Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

4 | Làm nhiệm vụ không dễ

Phiên bản Dịch · 1319 chữ

Thường Tiếu nghĩ trang phục của Thiên Sách này quả thật ngầu vô biên, hâm mộ nửa ngày, nhưng khi mấy người đối phương mở miệng cậu liền đơ.

Trên đầu mấy người đó qua lại mấy chữ, nào là “Thiếu gia này nhìn trắng trẻo quá à!”, “Ai da, dễ thương ghê!”, “Mềm thiệt mềm!”, “Mau hốt về.”…

Thế là…

[Bất Chu Hầu] nói nhỏ với bạn: Cậu không có bang hội, muốn vào bang chúng tôi không?

Giáng Tuyết Bạch Đầu bị người vây xem nửa ngày mới nhìn thấy chat mật. Mấy thứ như bang hội, Thường Tiếu chưa từng nghiên cứu qua. Trên đầu mấy người kia trừ tên và danh hiệu còn có một hàng bang hội ghi “Logic Của Chết Sạch”…

Thường Tiếu khéo léo từ chối, ngay sau đó leo lên ngựa cùi của mình tiếp tục tản bộ ở Lạc Dương. Anh chơi game này chủ yếu vì Phùng Quý Hiên, nói thật, căn bản không có ý định gia nhập bang hội hay tiếp xúc với người khác…

Thời gian nghỉ trưa rất ngắn, buổi chiều Phùng Quý Hiên cũng không trở lại, xem ra là lén ra ngoài hái hoa bắt bướm rồi. Cửa phòng phó tổng giám đốc vẫn đóng suốt.

Thường Tiếu ngồi chống cằm hai tiếng, giữa chừng nhận được điện thoại từ chị hai, nói chiều đi gặp khách hàng, tối không ăn cơm nhà, dặn anh một mình cũng phải ăn uống đàng hoàng vân vân vân. Blablabla nói suốt 15 phút mới yên tâm cúp điện thoại.

Thường Tiếu cầm di động thật bất đắc dĩ, chị hai cứ có chuyện gì đều gọi, nhưng vấn đề ở chỗ anh không thể trả lời. Đầu dây bên kia cứ tự nói nói nói một tràng, sau đó tự cúp… Vậy tại sao không nhắn tin?

Thường Thu giải thích, nhắn tin sợ anh không đọc được. Mặc dù gọi điện Thường Tiếu không thể trả lời được nhưng bản thân nói bảy tám lần hẳn anh có thể nhớ rõ. Thường Tiếu càng bất đắc dĩ…

Đợi đến 3 giờ hơn, anh không thể ngồi yên nữa, tắt máy lầu bầu một hồi. Cuối cùng vác balô lên vai chạy như bay vào thang máy, xuống lầu trốn làm về nhà.

Về đến nhà đã hơn 4 giờ, cấp tốc đăng nhập trò chơi. Đáng tiếc tên Quý Hiên vẫn xám, không online.

Thường Tiếu hơi thất vọng, nhưng ngẫm lại cũng đúng, Phùng Quý Hiên tám phần là đi chơi với bạn gái, nào có rảnh rỗi tích cực lên mạng như mình. Có lẽ, người kia đã quên mất có một tên sư phụ như anh.

Phùng Quý Hiên rất năng đổi bạn gái, mới đầu khi Thường Tiếu biết người ta có bạn gái thì thấy không thoải mái, còn có phần ghen ghét. Nhưng lại nói, Phùng Quý Hiên căn bản không nhớ cậu, mình khó chịu làm quái gì. Sau đó không thoải mái biến thành bất đắc dĩ, tốc độ đổi bạn gái, có thể so sánh với gặt lúa…

Giáng Tuyết Bạch Đầu lòng vòng ở Lạc Dương nguyên một buổi chiều cộng thêm buổi tối, đến hơn 10 giờ mới thấy hệ thống thông báo Quý Hiên lên mạng.

Thường Tiếu mắt sáng rực, vốn nghĩ đã trễ thế này chắc online nữa, may mắn cậu không logout, bằng không sẽ bỏ lỡ.

Giáng Tuyết Bạch Đầu lập tức mời tổ đội, đáng tiếc đối phương đã có đội ngũ.

