Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 35

Phiên bản Dịch · 475 chữ

- Mày đoán đúng rồi đấy – Dũng “quềnh” xác nhận – Đúng là mấy thằng ấy đấy. Hai lần thằng Thịnh đánh nhau với bọn nó, may mà tao với Hải “tí” can ra được. Mà tao không hiểu hôm nay nó làm sao nữa. Mới vào giờ mà nó đã cáu bẳn, quát tháo. Khác hẳn mọi ngày.

- Thế à? Thế mọi ngày nó làm sao?

- Chả làm sao cả, nhưng mọi hôm nó không dễ nổi cáu thế – Dũng “quềnh” đưa ra thắc mắc rồi bỏ trống đấy – Mà tao hỏi thật mày nhé, mày với thằng Thịnh có chuyện gì không?

- Chuyện gì, sao tự nhiên mày hỏi thế?

- Tại hôm nay lúc về thằng Thịnh bảo tao đừng kể chuyện nó từ chức ày biết. Tao nghĩ là hai đứa mày có chuyện gì xích mích với nhau.

Nó định giấu Dũng “quềnh” chuyện sáng nay. Nhưng bây giờ nó đang chán chường, nó cũng chẳng buồn giấu nữa. Nó kể tất cả, hy vọng là có thêm một người có thể thông cảm cho nó.

- Không phải “xích mích” đâu – Nó thở dài – Một cái hiểu lầm to tướng.

- Hiểu lầm chuyện gì?

- Chuyện cô bé lớp trưởng A23 đấy.

- Chuyện… - Dũng “quềnh” như giật mình – Chuyện lớp trưởng 10A23 á? Thống nhất là giúp thằng Thịnh làm quen rồi còn gì?

- Đúng là thế – Nó lại chán không muốn kể nữa – Nhưng mà rồi lại có chuyện. Sáng nay…, mà thôi, mày nghe tao kể từ chuyện hôm thứ tư đã. Nếu không mày cũng hiểu lầm tao nốt mất.

- Hôm thứ tư làm sao?

- Hôm thứ tư lớp mày trực nhật mày có nhớ không?

Nó phải mất đến hơn mười lăm phút để kể lại toàn bộ câu chuyện một cách công bằng nhất, cho Dũng “quềnh” nghe. Và trả lời những thắc mắc chen ngang vào của Dũng.

- Vậy là hôm ấy mày đi theo nó suốt à?”

- Chứ còn sao. Tao cứ tưởng nó về nhà, không ai ngờ được nó lại vào quán Halflife.

- Sáu giờ tối?

- Đúng. Lúc đi là sáu giờ kém, đến quán Game World đã hơn sáu giờ.

- Dũng “quềnh” có vẻ nghiền ngẫm nghĩ và thốt ra một câu khiến nó phải thất vọng:

- Đúng là câu chuyện của mày khó tin thật.

- Khó tin!? – Nó nổi xung lên – Khó tin thì thôi mày đừng nghe nữa. Tao dập máy bây giờ đây!

- Ấy, mày làm gì mà cáu thế! Tao không phải nói mày không đáng tin, mà là chuyện của mày không nói ngay từ đầu, lúc ấy mới kể thì thằng Thịnh làm sao mà tin được?

Bạn đang đọc Vu Vơ Lớp 10 của Trần Trung Dũng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.