Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

2 | Tiểu đội ăn – bám ra đời

Phiên bản Dịch · 1952 chữ

Mọi người nhặt đồ rơi tán loạn dưới đất, lúc này dịch chuyển rời khỏi phụ bản cũng đã hiện ra. Đạt được cấp S, không cao không thấp, nếu không phải nhờ 40 combo cuối chắc chỉ được tới A. Sau đó là lật rương, ba chọn một, Rex sờ được một cái quần cho Mục Sư cấp 5C, ồ, có quần mặc rồi.

Mỗi lần dọn hết phụ bản, hệ thống sẽ đối chiếu đánh giá cấp độ, SSS, SS, S, A, B, C… Chỉ có trên S khi mở rương mới lật được trang bị quý hiếm. Vậy nên đánh giá rất quan trọng, những thứ như combo, trí mạng, phá giáp, trúng mục tiêu trên không, kỹ năng kết thúc vân vân đều có thể thêm điểm. Mặc khác, trang bị trong game được chia thành các cấp D, C, B, A, S. Cấp D đồ trắng, C xanh lá, B xanh lam, đồ ở cấp bậc này được xem như tương đối, trên nữa là A cam, S tím.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Đi tiếp?

[Đội] Lilia’s Cat: Tiếp.

[Đội] Gạch Dưới: Ok.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Cao thủ thì sao?

[Đội] Rex: Ừ.

Cả đội quay về Mana Ridge nhận nhiệm vụ rồi xuất phát tiếp tục khiêu chiến phụ bản. Sau hai lần mọi người phát hiện điểm đánh giá không lên nổi nữa, chỉ quanh quẩn đủ đạt A, cuối cùng phát hiện cao thủ không ra tay hỗ trợ, toàn bộ hành trình chỉ thong dong theo sau. Càng vô sỉ là xuyên suốt phụ bản cậu ta không đánh cũng không bị đánh, vậy nên hết phụ bản, cậu được hệ thống trao danh hiệu: Ăn Bám.

[Đội] Lilia’s Cat: Oa ha ha, làm sao có danh hiệu này?

[Đội] Rex: Trong phụ bản không làm gì hết nhưng vẫn qua ải.

[Đội] Lilia’s Cat: Tôi cũng muốn.

[Đội] Gạch Dưới: Tôi cũng muốn.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Vậy tất cả chúng ta cùng lấy danh hiệu này đi! Cao thủ, nhiệm vụ giết quái giao cho cậu!

Mọi người nhất trí thông qua đề nghị này, phụ bản lần thứ tư, Rex một mình gánh hết, ba cái đuôi phía sau cẩn thận giữ khoảng cách, sợ không cẩn thận bị quái đánh trúng, kết quả xong phụ bản tất cả mọi người biến thành XX Ăn Bám… Mà điểm không thể nghi ngờ lên SSS, mọi người chảy nước miếng, vì họ sờ rương ra được trang bị B. Trang bị B đó!!! Dù chỉ 5B cũng là món tốt nhất hiện tại của họ!!!

[Đội] Rex: Thế này đã thỏa mãn? Về sau được trang bị A thì sao.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Cao thủ quả là cao thủ, rất bình tĩnh…

[Đội] Rex: Đương nhiên, không mặc một thân đồ A không phải sẽ làm thất vọng danh hiệu gamer sao?

[Đội] Gạch Dưới: Cao thủ, cậu nói như bọn tôi kém cỏi lắm vậy…

[Đội] Rex: Đâu có đâu có… Tôi nói mấy cậu ấy, mấy cậu nên nâng cao kỹ thuật, cậu xem Mục Sư bị các cậu thao tác ra giống gì này, Mục Sư là một nghề rất mạnh, vung chùy cũng cần khí thế! Còn phải nhớ được khi nào có thể dùng kỹ năng, không phải ngồi chờ CD một hồi quên luôn, tuy rằng chém chay cũng lên combo nhưng lúc bị hội đồng thì kỹ năng rất quan trọng.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Nói này… cao thủ…

[Đội] Rex: Còn nữa, Pháp Sư phải biết lẩn tránh, đừng như Mục Sư nhào lên, Mục Sư phòng ngự cao có thêm khiên, cô có không? Đừng nghĩ ở đây có ba Mục Sư chiếu cố cô, cấp bậc hiện tại chưa học được trị liệu đâu.

