Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1601 chữ

Vũ Long cùng với mọi người lẳng lặng rời khỏi sơn cốc mà không có sự đưa tiễn của người thân. Hiện giờ Vũ Long đang ở trên một chiến thuyền bay ở độ cao 10000 mét hướng thành Gia Định bay tới. Chiến thuyền này có tên là Ẩn Phong, từ bên ngoài chiến thuyền bạn sẽ không thể phát hiện ra nó, ngay cả một Võ Đế cũng khó lòng mà phát hiện được chúng nếu không ở khoảng cách đủ gần thì sẽ không cảm nhận được dao động di chuyển. Con thuyền được chế tạo bằng một dạng vật liệu đặc biệt có tính mô phỏng làm cho nó khoác lên mình một lớp nguy trang hoàn hảo tới mức tùy theo góc độ quan sát của từng người mà nó tạo thành hình ảnh tương ứng với không gian bầu trời mà nó đang bay qua. Điều này giúp cho con tàu không bị phát hiện. Nhất là khi bầu trời là nơi những loài yêu thú có cánh làm chủ.

Ẩn Phong chiến thuyền là một chiến thuyền cấp độ Linh thuyền, là chiến thuyền được chế tạo với mục đích ẩn náu, tránh bị phát hiện nên tốc khá cao, tốc độ tối đa là 2000 km/giờ. Với khoảng cách 12742 km tới thành Gia Định thì cũng không mất quá nhiều thời gian nếu dùng tốc độ cao nhất thì chỉ mất hơn 6 tiếng một chút. Tuy vậy nó chỉ bay với tốc độ 1000 km trên giờ nhằm tránh tạo ra dao động không khí quá lớn bị yêu thú phát hiện. Với tốc độ ý thì phải mất gần 13 tiếng mới tới được thành Gia Định.

“Sau khi đến gần thành thì ta sẽ chỉ dẫn các cháu đến khu tiếp giáp với ngoại thành mà thôi. Ta cũng không thể đưa các cháu trực tiếp vào thành được, chiến thuyền muốn vào khu vực ngoại thành hay nội thành phải trải qua vệ binh tra xét việc đó sẽ làm lộ lai lịch của các cháu. Từ nơi tiếp giáp ngoại thành các cháu có thể tự mình đi vào thành mà không gặp nguy hiểm nữa rồi vì nơi này thường có vệ binh tuần tra.”

“Tòa thành chính dù có quy mô lớn thì cũng không thể đáp ứng được hết nhu cầu của tu sĩ lên phía ngoài thành cũng rất xầm uất và là nơi cư trú chính của các tu sĩ, trong khi đó nội thành thì chủ yếu là nơi sống làm việc của giới cầm quyền và nhà giàu, việc buôn bán cũng được diễn ra chủ yếu trong nội thành. Việc cấm tự ý chém giết trong nội thành cùng phạm vi 60 km quanh nội thành nhằm tránh tổn thất về tài sản cùng dẫn đến việc bạo loạn trong thành và điều quan trọng nhất là tạo ra một nơi cư trú ổn định có tính pháp chế duy trì trật tự điều đó đảm bảo cho sự tồn vong và phát triển của một tòa thành thị. Tuy vậy trong thành lại tồn tại các võ đài chiến đầu dành cho các tu sĩ có mâu thuẫn, luật chiến đấu sẽ do hai bên tự định có thể chiến đấu đến chết hoặc đến điểm thì dừng cái này thì tùy thuộc vào họ, mấy đứa cần để ý điểm này.”

Vũ Thạnh giảng giải một số điểm cần lưu ý cho đám trẻ.

“Cuộc thi tuyển vào các học viện lớn cũng được tổ chức trong nội thành. Các học viện mỗi lần đến kỳ tuyển học viên đều cử người của mình đi đến các thành thị tuyển đệ tử. Vì vậy chúng ta không cần đên tận học viện đó thi tuyển. Đây là một sáng kiếm hay của họ qua việc làm này họ sẽ tìm trọn được nhiều học viên, đệ tử có tư chất hơn ở khắp nơi so với việc chỉ thu tuyển đệ tử ở nơi mình đóng trú thì tốt hơn nhiều.”

“Mấy đứa cũng đã biết học viện mình nên vào rồi nhưng ta vẫn nhắc lại Vũ Long cháu vào học viện Lôi Chấn, Vũ Bảo cháu vào học viện Bạch Huyền, Vũ Tuyết và Vũ Hạnh hai đứa vào học viện Bảo Linh, Vũ Đình Đồng cháu vào học viện Chiến Hỏa, Vũ Thắng cháu vào học viện Mộc Lâm. Nhắc lại không phải chỉ để các cháu nhớ học viện của mình mà để mấy đứa ghi nhớ học viện của mấy người còn lại sau này còn biết đường mà tìm nhau.”

Vũ Thạch tiếp tục nói.

