Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một lần nữa vượt song kiếp

Phiên bản Dịch · 2344 chữ

Trong đại điện tĩnh mịch, từng đợt sóng năng lượng kinh người không ngừng lan ỏa từ đáy hồ, tạo nên cảm giác như cả không gian cũng trở nên méo mó, mơ hồ.

Dưới đáy hồ có một bóng người đang ngồi đả tọa trong đại trận, lực thôn phệ hình thành nên một cái hắc động ở phía sau chầm chầm xoay tròn, nó tựa cái động không đáy không ngừng thôn phệ nguồn năng lượng dồi dào.

Ở ven hồ, Ứng Huyền Tử chắp hai tay sau lưng, thỉnh thoảng lại nhìn xuống Lâm Động trong đại trận, rồi gật gù.

- Không hổ là Thôn Phệ Tổ Phù, tốc độ hấp thụ thật kinh người!

Một giọng nói già nua bỗng vang lên sau lưng Ứng Huyền Tử, nhưng ông không quay lại, chỉ cười, nói:

- Thôn Phệ Tổ Phù đúng là Thần vật của thiên địa, nhưng nếu là người khác, chỉ với xuất thân Vương triều Hạ cấp thì khó lòng đến được trình độ này!

- Ha ha, Chưởng giáo nói phải. Lâm Động có Thần vật nhưng biết nhẫn nhịn, ở tuổi hắn như vậy thật hiếm có!

Phía sau Ứng Huyền Tử, một lão nhân mặc lam bào không biết xuất hiện từ bao giờ, ông ta cũng nhìn Lâm Động dưới đáy hồ, cười nói.

- Nhưng cơ duyên của chàng trai trẻ này cũng thật khiến người ta ngưỡng mộ. Không ngờ lại có được Thôn Phệ Tổ Phù thần bí nhất trong các loại Tổ Phù tại một Vương triều Hạ cấp.

Ứng Huyền Tử cũng gật gù, nói:

- Nghe nói Bát Đại Tổ Phù trong thiên địa đều vô cùng bá đạo. Dù là những cường giả đỉnh cấp, có cơ duyên cũng chỉ hàng phục được một đạo, còn người có được Thôn Phệ Tổ Phù mới có thể nhờ lực thôn phệ của nó mà dung hợp nhiều loại Tổ Phù với nhau!

- Ha ha, tính chân thực của lời đồn này vẫn chưa được xác định, trừ các Tổ Phù vẫn chưa xuất thế ra, những người có Tổ Phù khác có ai không phải cường giả uy danh hiển hách? E là chẳng mấy người có thể đoạt được Tổ Phù từ tay bọn họ.

Lão nhân mặc lam bào cười nói:

- Ta nhớ Điện chủ của Hắc Ám Điện ở Bắc Huyền Vực có được Hắc Ám Tổ Phù, một trong Bát Đại Tổ Phù phải không. Đó là thứ ông ta nhận được từ truyền thừa, nhờ nó mà Hắc Ám Điện đã cát cứ ở Bắc Huyền Vực được hàng ngàn năm nay.

Ứng Huyền Tử khẽ gật đầu, rồi cười nói:

- Đạo Tông chúng ta sau này cũng có thể xuất hiện cường giả có Tổ Phù!

- Chưởng giáo cho rằng hắn sẽ tham ngộ được Đại Hoang Vu Kinh?

Lão nhân lam bào khẽ nói.

- Hắn rất nhẫn nại, tàn nhẫn quyết đoán nhưng cũng có giới hạn, cũng không phải loại người vô tình tà ác. Tuy nói Đạo Tông ta trăm năm nay chưa có ai có thể tham ngộ được Đại Hoang Vu Kinh nhưng những việc hắn làm đều khiến người ta phải kinh ngạc. Ha ha, ta cho rằng có lẽ hắn có chút cơ duyên!

Ứng Huyền Tử nói.

- Đương nhiên mọi việc còn phải chờ đến khi Đại Hoang Vu Bi mở ra. Nay đệ tử hàng đầu của ba điện còn lại đều đã tu luyện thành công Tam Đại Kỳ Kinh, nếu năm nay Hoang Điện vẫn không có người tham ngộ được Đại Hoang Vu Kinh thì e là sẽ không hay.

