Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Đầu

Tiểu thuyết gốc · 1164 chữ

Vào ngày cuối tuần, có một chiếc xe băng băng chạy chậm rãi trên con đường vùng ngoại ô.

-"Này các cậu, chúng ta cần phải chú ý đến hành lý đấy, nhớ là khi đến nơi chớ có tách đoàn đi lung tung!"

-"Cậu thật là, chúng ta đang đi chơi mà cần gì căng thẳng quá lên thế. Có phải là đi cắm trại do nhà trường tổ chức đâu mà nề nếp tác phong này nọ." cả bọn phá lên cười.

-"Hừ, tớ quá hiểu tính các cậu rồi, đừng có phá hỏng chuyến đi này đấy!" một cô gái gằn giọng.

-"Vâng ạ."

Thế là chuyến xe tiếp tục chạy chậm rãi trên cánh đường dài dọc bờ biển, qua bãi biển thì lại xuất hiện cánh rừng, từng hàng cây phủ dài con đường đi, ánh nắng nhẹ nhàng hắt xuống tạo nên một cảnh tượng yên bình và nên thơ rất thích hợp cho chuyến đi nghỉ mát này.

-"Hey các cậu, đến nơi rồi." cả bọn nhanh chóng xuống xe, nháo nhào.

-"Ơ, nhà nghỉ ở đâu thế?" Hữu Trọng ngó ngang ngó dọc.

-"Đi lên một chút nữa sẽ tới." Thư đáp.

-"Hả... Sao lúc nãy cậu không nói sớm, cả bọn xuống xe hết rồi." Thành Quý than ngắn thở dài.

-"Đây là đường lộ xe có thể chạy được còn nhà nghỉ của chúng ta ở trên núi, chịu khó leo 1 chút sẽ tới" Thư kiên nhẫn giải thích

-"Leo núi tốt cho sức khỏe, nào các cậu, chúng ta khởi hành đi để còn kịp." Minh Trị xách ba lô dõng dạc nói.

Cả bọn dần dần di chuyển về phía cánh rừng, riêng Quý vẫn còn thẩn thờ, Hữu Trọng đứng bên cạnh vỗ vai:

-"Nếu cậu sợ cái chân cong vẹo của cậu không thể cuốc bộ nổi thì...."

-"Tiên sư nhà cậu!" Quý tức giận bỏ đi.

Chừng 30 phút sau...

-"Chờ.. Chờ... Tớ với." Hoàng Ký nằm dài dưới bực thang.

-"Tên này yếu chán, nhìn đám con gái kìa." Ký quay sang nhìn tụi con gái đang phấn kích trầm trồ nhìn ngôi nhà nghỉ một chút mệt cũng không, cảm thấy thật ê chề.

-"Ôi đẹp quá, chúng ta sẽ nghỉ ở đây thật à!" Ánh Linh thốt lên.

-"Ừ, tớ thuê trên mạng, ngôi nhà hướng ra biển, nằm ở cuối khu rừng tuy có hơi ảm đạm nhưng mặt bên trong ngôi nhà được bày trí khá đẹp mắt, các cậu vừa có không gian để nghỉ ngơi vừa có thể chiêm ngưỡng ngắm cảnh, chẳng sợ gây ồn ào với ai." Thư tự hào liến thoắng 1 tràng.

-"Tớ lại thấy ngôi nhà giữa khu rừng thế này thật lãng mạn." Ngọc Ngân cười tít mắt.

-"Hờ, chẳng có bóng dáng ma nào." Gia Đạt tỏ vẻ chán nản.

-"Có khi ở đây sẽ xuất hiện 1 cái gì đó chẳng hạn." Quý làm bộ giả quỷ .

-"Eo ôi cậu nói gì ghê thế, chúng ta đang cắm trại đấy!" Ngọc Ngân hậm hực đấm vào vai Quý, kẻ phát ngôn vừa rồi.

