Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lương Bạch

Tiểu thuyết gốc · 2709 chữ

Vọng Nguyệt Tông hôm nay xảy ra chuyện lạ ,

Lạc Vũ – kẻ trước kia nổi danh “ phế vật ngông cuồng “ , lại dám hạ chiến thư đối với hầu hết đệ tử Vọng Nguyệt Tông

Đối với điều này , hầu hết mọi người đều không tin . Dù sao , Lạc Vũ trước kia ở Vọng Nguyệt Tông dù có tên “ phế vật ngông cuồng “ nhưng thực ra làm người điệu thấp đến cực điểm , chưa bao giờ trắng trợn ra oai . Chẳng qua là do hắn chưa bao giờ chịu khuất phục nên mới bị người gọi là ngông cuồng mà thôi

Thế nhưng người hạ chiến thư lại là hảo bằng hữu chí thân của Lạc Vũ , Trương Vinh . Cho nên mặc dù sự việc có nhiều quái lạ nhưng vẫn có vô số đệ tử tiếp nhận chiến thư

Người nhận chiến thư càng lúc càng nhiều , duy chỉ có ba người từ chối chiến thư như sợ quỷ . Đó là hai người Mã Ưng và Vương Kiên . Toàn bộ Vọng Nguyệt Tông không biết , nhưng chỉ có hai người bọn họ là rõ rang nhất Lạc Vũ đáng sợ . Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng tu vi , xem ra ngày hôm nay toàn bộ đệ tử Vọng Nguyệt Tông muốn chịu khuất phục rồi

. . . . . . . . . . . . .

Thế giới võ đạo vốn là nơi ngươi dành ta giật , vì vậy kết thù oán cũng không thiếu . Ngay cả Vọng Nguyệt Tông cũng khó có thể ngăn cản

Vì tránh để nội bộ tông môn xảy ra khiêu khích chia rẽ , giữa Vọng Nguyệt Tông có một nơi đặc biệt , gọi là “ Đấu Đài “ , chuyên dùng để các đệ tử trong tông giải quyết hiềm khích với nhau . Đấu Đài là một sàn đấu nhỏ hình tròn , đường kính khoảng hai mươi bước chân , cao chừng nửa thân thể người trưởng thành , sàn đấu lót gạch cứng , đủ để chịu được chấn động từ một đòn toàn lực của võ giả Đoán Thể Cảnh Bát Trọng

Lúc này , xung quanh Đấu Đài đã đứng đầy ắp đệ tử , hầu hết đều là vì tiếp nhận chiến thư của Lạc Vũ mà tới

- Tiểu tử này không lẽ chạy rồi chứ ?

- Có lẽ là không đi , dù sao hắn tính cách quật cường như vậy , sao lại làm điều ngu xuẩn như thế ?

- Đợi một chút vậy , dù sao cũng không lỗ mất thứ gì . . . ?

Thời gian khiêu chiến đã đến , Lạc Vũ vẫn còn chưa xuất hiện , bắt đầu đã có nhiều đệ tử hoài nghi

Một hồi lâu sau , mặt trời đã lên đỉnh mà vẫn chưa thấy tăm hơi Lạc Vũ đâu , đã có người mất kiên nhẫn , muốn bỏ về

Đến lúc này , Lạc Vũ mới từ phía xa xa đi tới . Hắn vận một bộ thanh y đơn giản , thần thái tự tin , gương mặt thanh tú , so với bộ dáng mỏi mệt dĩ vãng thì khác xa rất nhiều

Lạc Vũ vừa đến liền lập tức nhảy lên Đấu Đài , lớn giọng nói :

- Ta ở đây , ai đến chiến ?

Lập tức , bên dưới Đấu Đài là một hồi xôn xao , vô số cánh tay đưa lên

- Ta , tuyển ta

- Không , tuyển ta , ta chắc chắn sẽ nhanh chóng bại ngươi , cho ngươi thống khoái

- . . . . .

Lạc Vũ ánh mắt quét một vòng rồi nhanh chóng dừng lại trên thân một người , ngón tay chỉ ra , nói :

- Ngươi , lên đây !

