Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng sắc khinh bạn

Phiên bản Dịch · 1212 chữ

Theo lời của chính Nguyễn Kiều Kiều, số kiếp của cô như vậy, có tránh cũng không khỏi.

Vốn dĩ cô đã quyết định từ bỏ, nhưng thật xui xẻo, ông trời thật chiếu cố cô, lại để người này xuất hiện trước mặt cô theo một cách khác.

Sau khi Nguyễn Kiều Kiều liếc nhìn Lục Phong, cô ấy cười xin lỗi với Tô Dư, "Tiểu Dư, cảm ơn cậu vì ngày hôm nay! Tớ, tớ tự qua bên đó, đúng rồi, chìa khóa cho cậu, một chút cậu tự lái xe về trước."

Cơ hội tốt như vậy, cớ nào cũng phải cho hắn có cơ hội đưa cô trở về.

Tô Dư nhìn chìa khóa xe trong tay cô, nhìn Nguyễn Kiều Kiều không đợi được nữa, cô bĩu môi nói: "Trọng sắc khinh bạn!"

"Thân ái, chỉ lần này thôi!"

Âm thanh cuối cao lên như làm nũng với Tô Dư.

Tô Dư hít sâu một hơi, “Chính là ngươi đã nói, chỉ là lần này, không có lần sau.” Nguyễn Kiều Kiều gật đầu, “Nhất định chỉ có một lần.”

"Ta đi trước"

"Ừ, tối nay sẽ gọi cho cậu."

...

Sau khi đi ra khỏi nhà hàng tây, Tô Dư phát hiện trời đang mưa, tuy rằng không phải mưa như trút nước nhưng nếu đi trên đường vài phút mà không có ô, chắc chắn sẽ bị ướt hết.

Tô Dư nhìn lên trời, quyết định về nhà nấu mì.

Vừa bấm chìa khóa xe, cô định chạy ra ngoài thì một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên bên tai cô: "Bảo bối, một hồi sau khi đi vào, ngươi muốn ăn cái gì cứ việc gọi, ta không thiếu nhất là tiền. "

"Vậy nếu em gọi thứ gì đó đắt hơn, anh có đau lòng hay không?"

Tô Dư nghe được rõ ràng, trong tiềm thức ngẩng đầu nhìn lên, hai vợ chồng trẻ đã tới cửa nhà hàng, cô vừa vặn nhìn thấy một bóng lưng.

Tô Dương?

Hắn cả ngày chơi bời lêu lổng không làm việc như thế nào có tiền đến đây ăn cơm? Hơn nữa những gì hắn nói là khẩu khí điển hình của mấy tên nhà giàu mới nổi.

Không thiếu tiền? Tô Dư đột nhiên nhớ tới, Tô Dương không thiếu tiền, mấy ngày trước Hoắc Đông Thành vừa mới cho hắn mượn mười vạn, nói muốn cùng bạn bè làm ăn!

Mấy ngày nay cô bận rộn nên quên hỏi Tô Dương.

Tô Dư do dự một chút cũng không đi theo, Tô Dương từ nhỏ đã sĩ diện hảo, cô gái bên cạnh rất có thể là bạn gái của cậu ta, nếu cô chạy tới hỏi thế này, không chừng hắn sẽ phát giận.

Cuối cùng, cô quyết định ngồi đợi trên xe.

Sau khi Tô Dương cùng bạn gái Hướng Lị bước vào nhà hàng, anh lập tức tìm một chỗ ngồi bên cửa sổ, ngay sau đó có một người phục vụ mang một ly nước đến cho anh.

"Tiên sinh, tiểu thư, các người muốn ăn gì?"

Tô Dương cầm thực đơn đưa cho Hướng Lị, "Bảo bối, gọi món đi!"

Hướng Lị không khách sáo chút nào với anh ta, gọi vài món một cách khéo léo, rồi yêu cầu một chai rượu vang đỏ trước khi trả thực đơn cho người phục vụ, "Thế thôi."

"Tô Dương, ta vừa rồi gọi một chai rượu đỏ tám ngàn, ngươi sẽ không trách ta tiêu tiền?"

Hướng Lị nhìn Tô Dương một cách e lệ.

Tuy là Tô Dương cảm thấy đau lòng, nhưng trên mặt không chút biểu hiện ra ngoài, chỉ là khoe khoang nói: "Bảo bối, ngươi không phải tiết kiệm cho ta tiền, rượu đỏ tám vạn cái gì, rượu vang đỏ mười vạn ta đều đã uống qua.