- Tuy thực lực Lâm Động rất tốt, lần này nhờ Tỏa Linh Trận có thể đột phá lần nữa, nhưng đệ tử của ba điện còn lại đều có thực lực rất mạnh, cộng với Tam Đại Kỳ Kinh tương trợ, có lẽ Lâm Động khó lòng chiếm ưu thế. Dù sao thì lần này không có Tiên Nguyên Cổ Quả để hắn gia tăng lực chiến đấu nữa.

Nghe Ứng Huyền Tử nói, lão nhân lam bào cũng gật đầu, trầm ngâm một chút rồi nói:

- Người xếp hạng cao nhất Điện Thí sẽ trở thành người chỉ huy đệ tử Đạo Tông trong cuộc So tài Tông phái sắp tới. Giờ xem ra có lẽ Ứng Tiếu Tiếu có cơ hội lớn nhất. Mà tính cách nó điềm tĩnh, uy tín trong Đạo Tông Tứ Điện cũng cao, là người thích hợp nhất.

- Cuộc So tài Tông phái…

Nhắc đến điều này, ánh mắt Ứng Huyền Tử hơi tối lại, lần nào đệ tử Đạo Tông và Nguyên Môn cũng đều có xung đột không nhỏ, hơn nữa hai bên hạ thủ không chút nương tình. Mấy năm nay vì thực lực tổng thể của đệ tử Nguyên Môn mạnh hơn, vì thế cuộc thi đấu nào Đạo Tông cũng bị tổn thất đệ tử cao cấp. Mà lần gần đây nhất, đệ tử kiệt xuất nhất của Thiên Điện cũng bị đệ tử Nguyên Môn bao vây giết chết.

- Nguyên Môn… ức hiếp người quá đáng!

Ứng Huyền Tử nói, sâu trong mắt ánh lên hàn ý.

Lão nhân lam bào trầm mặc, cuối cùng khẽ thở dài. Cuộc cạnh tranh giữa các Tông phái siêu cấp vốn dĩ tàn khốc, tuy Đạo Tông cũng là Tông phái siêu cấp nhưng dù sao vẫn yếu hơn Nguyên Môn, nhiều lúc bọn họ bắt buộc phải nhượng bộ.

Ba đại Chưởng giáo của Nguyên Môn ai cũng có thực lực tương đương Ứng Huyền Tử, cộng với một vài lão yêu quái bế quan, thực lực đó quả thực là bá đạo!

Năm đó, sau cái chết của Chu Thông, Đạo Tông và Nguyên Môn gần như chính thức khai chiến, nhưng cuối cùng được bị Ứng Huyền Tử trấn áp. Việc này cũng khiến không ít đệ tử phẫn nộ, nhưng lão nhân lam bào biết khi ra quyết định này trong lòng Ứng Huyền Tử cũng giằng xé rất lâu. Dù sao Chu Thông cũng là đệ tử mà ông rất tự hào!

- Hy vọng hắn có thể tham ngộ Đại Hoang Vu Kinh. Nếu như vậy thì cuộc thi đấu lần này có thể nở mặt rồi. Mà nghe nói Nguyên Môn lần này cũng xuất hiện khá nhiều đệ tử có thực lực, trong có có một tiểu bối tên Liễu Hạo, được xưng tụng là Tiểu Nguyên Vương. Hắn từng giao đấu với cường giả Sinh Huyền Cảnh tiểu thành, hơn nữa còn thuận lợi thoát thân, cũng có thể coi là danh tiếng vang dội!

- Các Tông phái siêu cấp khác cũng có không ít người giỏi, ví như Lăng Thanh Trúc của Cửu Thiên Thái Thanh Cung, thực lực cũng không thua kém Liễu Hạo!

Ánh mắt lão nhân lam bào hiện lên sự lo lắng, nếu so về tổng thể, lớp đệ tử trẻ tuổi thì rõ ràng Nguyên Môn có ưu thế không nhỏ. Dù sao thì danh tiếng Tông phái siêu cấp mạnh nhất Đông Huyền Vực không phải hư danh.

