Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

S

Tiểu thuyết gốc · 1340 chữ

- Chuyện này là sao Dongpyo ?

SeungWoo có chút hoảng hốt khi nhìn thấy những vết bầm tím trên người Dongpyo.

- À dạ ... thì hồi nãy con bị ngã á chú. Đúng rồi hồi nãy con bị té. Dongpyo cố gắng tìm đại một lý do để trả lời câu hỏi của SeungWoo

- Bị té ?? Ai đời bị ngã mà bầm tím hết cả người như vậy ? Với lại hình như em không bôi thuốc làm cho máu đông lại hết rồi !!

- A !! Tại con quên bôi thuốc ấy mà. Nhưng mà con không sao hết á

- Mà có thật là chỉ bị ngã không ?

- Dạ dạ thật mà !

SeungWoo cảm thấy rất kỳ lạ. 'Dongpyo bị ngã thật sao ? Chỉ là ngã thôi mà sao có thể bị thương nặng như vậy được' Anh cảm thấy Dongpyo đang chịu đựng một điều gì đó rất áp lực nhưng mà Dongpyo đã không muốn nói thì anh sẽ không ép.

- Đi thôi ! SeungWoo vội vã nói

- Đi đâu cơ ạ ? Dongpyo ngơ ngác vẫn chưa biết SeungWoo đang định làm gì ?

- Đi tới bệnh viện kiếm tra vết thương. Cứ để như vậy thì không hay đâu. Sau này, trở thành idol có thể sẽ lộ hết vết thương nếu em không chịu đi bệnh viện đấy.

Nói rồi, SeungWoo nhanh chóng cầm lấy tay em đi ra khỏi công ty với sự kinh ngạc xen lẫn ghen tỵ trong con mắt nhân viên. Vì sao hả? Vì nhân viên đã biết cậu bé lạ hoắc này là ai đâu. Với cả từ trước đến giờ, Han tổng của WS vô cùng nghiêm khắc nếu không muốn nói là lạnh như tảng băng. Nên tự dưng bây giờ thấy Han tổng của mình hốt hoảng một cách ôn nhu như này thì...

'Nhóc này hồi trước lén đi cứu thế giới một mình à ?'

'Chắc vậy đấy'

Tới bệnh viện

SeungWoo đưa Dongpyo đi hết chỗ này đến chỗ khác kiểm tra. Hết làm xét nghiệm, lấy máu rồi tới tiêm phòng đủ thứ. Cuối cùng cũng đưa Dongpyo tới đúng chỗ để trị vết thương. Bác sĩ nói "Những vết bầm này do vỡ mạch máu nhỏ dưới da và do các tế bào hồng cầu gây đổi màu da. Vì không được bôi thuốc nên mới chuyển màu tím đen. Nói chung là không quá nguy hiểm. Đi lấy thuốc theo đúng chỉ dẫn về bôi là hết" Bác sĩ vừa nói vừa viết những chữ rồng bay phượng múa trong đơn thuốc.

- Cảm ơn bác sĩ. Sau khi nghe bác sĩ nói xong , anh dắt Dongpyo đi lấy thuốc rồi nói

- Để anh bôi thuốc giúp em

- Không cần đâu chú , tí nữa con tự bôi được rồi.

- Nhưng..

- Con nói là con tự bôi được. Chú không cần phải lo đâu.

- Được rồi.

- Mà chú đừng nói cho Jinhyuk hyeong biết nha ! Con không muốn làm anh ấy lo lắng

- Ừ, anh biết rồi

———————————————-

Tối đến, tại nhà Wooseok

- Sao rồi ? Wooseok hiếu kỳ hỏi

- Jinhyuk có đủ các khả năng để trở thành ngôi sao hạng A. Còn Dongpyo thì...

Han SeungWoo cố gắng kéo dài để gây sự tò mò cho đối phương " Dongpyo thì làm anh cực kỳ bất ngờ. Đúng thật 2 anh em nhà này rất có tiềm năng trở thành idol. Anh đã chiêu mộ cả hai, đợi thảo luận hợp đồng TTS là xong. Chú chuẩn bị tiền đi là vừa.

- Han tổng không cần lo. Lời em nói từ trước giờ có rút lại đâu. Còn nữa Cho lão đại, giao cho cậu ấy việc đào tạo.

- Chú chỉ cần lo cho viên ngọc của chú thôi, còn Dongpyo cứ để anh.

- Lại bảo không để ý đến thằng bé đi.

Wooseok nở nụ cười đá đểu người đối diện.

- Này này, lại vớ vẩn gì thế. Anh hỏi chú, chú biết nhà Jinhyuk chứ?

- Biết ! Nhưng anh hỏi làm gì ?

