Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

7 | Khoảng cách từ Tàng Kiếm đến Vạn Hoa

Phiên bản Dịch · 1610 chữ

Thường Tiếu ngơ ngơ chớp chớp mắt, mím môi nhìn xe Jeep màu đen bên kia đường quay đầu lướt qua mặt mình.

Người này thật là…

Cuối cùng vẫn thành thật đứng bên đường chờ bus… Có điều xe chưa tới di động đã kêu vang, không cần phải nói nhất định là Thường Thu gọi.

Thường Tiếu vừa nhấc máy, bên kia lập tức ào ào nói, “Tại sao chưa đến công ty?” gì gì đó.

“…” Thường Tiếu không nói gì, bên kia tự biên tự diễn tiếp tục blablabla, “Có phải hôm qua thừa dịp chị không ở nhà thức khuya không? Hôm nay không ai gọi nên dậy trễ chứ gì? Giờ đang ở đâu? Không dậy nổi thì ngoan ngoãn nằm ở nhà đừng chạy tới công ty, miễn nhắm mắt nhắm mũi cắm đầu đi đâu không biết. Còn nữa…”

Thường Tiếu nghe điện thoại hơn 10 phút, bên kia mới chịu cúp. Nhìn xe mãi chưa tới, cuối cùng dứt khoát không đi nữa, vác balô dẹp đường hồi phủ về nhà ngủ bù.

Anh quả thật rất buồn ngủ, nghĩ dù sao ở nhà một mình không có gì làm, vào game cũng chỉ có mình mình, đơn giản leo lên giường trùm đầu ngủ. Nếu không phải giữa trưa 12 giờ hơn Thường Thu lại gọi điện quấy rối, hỏi anh ăn cơm chưa, thì chắc Thường Tiếu đã ngủ thẳng đến chiều tối.

Thường Tiếu mơ mơ màng màng ngồi trên giường hơn nửa ngày mới mò xuống bếp kiếm ăn, nấu đại miếng mì, dù sao mới ngủ dậy cũng không đói mấy.

Lúc đăng nhập vào trò chơi vừa đúng 1 rưỡi, Thường Tiếu nghĩ giờ này Phùng Quý Hiên đang làm việc, không ngờ lên thì thấy tên của tiểu quân gia cấp 20 trong khung bạn sáng chói, đang online.

Thường Tiếu mắt sáng rực, vội vàng luống cuống pm Quý Hiên, sau đó còn gửi mời đội.

Không có gì làm… Thường Tiếu hắc tuyến, nhưng sự thật là vậy, Phùng Quý Hiên mỗi ngày ngồi trong phòng làm việc đóng cửa, không ai vào xem cậu ấy làm gì. Nghe nói theo sai bảo của ông Phùng chỉ bắt Tứ thiếu gia phải đến mỗi ngày, còn đến làm gì thì kệ.

Giáng Tuyết Bạch Đầu thấy được chat đội, nhanh chóng vẩy đuôi kéo tiểu quân gia vào Kiếm Trủng. Có kinh nghiệm lần trước, cuối cùng cũng thành công giữ mạng cho tiểu quân gia qua hai boss đầu. Nhưng Tàng Kiếm chỉ có 16k công, đừng trông cậy anh có thể một nhát chém chết boss cuối, vậy nên quân gia vẫn phải nằm dưới dất chờ đi ra.

Nhưng dù thế hai con gà vẫn rất hài lòng, ít nhất trải qua quá trình nghiên cứu học tập của Thường Tiếu, lần thứ hai vào đã không còn gặp trường hợp boss vắng nhà.

Đợi khi quân gia 22, hai người bàn bạc lần nữa, quyết định nhảy qua bí cảnh Thiên Công Phường tiếp tục thăng cấp. Thường Tiếu tối qua đã tra qua, nghe nói Thiên Công Phường tuy không rớt trang bị cho quân gia, nhưng quái nhiều dễ thăng cấp.

Thế nhưng Thường Tiếu đã quên mất một vấn đề quan trọng, Thần Hành Thiên Lý… Vì vậy hai người lại cưỡi ngựa chạy thẳng tới Vạn Hoa, đây tuyệt đối là quãng đường dài đằng đẳng. Tàng Kiếm về Dương Châu, Dương Châu qua Lạc Đạo, Lạc Đạo đến Phong Hoa Cốc, Phong Hoa Cốc đi Trường An, cuối cùng mới quẹo vào Vạn Hoa…

Bản đồ Kiếm Tam không giống Thiên Long Bát Bộ đi qua đi lại không mất nhiều thời gian. Vùng dã ngoại của Kiếm Tam khá lớn, chạy một mạch không mất nửa tiếng cũng tốn 15 20 phút, hơn nữa hai người không biết đường, vì vậy cực kỳ dày vò.