Ứng Huyền Tử khẽ gật đầu, những điều này đương nhiên ông hiểu rõ, nhưng bây giờ nói những điều này dường như không chẳng có ích gì. Vì thể cũng chỉ thở dài, rồi nhìn Lâm Động ở dưới đáy hồ.

- Trong số các đệ tử trẻ tuổi của Đạo Tông lần này, tuy Tiếu Tiếu không tệ, nhưng dù sao thì đơn độc cũng khó lòng gánh vác. Nếu Lâm Động tham ngộ được Đại Hoang Vu Kinh thì sẽ gánh bớt được phần nào áp lực…

Chỉ là Đại Hoang Vu Kinh đâu có dễ tham ngộ!

o0o

Lần tu luyện này của Lâm Động kéo dài đến hơn chục ngày, nhờ có năng lượng gần như vô cùng tận của Tỏa Linh Trận, nguyên lực trong cơ thể hắn đã được tăng cường với tốc độ kinh người.

Hơn nữa, hắn cũng có thể cảm nhận được tinh thần lực ở nê hoàn cung cũng được nâng cao với tốc độ đáng mừng.

Mà sự tăng cường này với Lâm Động mà nói cũng là chuyện sớm muộn. Trận huyết chiến vừa rồi đã khiến một số năng lượng tinh hoa của Tiên Nguyên Cổ Chủng xâm nhập vào cơ thể Lâm Động, giờ tu luyện trong Tỏa Linh Trận, đương nhiên sẽ tiến bộ rất nhanh.

Vì thế sau gần nửa tháng bế quan tu luyện, bề mặt da Lâm Động đỏ dần lên, năng lượng cuồng bạo không ngừng phát ra từ cơ thể hắn.

- Sắp vượt Niết Bàn Kiếp sao?

Ứng Huyền Tử cũng nhìn thấy ngay sự biến đổi của Lâm Động, rồi mỉm cười, xem ra Lâm Động tu luyện cũng rất có hiệu quả!

Uỳnh uỳnh!

Năng lượng không ngừng lan tỏa, thân thể đỏ rực nhìn từ xa giống như ngọn lửa rực cháy, rõ ràng đây là dấu hiệu của Niết Bàn Kiếp.

Nhưng đúng vào lúc ấy lại có rất nhiều luồng tinh thần lực hùng hồn ào ra từ nê hoàn cung, bầu trời bên ngoài đại điện tụ đầy mây đen.

- Phong Lôi Kiếp? Hai kiếp cùng đến sao? Hắn cũng có dã tâm thật!

Ứng Huyền Tử có phần kinh ngạc ngẩng đầu lên, rồi nở nụ cười, vung tay lên, nóc đại điện chầm chậm tách ra để lộ bầu trời rộng lớn lúc này bị bao phủ đầy mây đen với vô số lôi điện nhấp nháy, đó chính là Phong Lôi Kiếp!

Nhìn đám mây đen bên ngoài, rồi nhìn thân thể đỏ rực đang chống chọi với Niết Bàn Kiếp trong cơ thể, Ứng Huyền Tử cũng không có ý định giúp đỡ, chỉ hứng thú nhìn cảnh tượng đó. Ông biết rõ, bất luận là Niết Bàn Kiếp hay Phong Lôi Kiếp, tất cả đều phải dựa vào sức mạnh của bản thân, đó là sự tôi luyện không thể thiếu, chỉ khi vượt qua được nó thì thực lực mới thực sự tăng tiến.

Năng lượng cuồng bạo như nước triều cuộn trào từ trong cơ thể Lâm Động, rồi phụt một tiếng, một số ngọn lửa đỏ rực chui ra từ trong người bao phủ lấy hắn điên cuồng thiêu đốt.

Phừng phừng!

