Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có phải là yêu ?

Tiểu thuyết gốc · 1449 chữ

- Vậy nhờ anh nhé! Em đến bệnh viện với Wooseok đây! Nói xong, Jinhyuk chào tạm biệt Seungyoun và Hangyul rồi rời khỏi đó.

Tại bệnh viện X

- Dongpyo à, em về nghỉ ngơi đi để anh ở đây với Wooseok cho. Jinhyuk đẩy nhẹ cửa tiến vào nói với Dongpyo.

- Em ở lại cũng được mà! Không sao đâu.

- Đừng lo, anh sẽ chăm sóc Wooseok. Ngày mai em còn có lịch trình, về nghỉ ngơi đi

- Dạ vâng,vậy em về trước đây. Dongpyo đứng dậy bước ra khỏi cừa nhưng khựng lại khi nghe tiếng gọi của Jinhyuk.

- À mà nè Dongpyo..

- Gì vậy anh? Dongpyo quay lại hỏi.

- Chuyện hôm qua..anh xin lỗi em. Chỉ tại anh hơi tức giận nên mới tát em! Jinhyuk hối lỗi nói

- Em biết. Em không sao đâu! Với lại em biết anh không cố ý.

- Anh xin lỗi.

- Em tha lỗi cho anh rồi đó. Anh đừng có nghĩ nhiều nữa. Anh nhớ chăm sóc anh Wooseok tốt đó! Em về trước đây. Dongpyo cười nói với Jinhyuk rồi bước chân rời khỏi.

Sau khi thấy Dongpyo đi, Jinhyuk đưa ánh mắt tới con người đang nằm trên giường bệnh. Thân ảnh xanh xao, gầy gò nhỏ bé đến thế vì anh mà chịu ủy khuất. Anh phải làm gì đây?

Nắm lấy bàn tay thanh mảnh ấy, áp lên má mình. Thật lạnh lẽo, giống con tim anh hiện giờ vậy.

- Wooseok à, có phải tôi thương em rồi không? Tôi không chắc về điều này mà nó rất chân thật làm tôi muốn phủ nhận cũng không thể! Nhưng mà bản thân tôi thật tình không xứng với em

Hiện tại cũng đã khuya rồi, anh cứ ngắm nhìn Wooseok đến khi ngủ quên. Hôm nay là một ngày quá mệt mỏi đối với anh rồi.

Đôi mắt Wooseok nhẹ nhàng mở ra, trần nhà trắng xa lạ, liền nhận ra mình đang ở đâu. Mọi thứ sẽ rất bình thường nếu như Wooseok không thấy Jinhyuk đang gục đầu bên giường ngủ. Nhưng cậu chỉ mới động nhẹ mấy cái thì Jinhyuk liền tỉnh giấc. Khi vừa mở mắt thấy cậu đã tỉnh nên lật đật hỏi

- Wooseok, em tỉnh rồi à? Em có thấy không khỏe ở đâu không? Có khát không? Tôi gọi bác sĩ cho em nhé.

- Anh làm cái gì mà xoắn lên cả thế? Tôi không phải chỉ bị sốt thôi sao? Cậu bật cười khi nhìn bộ dạng lúc này của Jinhyuk.

- Tại tôi lo cho em thôi.

Anh lo cho cậu sao? Trong lòng xuất hiện tia hạnh phúc, nở nụ cười nhìn anh. Mà sao lại gọi cậu là em nhỉ?

Thật lạ! Nụ cười ấy sao đẹp thế. Chỉ là nụ cười của người bệnh thì đã đẹp thế này rồi nếu khỏe mạnh thì sẽ bùng nổ như thế nào? Anh chìm đắm trong nụ cười xinh xắn ấy.

- Tôi không sao! Chỉ hơi chóng mặt chút xíu thôi. Chắc tại hôm qua uống một ít rượu.

- Tôi xin lỗi ! Tôi không biết cậu bị bệnh nên mới để em uống rượu

- Không phải lỗi do anh, chỉ tại tôi không biết chăm lo cho bản thân thôi. Anh đừng tự trách mình.

- Wooseok này, tôi...xin lỗi em

- Xin lỗi chuyện gì cơ ? Cậu thắc mắc hỏi

- Tôi vẫn chưa thể xác định được điều gì cả. Tôi cần thêm thời gian để xác định mọi thứ. Em có thể đợi tôi không? Tôi không muốn phải hối hận thêm điều gì nữa.

Cậu nãy giờ vẫn chưa hiểu Jinhyuk nói cái gì. Nhưng cũng gật gật đầu cho qua.

- Sức khỏe em hiện tại rất yếu, nên hãy nghỉ ngơi thật tốt đi. Anh lấy tay xoa xoa mái tóc của cậu. Hành động nhỏ này làm trái tim Wooseok cậu đập rất nhanh.

- Em muốn ăn gì không? Tôi đi mua cho em. Còn phải uống thuốc nữa.

- Tùy anh..tôi ăn gì cũng được

- Vậy tôi đi mua cháo cho em.

Nói rồi nhanh chóng lấy áo khoác ra ngoài. Để cậu ở một mình trong phòng chìm trong giây phút ngọt ngào này. Vốn dĩ những hành động lời nói ấy chỉ dành cho Yeonsoo nhưng hôm nay anh thay đổi rồi. Yeonsoo chỉ là cái gai trong mắt thôi. Dù sao thì cũng phải nghe cô ta chính miệng nói rồi vở kịch mới hay được chứ !

