sát camera thì phát hiện thằng côn đồ kia vẫn còn ở chỗ cũ nhòm ngó săm soi (Nhà Di lắp camera khắp mọi vị trí, cả ngoài sân ngoài cổng đều có đủ) Di nhíu mày tỏ vẻ khó chịu, chửi "Tổ sư cha nhà mày!" Dứt câu liền đứng dậy đi chuẩn bị vài thứ, cô khẳng định thằng đó chắc chắn là đang chờ đợi đồng bọn.

  ...

  Thằng côn đồ ngồi Dream nhìn đi nhìn lại thật chi tiết căn nhà, nhìn cả các nhà hàng xóm xung quanh để dễ bề tính toán kế hoạch, hắn nghĩ "Nếu trèo qua tường cổng đột nhập được vào trong thuận lợi thì con này xác định luôn!..." Đang mường tượng ra khung cảnh sẽ cưỡng hiếp rồi đâm vài nhát dao giết chết con nhỏ đấy thì từ trong nhà một thứ đỏ đỏ bay ra va "Bụp" trúng ngay đầu nó, đó là quả cà chua to bằng nắm tay đã quá chín thành ra nhão nhoẹt bị thối.

  Đầu dính nhoe nhoét bẩn, thằng côn đồ dùng tay phẩy phẩy, mùi ghê quá, hắn nghiến răng tức giận lắm. Bất chợt lại thấy từ trong lỗ hổng nhỏ của cửa cổng thò ra một bàn tay trắng trẻo mảnh mai thon thả đang dán tờ giấy con con đã gắn sẵn băng dính, dòng chữ trên giấy ghi rành rành "Đ-T MẸ MÀY THEO DÕI TAO À CON CHÓ!"

  Tưởng con bé không biết nhưng thì ra ngược lại, hắn trợn mắt đạp chân chống xe, bước mau tới gần, thò tay vào khe hổng lần mò để xem cửa cài hay khóa định xông vô trả đũa. Khi vừa chạm đúng thanh sắt chốt cửa thì Di đứng bên trong cầm búa phang cho một phát mạnh vào cả bàn tay khiến hắn giật bắn người kêu "A..." mà rụt ngay tay về, nhăn nhó quan sát, vết bầm to to đỏ hồng, mấy sợi dây mạch máu gân cốt như sắp đứt ra hằn lên rõ rệt, xương đã bị rạn nứt. Hắn quả thực tức điên, lồng lộn muốn phát tác máu lưu manh thì lại nghe có tiếng gọi ở trên cao "Ê chó." Hắn ngẩng lên và bắt gặp "Hung thủ cà chua - Hung thủ búa" ló phần đầu cổ ra cao hơn cả cánh cửa cổng, có lẽ con ranh đó trèo thang. Đúng vậy, bên trong Di ngồi trên một chiếc thang gấp hình chữ A cao lêu nghêu.

  Di xinh đẹp của chúng ta khinh bỉ nhếch môi, chửi "Đ-t mẹ thằng côn đồ ăn cứt." Thằng khốn ôm tay vừa đau vừa cáu lớn tiếng chửi lại "Đ-t cụ nhà mày con đĩ dám đánh bố à! Bố mà vào được thì mày chết!" Một số người dân đi đường tò mò tụ tập đứng nhìn ở khoảng cách khá xa.

  Di không muốn tốn thời gian ầm ĩ, cô tự bóp nhẹ má mình kiểu trêu ngươi, nói "Bà sợ mày quá con ạ! Chờ đấy bà mở cửa cho." rồi thụt xuống mất dạng.

  Thằng khốn nghĩ Di chỉ nói mồm chứ đâu ngờ chục giây sau tiếng đẩy chốt cửa sắt cất lên, cửa phía trái hé mở ra thật. Hắn tức khắc đi xồng xộc vô.

  Đập vào mắt là khung cảnh Di mỹ nhân đứng chắp tay sau lưng, gương mặt bình thản chẳng biểu thị lo âu sợ hãi tẹo nào. Thằng khốn không chậm trễ rút trong túi quần ra con dao bấm ngắn, bật tách lưỡi dao, chạy phăm phăm muốn đâm thủng thân hình liễu yếu đào tơ đó. Gan cũng lớn lắm nhưng chắc hắn đã quên hình ảnh cô gái kiêu hùng cầm kiếm Nhật và phóng SH như bay hồi đêm qua.

  Di giấu vũ khí sắc bén cầm đằng sau lưng, khi thanh gươm chính nghĩa mới lộ diện định làm cú chém ngang chặt thằng cục súc thành hai khúc thì ba hồn bẩy vía thằng khốn đã rụng rời, quay phắt lại chạy trốn. Đáng tiếc Di vẫn chạy nhanh hơn, cô dùng chuôi kiếm đập mạnh trúng đầu đối thủ, thằng khốn choáng váng hoa mắt chóng mặt ngã gục nằm sấp xuống đất, bất tỉnh.

    Di bỏ tạm kiếm xuống đất, cô bước ra ngoài cửa về phía con Dream Thái của thằng khốn và dắt vô nhà, tươi cười ngây thơ bảo với những người dân tò mò đứng quanh đó "Không có gì đâu, chúng tôi đang tập kịch bản phim thôi. Anh í là bạn diễn cùng tôi." Và tất nhiên không quên xé tờ giấy.

  Có lẽ dân chúng đã bớt tọc mạch sau khi cánh cửa đó đóng, họ dần giải tán đường ai nấy đi.

