Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 29.5:

Phiên bản Dịch · 1210 chữ

'' Thôi mà công chúa ,đừng khóc nữa.....Tình yêu là thứ vô cùng đau khổ,công chúa đừng lún sâu vào nữa... '' _ Nghe kể xong,Tiểu Phi ôm nó an ủi,nhíu mắt tỏ vẻ sự thương hại. Cô nhẹ giọng nói.

'' Ừm....Cô...có biết gì về chuyện này không . Ông của ta...Tử thần có nói cho cô nghe về chuyện này không ''? .. _ Minh Anh thôi khóc,nó nhìn Tiểu Phi,chứa bên trong sự tò mò.

Khung cảnh lúc ấy im lặng đến lạ lùng,cũng có chút lạnh lẽo vì những đợt gió bấc thổi qua.Nhưng...sau đó,lại Vài chiếc lá trên nhánh cây cổ thụ cao xào xạc rơi xuống,phá tan bầu không khí im ắng,đôi khi còn có tiếng suối chảy mơ hồ từ đâu đó làm không gian nơi đây như biến thành một nơi cổ đại thực sự...

Tiểu Phi thở một hơi dài,nhẹ nhàng mà khẽ,mắt thoáng buồn nhìn khung cảnh,rồi quay từ từ lại về phía sau nhìn Minh Anh mang sự tiếc nuối khá lớn ,kèm giọng điệu buồn bã :

'' Thực ra....Tử thần...đã kể cho tôi một việc,từ sau khi tôi về đến Vương Quốc bóng đêm...''

'' Nói đi...'' _Nó mong đợi....

''Năm đó....Nguyệt Giao,mẹ của cô...đột nhiên đi cùng cha cô là Hoàng Tử Hàn Phong của Vương quốc Mặt Trời đến thăm tử thần,và còn bế theo 2 đứa bé,một trai,một gái,một người...là Khải Khải,còn lại là cô - Nguyệt Minh''

'' sao nữa ''? _Nó vẫn hỏi.

''Và......Có lẽ....Phan Châu Kỳ Khải,anh ta chính là...anh trai của cô,người mà...cùng chung huyết thống với cô....đã bị thất lạc ngay từ sau khi mẹ cô và cha cô biến mất.Khải Khải đã tự rời khỏi hoàng tộc và đi đến một nơi nào đó.....Ngay cả tôi cũng không biết...anh ta đi đâu//''

Sau đó,Tiểu Phi nhìn nó,từng chút kỹ hơn,đăm chiêu như kiểu muốn ăn tươi nuốt sống...Vẻ như buồn thay ột số phận tội nghiệp của công chúa.

Vậy....Khải chính là anh trai của nó....! Đúng rồi....nó hết hi vọng rồi,từ giờ...nó sẽ phải tập quên đi anh Khải,nó sẽ phải coi anh ấy như là một người anh trai...

Minh Anh suy nghĩ và chỉ hơi khựng mặt lại,mắt hờ nhắm,bộ dạng có chút mệt mỏi,uể oải ngồi xuống ,tạo nên một tình cảnh hết sức thảm thương,miệng cô hơi mím :

- Tôi....bây giờ không biết làm sao nữa.....Bán tín bán nghi....

'' Ừm...tôi hiểu công chúa mà....'' _Tiểu phi buồn.Chắc hẳn ai cũng sẽ vậy nếu biết được sự thật đau lòng này,có ai muốn bị thế đâu?

'' Hazz..'' _Minh Anh lại nhìn cô,rồi thở dài tiếp,từng đợt xen kẽ nhau...

Gió lùa qua,làm mái tóc của Minh Anh bay phảng phất,từng ngọn tóc dính vào mặt cô như kiểu lạnh lùng đối xử tàn nhẫn....nó chợt run bật lên vì khí hậu ngày càng lạnh...

Nơi đây thật đáng sợ....

-Công chúa,hay chúng ta tìm hiểu rõ hơn đi... _Tiểu Phi nhìn xoáy vào mắt Minh Anh,và quay ra nhìn bầu trời đang tối sầm lại,đột nhiên lóe lên 1 ý nghĩ độc đáo...mặt mừng rỡ..

'' Tìm hiểu''? _Nó thoáng sự ngạc nhiên...

Đúng vậy.! Sao nó không nghĩ ra nhỉ? Có thể còn nhiều chân tướng sự việc chưa rõ ràng.Chỉ cần công chúa của chúng ta cùng con dơi của tử thần kết hợp tìm hiểu,nhất định sẽ rõ sự thật,và những ảo ảnh mơ hồ nó đã thấy nữa...

'' Được,nhưng bằng cách nào? '' _Nó băn khoăn một chút,rồi ngước mắt lên hỏi,cùng lúc đứng lên như kiểu chuẩn bị tiến hành...

