Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

CẤM KỴ

Phiên bản Dịch · 1469 chữ

Lưu Gia Hưng chết khiến cho đầu mối duy nhất của vụ án bị gián đoạn, vụ án không có tiến triển gì, dậm chân tại chỗ

Sau khi rời bệnh viện, về cục cảnh sát, 3 người Diệp Bân ngồi trước bàn làm việc của mình, không ai nói câu gì

"Diệp đội trưởng, đã có kết quả khám nghiệm tử thi" Một cảnh sát bước nhanh vào phòng Diệp Bân, cầm 1 tập tài liệu, đưa cho Diệp Bân

Diệp Bân ngồi trước bàn làm việc, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, đang trong trạng thái thất thần nên không phát hiện có người đi vào

"Diệp đội trưởng!" Giọng nói của người cảnh sát tăng lên một chút

"Hả?" Khi giọng nói của người cảnh sát kia tăng lên, Diệp Bân cuối cùng cũng nhận ra, có chút sửng sốt, sau đó nghi ngờ hỏi, "Thế nào? Có chuyện gì sao?"

"Diệp đội trưởng, đây là kết quả khám nghiệm tử thi của cậu sáng nay" Người cảnh sát nói xong, đưa tạp tài liệu trong tay cho Diệp Bân

Diệp Bân nhẹ gật đầu, cầm lấy kết quả khám nghiệm, chăm chú nghiên cứu

"Thời gian tử vong là 12 giờ tối, nguyên nhân là do bị dây thừng siết chặt cổ dẫn đến ngạt thở mà chết" Diệp Bân lẩm bẩm nói, sắc mặt trầm xuống

Căn cứ vào kết quả khám nghiệm tử thi, nguyên nhân cái chết của cậu bé này cũng không có gì đặc biệt, chỉ đơn giản là bị dây thừng siết cổ đến chết. Hơn nữa, sau khi xác định thêm, thời gian tử vong là 12 giờ tối, điểm này đã khiến cho vụ án trở nên ly kỳ

Diệp Bân để tập tài liệu trên bàn, hai tay ôm đầu, dựa vào bàn làm việc, rơi vào trạng thái trầm tư

"Từ 11h đến 12h, chỉ vỏn vẹn 1 tiếng, từ nhà của cậu bé đến sân chơi bị bỏ hoang, đã giết chết cậu bé một cách tàn nhẫn, treo trong buồng lái trên đỉnh vòng đu quay, chuyện như vậy, thật sự có người có thể làm được sao?"

Diệp Bân đang suy nghĩ phương thức gây án của hung thủ, nhưng dù nghĩ thế nào cũng đều cảm thấy, chuyện như này, con người căn bản không thể làm được

"Ngươi thông báo cho Trương Lam và Trần Huy, để bọn họ tới phòng làm việc của tôi"

"Vâng"

Sau khi người cảnh sát rời đi, 2 người Trương Lam và Trần Huy bước vào

"Sao vậy? Phát hiện ra cái gì sao?" Nghe Diệp Bân tìm mình, Trương Lam tưởng rằng Diệp Bân phát hiện ra cái gì

Diệp Bân khẽ lắc đầu, chỉ lên kết quả khám nghiệm tử thi trên bàn, "Hai người xem kết quả khám nghiệm tử thi chút đi"

Trương Lam và Trần Huy không hỏi nhiều, cầm tập tài liệu lên, cùng nhau xem

Sau khi 2 người xem hết tập tài liệu, Trương Lam nhìn về phía Diệp Bân, nói

"Giống với những gì chúng ta suy đoán lúc trước"

Trần Huy nói ra vấn đề quan trọng

"Như vậy, chúng ta có một vấn đề lớn, rốt cuộc là ai? Và bằng cách nào, có thể trong thời gian ngắn ngủi đó, giết chết một người và treo lên buồng lái trên đỉnh vòng đu quay?"

"Vụ án lần này, không thể điều tra theo cách bình thường, đầu tiên là cái chết của Vương lão đầu, sau đó là cái chết ngoài ý muốn của Lưu Gia Hưng, cộng thêm cái chết kỳ lạ của cậu bé, đằng sau vụ án này, sợ là có sự tồn tại đáng sợ vượt ngoài sự hiểu biết của chúng ta"

Diệp Bân vốn không tin ma quỷ có thật, nhưng bây giờ gặp phải hàng loạt những sự việc không thể giải thích theo lẽ thường, Diệp Bân cũng không thể không nghi ngờ, trên thế giới này có tồn tại hay không, một sự tồn tại đáng sợ không ai biết đến

Trương Lam và Trần Huy cũng đồng ý với Diệp Bân

"Làm sao bây giờ? Sự việc cậu bé bị mất tích trước đó đã khiến cho dư luận xôn xao, mọi người hoảng loạn, bây giờ lại thêm một cậu bé bị chết một cách quái dị như vậy, một khi truyền ra, sẽ làm cho xã hội hoang mang sợ hãi!"

