Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mobius Chạy Thoát

Tiểu thuyết gốc · 2312 chữ

Mobius chợt tỉnh giấc, cậu cảm giác cơ thể của mình vô cùng nặng nề. Khi nhìn qua thì toàn thân cậu đang bị đè bởi đống đất đá, nên mới tạo cảm giác nặng nề như vậy.

Cậu vận Wellart, một luồng hào quang đỏ nhạt bao quang bàn tay cậu bé 4 tuổi. Cậu từ từ đẩy tảng đá đè chân của mình ra, đôi chân của cậu vươn chút máu tươi, nhưng cậu vẫn cắn răng từ từ rút chân mình ra khỏi tảng đá.

Sau khi rút chân ra khỏi rồi thì Mobius tìm một nơi vừa vặn người mình ngồi xuống vận năng lượng Wellart trong người giúp cho vết thương bớt chảy máu, đây chính là một trong những cách sử dụng năng lượng Wellart mà cậu học được từ người cha đáng kính.

Sau khi máu đã ngừng chảy rồi, cậu khẽ ngước lên nhìn đống đá đang che khuất tầm nhìn của mình. Có lẽ sau khi đợi hồi sức thì cậu mới có thể dùng Wellart của mình mà đẩy lên thoát ra được, mặc dù bây giờ đẩy lên cũng khá là vô dụng vì cơ bản Mobius có biết phía trên mình còn có đống đá nào nữa không, nếu mà xui có khi cậu còn phải bỏ mạng tại đây.

Mobius trong lúc đợi cơ thể của mình hồi phục thì liên tục nghĩ đến ba mẹ ở nhà không biết có bị làm sao không, ba thì có thể không sao nhưng mẹ thì...rất là khó nói, suy cho cùng bây giờ điều có thể làm duy nhất là thoát khỏi đống đá này cái đã.

Sau chừng 2 tiếng ngồi nghỉ ngơi thì Mobius đã đôi chút hồi phục, vết thương của cậu cũng đỡ hơn trông thấy vì có sự tác động của Wellart. Cậu vận lực đẩy miếng bê tông phía trên lên, may mắn là bên trên không có bất kì chướng ngại nào có thể đè Mobius cả.

Cậu dùng hết sức lên lên khỏi cái cái "lều" đá này. Vừa mới thoát ra thì điều đầu tiên Mobius thấy đó chính là lửa và xác, tất cả giáo viên và học sinh trong trường đều bị giết một cách tàn nhẫn, xác của những người bọn họ thì được gom thành một đống như thể rác rưởi vậy, lửa thì được phóng ra để truy bắt những người trốn trong rừng khiến cho bọn họ ngạt khí mà chết.

'Ai mà tàn bạo thế này' cậu tự hỏi.

Nói rồi cậu lẻn đi về nhà, trên đường đi cậu gặp không ít xác chết, có những cái xác còn cháy đen không thể nhận được nhân dạng, đi trên đường xém chút nữa là cậu nôn mửa vì quá kinh dị.

Cuối cùng sau 10 phút địa ngục thì cậu cũng tới gần được nhà của mình, nhưng Mobius không vội bước thêm vì hình như có thứ gì đó khiến cậu lo sợ.

Đúng như cậu đoán, vừa mới lướt nhìn qua thì Mobius đã thấy cảnh cha mình đang cùng lúc bị 5 người vây đánh, thực lực của từng người trong họn vốn kém hơn cha cậu một chút, ngoại trừ lão già kia, ông ta không những đánh ngang cơ với cha Mobius mà còn đôi lúc dồn cha cậu vào thế cứng, phải nhận sát thương.

Còn người cha đáng kính của cậu, thân mang đầy vết thương lớn nhỏ của bọn họ, nào là phần lưng của ông đã cháy xém, phải dùng Wellart giữ lại nếu không nó sẽ bị hoại tử, phần vai của ông thì còn chảy máu tí tát vì một viên đạn, nhưng sau tất cả, vết thương lớn nhất vẫn là nhát chém nằm trên ngực cha cậu. Nó không ngừng làm cha Mobius nhăn mặt, mà còn làm giảm đi đáng kể tốc độ của ông nữa. Nói chung là Agis hiện giờ chỉ có thể dựa vào sức mạnh trâu bò của mình để có thể trụ được thôi.