Tiểu Phi chỉ im lặng mỉm cười,nụ cười tôn lên sự bí ẩn,rồi cô lấy trong túi ra một con dao sắc bén,rút lưỡi dao khỏi vỏ rồi để xuống đất,biến ra một cái chậu nhỏ bằng pha lê,ánh kim xen lẫn.Sau đó,cô nhìn vào Minh Anh,đồng thời chỉ về lưỡi dao sắc đó :

'' Công chúa nhớ lưỡi dao này không ''?

'' Ta nhớ....mà sao ''?

'' Nó sẽ giúp chúng ta tìm ra ẩn tích,cùng kết hợp với chậu nước này....'' _Tiểu Phi nói ,sâu trong mắt có một sự tự tin,hình như cô chắc chắn cô sẽ làm được...

Thế rồi,cô bắt đầu đặt lưỡi dao xuống,lấy một chút nước nhẹ giọt xuống từng chút một,tạo nên âm thanh róc rách như tiếng suối từ phép cô biến ra.

Song,cô lấy lưỡi dao,cứa nhẹ vào ngón tay ,trích máu ba giọt vào chậu nước,rồi máu từ từ loang ra,đỏ thẫm cả vùng nước trong cái chậu...

'' .... '' _Hình như Tiểu Phi có nhẩm gì đó,là câu thần chú...nên chỉ lát sau,mặt nước đã rung động và hiện lên một dòng chữ màu đỏ,lấp ánh vàng nhạt,trước con mắt chăm chú của nó và cô đang nhìn....

- Khói ư...?? Là sao?? _Nó nhíu mi,chống cằm suy tính...

'' Công chúa,khoan hãy nghĩ,đọc ngược lại đi....'' _Tiểu Phi nghiêng đầu,sau chợt nhận ra vẻ đặc biệt của nó,lên tiếng nhắc nhở .

'' Ah....Đây là chữ theo nghĩa tiếng Hoa,là Sương mù '' _Nó nhớ lại những gì đã đọc được qua những trang web trên mạng từng tìm hiểu,bật cười thông minh...

- Wao,đúng rồi...Công chúa giỏi quá,ta không nghĩ ra nãy giờ _ Cô tán dương,vỗ tay .

'' Đâu có... Nhưng....sương mù...ở đâu mới được ''? _Minh Anh gãi đầu,môi gượng cười...rồi nhăn mặt khi đọc lại lần nữa...Khó thật đấy,bây giờ lấy đâu ra sương mù?

- Có thể,ở gần trên mây sẽ có chút đây công chúa _ Tiểu Phi nghĩ ra những chuyến bay của mình trên mây,miệng nói...

'' Được,vậy mau lên trên tìm hiểu '' _Nó hồi hộp,hối thúc...

- Khoan.... _ Tiểu phi nhíu mi,rồi nhìn nó...

Hazz.Công chúa có biết bay đâu? Như Tiểu Phi có cánh thì bay lên dễ dàng rồi,còn có cả ma thuật di chuyển nữa nên lên đó dễ lắm...Còn công chúa,nên làm sao cho ổn nhỉ?

'' Có gì hả '' _Nó nhìn lại bản thân từ trên xuống dưới,mắt tối sầm lại....ngạc nhiên...

'' Công chúa có sử dụng thuật di chuyển được không vậy,nếu được mới có thể lên trên mây ''

'' Chà,tưởng gì,ta sử dụng thành thạo rồi,để ta làm ngươi xem nha '' _Minh Anh hơi nháy mắt,rồi từ từ nhắm hờ lại,miệng lẩm bẩm,chỉ vậy,một giây sau nó đã từ đằng nay biến mất và qua chỗ kia....

Tiểu Phi đứng nhìn mà há hốc mồm,từng lời khen không ngớt từ trong lòng nổi dậy như sóng liên hồi tấp vào biển.Công chúa học thuật này khi nào mà giỏi như vậy???

À à....Hay là,công chúa đã sử dụng sức mạnh của một công chúa đây? Phải chăng khi trí nhớ quay lại,công chúa có thể bay và làm mọi thứ mình thích??

'' Thấy sao'' _Minh Anh cười,hơi ngượng...và cũng tự thầm khen mình.

'' Giỏi lắm ạ...Bây giờ có thể đi rồi'' _ Tiểu Phi gật gật,tròn mắt nói.Dường như cô chưa thoát hết vẻ thảng thốt của lúc nãy rồi....

P/s: Mời các bạn đón đọc chap 29.6 ( Dự tính đến chap 29.9 mới hết những cảnh ảo này ) ...Động viên Tiểu Yên bằng cách cmt nhận xét nhé :))

Bạn đang đọc Vương Phi 18 Tuổi Mang Tâm Hồn 13 Tuổi của Tiểu Yên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.