Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tục thế chi môn

Phiên bản Dịch · 2543 chữ

Cơ Na liền đứng lên! Tất cả quan lại cao cấp của Hoàng Kim Nhất Tộc đều sửng sốt, không ngờ tên tiểu bạch kiểm này lại là hung thủ sát hại công chúa. Thế nhưng sao công chúa lại còn gọi hắn là tế tửu chứ? Đông Ca cũng nhíu nhíu mày:

- Cơ Na, không phải là hắn giết ngươi sao?

- Hắn? Giết ta? - Cơ Na trừng lớn đôi mắt, giật mình nói:

- Đông Ca gia gia, ngài đang đùa cái gì a. Nhờ công lao của đại tế tửu ta mới có thể có cơ hội hồi sinh. Nếu không phải vậy, bổn công chúa ta có lẽ đã phải theo gót tổ tiên Ba Hách, bị phân thân vạn dặm, cho dù có thiên y vũ hồn cũng không cứu được!

- Hắn, cứu ngươi?

Đông Ca vung tay lên, mấy tên Hoàng Kim Huyết Tộc vội vàng buông Trầm Côn ra:

- Cơ Na, mau nói cho ta biết, ngươi đã bị giết như thế nào?

- Nói thì nói!

Cơ Na nhanh chóng chạy đến bên người Trầm Côn, cầm lấy cánh tay hắn mà nói:

- Đó là vào đêm hôm qua, đại tế tửu tìm ta đi chơi, chúng ta liền cùng ra ngoài.

- Không đúng!

Đông Ca vội ngắt lời:

- Trước khi bị xử quyết, tên hộ vệ của ngươi đã từng nói qua, Trầm Vô Ngôn có đến tìm ngươi, nhưng lúc đó ngươi không có ở hành cung!

- Ai nha, gia gia người còn không biết sự lợi hại của ta sao? - Cơ Na dương dương đắc ý, hất cm lên:

- Đó chẳng qua là ta cùng đại tế tửu liên thủ lừa mấy gã ngu ngốc đó thôi! Hì hì, ta sợ bọn họ không cho ta ra ngoài nên mới bảo đại tế tửu làm bộ nói rằng ta không có ở đây. Quả nhiên các hộ v liền chạy ra ngoài tìm kiếm, không còn ai trông coi, ta cùng đại tế tửu liền chuồn ra ngoài!

- Tiếp tục đi! - Đông Ca xem ra có vẻ rất hài lòng với câu trả lời này.

Cơ Na đúng là có tính tình như thế, hơn nữa loại chuyện như thế này cũng không phải là lần đầu tiên!

- Sau khi ra ngoài, chúng ta liền đi đến cái hồ lớn gần nơi biểu diễn, đương nhiên đã len lén ra ngoài, ta cũng không muốn bị tiện nữ Nguyên Quân kia bắt gặp. Sau đó, chúng ta vừa nhặt vỏ sò cạnh bờ biển, vừa đi đến đình Cửu Nhật.

Cơ Na cứ thế, một câu nối tiếp một câu, rất nhanh liền kể hết cho mọi người chuyện nàng cùng Trầm Côn đi du ngoạn, sau đó liền vỗ tay một cái:

- Cuối cùng, đại tế tửu nói hắn đã nghiên cứu ra một món đồ chơi cơ quan mới.

Nàng len lén đặt một ngón tay trước ngực mình, không biết "thi thể" của chính mình được phát hiện ở chỗ nào, liền cười tủm tỉm mà hỏi thăm:

- Đại tế tửu, ngươi để nơi nào vậy?

- Ngay ở bên dưới Đoạt Nhật Lâu?

Trầm Côn trả lời mà đầu đầy mồ hôi.

- Đúng rồi! Chính là dưới Đoạt Nhật Lâu!

Cơ Na len lén nhìn Trầm Côn đang lau mồ hôi lạnh, nói tiếp:

-Ta nói này đại tế tửu, ngươi sao lại ra nhiều mồ hồi thế, bị lũ hỗn đán này hù dọa sao?

