Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có Phải Là Hận Chồng Không Có Hai Cái Côn Thịt Thao Chết Cưng Không?

Phiên bản Dịch · 1459 chữ

Edit: Đậu

“Vợ, cắm nữa sẽ không được đó.”

“Còn…… A ha…… Còn không phải tại anh quá lớn.” Đâm cậu no đến mức không có bất kỳ khe hở, giống như là muốn đâm tới dạ dày luôn.

Ngô Thắng Vũ sờ sờ bụng dưới Dương Uấn Chi, trừ lúc hắn đi vào sẽ hơi nhô lên, hẳn là tại quy đầu đi, lúc rút ra sẽ khôi phục bộ dáng căng mịn mềm mại. Nghĩ tới lúc hai người nghĩ lễ, chỗ đó cơ hồ mỗi phút mỗi giây đều ăn tinh dịch hắn, giống như đã hoài thai vậy. Hắn nhìn chằm chằm người dưới thân nửa đùa nửa thật nói, “Vợ không phải em nói sẽ sinh tiểu bảo bảo cho anh sao, sao lâu vậy vẫn chưa có vậy, quả thật làm anh nghi ngờ năng lực của mình a.”

Lúc kích động trên giường hai người sẽ nói một ít chuyện, bây giờ nghe hắn nhắc lại cậu cảm thấy có chút vi diệu. Tuy rằng hai người vẫn còn đi học nhưng bởi vì phải chịu ảnh hưởng từ gia đình nên trong tận sâu trong lòng cậu từ lâu vẫn hi vọng có một gia đình ấm áp, nghĩ đến thân thể mình căn bản không thể mang thai, càng có chút mất mát.

Nhìn tâm tình cậu có chút không đúng, hắn vội vã ôn nhu ngậm môi dưới cậu từ từ hút liếm, “Không có chuyện gì, bây giờ còn rất sớm, chồng còn làm mấy chục năm nữa, lúc đó khẳng định sẽ có mà.”

Cậu khẽ mỉm cười, ôm lấy hắn, “A a…. Vậy chồng thao mạnh lên một chút….. Bên trong thật ngứa….. A…. Cắm sâu thêm chút…. A a a….. Tử cung sắp bị thọc thủng luôn…”

“Vẫn còn ngứa sao, vợ yêu dâm đãng của anh.” Ngô Thắng Vũ vừa thọc vào hoa huyệt phía trước, côn thịt giống như được ngâm ôn tuyền, thoải mái trướng to hơn, mỗi lần chuyển động đều khuấy dâm dịch phát ra tiếng ‘ục ục’, môi âm hộ bị thao tẻ ra, sưng lớn mẫn cảm, đôi khi còn bị âm mao quẹt qua vừa đau vừa ngứa, “Ô ô…… Chồng…. A a…. Âm thần sắp vỡ rồi…. Nha nha nha….”

“Làm hỏng em, xem em còn phát tao thế nào.” Hắn tăng thêm mã lực, tốc độ cùng cường độ giống như tướng sĩ trên chiến trường đang công lược thành trì, làm đến cậu muốn bò đi trốn lại bị hắn ấn về. Ôn nhu qua đi, lửa tình chính thức rực cháy thiêu đốt lý trí hắn, thân thể liên tục tản ra hoocmone nam tính cùng ham muốn chinh phục. Đầu cậu rỗng tuếch, dù lúc thường thanh lãnh khó gần nhưng một khi đã bị sóng tình nhấn chìm thì hoàn toàn lộ ra bộ dáng mẫu cẩu động dục.

Hai ngón tay hắn đâm vào cúc huyệt cậu, ra ra vào vào cùng với côn thịt, hoa huyệt không ngừng chảy dịch, mặt sau cũng sớm một mảnh trơn trượt, huyệt động xốp mềm bao lấy đầu ngón tay hắn.

“Ân a…. A a a… Mặt sau thật là nhột… Chồng…. Mặt sau cũng phải xuyên… Muốn cùng bị đại dương vật cứng rắn hung hăng đâm chọc.”

Ngô Thắng Vũ cắn cắn đầu vú Dương Uấn Chi, “Mẹ nó, có phải là hận chồng không thể có hai cái dương vật làm chết cưng không?”

“A a a….. Đúng vậy….. Chồng….. Em muốn….. Hức hức hức hức…” Cậu mờ mịt khóc lóc, phía dưới thật là nhột, vì một phút khao khát không tự chủ được đã nói mấy câu làm hắn sinh khí, mà người phía trên không đánh cũng không mắng cậu, chỉ có chửi một cái rồi dùng hai ngón tay hung hăng thọc vào rút ra.

“Tao hóa, nếu muốn sẽ mua cho em một cái dương cụ giả, lần sau tự mình xuyên.”

“A a a….. Đừng mà….. Em chỉ cần chồng thôi…. A a thật thoải mái…. Dương cụ giả không có lớn bằng của anh, không có ấm, không có nhọn, cũng không có làm em thoải mái như anh đâu… A a thoải mái….”

