Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Em không sợ bị phát hiện à ?

Tiểu thuyết gốc · 1037 chữ

- Ahhh. Wooseok tỉnh dậy sau 1 đêm hôn mê sâu. Khẽ kêu một tiếng vì đầu cậu đau như búa bổ vào lúc này. Lơ mơ mở mắt, sộc vào mũi cậu là mùi sát trùng của bệnh viện, nhìn xuống tay là dây truyền nước biển và kháng sinh, cả thân người đau nhức không thể tự cử động. Wooseok đảo mắt nhìn xung quanh thì thấy Seungyoun đang ngồi chúi mặt vào laptop ở sofa cậu khẽ gọi.

- Seungyoun! Cho Seungyoun.

Lão Đại giật mình khi nghe tiếng cậu gọi, nhanh chóng bỏ laptop sang một bên rồi đi tới giường bệnh.

- Tỉnh rồi à? Mệt không?

- Nước, cho tao nước. Cậu khó khăn để nói thành câu.

Seungyoun nhanh tay quay sang bàn nhỏ được đặt cạnh giường rót một ly nước rồi đưa cho cậu. Tay cậu đau nhức không thể cầm chắc được ly nước để đưa lên uống đành phải nhờ sự giúp đỡ của Lão Đại. Khi cảm thấy đầu óc dần tỉnh táo cậu quay sang hỏi:

- Sao tao ở đây?

- Hôm qua Hangyul thấy mày ngất ở bờ sông Hàn, sốt cao mà người toàn mùi bia nên đưa mày vào đây. Bác sĩ bảo mày xuất huyết dạ dày do uống nhiều bia. Seungyoun vừa trả lời vừa chuẩn bị cháo cho cậu.

- Ăn đi rồi uống thuốc. Biết không thể uống nhiều bia vẫn uống cho đến gần 10 lon.

Seungyoun là vừa giận vừa lo lắng cho thằng bạn của mình. Wooseok có bao giờ tự làm đau bản thân mình như thế này đâu. Mà bây giờ chỉ vì một thứ tình cảm từ một phía mà ra nông nỗi như thế này.

Seungyoun nhìn cậu gầy xọc xanh xao mà thở dài.

Wooseok vừa ăn cháo xong thì Seungwoo và Dongpyo tới. Dongpyo thấy cậu tỉnh thì quăng hẳn giỏ trái cây qua cho Seungwoo chạy nhanh tới giường bệnh.

- Anh Wooseok có sao không? Có mệt không? Đã uống thuốc chưa? Dongpyo liên tục hỏi khiến cậu bật cười.

- Anh ổn mà. Hỏi từ từ thôi, anh đang là bệnh nhân đấy.

- Sao lại thành ra thế này? Seungwoo cau mày lại hỏi. Đứa em trai mình thương yêu thường ngày lạnh băng bây giờ lại tàn tạ như thế này. Đương nhiên Seungwoo đã biết lí do nhưng vẫn hỏi để xem cậu phản ứng như thế nào.

- Anh tin không, nó mặc kệ mưa to như trút nước ngồi đần ra đó uống gần 10 lon bia. Chỉ vì Jinhyuk. Seungyoun đứng bên cạnh đút tay túi quần cũng cau mày trả lời.

- Tin hẹn hò sáng nay bị lan truyền. Anh gọi thằng nhóc đến thì nó còn đòi công khai rồi bỏ đi. Seungwoo chỉ một hướng nhìn về cậu mà nói.

- Đừng nhìn anh bằng cái ánh mắt đó. Anh đã dẹp loạn rồi. Lần này thôi, lần sau còn để anh thấy như thế này thì chú cứ xác định là Jinhyuk bị cắt hợp đồng đi.

Nói rồi Seungwoo mặt lạnh tanh đi ra ngồi ở phía bên ngoài. Dongpyo thấy thế thì nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn gầy rộp của cậu vỗ vỗ rồi nói:

- Chú ấy lo cho anh nên như vậy, anh đừng để tâm.

Seungyoun nhìn thấy cậu như thế này thật không thể chịu nỗi. Cũng bỏ đi ra ngoài gọi cho ai đó.

Trong phòng bây giờ chỉ còn Dongpyo và cậu. Wooseok bảo em đưa điện thoại để đọc tin tức, em chần chừ chẳng muốn đưa nhưng cậu bảo không sao nên em đành đưa cho cậu.

Ngồi một bên gọt táo Dongpyo quay sang thì thấy khoé mắt cậu long lanh vài giọt nước mắt rồi dần chuyển đỏ. Dongpyo nhìn Wooseok lúc này em thương đến xót lòng, mắt em đỏ ngâu vì giận, tay em nắm chặt cán dao: "Lee Yeonsoo, cô chết chắc rồi"


Seungyoun sau khi rời bệnh viện định đi đón Hangyul thì bỗng thấy Yeonsoo đi cùng một người đàn ông khác trông vô cùng thân thiết.

Linh cảm của Seungyoun chẳng bao giờ sai cả nên anh gọi cho Hangyul bảo ở công ty đợi một chút rồi lái xe theo sau xe của Yeonsoo.

Được khoảng 10p thì dừng lại ở một quán cà phê nhỏ, thấy cô ả xuống xe, Seungyoun cũng nhanh chóng lẳng lặng xuống xe rồi theo sau vào quán. Đội sụp nón đeo khẩu trang và ngồi cách đó 2 cái bàn. Với phạm vi Seungyoun đã nghe rõ tường tận câu chuyện từ miệng Yeonsoo.

- Hai tấm ảnh và bài báo là do em làm sao?

- Chẳng phải anh ta đang rất nổi sao. Em cũng sẽ kím được lợi ích từ việc đó. Anh ta lại còn rất chịu chi nữa. Ngu ngốc thật. Cô ả cười thành tiếng hài lòng

- Em không sợ bị phát hiện à. Hắn ta rất thân với Cho Seungyoun đấy.

- Có vạch đằng trời cũng sẽ chẳng có ai biết đâu.

Seungyoun nghe rất rõ không xót 1 chữ nào. Vẫn là cái cách hèn hạ này. "Để xem cô còn đắt ý được bao lâu", Seungyoun nhếch mép cười rồi bỏ đi.

Wooseok vừa được Dongpyo cho ăn cháo và uống thuốc xong định nằm nghĩ thì nhận được tin nhắn từ Seungyoun.

-Mày cho người điều tra về người ngồi cùng cô ta trong ảnh. Sẽ có câu trả lời.

Cậu nhấn vào bức ảnh thì nhìn thấy Yeonsoo đang ngồi cùng một người đàn ông trông có vẻ rất thân thiết. Cậu gửi ngay tấm ảnh đó cho Tony và nhờ điều tra mọi thông tin về con người này. Rồi quay sang nói với Dongpyo

- Em nói với anh Seungwoo làm thủ tục cho anh xuất viện nhé.

- Ơ nhưng anh đã khoẻ đâu.

- Anh ổn, anh sẽ nghỉ ở nhà vài hôm. Em đừng lo.

Dongpyo nhìn ánh mắt kiên định của cậu dù có lo nhưng cũng đồng ý với cậu rồi trở ra nói với Seungwoo. Sau khi nhận được cái gật đầu của Seungwoo thì em trở vào phụ cậu dọn đồ để về nhà.

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.