Nàng lại hung ác mà trợn trừng mắt với mấy tên quan lại Hoàng Kim tộc rồi nói:

- Ta nói cho các ngươi biết, ngay lúc bản công chúa cùng đại tế tửu vưa tới Đoạt Nhật Lâu, đang cùng nhau xem xét món đồ chơi mới, liền có một quái nhân đeo mặt nạ xuất hiện. Hắn quả thật rất lợi hại, đại tế tửu đã cố gắng bảo hộ ta, nhưng hắn liền đánh bay đại tế tửu, sau đó ném ra mấy cái ám khí của Công Thâu gia tộc, uy hiếp ta nói ra nói ra bí mật của Đoạt Nhật Lâu.

- Tất nhiên là ta sẽ không bán đứng bí mật của nhà mình rồi. Thế là ta liền giằng co cùng quái nhân kia, sau đó, tự nhiên tâm khẩu của ta mát lạnh, không còn biết gì nữa!

Cơ Na vừa cười hì hì vừa nói hết chuyện xong liền hung hăng mà mỗ vai Trầm Côn một cái:

- Đại tế tửu, tối hôm qua ngươi đã biểu hiện rất tốt, mặc dù vô năng bị người ta đánh bay, nhưng vẫn là trung tâm hộ chủ, liều mình bảo hộ trước người ta. Ta sẽ nhớ kĩ, sau này tất có trọng thưởng!

- Đa tạ công chúa!

Trầm Côn liền bị một trận đầu váng mắt hoa, giống như vừa đi tàu lượn vậy, từ việc phải chết dưới núi đao biển lửa tự nhiên trong thoáng chốc được lên thiên đường phủ đầy hoa.

- Nói như thế, đại tế tửu chẳng những vô tội mà còn có công?

Đông Ca cười một cách lạnh lùng.

- Nhưng trước khi ngất đi, tại sao ánh mắt của ngươi lại giống như đang nhìn Trầm đại tế tửu vốn là "đã bị đánh bay đi" ?

Thảm rồi a! Cơ Na không biết chuyện tình sau này nên nói dối bị lộ tẩy rồi! Trầm Côn thoáng cái lại từ thiên đường ngã xuống núi đao biển lửa.

- Ngươi nói cái này à? - Cơ Na xấu hổ đỏ mặt

- Gia gia, để ta nói riêng cho ngươi được không?

Nàng liền chạy đến bên tai Đông Ca, nói ra một trận thanh âm vô cùng nhỏ, chỉ thấy sau đó Đông Ca liền ngẩn ra, lập tức cười ha ha:

- Con nhóc này! Những lời này quả thật không thể nói trước mặt mọi người a! Tốt lắm, Đại tế tửu không những vô tội mà còn có công. Chờ chuyện này kết thúc, gia gia liền cho hắn gia quan tiến chức.

Cơ Na nói cái gì mà khiến Đông Ca liền tin tưởng ngay vậy? Trầm Côn quả thật rất muốn hỏi nàng, bất quá nhìn thoáng qua vẻ mặt cổ quái của mấy tên Hoàng Kim Huyết Tộc, hắn liền xám xịt mà cúi đầu xuống.

- Muốn biết ta nói gì phải không? - Cơ Na trở lại bên người Trầm Côn, oán hận nhìn hắn một cái rồi nói:

- Đêm nay tới tìm ta!

Hiển nhiên, không phải là Cơ Nha mất trí nhớ, càng không phải là là suy nghĩ lung tung. Nàng nhớ rất rõ rằng Trầm Côn muốn giết nàng, nhưng nàng vẫn giúp hắn nói dối, cứu Trầm Côn một mạng!

- Quân đâu! - Đông Ca lên tiếng lần thứ hai:

- Đại chiến tối hôm qua, Thiên Minh thắng, chẳng những chiếm được một phần Chân Long Đế Khí hơn nữa lại giết được đại tài quyết của Cứu Thế Sơn chúng ta, Đại tướng Lệ Thiên, còn có gần hai mươi vạn tướng sĩ của ta lại thua, thua rất thảm!

Hắn có dũng khí thừa nhận thất bại của mình trước mặt mọi người quả thật đã làm cho mọi người kính nể. Các quan viên Hoàng Kim Tộc đều quì xuống:

- Thánh Nhân, đợi chúng ta nghỉ ngơi lấy sức tầm ba năm, ba năm sau, lại đánh một trận quyết định!

- Ba năm?