Nghe được lời anh nói, Hướng Lị đã xem anh trở thành nhị phú đại, nhìn Tô Dương đầy ngưỡng mộ, "Anh Dương, lần sau anh dẫn em đi thử xem sao?"

“Không thành vấn đề!” Vì mặt mũi, Tô Dương đồng ý không chút do dự.

Ở đầu bên kia của nhà hàng, Nguyễn Kiều Kiều khẽ nhếch môi đỏ mọng, đoan trang, ưu nhã ngồi đối diện với Lục Phong, đưa mắt nhìn mặt bàn.

Nhưng nếu nhìn kỹ hơn, sẽ thấy rằng cô ấy đã nhìn chằm chằm vào Lục Phong từ khóe mắt của mình. “Anh Lục, chúng ta bắt đầu gọi món đi?” Nguyễn Kiều Kiều cúi đầu cười xấu hổ, giọng nói nhẹ nhàng.

Nào có nửa điểm ngày thường sảng khoái và lưu loát.

Lục Phong bất giác nhíu mày, sắc mặt nhất thời xấu xa, này cũng quá câu nệ rồi! Khó chịu!

Nếu anh biết mẹ để anh nhìn thấy một người phụ nữ đoan trang như vậy thì dù có bị giết anh cũng không đi.

Lúc đó mẹ của hắn nói cho hắn biết? Nha đầu kia tính tình hoạt bát, không có ý gì xấu, lớn lên cũng đẹp mắt... Hắn thế nào cũng không biết, ánh mắt mẹ của hắn kém cỏi đến nước này!

Cái này có được gọi là hoạt bát không? ! Cái này có được gọi là đẹp không? ! Khi dễ hắn chưa nhìn thấy nữ nhân sao?

Vốn dĩ, khi Lục Phong nhìn thấy Nguyễn Kiều Kiều đến gần, anh ta muốn rời đi ngay lập tức, nhưng nghĩ đến lời cảnh cáo và đe dọa của mẹ mình, anh lập tức ngồi yên.

Đi Phi Châu nửa năm, ước chừng khi nhìn thấy heo nái sẽ cảm thấy mỹ mãn.

Lục Phong kìm nén bất mãn, nặn ra một nụ cười, nói: "Nguyễn tiều thư, cô muốn ăn gì cứ gọi."

Nguyễn Kiều Kiều cụp mi xuống, hàng lông mi dày của cô khẽ run lên, giọng trầm ngâm nói: "Đây là lần đầu tiên tôi đến nhà hàng tây này, tôi không biết ăn gì, anh Lục, anh nên gọi đi, tôi ăn gì cũng được.''

"Bất quá tôi ăn rất ít."

Khi Nguyễn Kiều Kiều nói điều này. Cô không rời mắt khỏi khuôn mặt Lục Phong một giây, vì sợ bỏ lỡ cảm xúc. Cha cô nói với cô rằng trên đời này không có người không có ham muốn, vì vậy hầu như không ai có thể che giấu hoàn toàn cảm xúc của mình.

Lục Phong vẫn lễ phép mỉm cười, trong mắt hiện lên cảm xúc, "Nguyễn tiểu thư dáng dấp giữ gìn tốt, không cần ăn kiêng."

Nguyễn kiều kiều lớn như vậy, cao trung thầm mến Lâm Mộ Bạch, bây giờ đối diện với nam nhân cô thích, cô căn bản chống đỡ không nổi.

Qua một lúc, khuôn mặt tròn trịa đáng yêu khẽ đỏ lên, “Anh Lục, anh thật biết ăn nói.” Lục Phong: “!!”.

Anh ta chỉ thản nhiên nói vài câu, cô gái này thật sự tưởng thật sao?

Lục Phong khịt mũi nói: "Nguyễn tiểu thư, nếu cô thật sự không gọi đồ ăn, vậy tôi sẽ gọi món?"

Ăn xong sớm, giải tán sớm.

Nguyễn Kiều Kiều muốn anh gọi đồ ăn, để cô có thể biết anh thích ăn gì.

Bạn đang đọc Vợ Trước Rất Ngang Tàng của Thu Ý Muộn

Truyện Vợ Trước Rất Ngang Tàng tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LamLinhNgoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.