Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1383 chữ

Đằng Duệ lúc này cũng chả khá hơn là bao, tuy vẫn đứng vững nhưng bộ dáng Đằng Duệ không khác gì người gặp phải đòn đau. Cú bạo phát lôi điện đó cũng gây thương tổn cho chính bản thân Đằng Duệ.

Các tảng băng vốn đang lơ lửng trên không lúc này bắt đầu rơi lả tả xuống mặt sân. Đấu sĩ Khảm La có vẻ đã kiệt sức không còn duy trì được thế giới băng do mình tao ra được nữa.

Đằng Duệ tiến bước chậm chạp về phía Khảm La nắm tay siết chặt chiếc roi. Khi còn cách Khảm La 3m thì Đằng Duệ dừng lại bên cạnh một tảng băng nhìn Khảm La với ánh mắt khâm phục nói: “Khảm La anh rất khá nhưng hôm nay anh phải bại dưới tay tôi rồi.”

“Trận đấu vẫn chưa có kết thúc mà.” Khảm La vẫn kiên cường trả lời.

“Anh nghĩ mình còn có thể làm gì nữa với bộ dạng như vậy. Chúng ta cũng nên kết thúc cuộc chiến này thôi.” Dứt lời Đằng Duệ đánh chiếc roi về phía Khảm La quấn lấy anh ta. Khảm La lúc nãy cũng đã trả còn sức lực mà kháng cự để mặc cho chiếc roi điện quấn chặt lấy mình.

Khảm La bị chiếc roi điện quấn lấy, khuôn mặt lại không thấy có biểu hiên chút đau đớn nào trái lại vẻ mặt của Khảm La còn rất là vui vẻ chiếc roi điện không có tác dụng gì với Khảm La nữa sao? Đằng Duệ kinh ngạc lúc này mới phát hiện ra Khảm La đang bị chiếc roi điện trói chặt kia có gì đó không đúng. Đằng Duệ chớt cảm thấy điều gì đó bất thường.

Sau khi vụ nổ lôi điện do chính mình tao ra làm cho băng xung quanh Đằng Duệ vỡ nát bắn tứ tưng, tan chảy bốc lên nhưng làn hơi nước, các tảng băng lơ lửng trong không trung cũng bắt đầu rơi xuống tạo nên một quang cảnh lộn xộn với các đống băng khắp nơi. Đằng Duệ khi đó vẫn chưa có xoay người về phía người băng đã tấn công mình. Diễn biến ở phía sau lúc ý Đằng Duệ không có quan sát được, nhưng Đằng Duệ tin vào uy lực chiêu “Bạo Thiên Lôi” của mình.

“Bạo Thiên Lôi” là chiêu thức mạnh nhất uy lực nhất mà Chiến Lôi Đằng Duệ có.

Sau khi khích phát chiêu này nó sẽ tạo ra một quả lôi cầu khổng lồ rồi nổ tung chiêu thức này khá nguy hiểm nó không những lấy đi gần như toàn bộ pháp lực của người thi triển mà còn gây tổn thương cho chính người thi triển. Dùng chiêu thức này không khác gì đánh một canh bạc. Đằng Duễ đã thành công khi dùng chiêu thức này đánh tan đòn tấn công nguy hiển của Khảm La nhưng Đằng Duệ vẫn thua.

Vì bên cạnh Đằng Duệ không biết từ lúc nào đã có một người đừng đó với thanh kiếm trên tay, mũi kiếm đặt trên vai sát với cổ của Đằng Duệ. Đằng Duệ lúc này mới cảm nhận được cái lạnh của thanh kiếm trên vai mình.

“Khảm La” đang bị chiếc roi điện quấn quanh lấy kia lúc này đang tan chảy thành nước hiện ra hình dạng thật của mình là một khối băng.

“Sao? sao có thể?” Khảm La người đã làm thế nào mà có thể đánh lừa được ta.

“Khi vụ nổ xảy ra ta bị lực lượng khủng bố của nó đánh bay ngược trở lại cả thân thể liên tiếp va đập vào nhưng tảng băng phía sau. Chính lúc đó trong đầu ta lại léo lên một suy nghĩ. Tảng băng tiếp theo bị thân thể ta va vào ngay lập tức ta dùng thuật “Hoán đổi hình ảnh” mà bản thân ta tự nghĩ ra. Tảng băng đó biến thành hình ảnh của ta nó sẽ mang toàn bộ bộ dáng của ta lúc đó mọi hành động cử chỉ của ta sau đó tảng băng đó đều sẽ mô phỏng lại còn bản thân ta thì lại mang bộ dáng của chính tảng băng đó. Đằng Duệ ngươi không thấy là tảng băng bên cạnh ngươi lúc trước đã biến mất rồi sao?” Khảm La giờ đã nắm khá chắc phần thắng trong tay khó nhọc giải thích với Đằng Duệ.