Quả thật điều mà các quan viên Hoàng Kim tộc nói là rất bình thường, lần này Hoàng Kim Huyết Tộc tổn thất quá lớn, binh lực, lương thảo, còn có phải bồi dưỡng một chiến tướng mới. Ít nhất cũng cần ba năm mới có thể khôi phục được như trước đó.

Nhưng Đông Ca mỉm cười:

- Không thể đợi lâu như vậy được! Ngày mai, ngay khi mặt trời mọc, ta sẽ làm cho Thiên Minh toàn quân bị diệt, hủy đi Chân Long Đế Khí.

- Chả lẽ Thánh Nhân còn có hậu chiêu?

Các quan viên sửng sốt.

- Sự tình đã đến mức này, ta cũng phải nói thôi!

Đông Ca đứng lên, quay về phương tây rồi quì xuống

- Ta đến Đoạt Nhật Lâu không phải vì đề phòng Thiên Minh mà là để chiếm được thần dụ của thượng giới!

- Cung lĩnh thần dụ!

Các quan viên Hoàng Kim tộc liền nhất loạt quì xuống. Đông Ca tiếp tục nói:

- Không lâu trước đây, Thiên Môn phát sinh dị biến, một nữ nhân bị thượng giới giam giữ, vốn phải thuộc thiên đạo luân hồi, tự nhiên biến mất tại thiên môn, hơn nữa thượng giới cũng mất hết mọi liên hệ với tất cả các đầu mối.

- Thượng giới liền cho ta thần dụ, phải tìm ra người phụ nữ này, một lần nữa tiến hành giám thị, nếu không giám thị được thì giết đi!

Đông Ca lại tiếp tục:

- Vì hoàn thành nhiệm vụ này, thượng giới ban cho ta một lần được quyền mở ra Tục Thế Chi Môn (cánh cửa dẫn vào tục giới).

Các quan viên Hoàng Kim tộc đều hít vào một hơi lãnh khí, ngay sau đó, tất cả liền như một đám tín đồ cuồng giáo mà hoan hô lên.

- Mỹ nữ! Tục Thế Chi Môn là vật gì vậy?

Trầm Côn nhìn thấy đám quan viên kia đang quì xuống hoan hô, cảm thấy mình như một kẻ ngốc, liền kéo kéo ống tay áo của Cơ Na. Cơ Na liền quay lại nhìn hắn, ánh mắt lạnh lùng như hàn băng ngàn năm.

- Tục Thế Chi Môn, là cánh cửa để thượng giới tiến vào phàm trần. - Nàng lạnh lùng nói tiếp - Ý tứ của Đông Ca gia gia là ngài có thể mở ra cánh cửa này, mời một vị thần của Hoàng Kim Nhất Tộc chúng ta hạ thế xuống nhân gian!

Đông Ca muốn mời thần tiên tới? Trầm Côn giật mình một cái, lại nghe thấy thanh âm hoan hô vang tới:

- Thánh nhân, một khi thần từ thượng giới phủ xuống, ngay lúc Tục Thế Chi Môn mở ra Hoàng Kim Huyết Tộc của chúng ta phải dùng một xử nử làm tế phẩm, ta khẩn cầu Thánh Nhân hãy dùng nữ nhi của ta làm tế phẩm.

- Không cần, ta đã tìm được một cái tế phẩm rồi!

Đông Ca cười cười một cách thần bí:

- Tối qua, Đoạt Nhật Lâu hoạt động trở lại, tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm vào chân long, nhưng có ai lưu ý khi Đoạt Nhật Lâu rời đi có lưu lại một cái địa động?

- Cơ Nhược Vũ lưu ý tới! Nàng tìm thấy trong động một phụ nữ hôn mê. Kẻ đó đóng giả nam trang, có khả năng là gián điệp của Thiên Minh cài vào Đoạt Nhật Lâu. Nữ nhân này lại từng bị thương nặng, thực lực giảm xuống mức lam nguyên võ tông, võ hồn cũng chỉ là trụ cột kiếm hồn!

- Nhưng - Đông Ca liền đứng lên - Mượn Họa Long Điểm Tình, nữ nhân này đã khôi phục thực lực trước kia. Nàng dĩ nhiên lại là một cường giả đủ tư cách kiêu ngạo, một kẻ hoàn thành võ tông luân hồi lần thứ hai, đạt đến cảnh giới thứ năm, một võ hoàng trong truyền thuyết!