- Chú không cần biết. Nhanh nói cho anh biết địa chỉ đi.

- Gớm. Có ai đi nhờ vã mà lại như ông nội người ta giống anh không ?

- Vậy giờ chú có nói không? Hay thôi anh trả Jinhyuk về cho Kim tổng nhé... Han SeungWoo gằn giọng

- Thì ở số XX, đường XX,.... Wooseok nheo mắt trả lời

- Cảm ơn nhá. Thôi anh đi về. Bye chú.

——————————————

- Jinhyuk hyeong, em được nhận rồi đó. Em rất giỏi đúng ko ? Dongpyo tự hào nói

- Ừ Dongpyo của anh thật giỏi a. Jinhyuk xoa đầu Dongpyo cười nói

- Còn phải nói Dongpyo tự tin

- Thôi em ngủ sớm đi, mai còn đi học nữa.

- Dạ em biết rồi. Hyeong cũng ngủ sớm a.

Bước vào phòng, Dongpyo nằm xuống giường suy nghĩ ' Mình thật sự đã trở thành TTS rồi, nhưng mà nếu như trở thành idol và chuyện mình bị bắt nạt bị lộ ra thì tính làm sao nhỉ?'

Bị bắt nạt đối với cậu là một vấn đề rất lớn. Nó ảnh hưởng đến tinh thần lẫn thể chất, làm cho cậu gục ngã. Lúc trước, đi học đối với Dongpyo là một chuyện rất thú vị nhưng mà từ khi bị bắt nạt thì chuyện đó rất áp lực. Không còn muốn đi học nữa. Suy nghĩ như thế rồi cậu dần dần thiếp đi lúc nào không hay.

Sáng hôm sau

Dongpyo vẫn mặc chiếc áo khoác kéo tới tận cổ và đeo chiếc cặp nặng đi học. Cậu bước từng bước nặng nề đến trường. Nhưng cậu đâu biết rằng đằng sau có một ánh mắt đang lặng lẽ dõi theo cậu.

Dongpyo vừa bước tới cổng trường thì tên ấy lại xuất hiện

- Yo, chào bạn học. Sao hôm nay buồn thế ? Có cần tao giúp mày vui lên không ?

- Kh-không cần. Mấy người có chuyện gì tí nữa rồi nói. Bây giờ tôi... tôi phải đi học. Dongpyo đang nói trong sự sợ hãi

- Hôm nay mày dám ra lệnh cho tao à ? Chẳng lẽ muốn bọn tao 'chăm sóc' mày ?

- Tôi xin mấy người đấy. Làm ơn để tôi yên đi Dongpyo bây giờ đã khóc rồi

- Tao đã làm gì đâu mà mày khóc hả? Tay hắn bắt đầu nắm lấy cổ áo cậu "Bọn bây ra đây mà xem nó khóc này ! Tội nghiệp ghê chưa ? Trong lời nói của hắn đầy sự giễu cợt.

Trong lúc đó, điện thoại Dongpyo reo lên.

- Dùng điện thoại luôn à ? Tao tưởng cái thứ nhà nghèo như mày, tới cục gạch còn không mua nổi chứ ! Chắc tao nghĩ sai rồi ? Đúng không Dongpyo ?

Hắn với lấy điện thoại trong túi cậu, rồi nhấn nút nghe. Dongpyo thấy vậy liền hoảng hốt, lỡ như Jinhyuk hyeong gọi thì chết cậu rồi "Trả lại cho tôi"

- Mày tìm Dongpyo à ? Nó đang được bọn tao chăm sóc rất tốt.

- Khôn hồn thì bỏ bàn tay dơ bẩn ra khỏi cổ áo em ấy. Nếu không, chuyện gì xảy ra tiếp theo mày tự lo liệu.

/ Đừng ai thắc mắc tại sao chưa gì Han tổng đã có số điện thoại của Pyo nha. Ây da người ta là Han tổng đấy, một cái búng tay là profile có đầy đủ không xót 1 chi tiết nào rồi/

Nghe xong nụ cười trên mặt hắn có chút cứng đờ. "Huýt" tiếng còi của cảnh sát tới. Bọn chúng bỏ cậu lại chạy phắc đi.

Dongpyo sau khi được bỏ ra thì ho khan vài tiếng. Nhưng rồi vẫn quật cường đứng lên bước vào trường học.

Người ngồi trong xe bất giác tức giận

'Thằng bé này ! Ngốc thật !"

- Dạ thưa, Han tổng?

- Lập tức chuyển trường cho Dongpyo. Đưa em ấy tới trường trung học nghệ thuật SOPA.

- Đã rõ thưa Han tổng.

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.