Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khẩu Huyết Hoàng Giai Thượng Phẩm

Phiên bản Dịch · 1894 chữ

Đối mặt với cách ăn mặc quái dị của Lục Huyền, nữ nhân tiếp đón này có vẻ như không hề cảm thấy kinh ngạc hay hoảng sợ gì.

Những người đến với nghề bán đấu giá, hoặc ít hoặc nhiều cũng sẽ có chút kỳ quái, có vẻ như nàng đã gặp không ít lần cho nên không hề có cảm giác lạ lẫm hay hoảng sợ.

“Ta muốn gặp người đại chấp thị của tiệm các ngươi.” Lục Huyền bình thản lên tiếng nói.Vào thời này, mọi người gọi người quyết định mọi việc lớn nhỏ của cửa tiệm là đại chấp thị.

Ngài dùng chân khí để thay đổi một chút thanh tuyến của mình, khiến cho giọng nói của ngài khác biệt so với ngày thường, để cho người khác nghe vào có cảm giác như đang nghe một người trung niên hơn năm mươi tuổi nói chuyện.

Nữ nhân tiếp đãi hơi bất ngờ, người này mới vào đã đòi gặp người đại chấp thị, nhất định là thân thế không vừa.

“Xin ngài đợi chút, nô tỳ vào trong xin chỉ thị của đại chấp thị đại nhân.” Không hề đắn đo từ chối, nữ nhi tiếp đón đáp trả một câu rồi xoay người liền đi vào trong phía sau sân khấu.

Lục Huyền cũng không gấp, ngài đứng đó, sẵn tiện quan sát xung quanh xem những hàng hóa bày trên kệ.

Ở đây có chân khí võ cụ chuyên dùng cho võ giả, cũng có các loại đao kiếm thông thường dành cho phàm nhân dùng, các món linh tinh khác, có thể nói cần gì liên quan đến luyện vỏ thì ở đây đều có.

Qua không lâu sau, ban đầu nữ nhân tiếp đón quay ra, bên cạnh còn có một người trung niên mặc áo khoát đen có viền vàng kim đi theo ra: “Chấp thị đại nhân, vị này là vị tiên sinh vừa rồi ta nhắc muốn được gặp ngài.”

Đại chấp thị nhìn thoáng qua Lục Huyền, vốn dĩ ban đầu biểu cảm gương mặt ông có vẻ như không tôn trọng, nhưng bất chợt trong chốc lát ông giật mình.

Rõ ràng nam nhân khoác áo choàng đen đứng rành rành trước mặt ông, nhưng ông lại không cách nào cảm nhận được chút gì từ nam nhân khoác áo choàng đen, giống như nam nhân này có khả năng dung hòa đất trời.

Hơn nữa cơ bản là ông không cách nào nhìn ra được cấp bậc tu luyện của nam nhân khoác áo choàng đen này.

Nên biết rằng, chỉ có hai khả năng mới nhìn không ra cấp bậc tu luyện của đối phương, thứ nhất là đối tượng tu luyện loại công pháp đặc biệt nào đó, có thể che giấu khí sắc tu luyện của mình.

Thứ hai là cấp bậc tu luyện của đối phương cao hơn mình, hơn nữa với cảnh giới cao thì không chỉ có một cảnh giới.

Mà đại chấp thị này đây thì xem ra cũng là cường giả bậc đại viên mãn của Hoàng mệnh, một khoảng cách cách biệt khá xa so với cảnh giới Huyền mệnh.

Ngay lúc này đây, ông không cách nào cảm nhận được cấp bậc tu luyện của nam nhân áo choàng đen, thêm vào cái cảm giác thiên nhân hợp nhất phát ra từ đối phương, điều đó chứng tỏ đối phương không chỉ mạnh hơn mình, mà còn là mạnh hơn rất nhiều.

Rất có thể là tầng chín của cảnh giới Huyền mệnh, hoặc thậm chí có thể là cường giả bậc đại viên mãn.

