Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 942 chữ

Chương 8: Hồi thiên thánh thủ (phần thượng)

(2)

Khương Đao Phong vừa kêu lên một tiếng ‘Không xong!’ thì đã nghe bên cạnh có tiếng y phục bay phần phật trong gió rồi trên hiện trường liền xuất hiện một bọn hắc y bịt mặt đứng thành vòng tròn vây lấy năm người ở dưới gốc quế.

Tên đứng đầu cất tiếng lạnh lẽo: - Khương đại hiệp! Lưu huynh đệ! Hai người bắt chúng ta tìm kiếm thật khổ cực đúng mười năm. Thực không nghĩ tới hai ngươi lại chui vào chỗ này hưởng phúc! Ha ha...

Xem khẩu khí hắn cực kỳ cuồng vọng. Khương Đao Phong nhớ mang máng giọng hắn là một trong bốn kẻ đứng bên cạnh chiếc nhuyễn kiệu ngày nọ.

Để tránh né sự truy sát của bọn người này, y và nghĩa đệ đã chạy tới chốn rừng sâu hoang dã này sống cách biệt với thế nhân, vậy mà không ngờ cái kết cục này vẫn xảy ra. .

Mười năm nay, tuy y và Lưu Hiếu Mại rất ít nói đến chuyện này nhưng cả hai vẫn đều lo lắng trong lòng mà không nói ra. Tuyệt không phải vì bọn họ sợ hãi mà là lo cho thê tử sẽ bị thương tổn.

Hai người lại càng cảm thấy ‘Võ Thánh môn’ thần bí khó lường. Từ một câu nói của kẻ trong kiệu đêm đó, y và Lưu Hiếu Mại hầu như cùng nghĩ đến giọng nói của một người trên giang hồ là ‘Hồi thiên thánh thủ’ Thượng Quan Từ bởi vì thanh âm của hắn rất đặc biệt, mang rất nhiều âm hưởng của phụ nữ khiến cho người đã nghe được thì không thể quên.

Nhưng bọn họ vừa nghĩ đến đó lại lập tức phủ định bởi vì ‘Hồi thiên thánh thủ’ Thượng Quan Từ không có võ công đỉnh cao. Người trên giang hồ kính ngưỡng Thượng Quan Từ vì chẳng biết đã có bao nhiêu kẻ trong võ lâm được cứu thoát khỏi quỷ môn quan nhờ y thuật khởi tử hồi sinh đệ nhất giang hồ của lão. Một đời hành y tế thế, Thượng Quan Từ chưa hề mặc cả ra giá, được người người tôn sùng là đại thiện nhân, huống chi cả hai người bọn họ đã từng chịu qua ân huệ của lão.

Vì thế nên mặc dù thanh âm trong kiệu rất giống với thanh âm của Thượng Quan Từ nhưng hai người không hề tin đó là lão.

Như vậy thì là ai đây?

Khương Đao Phong nghĩ tới nhân vật xem như chí tôn của tà phái trên giang hồ Âu Dương Thạch, kẻ được võ lâm xưng tụng là ‘Tuyệt mệnh Ma tôn’.

Âu Dương Thạch sở dĩ được xưng tụng là ‘Tuyệt mệnh Ma tôn’, ý chỉ thủ đoạn tàn nhẫn của lão, nhưng quan trọng hơn là lão được công nhận là Võ lâm đệ nhất nhân. Một thân công lực kinh thế hãi tục của lão vốn từ trước về sau chưa từng có, cộng với ‘Long hành bát thức’ và ‘Lục hợp thần chỉ’ độc bộ thiên hạ.

Kinh hãi hơn là Âu Dương Thạch không chỉ có võ công trác tuyệt, tung hoành trên giang hồ nhiều năm không có địch thủ mà đối với kỳ môn dị thuật, bát quái nhạc khí cũng không gì không tinh tường. Có thể nói là một nhân vật toàn tài vô tiền khoáng hậu. Suốt đời lão chỉ thu nhận hai đồ đệ, có tin đồn rằng một người là cô nhi và một người là con gái của Mộ Dung thế gia.

Một người thì khiến cả giang hồ vừa nghe danh là đã sợ mất mật là ‘Đoạt mệnh thần ni’ Trình Dật Tuyết, đã học hết được chân truyền võ học của Âu Dương Thạch. Sau đó, giang hồ đồn rằng Trình Dật Tuyết đã làm một chuyện khiến cho Âu Dương Thạch cực kỳ tức giận bèn giam bà ta tại một nơi không ai biết cả. Từ đó về sau không thấy nữ ma đầu này xuất hiện trên giang hồ nữa.

Còn lại một nữ ni khác được gọi là ‘Kỳ môn nhạc thánh’ Mộ Dung Phi Phi. Mộ Dung Phi Phi chỉ một lòng nghiên cứu kỳ môn dị thuật và nhạc lý, không hề giao du với giang hồ vì thế mà hầu như không một ai biết được sự tích của bà.

Khương Đao Phong vừa nghĩ đến đó thì lập tức gạt bỏ suy đoán của nghĩa đệ Lưu Hiếu Mại. Bởi mặc dù võ công của kẻ trong kiệu kia đã đạt đến tuyệt cảnh, nhưng so với Âu Dương Thạch trong truyền thuyết thì không thể đánh đồng.

Quan trọng hơn, tuy ‘Tuyệt mệnh Ma tôn’ là nhân vật chí tôn của tà phái nhưng tuyệt không loạn sát người vô tội. Chỉ là hành động của lão không theo đạo lý thông thường, ý chí sắt đá không hợp với thế tục. Vì thế mà mọi người khi bàn luận đến đều biến sắc.

Hơn nữa Âu Dương Thạch là nhân vật nào thì trong võ lâm cũng chưa từng ai được thấy mà mới chỉ nghe danh. Đồn đại về lão cũng chỉ từ đồ đệ Trình Dật Tuyết mà ra, còn cũng không biết lão còn sống hay không. Nếu quả thực lão còn tồn tại trên nhân thế thì tính ra cũng đã hơn hai trăm tuổi rồi.

Nói chung, ‘Tuyệt mệnh Ma tôn’ Âu Dương Thạch đích xác là một bí ẩn trên giang hồ!

Bạn đang đọc Võ Thánh (Bản Dịch) của Lam Thiên
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nidnekeocjoesb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.