Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

K

Tiểu thuyết gốc · 1201 chữ

- Quyết định vậy đi nhé. Nhớ đào tạo cho thật tốt đấy ! SeungWoo vui vẻ nói

- Ây, anh nói thừa thế. Đào rạo all rounder còn ai qua được tụi này. Seungyoun đầy tự hào nói

- Tao ghim câu nói này trong đầu rồi đấy. Wooseok kiên quyết nói

- Được, bọn tao nói một sẽ không ai nói hai.

- Hai! SeungWoo từ đâu bay vào phá một câu nói hết sức đầy hoành tráng của những con người đang tràn đầy tự tin kia.

- Không tin được anh luôn á ! Đang ngầu lòi tự nhiên phá đám làm mất hứng à Seungyoun giả vờ bực mình

- Rồi thôi, xin lỗi mấy người nói lại câu nói đó đi

- Bọn tôi nói một sẽ không ai dám nói hai.

- Trời ơi ghê chưa, ghê chưa. Vỗ tay đi mấy đứa. Húuuuu. SeungWoo đang phấn khích tột độ

'Ai giấu đĩa bay của ổng ? Trả lại cho ổng đi. Làm ơn cho ổng bay về đúng hành tinh của ổng với. Bọn tui vã lắm rồi!' Bỗng nhiên, tất cả mọi người đều có chung một suy nghĩ rất hợp lý

Sau khi kết thúc bữa ăn, chào tạm biệt nhau ra về. Đợi mọi người về hết thì Wooseok quay sang nói với SeungWoo

- Đi với em

- Đi đâu cơ ? SeungWoo cứ như người xỉn mà nói bằng cái giọng phỡn phỡn

- Sang nhà Jinhyuk...

- À ừ anh cũng muốn đến xem sao. Nhưng chú lạ lắm đấy nhé. Cứ như...

- Như sao ? Wooseok hỏi lại

- À không sao hết. Nhanh đi thôi. Sự sợ hãi bất giác nổi dậy khi nghe Wooseok nói

Sau 10 phút để đi đến nhà của Jinhyuk.

- Ở đây à. Nói rồi cậu cùng Seungwoo bước xuống xe. Cả hai đi đến phía trước đứng tựa vào đầu xe, nhìn về hướng của căn nhà nhỏ trước mặt. Cả cậu và Seungwoo lúc này đều đang trầm tư suy nghĩ về một điều gì đó chỉ riêng họ biết. Chợt có tiếng nói vọng từ sau:

- Ủa ?? Han tổng ??? Anh tới đây có việc gì à ? Jinhyuk trên tay cầm những món đồ lỉnh khỉnh, có vẻ như mới mua đồ về để chuẩn bị bữa tối. Mới về, thì thấy 2 người con trai đang đứng trước nhà mình. Bước lại gần thì nhận ra đó là Han tổng, còn người còn lại thì anh chưa gặp bao giờ nhưng mà nhìn quen quen.

- Jinhyuk mới đi mua đồ về à ? Còn Dongpyo đâu ?

- À em ấy ở trong nhà ạ.Mời hai người vào nhà. Nói rồi, tay lấy chìa khoá, mở cửa.

- Xin lỗi nhà em hơi nhỏ

- Không sao, rất ấm cúng.

Seungwoo nở nụ cười nhẹ đáp lại sự ngại ngùng của Jinhyuk.

- À đây là...

- Quên mất, xin giới thiệu với em đây là CE...... đang nói giữa chừng thì nhận ngay cái nhéo đau điếng của Wooseok, cảm thấy được sự đe dọa đâu đây liền nhanh chóng sửa lại

- Đây là bạn của anh, Wooseok, cả hai cùng tuổi nhau đấy.

- Mời hai người ngồi. Dongpyo à, Han tổng đến thăm chúng ta này. Anh gọi to Dongpyo đang ngồi học bên trong phòng.

- Ahh, con chào chú/ em chào anh. Dongpyo mở cửa phòng thấy Seungwoo cùng cậu thì lễ phép chào. Cậu nghe Dongpyo chào xong thì bật cười quay sang nói nhỏ với Seungwoo: " Hẳn là chào chú và chào anh"

Dongpyo đi vào trong bếp lấy nước mang ra để trên bàn mời cậu và Seungwoo. Rồi cả 4 người cùng nhau ngồi nói chuyện.