Chứng kiến cảnh đó, Mobius không khỏi đau lòng, nhưng cậu biết mình khi lao ra vẫn không thể nào giúp được cha mình mà ngược lại còn hại ông ấy một mạng. Thế nhưng khi cậu ngước nhìn lên bầu trời thì Mobius đã thấy hy vọng của mình.

"Chiếc tàu đó, nó chỉ có thể chứa 10 người, nếu mình có thể cướp được nó thì mình có thể cùng cha chạy khỏi nơi này" Mobius nói thầm.

Đúng là khi Yin tới đây thì hắn có dẫn theo một hạm đội nhưng hạm đội đó khi thực hiện việc tàn sát xong hành tinh này thì đã rời đi, nên về cơ bản chiếc phi thuyền đó chính là con đường duy nhất ra khỏi đây, mà chủ nhân của chiếc thuyền đó đang bận chiến đấu, nên việc chiếm chiếc thuyền đó là việc hoàn toàn khả thi.

Nhưng đó là đối với với sức lực của một con người bình thường chứ không phải là một cậu bé mới 4 tuổi đầu, đương nhiên là Mobius hiểu sức lực mình đến đâu, cậu còn được xếp vào dạng yếu đuối so với mấy đứa nhóc cùng tuổi nữa cơ mà nói chi là cướp phi thuyền của 6 cấp tướng, vừa nghĩ đến cảnh mình bị phát hiện thôi thì Mobius đã vãi hết ra quần rồi, tuy vậy cậu phải làm, làm vì tính mạnh của bản thân mình, làm vì tính mạng của cha cậu, vì hai điều đó Mobius nhất định phải cướp được thuyền

Mobius đứng dậy, vết thương từ chân cậu rỉ máu thêm lần nữa, mùi máu bóc ra từ cậu đã làm Hanato chú ý, nhưng bây giờ lão ta đang bận đối phó với một Agis đang sử dụng Godz Slayer cường đại, nên lão không để ý lắm mà tiếp tục chiến. Cậu lẳng lặng đi đường vòng, vừa đi Mobius vừa phải né tránh những hòn đá và lực xung kích do cuộc chiến gây nên.

'Quả thực kinh khủng' Mobius nghĩ khi những vũ khí của hai bên va chạm với nhau.

Sau một hồi gắng gượng thì Mobius cuối cùng cũng đến được chỗ chiếc tàu, nhưng nó đang ở giữa không trung cách mặt đất tầm 400m nên với Wellart non nớt của mình Mobius không thể nào cường hóa chân mình đủ mạnh để phóng lên được. Tuy vậy, may mắn đã mỉm cười với cậu. Có một thân dây leo đã bám vào mạn thuyền lúc nó mới tiếp cận hành tinh này.

Mobius mỉm cười, cậu lại cố đi đến chỗ dây leo mặc cho hai chân mình vì mất máu mà run lên, Mobius cố kìm lại nước mắt khiến nó không chảy ra được, vì cha cậu đã từng nói 'Đàn ông đích thực là khi người đó đứng trước khó khăn mà không hề rơi lệ hay gục ngã' với lại cha Mobius cũng đang cố hết sức chiến đâu, chẳng lẽ vì một chút vết thương nhỏ ấy mà từ bổ, mà khóc ? Hiển nhiên là Mobius sẽ không làm điều đó, vì điều đó chỉ có thể cản bước cậu thôi chứ không hề giúp cậu tiến lên một chút nào cả.

Cuộc hành trình cách 403m cứ thế trôi đi trong sự kiềm chế của Mobius.

Cuối cùng thì cậu cũng đến chỗ dây leo, cậu vận hết số nặng lượng còn lại trong người để có thể bám và leo tới phi thuyền. Mỗi khi Mobius vươn tay nắm lấy một lần thì tay cậu lại chảy máu một lần, nó gây nên một sự đau đớn đến tột cùng lên đôi bàn tôi cậu, nhưng cậu phải làm điều này, hy sinh hai bàn tay để đổi lấy cái mạng đấy là cái giá hời chứ không lỗ.