---------------------------------

MX Entertainment

- Jaewon đâu rồi? Chúng tôi có chuyện cần gặp. Seungwoo nói với quản lý anh ta. Theo sau còn có Seungyoun.

- Xin hỏi anh là..?

- Cứ nói là có Han tổng đến thăm.

Cậu quản lý trẻ nhanh chóng gọi điện cho hắn ta. Rồi quay sang phía Seungwoo và Seungyoun đứng đợi.

- Mời đi theo tôi. Cậu hiện đang ở phòng đọc kịch bản.

Nãy giờ nghe có vẻ ngầu nhưng thật chất MX nó bình thường lắm. Hai tầng, Jaewon ở tầng 2, để một quầy lễ tân nhỏ xíu ở dưới thôi. Nội thất bên trong cái gì cũng cỡ tầm trung thôi chả có gì quá đắt cả. Nói chung là không có gì đặc sắc. MX Ent chỉ là một công ty giải trí nhỏ thôi, rất ít idol được đào tạo dưới trướng MX mà nổi tiếng đương nhiên trong số đó có Park Jaewon.

Bước vào phòng, Seungyoun liền lên tiếng mỉa mai

- Lâu rồi không gặp nhỉ? NGƯỜI GIÀU CÓ.

- Anh là có ý gì? Jaewon nhíu mày

- Ý tôi là người giàu có thì ai cũng thông minh. Thông minh thì mới tự làm giàu được đúng không nhỉ? Cậu cũng vậy, thông minh đến nỗi tới cách giữ vợ cũng không biết, để cho cô ta đi cắn lung tung.

- Anh vừa nói gì cơ? Jaewon tức lên "Chẳng phải là do anh quá nghèo nên Jeonsoo mới bỏ anh mà đi sao?"

- Úi giồi ôi,cậu nhìn xem tôi bây giờ là ai. Nhìn xem tôi với cậu, đẳng cấp ai hơn ai? Chẳng qua cậu chỉ dùng lại rác tôi đã vứt đi thôi. Không hơn không kém!

- Mày..!

- Park Jaewon.

Hắn định nhào tới phía Seungyoun thì Seungwoo gằn giọng lên tiếng. Jaewon đối với Seungwoo kiên nể hết phần thiên hạ. Lời nói của Yeonsoo không bằng 1 mống của Seungwoo. 1 năm trước là Seungwoo cứu hắn khỏi bọn nghiện ngập, rồi đưa hắn vào MX như bây giờ. Hắn có thể làm phật lòng cô vợ Yeonsoo của hắn nhưng với Han tổng có cho hắn thật nhiều tiền hắn cũng không dám.

- Han tổng có điều chỉ bảo? Nghe Seungwoo gọi cả họ lẫn tên hắn e dè ngay lập tức.

- Anh cần cậu vạch trần Lee Yeonsoo. Seungwoo nói ngắn gọn nhưng câu nói quyền lực vô cùng.

- Tôi làm sao có thể bán đứng vợ tôi được đây Han tổng?

- Nếu tôi không nhớ sai thì cô ta đến với cậu vì tiền? Hay còn lí do khác?

- Cô ấy nói sẽ cho tôi sự nổi tiếng.

- Cậu nhìn xem, 2 năm qua cô ta cho cậu được gì. 1-2 bài hát tẻ nhạt, album bán ra chưa được 1000 bản? Cậu mù quáng thế? Cô ta chỉ trục lợi cho cô ta mà thôi. Seungyoun có phần bình tĩnh hơn lúc ban đầu.

- Cậu biết rất rõ vợ cậu đi ve vãn Jinhyuk để trục lợi đúng chứ? Jaewon, anh biết bản tính cậu không xấu, chỉ vì Yeonsoo quá lợi dụng cậu mà thôi.

Seungwoo ngước lên nhìn về phía hắn ta đang cúi gằm mặt, tay đấm mạnh xuống bàn đỏ ngầu. Seungwoo biết rất rõ về Jaewon chẳng qua là quá mù quáng tin tưởng con đàn bà kia mà thôi. Nhìn thấy hình ảnh này, Seungwoo xót chứ vì cậu bé trước mặt là do một tay anh cứu giúp và mang về mà. Khẽ thở dài rồi đi về phía hắn ta, anh vỗ nhẹ vào vai hắn.

- Cậu phải cùng với anh lột chiếc mặt nạ của cô ta ra. Anh không muốn cả cậu và Jinhyuk đều bị cô ta dắt mũi. Xong việc anh sẽ nói chuyện với Sejin đưa cậu về WS đào tạo.

Hắn nghe thế thì ngẩn mặt lên nhìn anh. Vào được WS là cả một vấn đề với hắn. Vậy mà giờ đây hắn được trao cơ hội quý giá như thế này.

- Cậu biết rõ, anh chưa bao giờ nói mà không làm.

- Được, tôi giúp mọi người. Cảm ơn anh Seungyoun. Nói rồi hắn quay sang cúi gập người trước Seungwoo.

- Cảm ơn anh Han tổng.

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.