Dưới sự thiêu đốt đó, bề mặt da Lâm Động ánh lên thanh quang, từng lớp vảy xuất hiện. Hắn có thể cảm nhận được rằng, Thiên Long Khí mà Thanh Trĩ cho hắn đang chuyển động, năng lượng Thần Long đang lan tỏa cuối cùng hòa vào da thịt hắn.

- Thanh Thiên Hóa Long Quyết sao?

Ứng Huyền Tử nhìn thanh quang và lớp vảy trên người Lâm Động, cười nói:

- Truyền thuyết nói khi tu luyện vũ kỹ này đến mức cao nhất sẽ có nhục thể của Long Tộc cao giai, phúc duyên của hắn đúng là không tệ!

Uỳnh!

Ứng Huyền Tử vừa dứt lời, trên bầu trời tiếng sấm chớp nổ vang, mây đen cuồn trào, rồi một chùm sấm sét nhằm thẳng Lâm Động bắn xuống.

Tốc độ tia sét cực nhanh, gần như chỉ nháy mắt đã bắn xuống đại điện, không chút lưu tình lao về phía Lâm Động.

Vút!

Thế nhưng khi tia sét sắp chạm đến Lâm Động, thì một cái hắc động phía sau hắn mở rộng rồi hút tia sét kia vào.

Rẹt rẹt!

Tia sét chui vào hắc động, thân thể Lâm Động cũng rung lên dữ dội, vô số tia điện bám quanh người hắn cùng với những ngọn lửa rực cháy, nhìn rất huyền ảo.

Khi tia sét chui vào hắc động, gương mặt Lâm Động khẽ co giật, vẻ mặt hiện sự đau đớn, nhưng rồi hắn nhanh chóng chịu đựng được.

Uỳnh!

Sau chùm sét đầu tiên bắn xuống, mây đen càng cuồn trào ác liệt, ngay sau đó vô số tia sét to lớn bắn xuống như vũ bão.

Ứng Huyền Tử chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu lên nhìn cảnh tượng những tia sét đang bắn ra điên cuồng, sau đó tất cả gần như bị hắc động trên đầu Lâm Động hút hết, rồi sau khi được chuyển hóa, năng lượng được chuyển vào cơ thể hắn.

Sự chuyển hóa đó có thể nói là cực kỳ nhuần nhuyễn, thuận lợi. Có thể thấy Lâm Động đã vận dụng sức mạnh Thôn Phệ Tổ Phù vô cùng thành thục, mà song kiếp cũng khó tạo được sự uy hiếp với hắn!

Sấm sét từ trên trời điên cuồng bắn xuống trong hơn chục phút, cuối cùng cũng dần yếu đi, đến khi tia sét cuối cùng mất đi, mây đen cũng dần tan, ánh nắng chiếu xuống, xuyên qua nóc đại điện chiếu lên người Lâm Động.

Dưới ánh nắng mặt trời, thân thể đỏ rực của Lâm Động cũng dần trở lại bình thường, rồi hai mắt hắn đột nhiên mở ra, ánh sáng chói mắt bắn ra từ đôi mắt hắn, nước hồ quanh người trào lên thành đợt sóng lớn.

- Phù!

Lâm Động thở ra một luồng khí trắng, rồi bay ra khỏi đại trận đáp xuống bên cạnh Ứng Huyền Tử, cung kính nói:

- Đa tạ Chưởng giáo đã hộ pháp!

- Đó là nhờ vào bản lĩnh của chính ngươi, ta chỉ cấp cho ngươi một khoảng không gian mà thôi!

Ứng Huyền Tử cười nói.

Lâm Động cũng cười, định nói gì đó nhưng thần sắc bỗng thay đổi, hắn đột nhiên cảm nhận được có một luồng sức mạnh kỳ dị đang lan tỏa ra từ Hoang Điện.

Ứng Huyền Tử cũng quay người lại nhìn về hướng đó, rồi khẽ cười.

- Cuối cùng Đại Hoang Vu Bi cũng mở ra rồi, Đạo Tông lần này sẽ náo nhiệt lắm đây!

Bạn đang đọc Vũ Động Càn Khôn của Thiên Tằm Thổ Đậu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 30
Lượt đọc 4849

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.