Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 20

Phiên bản Dịch · 487 chữ

Nó không mấy để ý lắm dù hơi lo lắng không biết bọn chúng vào lớp mình có việc gì. Nó len qua đám đông trước cửa lớp để ra ngoài. Nhưng bất chợt đám đông vội dãn ra xung quanh nó. Một thằng chỉ nó:

- Lớp trưởng lớp mình đây này!

Một trong năm đứa kia hỏi lại:

- Thế à? Dễ bắt nạt chứ? – Rồi cả bọn khanh khách cười.

Nó cứ bước thản nhiên ra khỏi lớp, làm như không quan tâm. Nhưng nó đã nghe hết cả. Bọn này chưa làm gì nó cũng chẳng liên quan gì tới nó, có nói vài câu khó nghe cũng chả sao, nó không thèm chấp.

Nó rời lớp nó sang bên lớp Thịnh “ộp”.

Nhưng lạ là lớp thằng Thịnh cũng huyên náo hệt như lớp nó, cũng lại ba, bốn đứa bị xúm quanh những người là người. Tiếng cười đùa hò hét ầm ĩ đến không nghe được gì cả. Nó ngạc nhiên, nhưng rồi mải đi tìm thằng Thịnh “ộp”, và cả Hải “tí”, Dũng “quềnh” nên không để ý.

Lớp nó len đã khó, để chen qua một lũ đứng tụ tập ngay giữa lớp Thịnh “ộp” còn khó hơn. Nó tìm thấy ba thằng bạn đang ngồi cuối lớp.

Ba thằng đang túm tụm lại một chỗ, tranh cãi về một điều gì rất căng thẳng. Nó ngồi xuống thì hai đứa kia cũng ngừng lại, ba đứa tập trung quay sang hỏi thăm nó:

- Thế nào? Lớp mày có mấy đứa?

- Mấy đứa? – Nó ngạc nhiên về câu hỏi, nhưng cũng trả lời – 5 thì phải. 5 thằng con trai.

- Thế thì mày chết rồi! – Hải “tí” vỗ tay chan chát – 5 thằng con trai thì mày chết!

- Ừ – Dũng “quềnh” lấy một bộ mặt hăm dọa nó – 5 thằng tao chỉ cần thấy một thằng nó nghịch thôi là nó xoay mày mệt đứt hơi rồi.

- Còn phải xem mặt mũi thế nào – Thịnh “ộp” có vẻ điềm tĩnh hơn – Nếu vớ phải đầu gấu, mặt trơ thì hết thuốc chữa. Còn cái bọn nghịch một tí nhưng biết sợ trời sợ đất thì mày cũng không phải lo.

Nó ngây mặt ra tiếp nhận ý kiến của ba thằng bạn bằng hai tai, và rồi tất cả chui ra đằng mồm. Biến thành một cái thắc mắc.

- Bọn mày nói gì tao chả hiểu. Năm thằng con trai thì sao?

- Năm thằng thì mày nhất chứ sao – Hải “tí” cố giảng giải.

- Thế hóa ra mày chưa biết gì cả? – Thịnh “ộp” ngạc nhiên.

- Biết gì? – Nó thấy rất khó hiểu.

- Đúng là “điếc không sợ súng”! – Dũng “quềnh” đế thêm vào.

Ba thằng nhìn nhau rồi nhìn nó. Thịnh “ộp” giải thích:

Bạn đang đọc Vu Vơ Lớp 10 của Trần Trung Dũng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.