- Han tổng tìm em có chuyện gì à ?

- Đến xem em sống như thế nào thôi ấy mà !! Seungwoo và cậu nhìn xung quanh, căn nhà này thật sự đã rất cũ rồi. Bỗng nhiên cậu nghĩ: Hay là...

- Jinhyuk ahh, em sống với Dongpyo thôi sao ? Ba mẹ em đâu ? SeungWoo không biết mình đã hỏi câu có tính sát thương tinh thần cao nhất.

- Ba em bỏ đi theo người khác còn mẹ em thì mất từ khi Dongpyo mới bước vào tuổi 16. Hiện tại em chỉ sống với Dongpyo thôi. Jinhyuk cười trừ trả lời

- Anh xin lỗi . SeungWoo bây giờ đã nhận ra mình vừa làm gì nên vội vã xin lỗi

- Không sao đâu

- Mẹ con đẹp lắm á chú hihi. Dongpyo cười híp mắt nhìn cậu và Seungwoo nói. " Đứa trẻ này thật là" cậu xoa đầu Dongpyo mỉm cười.

- Vậy hai anh em thuê căn nhà này à.

- Dạ vâng, lúc mẹ mất thì em mang thằng nhỏ từ Busan lên đây. Được một cô tốt bụng cho thuê căn nhà này với giá rẻ. Em thì vừa làm nhân viên giao hàng vừa phục vụ tại một cửa hàng đồ ăn nhỏ.

- Làm hai công việc một ngày sao?

- Dạ vâng, như vậy mới đủ trang trải và cho Dongpyo đi học ạ.

Nghe anh kể tới đây, tự dưng cậu thấy sống mũi mình cay cay, tự dưng cậu thấy đau lòng cho người con trai trước mặt mình. Dù là hôm trước cậu đã vô tình biết mẹ cậu mất, nhưng hôm nay ngồi đây trước mặt anh nghe lại một lần nữa...cậu chỉ muốn bật dậy ôm lấy thân ảnh cao hơn mét tám đã chịu nhiều cực khổ kia thôi.

- Vậy đây là lí do mà hôm trước em không suy nghĩ mà từ chối anh nhanh như vậy? Seungwoo uống một ngụp nước rồi hỏi.

- Em xin lỗi, nhưng thật lúc ấy em chỉ sợ không ai lo cho Dongpyo cả. Mẹ em có dặn phải giúp thằng bé được học Đại học nên...

- Anh hiểu rồi. Thật ra anh chẳng mấy khi tự mình chiêu mộ ai cả. Vì con mắt nhìn người của anh rất khó. Nhưng hôm ấy lại vô tình thấy em cùng Dongpyo, anh quan sát cả 2 đứa rất lâu rồi mới sang mời em đến WS.

- Cảm ơn anh, nếu hôm ấy anh không cất công sang mời cả Dongpyo thì chắc có lẽ em mãi chẳng có thể có được một định hướng rõ ràng như bây giờ đâu.

- Anh tin em và cả Dongpyo nữa, hai đứa nhất định sẽ thành công mà thôi. Còn nữa, như hôm trước anh đã nói toàn bộ chi phí học tập của Dongpyo từ giờ cho đến hết Đại học, bất kể là trường nào, anh cũng sẽ hỗ trợ hết.

- Thật ngại quá, Han tổng giúp em và Dongpyo quá nhiều rồi...

- Đừng ngại, là anh muốn giúp. Vậy nên hai đứa đừng làm anh thất vọng nhé! Cố gắng lên.

- Cảm ơn chú, con sẽ trở thành niềm tự hào của chú. Dongpyo im lặng nãy giờ, ngước lên nhìn cậu và Seungwoo với đôi mắt ngấn nước, nắm lấy bàn tay to lớn của Jinhyuk rồi nói to.

- Được rồi, trễ rồi hai anh em nghỉ ngơi rồi mai đến công ty nhé. Bọn anh về đây. Seungwoo cảm động xoa đầu đứa nhỏ này rồi đứng dậy để ra về.

Bạn đang đọc [WEISHIN] PHÍA SAU MẶT TRỜI sáng tác bởi cherryblossom1_6
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cherryblossom1_6
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.