Nghe cậu nói như vậy, lửa giận trong hắn mới chậm rãi tán đi một chút, nhưng lửa dục lại giống như bị châm dầu, càng cháy càng lớn, cơ hồ muốn thao nát tuyến tiền liệt của Dương Uấn Chi, làm cho người dưới thân vừa bắn tinh, hai chân không ngừng run rẩy.

“A a a a…. Chồng…. Chân bị chuột rút…..” Hai chân căng chặt làm cậu không dám cử động, cảm giác đau đớn thoải mái quỷ dị lan truyền toàn thân, Ngô Thắng Vũ tuy rằng thao đến đỏ mắt, gân xanh hằn lên nhưng khi nghe cậu nói vẫn là thả chậm động tác, giúp cậu massage chân.

“Bảo bối, còn đau không?”

Đôi mắt phủ ngập sương mờ, không biết vì đau hay thoải mái, chỉ nhìn hắn thật lâu không nói một lời, lông mày nhíu chặt dần dần dãn ra liền biết hẳn không có gì nghiêm trọng. Hắn xoay người cậu nằm sấp xuống, côn thịt cũng dời xuống đâm vào hậu huyệt, hai túi tinh nặng trĩu không ngừng va đập với cửa huyệt.

“A….. Thoải mái…… Ngô Thắng Vũ, a a a.”

Huyệt khẩu dâm đãng phía trước dù không bị cắm nữa vẫn không thể khép lại, mỗi lần đâm vào hắn liền cố ý áp túi tinh vào huyệt động, lúc rút ra mặt trên dính đầy dâm dịch, “Tinh hoàn của chồng ăn ngon không? Tao hóa có muốn chồng đút vào không?”

Ngô Thắng Vũ đặt một viên trước hoa huyệt, giống như chỉ cần cậu đồng ý thì hắn sẽ thật sự đâm vào, ý thức được hắn muốn làm gì, Dương Uấn Chi cả kinh, “A a a…. Chồng…. Đừng… Không muốn nhét vào…. Không vào được…. Hức hức…. A a a…. Lớn lắm….”

“Không thử sao biết không thể vào, vừa nãy không phải hi vọng chồng có hai cái côn thịt để đâm cưng sao, bây giờ đại dương vật chọc ở đằng sau, miệng nhỏ phía trước nhất định rất đói bụng đúng không? Ăn vào để cưng đỡ phát tao.”

Ngô Thắng Vũ đâm côn thịt thật sâu vào hậu huyệt, phía trước thì tách hai mép âm hộ ra, thân thể nghiêng về phía trước đẩy tinh hoàn vào trong. Túi thịt mềm mại làm Dương Uấn Chi có cảm giác giống love egg lúc trước hắn mua cho cậu, chỉ là cái này mềm hơn một chút, hơn nữa còn ấm nóng, cọ cọ vách thịt.

“A a a…. Không được….. Sẽ vỡ đó.” Tinh hoàn của hắn không nhỏ, tuy rằng tao động đã được thao lộng mở lớn nhưng khi tinh hoàn chen vào làm chỗ đó biến dạng cực đại, thực sự quá kích thích… Mặt sau ngậm côn thịt cậu thích nhất, âm đạo phía trước cũng được nam nhân âu yếm. Thời điểm tinh hoàn nhét vào được một chút, Ngô Thắng Vũ lại chậm rãi đẩy túi còn lại vào cùng.

“Hai cái không được a a a…. Không muốn… Hức hức…. Chồng….. Xin anh đó….”

Hắn vẫn tiếp tục đẩy vào, tiểu huyệt mềm mại nỗ lực co dãn tham lam hút hai túi tinh no đủ. Hai người cũng không nghĩ tới lúc hai túi tinh vào được một nửa, phần còn lại cũng được tự động hút vào, sảng khoái đến mức Ngô Thắng Vũ cũng không nhịn được thở dài một cái. Bên trong Dương Uấn Chi vừa căng mịn lại ấm áp, dù bị kẹp chặt có chút đau nhưng lại được nếm trải khoái cảm chưa từng có, mà người dưới thân đã khóc không còn hình dáng.

“Vào được a a a…. Thật trướng…. Hức.” Cậu có chút kinh hoảng lắc đầu, cánh tay đang chống đỡ sắp mất hết khí lực. Cậu căn bản không thể hình dung cảm giác lúc này là gì, hai túi thịt lớn vô cùng làm nơi đó no căng, tuy rằng không dài như dương vật nhưng lại khiến bụng như sắp bị phá tan, khoái cảm quỷ dị làm cậu sợ hãi.

Hắn bắt đầu chậm rãi chuyển động, túi thịt cũng chen chúc ma sát, hùa theo hắn thao cậu.

“A a… Chồng…. Sắp hỏng rồi…. Em sợ….”

Ngô Thắng Vũ cúi người hôn lên giọt nước mắt đang lăn dài của Dương Uấn Chi, nhẹ giọng an ủi, “Ngoan, bảo bối đừng sợ, sẽ không hỏng, chồng sẽ thật cẩn thận.”

Bạn đang đọc Vương Tử Kỵ Sĩ của Dục Hiểu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.