Lạc Vũ vừa mới chọn được người khiêu chiến , dưới Đấu Đài liền có vô số thanh âm tiếc hận vang lên

Người được chọn là một tên nam tử có gương mặt như chuột , đôi mắt nhỏ hẹp , nhìn qua tướng mạo thì có thể đoán đây là một kẻ âm hiểm xảo trá . Hắn gọi Vương Hàn , vốn tu vi cũng chỉ có Đoán Thể Cảnh Ngũ Trọng , nhưng lại là một trong những kẻ căm ghét Lạc Vũ nhất

Vương Hàn vừa lên đài liền cười hắc hắc , bất quá hắn còn chưa vội ra tay mà nói :

- Tiểu tử , ngươi dám khiêu chiến ta , quả là chán sống . Bất quá trước khi ra tay ta còn có một điều kiện

Lạc Vũ nhướng mày , nói :

- Điều kiện ? Điều kiện gì ?

Vương Hàn nói :

- Ngươi xem , ở đây có nhiều sư huynh đệ như vậy chờ được dạy dỗ ngươi , nếu như ngươi giữa chừng bỏ chiến chẳng phải là quá thất vọng rồi ? Vậy nên ta đề nghị chúng ta lập ra cam kết không thể bỏ chiến , nếu như bỏ chiến liền mất một trăm kim tệ . Như thế nào ?

Lạc Vũ nhìn hắn , ánh mắt có chút quái lạ . Bỗng nhiên nở nụ cười quái dị , nói :

- Được , chúng ta cam kết . Bất quá nếu như bỏ chiến liền mất một viên Đoán Thể Đan , được chứ ?

Vương Hàn hồ hởi nói :

- Đương nhiên là được . Nhưng đệ tử tạp dịch như ngươi thì lấy đâu ra Đoán Thể Đan bồi thường chúng ta ?

Lạc Vũ lấy từ trong ngực ra một bóc giấy , mở ra liền thấy bên trong là gần hai mươi viên Đoán Thể Đan màu đỏ rực . Vương Hàn vừa thấy liền mừng rỡ nói :

- Được , được , chúng ta đến chiến

Phía dưới đài , vô số đệ tử nghe được cam kết của hai người , lại thấy đươc gần hai mươi viên Đoán Thể Đan thì nhao nhao lộ ra vẻ mừng rõ . Vô số âm thanh từ dưới đài phát ra

- Tốt lắm Vương Hàn , Đoán Thể Đan không thiếu của ngươi

- Tốt nhất dày vò hắn thật lâu , để hắn chịu thua bỏ chiến

- . . . .

Vương Hàn nghe được , trong lòng đắc chí , quay lại dựng lên ngón giữa khiêu khích Lạc Vũ , nói :

- Tiểu tử , phóng ngựa đến đây . Hôm nay bổn công tử sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là nhục nhã

Ngày bình thường Vương Hàn ở trong tông môn vốn không phải là có thực lực hay địa vị cao cho nên khắp nơi dựa vào nịnh nọt mà sống sót . Nay chỉ có thể tìm được một cơ hội ra oai với Lạc Vũ , tự nhiên là làm đến xuất thần nhập hóa

Lạc Vũ không nói gì , thân hình bỗng chốc biến mất . Ngay tại Lạc Vũ biến mất một khắc , Vương Hàn bỗng có cảm giác không ổn , còn chưa kịp phản ứng thì bỗng nhiên một cỗ cự lực đánh lên mắt phải , cảm giác đau đớn còn chưa truyền tới thì mắt trái cũng tương tự bị đánh trúng

Hai mắt bị đánh làm Vương Hàn trong lúc nhất thời chìm vào bóng tối , còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì bỗng cảm thấy hai chân như bị tảng đá đánh trúng , thân hình mất thăng bằng ngã xuống mặt sàn , tiếp đó là liên hồi không dứt lực lượng như đá tảng đánh thẳng vào đầu làm hắn choáng váng liên tục

Lạc Vũ ngồi trên bụng Vương Hàn , hai tay đấm liên hồi vào đầu Vương Hàn , đã đưa hắn đánh thành đầu heo . Vốn với tu vi của Lạc Vũ , chỉ cần một quyền là đủ để đưa Vương Hàn nằm cáng xuống sàn . Bất quá gia hỏa này miệng quá tiện , cần phải dạy dỗ một chút mới được

Lạc Vũ dùng lực vừa phải , khiến cho Vương Hàn dù bị đánh thành đầu heo nhưng vẫn còn giữ ý thức thanh tỉnh . Điều này làm Vương Hàn khó chịu vô cùng , dù bị đánh đến đau đớn toàn thân nhưng lại không thể đáp trả được . Cuối cùng , nhục nhã phẫn hận sợ hãi đan xen , Vương Hàn vội hô to :

- Dừng ….. Dừng lại …. Ta chịu thua !

