Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Ly Đỉnh (Hạ)

Tiểu thuyết gốc · 1089 chữ

Lúc này mắt hắn đỏ hoe nhưng hắn cố gắng kìm lại không khóc. Cầm chặt lấy miếng ngọc, bỗng dưng không gian xung quanh tối. Một giọng nói vang lên :

-Hahaha !! Hơn vạn năm rồi cuối cùng cũng có người thức tỉnh được ta . Tiểu tử ngươi tên là gì ?

Lý Thiên Hào hoảng hốt nhìn xung quanh nhưng tìm mãi không thấy ai khiến hắn thất lạc tưởng mình bị bắt cóc la lên :

-Tiền bối ngươi là ai sao .. sao lại bắt ta vào đây ta không biết gì đâu ta ta

-Khốn khiếp ! bắt bắt con mẹ ngươi ngươi là người thức tỉnh ta cũng chính là chủ nhân thứ 2 của Lưu Ly Đỉnh tháp

Lý Thiên Hạo nuốt một ngụm nước bọt lúc này mới cảm nhận được đối phương không hề có địch ý hắn lại mở miệng nói “

-Tại hạ tên Lý Thiên Hào không biết tiền bối quý danh là gì ?

- Haha tốt tiểu tử ! ta là chính là khí linh của Lưu Ly thần t Đỉnh gọi là Bất Bại Vô Địch Thiên Hạ Đại Khí linh

Lý Thiên Hào nhăn mày lại thắc mắc nghỉ “ mẹ nó đâu lòi ra thằng tự kỉ này làm khí linh “ nhưng khuôn mặt vẫn cười tươi hỏi lại :

-Vậy tiền bối cho ta hỏi cái Lưu Ly Đỉnh này giờ ở đâu ?

- Lưu Ly Đỉnh con mẹ ngươi dám sĩ nhục ta ! Nó tức giận rống to

Lý Thiên Hào hoảng hốt nhanh chóng nói lại :

-Không ạ ! tiểu tử lỡ lời là Lưu Ly Thần Đỉnh

-Đúng vậy phải là Lưu Ly Thần Đỉnh ! con mẹ nó không biết tại sao chủ nhân lúc trước lại đặt tên vậy thật dễ dàng nhầm lẫn với cái Lưu Ly Đỉnh rạch nát kia thật là tức chết ta. Được rồi tiểu tử ngươi sao này phải nhớ gọi cần thận giờ hỏi gì hỏi đi

Hắn âm thầm mắng “ tổ cha mày thằng điên không phải lão tử hỏi rồi sao “ hắn mở miệng hỏi “

- Vậy tiền bối cho ta hỏi cái Lưu Ly Đỉnh này giờ ở đâu ?

-Con mẹ ngươi tiểu tử ngươi ngu à thì chính là mãnh ngọc ngươi đeo trên người đó.

Lúc này Lý Thiên Hào đã không chịu nổi tức giận chửi :

-Con mẹ cái con mẹ ngươi ! sao ngươi nói là tháo cái này rõ ràng chỉ là một mãnh ngọc đâu ra tháp

-Không gian xung quanh chấn động hắn có thể cảm nhận được khí linh lúc này tâm trạng trở nên buồn bã nó nói

-Haizz ! trong trận chiến ngàn vạn năm trước chủ nhân ta hy sinh Lưu Ly Thần Đỉnh đã vỡ ra nếu không phải ngài trước lúc chết phong ấn ta ngủ say tạo một cơ hội giúp Lưu Ly Thần Đỉnh hồi sinh thì ta sợ lúc này cũng đã tan biến trong thiên địa

Nghe vậy Lý Thiên Hào cũng bùi ngùi nhỏ nhẹ hỏi:

-Vậy giờ ta phải giúp ngươi tìm các mảnh đó về sau

-Thì dĩ nhiên ngươi là chủ nhân của ta phải giúp ta là chuyện đương nhiên

- Mẹ nó đâu ra thằng vô dụng này nữa !! hắn nói thầm

- Vô dụng con khỉ lão tử nghe được đấy ! Ngươi có biết ta chính thần tháp lúc trước xếp hạn thứ 3 trên bảng thần khí không. Nó tức giận rống lên

- Thế ngươi có thể giúp ta gì ?

- - Chủ nhân trước của ta chính là Thần Nông luyện dược sư đệ nhất thiên hạ ta chính là đỉnh được hắn dùng luyên đan ta không chỉ tinh thông dược lí hiểu được ngàn vạn linh dược trong thiên hạ có thể giúp ngươi gieo trồng chúng nó trong không gian đỉnh nếu lúc trước ngươi chỉ cần bỏ vào một cọng cải ta cũng có thể giúp nó thành linh dược vạn năm .Sao thế đã đủ chưa ?

- Mẹ nó ngươi cũng biết nói là lúc trước thế còn bây giờ làm được gì ?

Không còn giọng điệu hùng hồn khi nảy nữa nó buồn bã nói :

-Cùng lắm là làm nhẫn trữ vật tầm thường thôi Lý Thiên Hào thất vọng tràn trề, hắn không ngờ trấn bảo tộc mình mà chỉ có tác dụng làm nhẫn trữ vật

-À đúng rồi ! Ngươi hình như bị thương ta còn có thể chữa thương giúp ngươi còn giúp ngươi tu luyện nữa .

Lúc này hắn mới vui vẻ một chút nói

-Thế nhanh ta từ nhỏ cơ thể bị tổn hại nhanh giúp ta chữa

-Cái này cái này .. nó nói lắp bắp Lý Thiên Hào nụ cười tắt đi nhăn mặt nói:

-Này này cái khỉ gì chữa không được à

-Chữa thì được nhưng theo ta đoán nếu như với tình trạng hiện giờ chắc phải 10 năm mới chữa xong

- Con mẹ nó ! thần khí xếp thứ 3 mà ngươi nói đây à

- Bố khỉ ! cái chổ khỉ ho cò gáy bây giờ ngươi đang sống linh khí quá yếu lão tử sao giúp ngươi được. Bố không phải thần thánh

- mẹ vậy từ nay đừng mở miệng là Thần đỉnh này nọ ta quyết định gọi người là Phí Tử

-Phí con mẹ ngươi chứ phí ta thế mà ngươi dám gọi là phí tử sao lão tử hận ngươi

-Được rồi Phí Tử cho ta ra ngoài

- Ta cũng không muốn thấy ngươi nữa tự động ngưng thần đi biến khỏi không gian của ta Hắn nhắm mắt lại thần thức ngưng đọng

-Hạo đệ ăn thôi !

Âm thanh vang lên hắn lúc này mở mắt lên nhìn cơ thể mình phát hiện cảm giác thần kỳ vừa rồi bất giác linh hồn hắn đã tiến vào linh cảnh sơ kỳ

-Đệ ra đây

-Ngươi làm gì lâu thế ta kêu này giờ 3 lần rồi đấy

-xin lỗi tỷ ta đang thất thần suy nghĩ một số việc

-Mau ăn đi kẻo nguội không ngon

-Woa nay thức ăn phong phú ghê ta . Thức ăn trên bàn quả thức phong phú 4 món : Canh cá nấu củ cải, cá chiên , một đĩa rau xào với một con gà

Ăn đi nói nhiều quá !

Hắn ăn ngấu nghiến thỉnh thoảng còn giơ ngón cái về phía nàng

Bạn đang đọc Vương Tâm Chi Lộ sáng tác bởi loki104
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi loki104
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7824

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.