Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xem xét

Phiên bản Dịch · 1535 chữ

Đường Phong đưa ánh mắt nhìn lại thì thấy được một khối đá toàn thân trắng trong như ngọc lớn cỡ lòng bàn tay hài đồng.

- Đây là gì vậy?

Đường Phong tiện tay nhặt lên, thoáng cảm ứng một chút, sau đó sắc mặt đại biến, bởi vì trong khoảng khắc cảm ứng đó Đường Phong lại cảm nhận được bên trong khối đá này có một cổ linh khí thuần khiết nồng hậu bên trong. Cỗ linh khí này hoàn toàn không giống một khối đá nhỏ nhỏ thế này có thể có được.

Nhưng ngay sau đó, hai mắt Đường Phong lại sáng ngời, lẩm bẩm:

- Linh thạch?

Linh thạch trước giờ Đường Phong chưa gặp qua, chỉ là lúc trước nói chuyện với Bạch Khang Nhân nghe nói tới.

Bên trong Bạch Đế Cảnh có một cái linh mạch, linh mạch là do linh khí tụ tập ngưng tụ mà thành, từ linh mạch mà ngưng tụ thành linh thạch. Bạch Khang Nhân đối với vật trong truyền thuyết này rất tôn sùng, bởi vì cho dù là một khối hạ phẩm linh thạch cũng cất chứa lượng linh khí đủ cho một cường giả Thiên giai đỉnh phong chống đỡ một ngày đêm.

Mà linh thạch cũng là bảo bối mà các cao thủ Linh giai muốn có. Thực lực đạt đến Linh giai, linh khí ở ngoại giới đã không cách nào thoả mãn họ tu luyện, nếu họ còn muốn tiến thêm một bước, cũng chỉ có thể tiến vào một cái tiểu thiên địa như Bạch Đế Cảnh để tu luyện, hoặc là sử dụng linh thạch hấp thu linh khí trong đó chuyển hoá làm lực lượng của bản thân. Mà cách thứ hai không nghi ngờ là so với cách thứ nhất hiệu quả nhanh hơn.

Khối đá Đường Phong đang cầm trên tay lúc này có linh khí rất nồng đậm, năng lượng ẩn chứa bên trong rất khổng lồ, ngoài trừ linh thạch ra thì nó không thể là vật gì khác được.

Có thể nói, một khối linh thạch như thế này lọt ra bên ngoài tuyệt đối cũng là bảo bối mà các cao thủ Linh giai cũng phải tranh nhau sức đầu mẻ trán. Đường Phong vạn lần không ngờ được ở bên trong Hôi Y Bảo này lại phát hiện ra một khối linh thạch, đúng là thu hoạch ngoài ý muốn.

Lôi Tẩu thì không nhìn được hàng nên chỉ ngây ngốc đứng một bên nhìn đông ngó tây không có chút hưng phấn nào.

Đường Phong cầm khối linh thạch trên tay ném cho hắn nói:

- Ngưu huynh, thứ này có thể giúp huynh tu luyện, cất cho kỹ!

Lôi Tẩu tiếp lấy, nghi hoặc nhìn khối linh thạch trên tay. Ngay sau đó đôi ngưu nhãn của hắn trợn lớn lên, tuy hắn không biết nhìn hàng cũng không có nghĩa là hắn không thể cảm thụ được năng lượng ẩn chứa bên trong khối linh thạch này. Trong lòng hắn cũng biết Đường Phong không nói chơi, có thứ này, tốc độ tu luyện của hắn sẽ nhanh hơn nhiều. Nghĩ tới đây, Lôi Tẩu lộ ra vẻ cười hưng phấn khó tả, cầm khối linh thạch yêu thích lật qua lật lại.

Mấy ngày nay Lôi Tẩu giúp Đường Phong không ít, Đường Phong sớm đã muốn cảm tạ hắn, cho nên cho hắn một khối linh thạch cũng không có gì. Linh thạch tuy trân quý nhưng thực lực hiện tại của Đường Phong vẫn chưa cần dùng tới, nếu dùng cũng chỉ là lãng phí. Với lại ở đây có thể phát hiện một khối, khẳng định sẽ còn có khối thứ hai, khối thứ ba ... nữa.

Nếu như một khối linh thạch như vậy có thể thu được một tay đấm cấp độ Linh giai, tin rằng trên đời này không phải là người ngu đều sẽ làm như thế.

Lôi Tẩu tâm tính đơn thuần, ngươi cho hắn chỗ tốt, hắn sẽ báo đáp ngươi. Hơn nữa hắn rất hứng thú với thế giới loài người bên ngoài, Đường Phong tin chắc rằng hắn sẽ không bỏ qua cơ hội có thể cùng Đường Phong rời khỏi Bạch Đế Cảnh này đi thăm thú bên ngoài.

Đây chính là một đầu Linh giai linh thú a, hơn nữa còn là một đầu Linh giai linh thú biết sử dụng kiếm pháp!