Từ Tàng Kiếm về Dương Châu vẫn rất thuận lợi, trừ việc máy tính Thường Tiếu giở trò, vào Dương Châu lag không động đẩy nổi. Hai người thuận lợi cưỡi ngựa qua Lạc Đạo, khung cảnh đổi thành u ám.

Tiểu quân gia chờ sư phụ hết lag, hai người lại cưỡi ngựa chạy thẳng đến Phong Hoa Cốc. Cấp bậc quái ở Phong Hoa Cốc cao hơn Quý Hiên rất nhiều, thế nên tiểu quân gia cưỡi ngựa chạy mấy bước đã bị một con gấu tát rớt xuống.

Giáng Tuyết Bạch Đầu nhìn đồ đệ nhà mình bị đánh rớt ngựa, vội vàng xuống theo, trực tiếp nhấn phím Q, Tàng Kiếm với trang phục người rừng bắt đầu lao tới xoay kiếm xoáy quái. Giáng Tuyết Bạch Đầu đã 80, tuy một chiêu đánh không chết quái nhưng xả hai nhát thì không thành vấn đề, có thể cứu thoát tiểu quân gia khỏi nguy cơ bị quái vồ chết.

Có điều Giáng Tuyết Bạch Đầu xoay kiếm quá hép pi, hơn nữa bị delay, khi gấu và lính xung quanh đã chết hết mới phát hiện có một tiểu quái màu đỏ không chết, hơn nữa máu không mất mấy, mình xoay một vòng nó mới rớt vài giọt.

Thường Tiếu không kịp đánh chữ, tiểu Tàng Kiếm trên màn hình đột nhiên ôm đầu rơi vào trạng thái choáng váng, chờ sau 2 giây lag, thanh máu Tàng Kiếm đã trống không, nằm trên đất gặm bùn. Mà “tiểu quái” với tên màu đỏ còn vòng hai vòng trên đầu anh, sau đó cưỡi ngựa rời đi.

Thường Tiếu lập tức 囧, quả nhiên vừa rồi lag quá anh nhìn không rõ. Thứ đánh hoài không thấy mất máu thật ra không phải gấu cũng không phải lính, mà là một quân gia đầu đội râu gián bên Ác Nhân Cốc. Người phe Ác Nhân Cốc kia mở hình thức phe, Giáng Tuyết Bạch Đầu là Hạo Khí Minh, đương nhiên nhìn đối phương ra tên đỏ, anh cũng không cẩn thận, vậy nên…

Râu gián: là hai cọng lông trên mũ các anh TS đội ấy…

Tiểu Tàng Kiếm nằm ngay đơ chờ đến lúc sống lại, tại chỗ bò dậy, sau đó ngồi thiền hồi đầy máu. Lòng 囧囧, lại mất mặt trước Phùng Quý Hiên rồi…

Giáng Tuyết Bạch Đầu dựa trên tinh thần ngoan cường chết thì bò dậy, chỉ cần Phùng Quý Hiên nói một câu, hồi đầy máu xong lập tức tiếp tục lên ngựa theo cậu chạy khắp bản đồ. Tiểu quân gia với việc sư phụ của mình chết rồi lại chết tỏ vẻ rất bình tĩnh, mới đầu còn kinh ngạc mấy lần, nhìn nhiều riết quen.

Cặp đôi dày vò xuyên qua vài bản đồ, rốt cuộc tới được Vạn Hoa. Đối mặt với phong cảnh thanh tú đẹp đẽ nơi Vạn Hoa, Thường Tiếu quả thật kích động khá nói nên lời, mất hơn nửa tiếng, cuối cùng đã tới.

Giáng Tuyết Bạch Đầu gật đầu lia lịa, sau đó cưỡi ngựa kéo tiểu quân gia phía sau chạy về Thiên Công Phường. Anh mở bản đồ, nhắm ngay mục tiêu, xông thẳng tới…

Đợi Phùng Quý Hiên gọi điện đặt đồ ăn xong, quay lại thì thấy tiểu quân gia cùng sư phụ đang nằm đơ trên mặt đất.

Tiểu quân gia câm lặng, nhìn cây thang máy cao cao chỉ riêng mình Vạn Hoa có bên cạnh… Cao thế này rớt xuống không chết mới lạ. Vì vậy lặng lẽ chọn sống lại tại chỗ, đứng dậy ngồi xuống hồi máu.

Trái tim của Thường Tiếu rỉ máu, anh đã chết N lần, thời gian chờ sống lại đã dài đến đỏ mắt…

Bạn đang đọc Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương của Vân Quá Thị Phi <云过是非>
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.