Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phải Thực Sự Làm Như Vậy Sao ?

Phiên bản Dịch · 1009 chữ

- Đi !

Thần chỉ nói một câu ngắn gọn và súc tích nhưng cũng đủ để khiến người khác nghe lời . Anh ôm Quyên lên đi ra ngoài, môi vẫn còn tồn tại nụ cười làm nhiều người phải chú ý , họ ngạc nhiên tới mức muốn nhập viện vì vỡ tim . Bang chủ lạnh lùng khát máu của họ đây sao ? Không thể nào ? Người đàn bà đó đã cho bang chủ uống thuốc gì vậy hả trời ? Có ai nói cho họ biết không ? Cứ nói và yên tâm họ sẽ không làm gì!

Thần bế Quyên một mạch ra tới xe và đặt cô ngồi xuống y như một cái máy đã được lập trình .

- Anh .... anh đưa tôi đi đâu ? Thả tôi ra mau !

Quyên hoảng loạn đến mất luôn cả sự sợ hãi vừa nãy , ra sức lấy tay đập cửa !

- Im ngay cho tôi ! Cô còn làm loạn coi chừng đứa con trong bụng cô đó !

-....

-Yên tâm tôi sẽ không làm gì nó !

TRời ơi ! Nếu được ước Quyên chỉ ước đây là một giấc mơ điên rồ , vừa mới nói coi chừng rồi ngay sau đó bộp lấy một câu choáng ngợp sẽ không làm gì ! Anh ta có bị thần kinh không vậy ? Cô chưa muốn lây cái bệnh này đâu nha !


Chiếc xe đi trên con đường với vận tốc chóng mặt làm Quyên sợ hãi bám chặt lấy thắt dây an toàn . Nhìn sang người đàn ông bên cạnh mặt cô nhăn nhó không khác gì con khỉ đang làm trò ! Cô có làm gì cho anh ta tức giận đâu :

- Đi chậm thôi !

-...

Thần bỏ ngoài tai , thật đáng sợ , chiếc xe còn lao nhanh hơn trước , như muốn đâm chết hết những người đi đường ! Quyên lúc này kinh hồn bạt vía đến ngất đi !

Lúc tỉnh dậy đã thấy mình trong một căn phòng có thể nói là rất xa hoa lộng lẫy . Nhưng điều đó không làm Quyên quan tâm mà thứ cô để ý nhất ở đây là cô nằm ở nơi này bao lâu rồi ? Ai đưa cô vào đây không nhẽ lại là Thần ? Không phải chứ !

' Cạch '

Tiếng cửa phòng được mở ra , Quyên theo bản năng tự vệ lùi lại đằng sau , người vào là Thần , anh muốn làm gì ?

- Ăn đi! Nó rất tốt cho con !

Thần đặt bát canh gà trên cái bàn kê gần đầu giường , thấy cô cứ nhìn bát canh gà , biết trong cái đầu đó đang chứa cái ngu xuẩn gì nên anh bèn lên tiếng :

- Yên tâm không có độc , tôi không ác đến mức giết chết con của mình đâu !

Thần dựa lưng mình áp sát tường nhìn Quyên một cách thú vị miệng cười như không cười !

- Anh đi .... đi ... ra ...!

Thần xoay người lại bước ra khỏi phòng và khẽ đóng cửa lại . Quyên nhìn bát canh gà rồi lại nhìn cái bụng mình đang réo lên ! Dù thế nào cũng không thể để baby đói được ! Bưng lên ăn nhưng mà rất chậm , mãi sau mới hết cô đặt lại cái bát về chỗ cũ liền cảm thấy buồn ngủ ......và sau đó cô ngủ thật ! Phụ nữ mang thai hầu như ai cũng thế , rất hay đói và buồn ngủ !

Vài tiếng sau :

Lúc này đã là buổi chiều ánh hoàng hôn yếu ớt chiếu lên mây tạo thành một mảng màu hồng , cảm nhận cô ai đó đang ôm lấy eo mình , nhìn lại ...........Má ơi !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Đưa tay bịt lấy miệng mình để tránh tiếng hét là Thần là anh ta , sao anh ta ngủ ở đây ?

- Dậy....!

đưa đôi tay khẽ lay Thần , Quyên cảm thấy có cái gì đó , rất ấm áp rất ngọt ngào đang bủa vây !

- .....

Khẽ mở đôi mắt nhìn cái người dám phá hỏng giấc ngủ ngon của mình , nếu là người khác sẽ chết không nơi chôn nhưng mà anh không thể làm gì được , ngay cả mắng cũng không vì phụ nữ mang thai rất nhạy cảm , rất dễ khóc và việc đó sẽ ảnh hưởng đến bé cưng ! Ngao ngán , mong cho bé đừng hay khóc giống mẹ không thì sự nghiệp của anh đến đây là tàn , hở ra mà khóc thì sao mà quản lý bang cho được ! khổ thế đấy !

-Anh không có phòng mà sang đây ! Nếu không có tôi có thể chuyển đi ! Anh...

-....

Quét mắt ..... chỉ hành động này cũng khiến ai đó câm lặng !

- Tôi....

- tôi chỉ muốn ôm con một lúc !

Đương nhiên ôm con ở đây cũng có thể hiểu là ôm cô vì con nằm trong bụng cô mà!

- Tôi không muốn giao con cho anh , tôi muốn nuôi nó , tôi dù chết cũng không rời xa nó đâu !

Giọng nói hùng hồn đúng là khí chất của một người mẹ đơn thân bảo vệ con mình mà !

- Tôi cũng muốn nuôi nó , vậy thì cô sống ở đây luôn đi ! Con sẽ có cả cha và mẹ !

- Tôi ....

Ngập ngừng sẽ luôn làm người ta nóng ruột và lúc này anh là người phải chịu cảm giác đó !

Quyên suy nghĩ một cách trầm tư đến lạ , cô không muốn xa con và càng không muốn sống cùng anh ! ôi ! Đau đầu chết mất ! Phải làm sao đây ?

T/g : chúc các bạn đọc truyện vui vẻ ! ^_^ Ai đi qua cho tg xin vài lời nhận xét nha

Bạn đang đọc Xin Anh Hãy Buông Tha Cho Tôi của Nkoc Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.