Nhưng mà, có một điều mà đại chấp thị đã bỏ qua không cân nhắc đến, đó chính là Lục Huyền đã tu luyện công pháp thần kỳ duy nhất trên thế gian này: <>, nếu như cấp bậc không cao hơn ngài hai đại cảnh giới thì cơ bản là sẽ không thể nào cảm nhận được cấp bậc tu luyện thật sự của ngài.

Mà cả đế quốc, đừng nói là cảnh giới Địa mệnh, cho dù là Huyền mệnh đại viên mãn thì cũng là cường giả một phương trời rồi.

Vừa thoáng nghĩ đến điểm này, thái độ của đại chấp thị liền thay đổi hẳn, thái độ cung kính tôn trọng, nhẹ giọng ôn tồn hỏi: “Tiền bối, chỗ này ồn ào không thích hợp nói chuyện, xin mời ngài tiến một bước vào hậu viên để bàn chuyện ạ.”

“Ừ.” Lục Huyền bình thản trả lời.

Cấp bậc tu luyện của đại chấp thị ngài đã nắm được từ sớm, chỉ khư khư với Hoàng mệnh đại viên mãn, nếu là ba nghìn năm trước mà nói thì đó chỉ là cấp bậc của tiểu tốt mà thôi, cơ bản là không đáng để ngài phải để mắt đến.

Lục Huyền chắp hai tay ra sau lưng, mạnh dạng khoa trương bước vào trong.

Đại chấp thị nhìn thấy dáng vẻ không coi ai ra gì của ngài, càng thêm khẳng định suy đoán trước đó của mình.

Vào đến hậu viên, bước vào sảnh lớn, sảnh lớn rất lớn và trang hoàng tao nhã, trên bàn gỗ còn đặt một lò đàm hương nhỏ.

Lục Huyền đón nhận tách trà thơm từ tay thị nữ, ngài nhấp một ngụm rồi bình thản từ tốn lên tiếng: “Ta có một vật muốn được gửi bán đấu giá, ngươi hãy cho gọi thầy giám định đẳng cấp nhất của ngươi đến đây, giúp ta giám định giá trị của món đồ ta sắp đưa ra.”

Lục Huyền với thân là cường giả cảnh giới Đế Vương, cho dù chỉ là câu nói thông thường thôi, nhưng khi được phát ra từ miệng ngài cũng mang hơi hướng mãnh liệt của vị thượng cấp, người phàm nghe được câu nói của ngài không chừng sẽ tin răm rắp tuân lệnh mà không chút nghi ngờ.

Đại chấp thị cũng cảm nhận được dáng vẻ uy nghiêm trong lời nói của ngài, ông càng không dám nghi ngờ lời nói của Lục Huyền, nên không dám chậm trễ, liền lệnh cho thuộc hạ mời đại sư giám định đến.

Đại sư giám định là một lão già với bộ râu dài và rậm rạp, sau khi đại sư nhìn thoáng qua Lục Huyền, bất chợt ông cũng giật mình, thái độ cũng liền khác hẳn so với lúc mới bước vào, trở nên cung kính hơn.

“Tiền bối, tại hạ là đại sư giám định kinh nghiệm nhất và lớn nhất của tiệm bán đấu giá, không biết đồ vật mà tiền bối muốn giám định để ở đâu ạ?”

Trước mặt Lục Huyền, đại sư giám định thậm chí không dám tự xưng là lão phu nữa, vì theo đại sư thì với người có cấp bậc như vậy thì rất có thể đã có mấy trăm tuổi rồi.

Đại sư chẳng qua chỉ là tên tiểu lão tử mấy mươi năm tuổi đời, không chừng so với ngài thì đại sư chẳng khác nào là tên tiểu tử chơi bùn đất mà thôi.

Lục Huyền đưa tay vào trong áo, lấy ra phần khẩu quyết mà trước đó ngài vừa tự chép ra: “Thứ mà ta muốn bán đấu giá chính là võ kỹ của Hoàng giai thượng phẩm.”

“Hoàng giai thượng phẩm ư?”

Đại chấp thị vừa nghe xong liền đứng bật dậy.