Thế nhưng đáp trả lại hắn vẫn là liên hoàn nắm đấm . Phải đến một lúc sau , Vương Hàn mới chớp thời cơ , hai tay che mặt lại , hô lớn :

- Ta chịu thua ! Đừng đánh nữa , ta chịu thua ngươi có nghe không . Lạc đại gia , van ngươi đừng đánh nữa

Lạc Vũ lúc này mới dừng lại , chân phải nhấc động đưa Vương Hàn đá xuống đài , miệng nói to :

- Còn có ai !

Lập tức có người nhảy lên đài , nói :

- Có ta Lưu Hạo đến chiến ngươi !

Mặc dù Lạc Vũ chiến thắng Vương Hàn làm cho mọi người có chút kinh ngạc . Nhưng Vương Hàn cũng chẳng qua chỉ có Đoán Thể Cảnh Ngũ Trọng tu vi , không làm cho mọi người kinh sợ được . Chí ít đối với kẻ có tu vi Đoán Thể Cảnh Thất Trọng như Lưu Hạo thì là không

Lạc Vũ nhìn Lưu Hạo một chút , đột nhiên khí thế Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng hoàn toàn bạo phát ra , tạo thành một cơn gió mạnh mẽ thổi ngang qua Lưu Hạo

Lưu Hạo vốn đang hăng hái suy nghĩ làm thế nào để Lạc Vũ chịu thua bỏ chiến , thì đột nhiên Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng khí tức tỏa ra từ Lạc Vũ như cuồng phong bạo vũ cuốn bay tất cả suy nghĩ trong đầu hắn . Trong đầu Lưu Hạo lúc này một mảnh trống rỗng , toàn bộ đều là hối hận

Lưu Hạo hồi lâu vẫn chưa động , Lạc Vũ nói :

- Còn muốn chiến ?

Lưu Hạo nghe lời này , đầu óc bỗng chốc thanh tỉnh lại . Nghĩ nghĩ một lát , Lưu Hạo mới từ trong ngực áo lấy ra một viên Đoán Thể Đan đỏ rực , hai tay dâng lên , nói :

- Sư đệ , sư huynh đã nghĩ kỹ , cùng là đồng môn với nhau vốn không nên tương tàn làm gì . Đây là sư huynh một điểm tâm ý , mong sư đệ nhận lấy

Đưa lên Đoán Thể Đan sau , Lưu Hạo dứt khoát xuống đài đi thẳng , đều không dám lưu lại nơi này một chút nào nữa

Lạc Vũ cầm Đoán Thể Đan trên tay , có chút ngoài ý muốn , nhưng cũng đem Đoán Thể Đan thu nhập vào trong ngực áo

Dưới đài , sớm đã tĩnh lặng

Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng , đỉnh cao nhất trong Vọng Nguyệt Tông . Phải biết, toàn bộ Vọng Nguyệt Tông mới chỉ có năm người đạt tới cảnh giới này mà thôi , xưng là “ Ngũ đại đệ tử “ , nay lại có thêm một cái , tương lai hẳn là phải xưng “ Lục đại đệ tử “ rồi

Nhưng những điều này không quan trọng , quan trọng nhất là , bọn hắn sắp phải đánh nhau với một vị Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng võ giả , đây khác gì lấy trứng chọi đá . Lần lượt có người đưa lên Đoán Thể Đan , hủy chiến . Nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều là như vậy , vẫn có người không chịu dâng lên Đoán Thể Đan mà bước lên Đấu Đài , đối với việc này Lạc Vũ cũng là vui thấy kỳ thành , không ngạo cho bọn họ khắc sâu một cái giáo huấn

Lạc Vũ ra tay rất kỳ lạ , mặc dù thương tích không phải là lớn nhưng lại đau đớn vô cùng .Hơn nữa , hắn thường xuyên giả vờ như không nghe thấy tiếng nhận thua , dẫn đến nạn nhân đều bị đánh đến thê thảm . Dần dần , đã có người kinh sợ , không dám cùng hắn đối chiến nữa mà nhao nhao dâng lên Đoán Thể Đan

