Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Chốn Dung Thân

Tiểu thuyết gốc · 1655 chữ

Bây giờ trên trán của Đỗ Hữu Mạnh đã chảy ra mồ hôi hột, nuốt nước bọt cái ực, bình tĩnh đáp lời người kia.

"Dạ tôi hiểu,"

Tút tút, cuộc gọi đã đóng lại, bàn tay của Đỗ Hữu Mạnh bây giờ nhìn có chút run rẩy, lúc này hắn đứng lặng thinh ở một chỗ, không biết là đang suy nghĩ gì trong đầu, lát sau chỉ có thể dặn ra một hai chữ.

"Khốn Kiếp."

Trốn ở sau buồng, Trần Lăng vừa nãy đã nghe được toàn bộ cuộc hội thoại làm hắn ngỡ ngàng ngơ ngác mà ngã ngửa, lúc này hắn đã biết được kẻ đứng đằng sau giật dây Tạ Đông Phong khiến hắn mất mạng đang ở ngay bên cạnh mình, khoảng cách chỉ sau một bức tường.

Trong lòng hắn lúc này bùng lên ngọn lửa giận vô hình, tay phải đã vân vê con dao bấm để trong túi quần từ lúc nào.

Còn đang trong suy nghĩ nên sử trí tên mặt người dạ thú kia như thế nào, đột nhiên một âm thanh lạnh lẽo mà từ lâu hắn chưa được nghe đến lại vang lên.

"Ting"

"Phát hiện cơ hội cứu vớt thế giới, hệ thống xin được đưa ra nhiệm vụ."

"Ngay lúc này Tiêu diệt Đỗ Hữu Mạnh, góp phần ngăn chặn tận thế giáng lâm"

"Phần thưởng, 15 điểm nội lực"

"Kỹ thuật chiến đấu cao cấp"

"Kỹ thuật lái xe cao cấp"

"Khinh công cao cấp"

"Ngoại ngữ cao cấp"

"Khả năng phục hồi sơ cấp."

Nghe đến âm thanh của hệ thống phát ra, lại còn ban bố cho hắn nhiệm vụ, làm cho Trần Lăng ngẩn cả người, con hàng này lâu lắm rồi mới nói chuyện với hắn, suýt chút nữa Trần Lăng đã quên việc nó tồn tại.

Nhìn vào một đống phần thưởng khá là gân gà, lại còn muốn ngay lúc này giết Đỗ Hữu Mạnh, làm hắn có chút do dự, dù sao hắn nhìn ra kẻ này rất là khó chơi nha, tại sao không tìm cơ hội khác mà giết gã?.

Suy nghĩ trong đầu loạn chuyển, hắn liền âm thầm nói.

"Hệ Thống, nếu mày muốn tao cứu vớt thế giới, tại sao không ban cho tao khả năng vô địch? chẳng phải là dễ hơn sao?"

Vừa mới nói ra lời thầm thì trong lòng, âm thanh băng lãnh của Hệ Thống liền vang lên.

"Theo tính toán của hệ thống, nếu một cá thể nắm giữ quyền năng quá lớn, nếu không thể nuôi dưỡng cho mình một nghị lực phi thường, rất dễ trở nên tha hóa, lầm đường lạc lối, việc này gây hại cho thế giới nhiều hơn là có lợi."

"Xin lỗi chủ nhân, hệ thống có nhiệm vụ bồi dưỡng chủ nhân cứu vớt thế giới, không phải hệ thống vô địch vũ trụ, tài nguyên của hệ thống vốn là có hạn, vì thế trên con đường bồi dưỡng chủ nhân thành người cứu vớt thế giới này, ta được phép ngầm đánh giá trí lực và nghị lực của chủ nhân để xem xét ngài có phải là người mà ta cần hay không, nếu sau một thời gian, chủ nhân đi lệch hướng khỏi con đường cứu vớt thế giới thì ta sẽ phải thoát ly chủ nhân, tìm một người mới thích hợp hơn a.

Nghe thấy lời giải thích của hệ thống, Trần Lăng hít vào một ngụm khí lạnh vội vàng hỏi tiếp.

"Thoát ly, ý mày nghĩa là gì, nếu thoát ly thì tao sẽ ra sao.?"

"Tất nhiên là chủ nhân sẽ chết, xin ghi nhớ chủ nhân là người đã từng bỏ mạng, hiện nay đang duy trì sự sống nhờ nguồn năng lượng có từ hệ thống, nếu ta thoát ly chủ nhân, ngài sẽ quay về với cát bụi a."

"Xin chủ nhân hãy chân quý cơ hội của mình."

Trần Lăng bây giờ sắc mặt đã tối sầm, hai hàm răng cắn chặt, hắn biết nếu bây giờ mình tiếp nhận nhiệm vụ này thì chắc chắn hắn sẽ không còn một chốn dung thân ở Hải Quốc, nhưng nếu không làm nhiệm vụ này, số mệnh của hắn lại càng thảm.

"Xin hỏi, chủ nhân có tiếp nhận nhiệm vụ lần này?" âm thanh lạnh lẽo của hệ thống lại vang lên có phần thúc giục.

"Có, ta chấp nhận."

Hắn quyết định rồi, mặc dù có chút miễn cưỡng, nhưng Trần Lăng biết những lúc lâm vào hiểm cảnh, con người ta sẽ tìm được ra lối thoát, mặc dù cả hai việc này đều dẫn hắn đến số phận vạn kiếp bất phục.

Trong lòng tự chấn an mình một cái, Trần Lăng lấy ra con dao bấm, kéo cửa đi ra ngoài.