Võ kỹ của Hoàng giai thượng phẩm là vật khan hiếm, hầu như là không thấy, bọn họ đã rất lâu rồi không thấy võ kỹ của Hoàng giai thượng phẩm, lâu đến nỗi bọn họ cũng không nhớ nỗi là bao nhiêu năm.

Đại đa số các loại võ kỹ được bán đấu giá tại đây đều là loại cấp thấp hơn, không phải Hoàng giai trung phẩm thì là Hoàng giai hạ phẩm.

Đương nhiên, với chợ bán đấu giá có quy mô lớn và đặc biệt như vậy thì võ kỹ Hoàng giai thượng phẩm không phải là chưa từng có, nhưng mà khoa trương đem ra bán công khai như ngài thì hầu như không có mấy ai dám như vậy.

Vừa mở khẩu quyết ra, đại chấp thị và đại sư giám định liền bắt đầu chăm chú và cẩn thận đọc từng câu từng chữ trong khẩu quyết.

Cả đại chấp thị và đại sư giám định đều là cao thủ cảnh giới Hoàng mệnh, cho nên việc giám định võ kỹ của cấp Hoàng giai là chuyện dư sức qua cầu đối với hai người họ.

Không lâu sau, cả hai người đều đồng loạt gật đầu: “Khẩu quyết này quả thật là võ kỹ của Hoàng giai thượng phẩm, hơn nữa điều hiếm có và đang giá nhất ở đây là đây là võ kỹ hệ Lôi có uy lực mạnh nhất trong tất cả năm hệ.”

“Chỉ có điều đáng tiếc là trong này chỉ có bốn chiêu thức, chứ nếu không thì cuốn võ kỹ này thậm chí có thể được coi là Huyền giai hạ phẩm rồi.”

Lục Huyền nhẹ nhàng liếc nhìn thoáng qua đại chấp sự một cái.

Đôi mắt sâu thẩm không đáy chứa đầy uy lực của ngài như xoáy thẳng vào tim của đại chấp sự, trong phút chốc cảm giác rùng mình ớn lạnh gai người từ dọc sống lưng lan ra, một lúc sau, Lục Huyền mới lên tiếng: “Ngươi không cần phải thăm dò ta, điều không nên hỏi thì tốt nhất người đừng hỏi quá nhiều.”

“Dạ, phải…phải…là tại hạ quá lỗ mãng rồi.” Đại chấp thị như người vừa được vớt lên từ dưới nước, toàn thân và trán ông ướt đẫm mồ hôi hột, thật quá ghê gớm, rốt cuộc ánh mắt đó là như thế nào? Cảm giác như nó muốn xâm chiếm thẳng vào tim và khiến cho linh hồn của người đối diện bị đóng băng.

Đại sư giám định nhìn thấy đại chấp thị cùng cấp bậc với mình mà còn bị dọa đến người run rẩy, mồ hôi đầm đìa, trong lòng ông cũng không dám nghĩ đến chuyện thăm dò nữa, chỉ cung kính lên tiếng nói: “Sau khi trải qua giám định sơ bộ của tại hạ, giá khởi điểm của võ kỹ này sẽ vào khoảng ba mươi vạn đồng bạc, và có thể tăng không có điểm dừng.”

“Nhưng mà còn có một vấn đề, chính là lần bán đấu giá này, ta sẽ rút ra mười phần trăm số tiền coi như là phí môi giới, ngươi xem như vậy có chấp nhận được không?”

“Được.” Lục Huyền gật gật đầu.

Thật tế thì Lục Huyền lần này coi như lời to, thông thường các cửa tiệm bán đấu giá khác sẽ rút phần phí môi giới trung gian là hai mươi đến ba mươi phần trăm, đoán chắc là phần nào do ảnh hưởng từ ánh mắt đầy uy lực vừa rồi của Lục Huyền khiến cho hai người họ bị dọa đến mức tim gang sắp nổ tung, nên đương nhiên là hai người họ sẽ không dám tính thêm những khoản phí khác vào.

“Còn có chuyện này nữa.” Lục Huyền lên tiếng nói.

Bạn đang đọc Vũ Đế Trở Lại (Dịch) của Vi Thiên Mệnh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi FANNY168
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.