  Di biết việc này không đơn giản nên gửi ngay tin nhắn cho cô gái dao bầu và cô gái mã tấu, đề nghị hỗ trợ.

  ...

    Vừa mở mắt tên côn đồ đã thấy ba cô gái xinh xinh đứng ngay trước mặt mình, đồng thời cũng rõ tình hình bản thân đang bị trói chặt ngồi trên ghế tại phòng khách, chí nguy chí nguy!

  Di bình tĩnh hỏi "Ai sai mày theo dõi tao?" Thằng côn đồ cố chứng tỏ ta đây không sợ, quát tháo "Đ-t mẹ con đĩ thả bố ra!" Di tát bốp luôn một phát mạnh vào má phải thằng đó, nó vùng vẫy định chửi tiếp thì ăn thêm phát tát cực đau nơi má trái.

  Di hỏi lại "Ai sai mày?" Thằng côn đồ không dám chửi nữa chỉ là thái độ lồi lõm trừng mắt lườm Di.

  Nhi làm một cú lên gối trúng đúng cằm thằng côn đồ, chửi "Bố láo à con bà mày chứ." Cú đòn này khiến thằng khốn chẩy máu chân răng, va răng cả vào môi dưới, mếu máo nhăn nhó.

  Bích chửi "Mày cứng mồm hả con chó!" rồi đi tới tủ lạnh lấy chai ớt Chinsu Siêu Cay trở lại. Tay trái bóp má thằng khốn, tay trái bóp chai dốc thẳng vô mõm thằng côn đồ.

  Hắn trợn lồi hai con ngươi, nước mắt nước mũi chẩy dàn dụa, mồm cứ há to thè lưỡi hệt như con cẩu "Hè. Hè. Hè..." nhằm giải tỏa bớt vị cay. Nhi đi lấy gáo nước lã đổ vô mồm nó để hạ chút nhiệt. Bích lại giơ lọ tương ớt xát gần mặt thằng khốn, quát "Ai sai mày?" Và lần này thì hắn chịu thua chả dám lì nữa, khai hết sạch.

  Di giáng một phát tát lật mặt nó, chửi "Yên Hùng Cuồng Lộ mả cha chúng mày. Toàn lũ súc vật đầu gấu lưu manh làm bẩn xã hội, chẳng ai coi lũ rác rưởi chúng mày là người đâu, chỉ có nhà xác mới hợp với bọn cặn bã chúng mày thôi."

  Bích hỏi "Mày đã báo cho đại ca mày biết địa chỉ chưa?" Thằng khốn lắc lắc đầu trả lời "Dạ em chưa báo gì hết ạ! Xin các chị tha cho em! Em chỉ là đứa tay sai thôi!" Bích hỏi tiếp "Băng đảng chúng mày tập chung ở đâu? Có bao nhiêu đứa?" Thằng khốn đáp "Dạ chúng em thường tụ tập tại vũ trường Pha Lê, thành viên của băng có hơn trăm người..." Di nói "Thôi đủ rồi." xong nhét cái giẻ lau bàn vô mồm thằng khốn để nó câm.

  Mặc hắn ú ớ sợ xệt, ba nàng ngồi ghế sôpha vừa uống coca vừa trò chuyện. Di bấm tin nhắn cho ai đó, lát sau tin phản hồi lại liền, cô bảo hai bạn "Tao hỏi chị tao về bọn Yên Hùng chó ghẻ rồi. Chính xác thì chúng nó có 196 đứa cả trai lẫn gái toàn côn đồ mất dậy tụ tập lại thành băng đảng, đại ca là thằng Phi Chột. Bọn này mới thành lập thời gian gần đây thôi, chơi thuốc lắc xì ke xấu xa đủ hết, du thủ du thực trộm cắp đánh người. Tuy cũng dùng dao kiếm chém người nhưng chưa đủ trình làm xã hội đen cứng cựa đâu, chỉ cần một cuộc điện thoại của chị tao là ngay trong ngày sẽ có 196 cái xác chết dễ như ăn cháo." Bích ngồi bên phải chọc ngón tay trỏ vào má Di, nói "Mày khùng à? Việc này bọn mình tự xử được." Nhi ngồi phía trái choàng tay khoác vai Di, nói "Vì tao mà mày gặp rắc rối. Mày đúng là luôn hết lòng vì bạn bè. Thương mày lắm Di ạ!" Di lườm Nhi và cù cho một trận, nói "Rắc rối quái gì chút việc vặt này. Vì mày hay vì con Bích, tao sẵn sàng tự mổ bụng mình không hối hận!" Nhi cười sặc sụa do bị cù, sao mà cô mến bạn thân quá, vui ơi là vui.

  Bích cũng cười thích thú nhào vô cù Nhi, ai bảo ngày thường Nhi hay trêu họ.

  Ba cô đùa nghịch thoải mái tầm mười bẩy phút thì nghiêm túc bàn bạc, quyết định chung cuối cùng đưa ra là tối nay sẽ đến vũ trường Pha Lê cho bọn côn đồ xuống mồ. Yên Hùng Cuồng Lộ á, chúng mày nghĩ chúng mày là ai? Chuẩn bị nếm mùi bầu - tấu - kiếm đi!

Bạn đang đọc Xin Hãy Yên Nghỉ sáng tác bởi TueTuyetLuan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TueTuyetLuan
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.