Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 28

Phiên bản Dịch · 690 chữ

- Không được đâu! Không chuyển đi đâu được đâu! – Dũng “quềnh” muốn dội một gáo nước lạnh vào đầu nó – Chắc chắn cô chủ nhiệm mày không đồng ý, mà ban giám hiệu cũng không đồng ý!

- Sao lại không? – Nó sửng sốt.

- Bọn chuyển vào gần 100 đứa, phân ra 30 lớp thì mỗi lớp cũng phải đến ngần ấy đứa. Lớp nào cũng đông rồi làm sao chịu ày chuyển sang nữa? Với lại đây là quyết định của ban giám hiệu. Một lớp trưởng như mày làm sao thay đổi được.

Nó hơi tái mặt:

- Thế có nghĩa là năm đứa ấy sẽ học ở lớp tao hết năm nay à?

- Chứ còn sao nữa?

Nó cảm thấy mồ hôi túa ra. Và chết lặng.

9.

Lớp trưởng của một lớp có năm thằng học sinh cá biệt suốt một năm học, chưa bao giờ nó cảm thấy trách nhiệm đè nặng lên vai nó như thế này.

Tiết hai. Năm thằng bỏ tiết đã có mặt, đem tới một không khí ồn ào, náo loạn cho lớp nó.

Năm thằng khoác vai nhau, dàn hàng ngang đi giữa lối đi chung. Nó đã muốn ngứa mắt. Những cái đầu quái dị, quần áo cũng khác người, điệu bộ chẳng khác gì một lũ đầu đường xó chợ. Những người muốn đi lại đều phải dừng, lách qua một bên để tránh lũ này. Không ai muốn dây dưa phiền phức. Ai cũng ngại. Rồi năm thằng leo tót lên bàn ngồi. Nó càng tức hơn. Chẳng nhẽ cứ để cho năm thằng lộng hành thích làm gì thì làm!

- Năm bạn làm cái gì thế hả?!! – Nó đứng hẳn dậy – Các bạn có biết thế nào là lịch sự không!!!

Năm đứa không phản ứng gì. Câu nói của nó bị tiếng ồn của giờ ra chơi át đi. Bọn này vẫn oang oang tán chuyện, cười bằng giọng điệu lố bịch. Nó phải đứng ra trước mặt cả năm đứa, lần này không phải là câu quát nữa mà là một câu ra lệnh.

- Đề nghị các bạn xuống ngay!!!

Cả bọn chợt im lặng quay sang nhìn nó bằng con mắt khinh khỉnh. Hai thái dương nó nổi cả gân lên. Một thằng trong đứa phá lên cười, và bốn đứa còn lại cũng ôm bụng cười. Mặt nó đỏ bừng. Nó như một trò hề.

- Mày dân ở đâu mới lên đây thế? – Thằng có xỏ khuyên tai nói xỏ một câu rồi tự gục mặt xuống cười rũ rượi. Bốn đứa kia cũng lập tức có cớ cười to hơn.

Không chỉ có tiếng cười của bọn này. Lớp nó cũng bắt đầu xúm quanh lại, cười nó. Nó lộn ruột.

- Đề nghị các bạn xuống ngay!!! – Nó nhắc lại một lần nữa. Không đứa nào thèm nhúc nhích. Mà đáp lại chỉ là những tràng cười to hơn nữa. Nó bị cô lập giữa chính lớp nó. Một lớp trưởng bị các thành viên chế giễu. Nó giận tím mặt. Nó không còn biết nói sao nữa, khi đang ở một nơi mà ý thức được đưa ra làm trò cười.

Nhưng rồi trống vào lớp. Năm thằng kia buộc phải vào chỗ, nhưng không phải do yêu cầu của nó. Bọn lớp nó cũng tản ra về chỗ. Tiếng cười thưa dần, thay bằng sự im lặng. Nó vẫn đứng đấy. Tay nó nắm chặt thành một nắm đấm. Gân tay nó nổi lên chằng chịt. Cho đến khi cô giáo vào lớp.

Tiết học thứ hai. Có năm đứa học sinh cá biệt, nhưng vẫn rất trật tự. Lý do là cô giáo “mời” một trong năm đứa lên – thằng cắt đầu đinh – đứng xó. Vì lý do giật tóc đứa bàn trên, ném giấy trong lớp. Những đứa còn lại tất nhiên ngồi im re. Cả lớp nó cũng vậy. Năm thằng hôm nay đụng phải cô khó tính, “tắt điện” luôn. Nó cười thầm vì phần nào hả dạ.

Bạn đang đọc Vu Vơ Lớp 10 của Trần Trung Dũng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.