Bạn nói nhỏ với [Quý Hiên]: Cậu đến rồi? Tiếp tục làm nhiệm vụ không?

Pm qua, Quý Hiên rất nhanh tổ đội anh. Sau khi Giáng Tuyết Bạch Đầu vào, đội ngũ tổng cộng có ba người: Quý Hiên, Cổ Tích Pha Lê, Giáng Tuyết Bạch Đầu…

Giáng Tuyết Bạch Đầu cưỡi ngựa chạy tới cạnh hai người. Hai tân thủ đứng kế Xa Phu, quần áo tuy không bắt mắt, có phần quê mùa, chẳng qua Thường Tiếu thấy hai chữ “Quý Hiên” lại đẹp không thể tả.

Thường Tiếu lại bị khinh bỉ, ngực thịch một cái. Cậu không biết acc thế nào là được, chỉ biết nó max cấp, nghĩ nếu đã 80 chắc hẳn không xê xích gì mấy. Bị Cổ Tích Pha Lê chê bai như vậy, sợ Phùng Quý Hiên cũng biết mình vô dụng.

May mà người kia không nói gì, nhận nhiệm vụ ở Xa Phu, nghiên cứu xem nên theo phái nào.

Thường Tiếu cũng nhìn thấy quân gia gần đó, chính là Bất Chu Hầu hồi trưa, cưỡi ngựa trắng, bên cạnh có một acc cấp 10 đang đến chỗ Thuần Dương học võ công, sau đó rời đi làm nhiệm vụ.

Thường Tiếu rất buồn bực, Quý Hiên học kỹ năng Thiên Sách rồi bắt đầu làm nhiệm vụ. Cổ Tích Pha Lê đã cấp 14, nhưng hình như hôm nay sư phụ cô ta không online, vậy nên đi bám đuôi bọn họ. Sau đó biến thành, hai người phía trước vừa trò chuyện vừa làm nhiệm vụ, Giáng Tuyết Bạch Đầu như người hầu theo sau, cần đánh quái thì xông lên, không cần nữa lại bị vứt ra sau.

Cũng may Cổ Tích Pha Lê rất nhanh thăng lên cấp 15 gia nhập môn phái, không thể tiếp tục đi chung với bọn họ, mọi người hẹn nhau gặp lại sau, cuối cùng trở thành thế giới hai người.

Nhiệm vụ cấp thấp chủ yếu là tìm người chạy vặt hái nấm đánh quái vân vân, chẳng mấy khó khăn. Song, với người chưa từng chơi qua mà nói, không hề đơn giản.

….

Phấn đấu hơn hai tiếng, hai người bị nhiệm vụ xoay đau cả đầu, nếu không phải không tìm thấy vật phẩm yêu cầu thì là không tìm thấy đường. Giáng Tuyết Bạch Đầu rớt xuống nước vô số lần, mỗi lần lặn ngụp nửa ngày mới trồi lên được, đánh quái còn bị người khác cướp. Tiểu Tàng Kiếm là cận công, không chút ưu thế tranh quái với loli Thuần Dương viễn công. Giáng Tuyết Bạch Đầu vừa chạy tới quái đã bị người ta giết mất.

Lăn qua lăn lại hơn 12 giờ, lúc này mới vinh quang thăng lên cấp 15… Hai vai Thường Tiếu đau rã rời.

Quý Hiên quyết định gia nhập Thiên Sách, nhấn vào NPC trực tiếp truyền tống thẳng đến bản đồ Thiên Sách. Giáng Tuyết Bạch Đầu chỉ có thể cưỡi ngựa ‘hự hự’ cuốc bộ qua Thiên Sách Phủ… Ai bảo anh không biết giữa sư đồ có thể triệu hồi lẫn nhau… Cũng may Thiên Sách Phủ ngay cạnh Lạc Dương, nếu đi Vạn Hoa hay gì đó, chắc rụng luôn chân.

——————————————————————————————-

Bất Chu Hầu là Hạ Thần đó (^o^)/~ loli Thuần Dương là tiểu Vũ xD~

Bạn đang đọc Võng Du Chi Cư Tâm Bất Lương của Vân Quá Thị Phi <云过是非>
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.