[Đội] Lilia’s Cat: Hiểu.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Cao thủ, tôi quyết định, vì để tiếp tục ra trang bị B, về sau phụ bản nhường mình cậu…

[Đội] Rex: … Không phải vậy chứ.

[Đội] Lilia’s Cat: Cao thủ anh cố lên!

[Đội] Gạch Dưới: Ủng hộ tinh thần cậu.

Ngoài miệng tuy nói không nhưng với Rex thật không sao cả, đánh mấy phụ bản này chỉ cần múa tay chút thôi. Vì vậy bốn người đội danh hiệu Ăn Bám vòng ra Mana Ridge nhận nhiệm vụ, tạo nên một phong cảnh đặc biệt, vô số người tới bắt chuyện, hỏi danh hiệu từ đâu có… Tuy là ké hào quang của cao thủ, nhưng cảm giác được người khác hỏi han thật thích, người khác không có mà ta có, thật sự là hạnh phúc muốn gào thét.

Liên tục một tối, điểm mệt mỏi còn 10, cấp bậc bốn người đã lên 8.

[Đội] Rex: Còn 10 điểm, đi đánh một cái cao cấp?

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: A? Là sao?

[Đội] Rex: Điểm mệt mỏi sẽ tăng theo cấp bậc và độ khó của phụ bản, cái này cậu biết chứ?

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Ừ.

[Đội] Rex: Cho nên lần cuối chúng ta đi phụ bản cao nhất với độ khó cao nhất hiện tại có thể đi, thay vì mất 40, chúng ta còn 10 nên chỉ mất 10, không phải lời sao?

[Đội] Lilia’s Cat: Ra vậy.

[Đội] Rex: Mấy cậu đừng theo không nữa, tuy tôi rất lợi hại, nhưng acc này cấp bậc không cao trang bị cũng không tốt.

[Đội] Gạch Dưới: Cao thủ, cậu dặn thì dặn, đừng nhân tiện khen chính mình chứ…

[Đội] Rex: Ồ? Tôi có tự khen à? Ngại quá, vô ý nói ra sự thật…

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: …

“Lần cuối” Rex chọn Marian’s Shrine độ khó hard. Phụ bản này hơi khó, xuất hiện một quái vật mới, Brenthen Shaman. Nó có các kỹ năng lôi điện vô sỉ như Mục Sư… Bị điện giật có xác xuất dính trạng thái tê liệt, mà phạm vi tấn công ma pháp rất lớn…

[Đội] Rex: Tránh, Mục Sư cũng tránh, đừng xông tới!!

Đây là câu Rex nói nhiều nhất, bởi vì hình như các đồng đội của cậu không ý thức được từ “lần cuối” có ý nghĩa thế nào. Đã nói là lần cuối rồi, đương nhiên chính là “lần cuối” nó không chết thì mình teo.

[Đội] Rex: Mục Sư Trượt, không phải chỉ có Biến của Pháp Sư mới né tránh được! Mục Sư phải Trượt nhiều. Không phải Trượt xong rồi thôi, di chuyển ngay, dùng kỹ năng liền, kỹ năng nối tiếp biết không?

Ở trước mặt cao thủ mọi người cảm thấy áp lực rất lớn, nếu họ biết cao thủ thật ra thuộc cấp đại thần, có thể tan nát luôn không?…

[Đội] Rex: Thôi, mấy cậu lui ra, để tôi…

[Đội] Gạch Dưới: Không phải cậu nói mình cậu không nổi sao?

[Đội] Rex: Tôi muốn rèn luyện năng lực cho mấy cậu một chút! Tiếp theo còn có con đường phụ bản dài đằng đẳng chờ mấy cậu, nếu mấy cậu cứ nằm ở trình độ này, làm sao có thể vượt chướng ngại, làm sao có thể qua phụ bản!

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: … Cao thủ cậu nghĩ xa quá.

[Đội] Rex: Cái này gọi là hao tổn tâm tư biết không.

[Đội] Gạch Dưới: Vậy sao cậu đổi ý?

[Đội] Rex: Tôi sợ cứ mặc các cậu phát huy kiểu này, bản thân sẽ không nhìn thấy được mặt trời Mana Ridge lần nữa…

[Đội] Rex: Các cậu đứng ngoài thả kỹ năng được rồi.

Nói xong, Rex liền lao vào đám quái.