Khảm La tiếp tục nói: “Nếu không phải ngươi đã hao tổn gần như toàn bộ sức lực cho chiêu thức đó ta chưa chắc đã làm được như bây giờ. Đằng Duệ ngươi chọn chỗ nào không chọn lại chọn đứng ngay cạnh tảng băng là ta đây. Ngươi cũng đã kiệt sức rồi vì vậy mới không cảm nhận được ta ngay bên cạnh ngươi khi ta lấy lại hình dáng của mình ngươi cũng không có nhận ra cho đến khi ta kề kiếm lên cổ ngươi. Có muốn biết tại sao ta vẫn trụ vững được với vụ nổ như vậy không? Điều này ta cũng cảm thấy thật may mắn. Khi đó ta chỉ kịp thu minh lại rồi hình thành quả cầu băng bao bọc lấy mình. Nhưng ta nghĩ điều này mới là điều cứu ta thoát khỏi cửa tử, sau khi hình thành quả cầu băng bao bọc lấy thân mình ta liền điều khiển quả cầu băng xoay tròn theo hướng ngược lại với hướng tấn công ngưới, hướng đó lại trùng với hướng mà vụ nổ sẽ lan ra, vụ nổ lúc này giống như tiếp thêm sức cho khối cầu băng bay đi nhanh hơn vậy. Tuy nhiên sức mạnh từ vụ nổ vẫn thật khủng khiếp chỉ có điều lúc này nó không còn có thể lấy được cái mạng này của ta nữa mà thôi.”

Đằng Duệ hiểu rõ nguyên nhân mình bại nói: “So về sức mạnh thuần túy ngươi thua ta Khảm La, nhưng ngươi lại vận dụng các pháp thuật rất tốt điểm này ta không bằng người hay chính xác đó là điểm yếu của ta. Ta vốn dĩ không phải là người học giỏi các trò này, hồi trẻ ta vẫn luôn bị sư phụ trách mắng vì điều này. Sự phụ ta nói con thân thể trời sinh mạnh mẽ nhưng lý giải lại kém. Ông trời cũng không quá ưu ái ai điều gì vì vậy sau này khi gặp đối thủ có cơ trí, tinh thông pháp thuật thì con cần lưu ý mới giữ được cái mạng của mình. Mỗi lần chiến đấu ta chưa bao giờ quên lời căn dặn đó của sư phụ nhưng hôm nay ta vẫn thua.”

“Ta Thua” một tiếng hét lớn vang vọng cả đấu trường.

Tiếng hét lớn của Đằng Duệ đánh dấu kết thúc cho một hồi chiến đấu của hai đấu sĩ. Tiếng hét nhận thua đó làm cả đấu trường trở lên im lặng. Vũ Long có thể cảm thấy trong tiếng hét đó là một sự kiêu hùng, sự kiêu hùng đó làm Vũ Long không có thấy một Đằng Duệ đã thua. Vũ Long lại thấy từ tiếng hét nhận thua một Đằng Duệ như đang nói với mọi người “Ta thua nhưng ta sẽ lại trở lại, chiến thấng rồi sẽ lại trở lại với Chiến Lôi Đằng Duệ ta.”

Cả khán đài bắt đầu có nhưng tiếng hô lẻ tẻ “Băng nhân Khảm La” “Chiến Lôi Đằng Duệ” “Băng nhân Khảm La” “Chiến Lôi Đằng Duệ”….

Từ sự lẻ tẻ của một vài người rồi đến cả một đầu trường đồng thanh hô lớn làm cho đấu trường như muốn nổ tung. Trận chiến quá hay cả hai đấu sĩ trong lòng khán giả đều là người chiến thắng. Tuy sự thật thì chỉ có một mà thôi.

Chấn Long, Chấn Long, có nghe thấy ta nói gì không? Tiếng hỏi của vị giám sát đi cùng cậu.

Vũ Long vẫn còn đang định thần giữa hiện thực và những hình ảnh về trận đấu giữa “Băng nhân Khảm La” và “Chiến Lôi Đằng Duệ” nói: “Vâng tiền bối, vãn bối nghe thấy.”

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.