Buổi chiều nhanh chóng trôi qua, màn đêm lại buông xuống, cả bọn háo hức ngồi cạnh đống lửa cách nhà nghỉ không xa để nướng thịt, sở dĩ Thư cứ kêu ca cả bọn sẽ không cẩn thận nên làm vài mét cách ly chỗ nghỉ cho an toàn. Nữ thì say mê các câu chuyện cười, nam thì chỉ mải mê bên đống thịt tiện quay qua bồi vài câu chọc ghẹo khiến các cô gái tức điên. Quý nhanh chóng rời chỗ đến bên cạnh bóng hình đang lui cui lượm củi, cậu nhặt lấy vài bó cười nói :

-"Này cậu nhặt một mình sẽ mệt lắm, để tớ giúp cậu."

-"Không sao, đừng có coi thường con gái chứ" Thư hứ giọng. Cô có thân hình cân đối với nước da trắng nõn, đôi mắt to tròn và khuôn mặt thon gọn, sóng mũi cao bờ môi mỏng,mái tóc chắc khỏe lại tôn thêm phần duyên dáng.

-"Cậu ta được việc lắm đấy, cứ để cậu ấy giúp cậu đi." Như Huỳnh ngồi cạnh đấy châm chọc, cô cũng xinh xắn không kém, chân mày thanh thoát và đôi mắt sắc sảo, mũi cao nhưng trái với Thư cô khá mạnh mẽ và quyết đoán.

-"Cậu ấy chỉ tốt bụng với Thư thôi!" Gia Hân làm bộ bĩu môi, cô có nét trẻ con và ngây thơ, đôi mắt long lanh, đôi môi trái tim, mặt trái xoan, tóc ngang vai với vẻ dịu dàng và đáng yêu cô khá nữ tính hơi nhút nhát và dễ xấu hổ.

-"Các cậu nói gì thế, chúng ta tổ chức tiệc cuối cấp 2 để chia tay nhau chưa chắc sau này tớ còn gặp lại cậu ấy.... Nên tớ phải tranh thủ tạo kỉ niệm với cả lớp chứ." Quý nói lí nhí như bị trúng tim đen.

-"Ái chà là với chúng tớ hay chỉ mỗi cậu ấy?" Minh Nguyệt cầm dĩa thịt tới, nói.

Tiếng cười đùa vang vọng cho đến nửa đêm, sau khi đã mệt lả mọi người đều đã ngủ từ bao giờ, thế nhưng giữa bóng tối yên tĩnh lại bắt đầu cho 1 tấn bi kịch xảy ra.

Sáng sớm hôm sau, mọi người chật vật ngồi dậy dọn dẹp các đồ đạc đã bày biện đêm qua và thu dọn rác, xong xuôi họ quay trở lại nhà nghỉ đang lúc định ai về phòng nấy thì 1 tiếng thét cất lên, ai nấy nhìn nhau vội chạy về hướng dãy cuối hành lang, cánh cửa phòng đang mở, đập vào mắt họ là 1 cảnh tượng hết sức kinh hoàng, nơi góc phòng là 1 cái xác dựa tường với phần bụng bị nát bấy vì bị đâm nhiều lần, ruột theo đó mà lòi ra, đôi mắt mở to long tròng như thể vừa trải qua việc gì đó rất kinh hoàng, cái miệng há rộng và khô quắt đầu ngẹo sang 1 bên, toàn căn phòng đều bị vấy máu sộc mùi hôi thối của tử thi, và cái xác đó không ai xa lạ lại chính là Minh Nguyệt, người vừa cười đùa với họ suốt đêm qua. Chuyện gì đã xảy ra? ai đã giết cậu ấy?

Đám nữ sợ hãi đến mức mặt cắt không còn giọt máu, Hân bật khóc thành tiếng, những người còn lại thì tởm đến mức muốn nôn chỉ riêng Thư và Huỳnh còn giữ được bình tĩnh an ủi các bạn còn lại, nam thì dù muốn dù không họ cũng phải khiêng xác qua bên 1 phòng khác. Trong lúc thu dọn, cạnh cái xác xuất hiện 1 thẻ bài, Minh Trị cầm nó lên ngắm nghía, vào khoảnh khắc đó, khi nhìn thấy thẻ bài, mọi người đều đồng loạt nhớ ra.

Là nó!

Bạn đang đọc Who Are You? (Ma Sói) sáng tác bởi BiệtđộiAlietum
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BiệtđộiAlietum
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.