Sau khi đem toàn bộ đệ tử khiêu chiến xong , Lạc Vũ mới kiểm kê lại thì thấy có hơn mấy chục viên Đoán Thể Đan đỏ rực . Điều này làm hắn cười không dứt miệng , nhiều như vậy Đoán Thể Đan , hẳn là có thể giúp hắn đột phá đến Cực Cảnh rồi

Đang lúc Lạc Vũ muốn trở về khu nhà tạp dịch thì phía xa xa có tiếng nói truyền tới :

- Đứng lại , ỷ tu vi cao hiếp đáp cướp bóc đệ tử trong tông mà còn muốn chạy sao ? Nào có chuyện dễ như vậy ?

Ngoái đầu nhìn lại thì thấy người nói là một tên nam tử mặc bạch y , sau lưng treo một thanh trường thương , tướng mạo anh tuấn , khóe miệng có một nốt ruồi

Nam tử này vừa hiện , lập tức dẫn phát vô số người chắp tay đón chào :

- Lương Bạch sư huynh tốt

Lương Bạch , đại đệ tử chấp pháp đường , coi quản việc nội bộ trong Vọng Nguyệt Tông , chuyên xử phạt đệ tử trái với Tông Quy . Bản thân Lương Bạch cũng là một tên Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng võ giả , có thực lực lại có địa vị làm Lương Bạch tại trong tông rất được kính trọng

Lạc Vũ nghe lời chất vấn thì khó chịu , nhưng vẫn có nặn ra vẻ mỉm cười nói :

- Lương sư huynh hẳn là có hiểu lầm ở đây , tất cả người ở đây đều đã tiếp nhận chiến thư của ta , sao gọi là hiếp đáp đệ tử được . Còn về Đoán Thể Đan thì mọi người đã cam kết từ trước rồi , sao lại gọi là cướp bóc ?

Lương Bạch căn bản không nghe , quát :

- Hừ , lắm lời vô ích . Trừ khi hôm nay ngươi đem toàn bộ Đoán Thể Đan trả lại cho các đệ tử , bằng không đừng hòng rời đi . Còn về chuyện ngươi rõ rang đã đạt đến Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng lại giả vờ để khiêu chiến kẻ có tu vi thấp hơn , đó là hành vi hèn hạ , việc này Chấp Pháp Đường sẽ trừng phạt ngươi sau

Không công có tội danh đè lên đầu , Lạc Vũ cũng không nhịn được hỏa khí nữa . Hắn nhảy lên Đấu Đài , nói :

- Tốt cho một đại sư huynh Chấp Pháp Đường , căn bản không thể nói lý . Ngươi biết trong tông môn một ngày có bao nhiêu kẻ ỷ tu vi cao hà hiếp đệ tử sao ? Ngươi có từng ra mặt vì những đệ tử kia đòi công đạo ? Kẻ như ngươi làm đại đệ tử Chấp Pháp Đường thật đúng là bất hạnh của tông môn . Đến đây đi , để ta xem ngươi làm sao ngăn được ta

Lương Bạch vốn nghe qua các đệ tử tố cáo , biết được Lạc Vũ đã đạt đến Đoán Thể Cảnh Cửu Trọng . Cho rằng cần phải đè ép một chút khí diễm của vị tân nhân này nên mới nhân cơ hội này đến ra oai phủ đầu Lạc Vũ . Nhưng không ngờ Lạc Vũ lại như vậy ăn mềm không ăn cứng , nhất quyết không chịu cúi đầu . Điều này làm Lương Bạch , người vốn ngồi trên địa vị cao , thụ nhiều người kính trọng tức giận

Lương Bạch hừ lạnh một cái , bước chân khẽ điểm , thân hình nhảy lên Đấu Đài , đồng thời nhấc thanh trường thương sau lưng xuống chỉ thẳng vào Lạc Vũ , nói :

- Vô lễ đệ tử , hôm nay bổn sư huynh nếu không bại ngươi , còn gì là Tông Quy ! Cũng nên cho ngươi biết , cái gì gọi là kính trên nhường dưới

Bạn đang đọc Võ Thần Bất Diệt sáng tác bởi tuoitrengongcuong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tuoitrengongcuong
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.