"Chuyện đứa bé bị chết bây giờ chỉ có cha mẹ cậu bé và người chứng kiến biết, còn lại đều là người của chúng ra, trước đó tôi đã ra lệnh ngăn chặn toàn bộ tin tức liên quan đến vụ án, có điều, cho dù bây giờ có thể ngăn chặn nhưng cũng không thể đảm bảo có thể ngăn chặn mãi mãi" Trước sự lo lắng của Trần Huy, Diệp Bân cũng đã chuẩn bị phương án đối phó

"Bất luận vụ án này là do người hay quỷ, chúng ta phải điều tra ra, không chỉ vì cha mẹ của hai đứa bé, mà còn cho chính chúng ra. Vụ án lần này có tác động quá lớn, nếu không điều tra được, cảnh sát chúng ra cũng sẽ trực tiếp bị xã hội chất vấn" Trương Lam trầm giọng nói, trong đầu suy nghĩ cách giải quyết vụ án

Diệp Bân và Trần Huy yên lặng, hai người họ cũng đang suy nghĩ cách giải quyết vụ án, nhưng vụ án lần này trái với lẽ thường, vượt ra khỏi sự hiểu biết của 3 người Diệp Bân, trong chốc lát, 3 người không biết nên bắt đầu từ đâu

Ba người đối diện nhau, suy nghĩ một lúc lâu, Trương Lam đột nhiên nói, phá vỡ sự yên lặng

"Chúng ta có nên mời đạo sĩ không?"

"Đạo sĩ? Mời ở đâu? Núi Nga Mi? Núi Vũ Đương? Hay là núi Côn Luân?" Trần Huy cười gượng

"Cái này. . ." Trương Lam im lặng, từ bé đến giờ, anh chưa từng biết đến đạo sĩ

"Có cần đi chùa, tìm một vị trụ trì đức cao vọng trọng không?" Trương Lam đề nghị một lần nữa

"Trụ trì. . . ." Trần Huy đầu đầy hắc tuyến, không biết nên nói gì

"Không được, vụ án lần này là cấm kỵ. Đầu tiên là Vương lão đầu, sau là Lưu Gia Hưng, nếu lại liên lụy đến những người khác, sẽ càng phiền phức" Trải qua hai ngày này, Diệp Bân cảm thấy tất cả những người liên quan đến vụ án này sẽ gặp bất trắc, anh không muốn liên lụy đến người vô tội nên có kế hoạch sẽ tự mình đi điều tra

"Tuy nói như vậy, nhưng nếu không liên lụy đến người khác, chúng ta phá án thế nào?" Trương Lam không biết làm sao

Diệp Bân mím môi, cảm thấy rất nhức đầu, đây là lần đầu tiên Diệp Bân gặp vụ án khó giải quyết như này, quan trọng là mức độ khó giải quyết của vụ án đã vượt xa năng lực của anh

Thời gian sau, 3 người Diệp Bân vẫn không từ bỏ vụ án kỳ quái này, nhưng với kinh nghiệm trước đó, 3 người trở nên hết sức cẩn thận

Vì có thể sẽ liên lụy đến những người khác, khi 3 người Diệp Bân điều tra đều biết điểm dừng, nhưng ngay cả như vậy, khi có người lên tiếng nói rằng đã nhìn thấy xe buýt "tuyến 18" với ba người Diệp Bân, đã xảy ra một tai nạn, chết do bị đèn trên trần nhà rơi xuống

"Đáng ghét!"

Trở về văn phòng, Diệp Bân đấm một cái vào bàn của mình, 3 người điều tra cẩn thận như vậy, không ngờ rằng, vẫn liên lụy đến người vô tội

"Diệp đội trưởng, cậu nói xem, vụ án lần này, có phải là không nên điều tra không!" Giây phút nhìn Diệp Bân nổi giận, Trương Lam cũng rất lo lắng

"Tất cả những người liên quan đến xe buýt "tuyến 18" giống như bị nguyền rủa, đều bị chết ngoài ý muốn, rốt cuộc là do đâu" Trần Huy lắc đầu, thở dài nói

Diệp Bân cắn răng, trong lòng kìm nén sự tức giận không thể giải phóng

"Tên khốn trốn trong bóng tối! Dù ngươi là người hay quỷ! Có gan thì đến giết ta đi! Mẹ nó!" Diệp Bân tức giận, đây là lần đầu tiên anh có cử chỉ không đúng từ khi làm cảnh sát

"Diệp đội trưởng!" Trương Lam và Trần Huy tiến lên cùng lúc, ngăn Diệp Bân nói tiếp, 2 người cũng sợ Diệp Bân sẽ gặp tai nạn

Bạn đang đọc 18 Lộ Tuyến Xe Buýt (Dịch Bàn Tơ Động) của Ngưu Lại Lại
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhbinh2012198
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.