Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10.3:Gặp nạn

Phiên bản Dịch · 478 chữ

Nàng nhìn bà rồi thở dài.Thôi vậy .. dù sao trước sau gì cũng phải học chuyện đó,bây giờ học sớm một chút cũng không sao mà !! Với lại mình đang mang thân phận tiểu thư khuê các,18 tuổi rồi mà còn không biết nữa ra thể thống gì,nàng suy nghĩ rồi nhìn bà tổng quản.Bà đưa nàng vào một phòng đầy sách rồi lấy sách ra giảng cho nàng một hồi lâu.Nàng nghe mà chẳng hề động nào tý nào...là sao là sao?Hàng vạn câu hỏi vang lên trong đầu..

Lúc sau,khi cái đầu trong sáng đã trở nên mù mịt thì bà mới thả tự do cho nàng....Mới thế đã buổi chiều rồi...Nàng tìm đến Nhi Hoàn và muốn cùng cô ra ngoài dạo tiện thể cho biết đường để sau này có thể tự ra ngoài.Thế là cả 2 cùng xuất phát lấy kiệu rời khỏi Gia trang đến chợ phía Nam kinh thành..

Vừa bước xuống kiệu nàng đã chạy đi lung tung tìm kiếm thứ mình thích,đến khi đi ngang một hàng rong nàng nhìn thấy một vật thể lạ đang phát sáng ,nàng lại gần và cầm lên xem:

-A...Nhi Hoàn..đây là gì vậy sao đẹp quá

-Tiểu thư,đây là ngọc bội đó...tiểu thư không biết sao?

-À à...ta biết...nhưng ta..ta chỉ muốn hỏi tên cái ngọc bội này thôi!!_Nàng gãi đầu cười trừ

-Nó là Ngọc Bội ước tỷ,được làm từ những loại ngọc quý

-Xuất phát từ biển đúng không?

-Vâng..tiểu thư nói đúng rồi..

Nàng mỉm cười rồi mua miếng ngọc bội đó cài bên thắt lưng của mình rồi chạy sang quầy hàng khác,Nhi Hoàn cũng đã thấm mệt vì đuổi theo nàng những nàng vẫn cứ chạy đi,mua thứ này đến thứ khác để cô phải thanh toán hết cả hơi.Một lát sau,khi thanh toán xong quầy cuối cùng,thì cô mới nhận ra...nàng đã biến mất !!

Nàng lúc này đang ở một hẻm vắng trông rất hoang vu,trời cũng đã sẩm tối vì hoàng hôn đã lên cao rồi..nàng lo lắng nhìn xung quanh cố tìm kiếm Nhi Hoàn nhưng không thấy,lúc nãy nàng mới hoảng hốt vì một nhóm người lạ mặt đang tiến lại gần:

-Các người...là ai?

-Tiểu thư xinh đẹp,đừng sợ...chúng tôi chỉ muốn dùng cô để chuộc lợi thôi..

-Các người định bắt cóc ta sao?_Nàng sợ hãi

-Đúng... ngoan ngoãn giơ tay chịu trói đi nào...nếu phản kháng ta sẽ không để tiểu thư nguyên vẹn trở về đâu..

Nói rồi,đám nam nhân kia lại gần đe dọa nàng,định trói nàng lại thì nàng rất tức giận xen lẫn cả sợ hãi...nàng cắn một vết sâu ở tay một người rồi bỏ chạy.Đám người lại càng đuổi theo,nhưng lúc đó bỗng nhiên có một tiếng động lạ...

-PHỊCH.!!

(Các bạn biết tiếng gì không?? Cùng đón đọc chương sau nha)

Bạn đang đọc Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi của Tiểu Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.