“Khi vào thành mấy đứa tự đi tìm học viện của mình, vì đây là thời gian thi tuyển nên các nhà khách, nhà trọ có lẽ không còn phòng nếu không tìm được phòng nghỉ ngơi thì mấy đứa chịu khó đến nơi học viện mình thi tuyển ngồi tĩnh tọa ở đấy cũng tránh được ít phiến toái, cũng tiện thu thập thêm ít thông tin về học viện của mình. Mà thời gian bắt đầu thi tuyển ngày mai mới bắt đầu, mấy đứa chịu khó vậy. Ta cũng sẽ vào thành bí mật quan sát mấy đứa đến khi cuộc thi tuyển kết thúc nên mấy đứa không phải lo lắng.”

“Vũ Đình Độ sau khi đến thành việc bên người thì người tự mình quản đi ta sẽ không xen vào từ giờ người phải tự gách vác tất cả.” Nói xong với đám trẻ Vũ Thạch quay sang nói với Vũ Đình Độ.

Ngồi trên chiến truyền chờ đến Gia Định thành Vũ Long cũng không có nói chuyện gì nhiều với mọi người cậu ngồi chăm chú tìm hiểu mấy binh khí mà Vũ Thạch chuẩn bị cho mình, thời gian phần lớn sau khi biết tin phải đi cậu vẫn luôn để dành cho muội muội và cha mẹ nên chưa có thời gian nghiên cứu tìm hiểu chúng mãi cho đến tối hôm qua trước khi đi cậu mới bắt đầu tìm hiểu. Ngày kia khi cuộc thi tuyển đệ tử bắt đầu trong thi tuyển sẽ có chiến đấu vì vậy Vũ Long bắt đầy chú tâm vào đám binh khi đấy xem có gì gúp ích cho mình không. Trong đám binh khí mà Vũ Thạch chuẩn bị cho cậu có 2 trường thương, 1 thanh kiếm còn lại có 2 cái khiên và 2 bộ áo giáp bằng da rất nhẹ nhưng lại cực kì dẻo dai Vũ Long thử dùng thương đâm nhưng không có bị thủng.

Về binh khí thì có binh khí cấp Huyền Binh, Bảo Binh và Linh Binh Trong đó Linh Binh là binh khí có đẳng cấp cao nhất cũng ít gặp do độ quý hiếm và khó chế tạo, Bảo Binh xếp thứ hai, Huyền Binh là Vũ khí phổ thông, thông thường nhất đâu đâu cũng có thể thấy. Huyền Binh, Bảo Binh hay Linh Binh thì đều chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm.

Trong đám binh khí mà Vũ Thạch chuẩn bị cho Vũ Long đều là Huyền Binh cực phẩm với một Võ Đồ đó đã là một tài sản rất lớn rồi không những vậy một Võ Tướng giàu có cũng chưa chắc toàn bộ binh khí đã là Huyền Binh thượng phẩm, chứ đừng nói toàn bộ lại còn là cực phẩm. Một Võ Tướng nhìn thấy đống gia tài này cũng phải tỏ ra ghen tỵ ý chứ.

Vũ Long chủ yếu dùng vũ khí là thương cậu cảm thấy thương là thích hợp với cách chiến đấu của cậu nhất, thương là binh khí rất linh hoạt trong các thế công hay thủ, uy lực và mức sát thương lớn. Vì vậy mà Vũ Thạch chuẩn bị đến 2 cây trường thương cho Vũ Long. Vũ Long vốn đã có một cây thương khá tốt cậu vẫn hay dùng nên với mấy cây thương VũThạch chuẩn bị cậu cũng không để ý lắm. Cây trường thương mà Vũ Long vẫn hay dùng cũng là cây thương được Vũ Thạch tặng cho là Huyền Binh có phẩm chất thượng phẩm tuy kém phẩm chất 2 cây trường thương mà cậu mới có nhưng nó lại có khả năng thăng cấp nghĩa là sau này nếu có tài liệu phù hợp thì có thể thăng cấp cho nó đây là loại binh khí tiềm năng khó chế tạo nhất và rất được các tu sĩ ưu thích nhưng không phải ai cũng có thể chế tạo được loại binh khí có khả năng thăng cấp như vậy. Chưa kể nó cần một loại tài liêu đặc thù là Hỗn Nguyên Cang mà còn cần có trình độ luyện khí cấp cao. Vì vậy binh khí dạng này khá là hiếm. Vũ Long đặt tên cho cây thương này của mình là Xuyên Thương với ý nghĩa mọi vật đều có thể bị cậy thương đâm xuyên qua. Cái tên mang ý nghĩa rất giản đơn nhưng nó chắc chắn không phải là một cây thương bình thường.

Điều làm Vũ Long chú ý trong đám binh khí đó là thanh kiếm bên trên có khắc Tử Hỏa Kiếm. Toàn bộ lưỡi kiếm là một màu đỏ sậm làm cho thanh kiếm nhìn giống như vừa trải qua một trận chém giết đẫm máu vậy. Với màu đỏ như được tắm máu thanh kiếm khá là bắt mắt.

Bạn đang đọc Vũ Long sáng tác bởi Black-Rain
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Black-Rain
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.