Đỗ Hữu Mạnh còn chưa kịp vạch quần ra mà tiểu tiện, thì đột nhiên tiếng kéo cửa của buồng toilet làm hắn giật mình một cái, quay đầu lại thì nhìn thấy thân ảnh mà tối hôm nay hắn luôn chờ mong.

Nhưng chỉ có điều, khi hắn nhìn vào ánh mắt của con chuột nhắt này, ẩn ẩn hiện lên một con dã thú đang nhìn vào con mồi trước mặt.

"Mày... ặc"

Còn chưa kịp nói hết câu, Trần Lăng đã dùng một tốc độ như thiểm điện tiến đến gần đối phương, vung lên con dao bấm.

đường dao sắc lẹm quét qua không gian tĩnh mịch của nhà vệ sinh, kết hợp với ánh đèn sáng tạo thành một đường vòng cung vô cùng đẹp, vô cùng chết chóc.

Đỗ Hữu Mạnh bây giờ đã thấy cổ mình có một cảm giác ngứa ngứa, tiếp tục là khó thở, rồi một vị ngòn ngọt tanh tanh toát ra từ đầu lưỡi, cuối cùng là mất đi ý thức.

Máu tươi từ cổ, mũi và miệng chảy ra, đỏ thẫm, chỉ đúng một một vết cắt này, hắn đã mất đi chi giác mà ngã sấp xuống mặt sàn lạnh lẽo, hạ thể do đã không còn bộ não chỉ huy, liên tục chảy ra một dòng nước nóng hổi.

Trần Lăng đứng lặng người, nhìn kẻ thù của mình ngã xuống dưới sàn, nhắm mắt cảm nhận nguồn lực lượng không biết từ đâu truyền tới, không ngừng chảy trong cơ thể mình mà cảm thán.

Kết hợp với những tri thức mà hắn chưa từng biết như lái xe, chiến đấu, ngoại ngữ làm cho bộ não của hắn lúc này có phần bị bội thực thông tin.

15 điểm nội lực thật là khủng bố, cảm giác lực lượng của hắn đã tăng gấp đôi, thân thể nhẹ bẫng như lông hồng, giác quan được đả thông một cách kỳ diệu.

Trần Lăng của bây giờ đã khác hoàn toàn Trần Lăng của một phút trước.

Nhưng hắn lúc này không có muốn tốn thời gian tự sướng với lực lượng mới của mình, ánh mắt chớp động cúi người xuống dưới, lục tìm đồ đạc của kẻ đã từng là người ở trên vạn người này.

Lấy ra ví và điện thoại của đối phương, Trần Lăng nhanh chóng tắt máy, cho tất cả vào túi.

Quay người đi đến bên cửa sổ vẫn còn đang mở, trèo một đường ra ngoài mà nhảy xuống.

Kỹ thuật khinh công cao cấp quả thật danh bất hư truyền, chỉ sau một vài kỹ sảo vận dụng nội lực dưới bàn chân, Trần Lăng đã đáp xuống nền bê tông cứng rắn một cánh cực kỳ nhẹ nhàng từ độ cao hai mươi mét.

Nhìn về phía xa xa, Trần Lăng nghe được ra Tần Trạm không biết bằng cách nào, cũng đã đi ra khỏi nhà hàng Hồng Vượng, mỉm cười cảm thấy tên nhát chết này cũng thật là nhanh trí.

Vì không muốn liên lụy tên thỏ đế Tần Trạm, hắn liền chọn phương hướng ngược lại, đi vào trong màn đêm u tối.

Hắn biết, kể từ lúc này, hắn đã không còn đường để quay đầu lại.

...

Lúc này, Bảo Lam và đám đồng nghiệp đã xin được chìa khóa phòng của Trần Lăng từ ban quản lý tòa nhà.

Khi lên được đây, nhìn qua bên cạnh là căn phòng 802 vẫn còn đang treo lên giấy niêm phong, mọi người ở đây đều đã từng nghe qua câu chuyện ma quái mà Trần Lăng và Tần Trạm kể, bất tri bất giác cảm thấy rùng mình.

Mùi nước tiểu khai khắm ở hành lang càng làm cho không khí thêm phần ngột ngạt.

Nhét cái chìa khóa nhìn còn rất mới, chắc hẳn là ít được sử dụng vào ổ khóa đã ngả màu vì năm tháng, mọi người trong tổ trọng án lúc này đều cực kỳ căng thẳng, tay ai nấy đều đã cầm lên súng ngắn chuyên dụng của cảnh sát.

Chỉ cần có chuyện gì bất thường sảy ra, chắc chắn họ sẽ nổ súng mà không hề do dự.

"cạch cạch" cánh cửa sắt trống trộm nặng nề được kéo ra, ngay lập tức đám người liền dùng đèn pin soi vào trong căn phòng u tối, mọi giác quan đều được đẩy lên cao độ, dù sao bọn họ là đang điều tra nhà của người bị tình nghi, nên việc cẩn thận như vậy cũng là bình thường.

Cảm thấy không có gì bất thường sảy ra, một người cảnh quan liền mò mẫm ra nút công tắc đèn điện mà bật lên.

"cạch"

Căn Phòng bỗng chốc đã sáng như ban ngày, Bảo Lam nhìn được ra nó chẳng thay đổi gì kể từ lúc cô vào đây lần đầu, chỉ có duy nhất một thứ khác biệt đó là.

Có một con Dao Phay cũ kỹ được để lên bàn tiếp khách.

Bạn đang đọc Vua Phá Hoại sáng tác bởi gangstyle1997

Truyện Vua Phá Hoại tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi gangstyle1997
Thời gian
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.