[Đội] Lilia’s Cat: Anh ta không phải bảo chúng ta đừng xông lên sao, sao mình lại…

Vài giây sau, Lilia đã biết thế nào là chênh lệch…

[Đội] Gạch Dưới: Quá dữ, tôi phải quay lại.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Quay đi, cho tôi một bản.

Rex qua lại trong đám quái, dùng Trượt né công kích đồng thời không quên tấn công quái bên cạnh, sau đó nhảy ra, kết hợp di chuyển cùng kỹ năng, nắm bắt chính xác CD, như một kịch bản đã viết sẵn, không giống đang đánh quái, ngược lại quái đang phối hợp diễn cùng cậu. Nhìn quái xếp đội đánh tới mình, Rex không do dự xông lên, xoay người, cho đám quái đuổi theo sau lưng một kích đánh lan.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Hóa ra ngay khi Trượt vẫn có thể tấn công.

[Đội] Rex: Đương nhiên, có thể kèm theo hiệu quả đánh bay.

[Đội] Gặp Dịp Thì Chơi: Cậu còn có thể chat?

[Đội] Rex: Chuyện nhỏ.

[Đội] Gạch Dưới: …

Song đại thần cũng sẽ có lúc sai lầm, sau khi vào bản đồ boss, cậu bị mấy con orc đánh lén sau lưng, bất hạnh dính đòn té xuống đất. Đương nhiên té xuống đất không có nghĩa là mất cơ hội, Mục Sư lúc té xuống nhấn phím tấn công sẽ phát động kỹ năng đánh trả. Vì thế Mục Sư tóc trắng đẹp trai bật khỏi mặt đất, giậm mạnh khi đáp xuống, quái bốn phía đồng thời bị thương tổn đẩy lùi.

[Đội] Rex: Dọn quái trước.

Boss Marian’s Shrine có một cái tên rất đáng yêu, Shaman Karuru. Shaman là một đối thủ rất khó giải quyết, vì chúng thông thường sẽ biết Biến và sử dụng ma pháp hệ lôi, còn có thể hồi sinh và hồi máu. Cho nên phải cố tránh khỏi phạm vị tấn công lôi điện của nó.

[Đội] Rex: Nhìn dưới chân, lôi điện phát động sẽ có ký hiệu.

Vừa né boss vừa phải dọn quái xung quanh, thao tác liên tục, không thể thả lỏng dù chỉ một giây, cuối cùng dưới nỗ lực của mọi người, Karuru biến thành tướng không quân.

Vì vậy bí tịch độc môn combo không ngừng của Rex xuất hiện, so với Golbaku lần trước, Karuru là shaman, phòng ngự không cao nên rất dễ bị Mục Sư đánh bay. Thấy Karuru bay lên, Rex tiếp tục truy kích, khiến Karuru cứ xoay vòng vòng trên không. Với tình huống vừa nhịp nhàng vừa khôi hài này, cấp bậc cao thủ của Rex trong lòng mọi người thăng lên đại thần.

Biến chi chi hồi máu chi chi lôi điện chi chi, Karuru không còn có thể khoe khoang nữa, bị đại thần Rex đánh chết. Một kích cuối trong phụ bản sẽ được quay chậm, vì vậy Karuru bị đánh bay sau, vì là kích cuối cùng nên lơ lửng giữa không trung hồi lâu mới rớt xuống, càng thêm bi tráng.

Vốn tưởng trận cuối sẽ rất vất vả, không ngờ như trước mười giây đã xong, đám vây xem chưa kịp dọn bàn ghế mua bắp rang rất thất vọng, song trong nội tâm lại sùng bái đại thần một phen.

[Đội] Rex: Được rồi. Lần này kinh nghiệm không ít. Đã muộn, out đây. Mấy cậu phải chăm chỉ luyện tập đi, tuy nói muốn đuổi kịp tôi là không có khả năng, nhưng ít nhất phải bắt chước được một ít, vậy nha, bye.

Đại thần quả là đại thần, khinh bỉ họ đồng thời nâng cao bản thân, sau đó không thèm thêm bạn đã out. Lần vây xem tiếp theo không biết phải chờ đến năm nào tháng nào, ba người tiếc nuối, càng tiếc là về sau sẽ không dễ gặp một đại thần tốt bụng như vậy, tuy rằng vị đại thần này hơi bị phiền + tự cao tự đại khiến kẻ khác xốn ruột…

.

Bạn đang đọc Võng Du Chi Tối Cường Tiểu Đội của Ẩn Nặc Lan San《隐匿阑珊》
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.