- Võ hoàng! Quan viên Hoàng Kim tộc liền hoảng sợ đến biến sắc. Một cô gái thế mà có được thực lực võ hoàng.

- Mọi người không nên kinh ngạc, còn có chuyện tốt hơn nữa! - Đông Ca cười nói - Trụ cột kiếm hồn của nữ nhân này dưới sự trợ giúp của Họa Long Điểm Tình đã xảy ra biến hóa, các ngươi đoán xem nó biến thành cái gì?

- Một trụ cột kiếm hồn bình thường nhất, thường thấy nhất, tìm khắp đại lục không có mười vạn cũng có tám vạn - Lôi Động suy nghĩ một chút rồi kết luận - cho dù có tấn cấp thì chắc cũng chỉ đến Kiếm Ảnh Trọng Trọng hay Kiếm Mạc Thiên Lam thôi.

- Không! Ta nhắc các ngươi một câu, trong cơ thể nữ nhân này ấn dấu lực lượng của hồn sư, khẳng định là nàng đã tu luyện qua bí pháp của hồn sư! - Đông Ca có vẻ vô cùng khoái trá, dĩ nhiên lại nói một câu ám chỉ vui đùa.

- Nếu người đã nói vậy - Lôi Động kết luận - Hẳn là đã chuyển thành võ hồn Kiếm Tôn cấp vũ tôn!

- Các ngươi quá coi thường nàng - Đông Ca khẽ lắc đầu.

- Chẳng lẽ lại đạt tới cấp vũ hoàng, "Nhất Kiếm Lược Cửu Châu" ?

- Còn chưa đủ!

- Thế là võ hồn thánh cấp, Hồn Trung Kiếm?

- Sai! - Đông Ca bình tĩnh nói - Một cái trụ cột kiếm hồn nho nhỏ thế mà đã biến thành võ hồn thần cấp Mạc Tà!

Trong đại điện yên tĩnh một trận. Mạc Tà! Cái tên này không cần giải thích nhiều, là một trong mười đại thần kiếm, đó chính là thư kiếm trong truyền thuyết Can Tương Mạc Tà! Một cái kiếm hồn trụ cột nho nhỏ thế nào lại có thể trở thành Mạc Tà? Giống như Trung Dũng Thiên Thu chỉ có thể là Quan Vân Trường, mỗi một võ hồn thần cấp đều là độc nhất vô nhị, Mạc Tà, cũng là võ hồn của nữ nhân kia, chính là thần kiếm Mạc Tà, thần kiếm đã dung hợp cùng cơ thể Mạc Tà, thê tử của Can Tương, thần tượng của các chú tạo sư!

- Ta không rõ, một cái trụ cột kiếm hồn nho nhỏ làm sao đột nhiên biến hóa thành Mạc Tà, nhưng ta biết đó là một phụ nữ võ hoàng cấp, có được võ hồn thần cấp Mạc Tà, lại là thành viên Thiên Minh - Đông Ca hỏi ngược lại - Nếu ta dùng kẻ này làm tế phẩm thì sao thượng giới không thích chứ!

- Thánh nhân anh minh!

Toàn bộ cao quan của Hoàng Kim tộc liền kích động hoan hô. Mặt Trầm Côn đã tái nhợt không còn chút máu. Tìm thấy tại địa động phía dưới Đoạt Nhật Lâu, từng bị tương nặng, còn nhờ vào Họa Long Điểm Tình mà khôi phục thực lực, tất cả không phải đang nói về A La sao?

- Thánh Nhân

Trầm Côn vội vã nói

- Khi nào ngài sẽ mở ra Tục thế chi môn, khi nào sẽ đem kẻ kia đi tế điện?

- Tối hôm nay!

Đông Ca dẫn đại đội nhân mã đi ra khỏi hành cung. Hắn lớn tiếng hô:

- Chư quân, tế đàn đã bố trí xong, ngay tại phía bắc thành Xuất Vân! Tất cả cùng theo ta cung nghênh thượng thần phủ xuống nhân gian!

Hắc Long Hội

:00 (32)::00 (32)::00 (32)::00 (32):

Loạn đàm Vũ Toái Hư Không (http://4vn/forum/showthread.php?69487)

Bạn đang đọc Vũ Toái Hư Không của Du Tạc Bao Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 63

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.