Trong gian phòng này cũng không có bất kỳ vật gì đáng giá, Đường Phong liền mang theo Lôi Tẩu rời đi tiếp tục thăm dò. Sau khi tìm được một khối linh thạch, Lôi Tẩu liền mất đi vẻ mệt mỏi thất vọng lúc trước mà trở nên hào hứng bừng bừng, nhìn thấy gian phòng nào cũng nhào vô giống như một tên cường đạo ác bá vậy.

Nửa ngày tìm tòi, xông vô vô số gian phòng, Đường Phong cũng tìm được hơn mười khối linh thạch cùng một ít vật trân quý khsac. Chỉ có điều so với linh thạch, những vật này không khơi dậy nổi hứng thú của Đường Phong.

Hơn mười khối linh thạch này, bên trong ẩn chứa năng lượng có nhiều có ít, địa khái bởi vì đã có người sử dụng qua hoặc là do ở chỗ này nhiều năm, linh khí bị tiết ra không ít. Bất quá tất cả những linh thạch này đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ tinh khiết, bất cứ ai cũng có thể hấp thu, tuyệt đối là trăm lợi không hại.

Hơn mười khối linh thạch này đều bị Đường Phong thu vào trong Mị Ảnh không gian, Lôi Tẩu cũng không hề bất mãn, bởi vì theo hắn nghĩ, Phong lão đệ có một thứ có thể cất chứa được vô vạn bảo bối, không giống hắn chỉ có thể đem linh thạch cất vào trong ngực cẩn thân từng li từng tý bảo quản. Cho nên sau này khi hắn cần dùng chỉ cần nói Đường Phong đưa cho là được.

Mà trên đời này có lẽ chỉ có mỗi Lôi Tẩu mới nghĩ được như vậy, đổi lại là bất kỳ một ai khác chỉ sợ đều sẽ dâng lên tâm tư giết người đoạt bảo độc chiếm mớ linh thạch này.

Liên tiếp tìm tòi hơn hai ngày thời gian, linh thạch trên tay Đường Phong đã có hơn năm mươi khối, còn có vô số vàng bạc, trang sức ngoài ra không còn gì khác nữa.

Một khối linh thạch đủ cho một cao thủ Linh giai tu luyện một tháng trời, hơn năm mươi khối vậy cũng đủ cho một Linh giai cao thủ sử dụng hơn bốn năm.

Hai ngày này, Đường Phong cùng Lôi Tẩu đã đi khắp nơi trong Hôi Y Bảo, hôm nay chỉ còn lai chỗ trung tâm là chưa đi thăm dò. Đường Phong tin tưởng chỗ này là chỗ trọng yếu nhất trong Hôi Y Bảo, bên trong cất giữ đồ vật tuyệt đối sẽ không khiến hắn thất vọng.

Bởi vì Đường Phong cảm giác được, trong phạm vi khu vực trung tâm linh khí trùng thiên, bảo bối sợ thiếu sao?

Đường Phong và Lôi Tẩu đứng trước khối kiến trúc trung tâm này, hai người đều không tự chủ được xoa xoa tay, trong lòng rất kích động. Lôi Tẩu vẫn như trước dùng bạo lực phá của mà vào, trắng trợn tìm cướp như tên cướp. Đường Phong đã dạy cho hắn một điều rằng: "Đã vào bảo sơn thì không nên để tay không mà về!" do đó Lôi Tẩu lúc này càng giống đạo tặc hơn.

- Đi thôi, vào xem xét khu vực cuối cùng này!

Đường Phong mỉm cười đi trước vào khu vực trung tâm Hôi Y Bảo.

Đi tới khoảng mười trượng, đập vào mắt Đường Phong là bốn toà kiến trúc khổng lồ chiếm phạm vi hơn mười dặm, mỗi một toà kiến trúc cách nhau cũng hai đến ba dặm, bốn toà kiến trúc ở bốn hướng tạo thành một hình tứ giác hô ứng với nhau, trông rất giống một cái trận pháp.

Chỉ có điều hai người Đường Phong đi vào cũng không gặp trở ngại gì, có lẽ do thời gian đã quá lâu nên trận pháp đã mất đi hiệu lực.

- Đi toà nào trước đây?

Lôi Tẩu vò đầu bức tai, có chút khó xử, cặp mắt hắn hết nhìn toà nhà này lại nhìn toà nhà kia, không biết nên lựa chọn cái nào đi vô trước.

- Cái nào cũng sẽ xem xét, vào đại một cái đi.

Đường Phong thò tay bước chân về bên trái, nói:

- Cái này đi.

Toà kiến trúc này toả ra linh khí cũng không quá mạnh mẽ, nhưng cũng không yếu. Trong bốn toà kiến trúc, có ba toà đều có linh khí phá ra, toà kiến trúc này phát ra linh khí yếu nhất trong ba toà. Toà còn lại nhìn không hề thấy một chút linh khí nào cả, khiến Đường Phong rất nghi hoặc.

Bạn đang đọc Vô Thường của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 18
Lượt đọc 1258

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.