Khi sắp leo đên được tàu rồi, Genius, thằng nhóc cầm khiên đã phát hiện ra cậu, hắn ngay lập tức phóng về phía Mobius, một âm thanh lớn nổ ra, Genius đã đạt được tới tốc độ âm thanh, chỉ tầm vài giây nữa thì hắn sẽ tiếp cận được. Trong lòng của Mobius ngập tràn màu đen của sự sợ hãi, cậu không ngờ mình phải bỏ mạng ở đây thôi sao, cậu không cam lòng, cậu vẫn còn chưa chơi hết tựa game yêu thích của mình, cậu vẫn còn người cha đáng kính của mình, cậu vẫn còn nhiều thứ muốn biết. Chẳng lẽ tất cả lại chỉ kết thúc như vậy sao.

'Vậy cứ để nó kết thúc đi' Mobius nghĩ thầm, cậu híp chặt đôi mắt mình lại, chuẩn bị đón nhận cái chết trùng chờ sẵn.

Nhưng trước khi Genius tới đủ gần để kết liễu Mobius, thì Agis đã kịp thời phát hiện ra cậu bé. Ông dùng hết sức mạnh của mình rồi bộc phát, tạo nên một vụ nổ gây choáng cho cả 4 người đang tham chiếm, sau đó ông dồn hết nguồn sức mạnh to lớn vào cây lưỡi hái Slayer, rồi phóng thẳng về phía Mobius.

Cây lưỡi hái ghim thẳng vào ngực cậu bé nhưng đồng thời lực đẩy của nó cũng giúp Mobius vào được con tàu.

Khi cậu vừa vào con tàu thì nó đã đóng sầm cửa lại, ngăn cho Genius đuổi giết được cậu, Nó hừ lạnh một cậu rồi dùng nắm đấm của mình mà đấm thẳng vào cánh cửa sắt đó, đương nhiên là với một con tàu được thiết kế để chống lại những cuộc tấn công bất ngờ của Stermons thì dù là cấp tướng cũng phải mất chút thời gian để phá được con tàu, không những thế cộng thêm Agis gây nhiễu loạn, Genius cũng không thể đủ thời gian thuận lợi mà phá cửa được.

...

Lúc này Mobius trong tàu đang hấp hối với cây lưỡi hái trước ngực, đây phải nói là là một đòn tiễn cậu thẳng xuống điện ngục, cậu càng không hiểu sao cha mình lại có thể làm như thế, lấy vũ khí của mình để đâm con mình, nhưng cậu đoán rằng đây là dụng ý gì đó của ông chứ không thể nào ông đối xử với cậu như thế được.

Mobius cố gắng đứng dậy với Slayer cắm trước ngực, cậu chậm rãi bước từng bước đến đến bàn điều khiển. Từng bước chân của Mobius đều gây ra đâu đớn cực độ lên cơ thể của cậu, vết thương từ hai chân không ngừng chảy máu. Ý thức của Mobius từ đó cũng vơi dần theo từng bước chân của cậu, nhưng may mắn trước khi cậu ngất đi vì mất máu thì Mobius đã đến được chỗ bảng điều khiển.

Cậu mơ hồ nhân đại một cái nút.

Một âm thanh máy móc vang lên: "Xác nhận điểm đến, hành tinh TF-34, quãng đường 700 triệu năm ánh sáng"

"Chuẩn bị mở lỗ sâu trong 3...2...1...bắt đầu khởi hành"

Con tàu bắn ra một quả cầu năng lượng, quả cầu năng lượng biến thành một cánh cổng. Con bật hết tốc lực, phóng thẳng vào bên trong cánh cổng đó.

Trước khi con tùa nhảy qua lỗ sâu thì Mobius chỉ kịp kêu hai tiếng: "ba ơi" rồi cậu ngất lịm đi.

Chứng kiến con tàu đi rồi thì Agis cuối cùng cũng thở phào, nhưng giờ vũ khí để ông kì kèo với năm người còn lại cũng đã không còn. Nó thẳng ra giờ ông như cá nằm trên thớt, chỉ trực chờ bọn họ đến lấy mạng thôi.

Nhưng điều làm tổng bộ chỉ huy cùng lúc phái 5 cấp tướng chỉ để giết một mình Agis không phải là vì Slayer, mà là vì Agis là một người được cấy tế bào Stermons. Những người được cấy tế bào Stermons không những được tăng cường sức mạnh thể chất, cảm nhận của các giác quan, và phản xạ quái vật thì có thêm hai khả năng mạnh mẽ nhất, đầu tiên chính là khả năng hồi phục mạnh hơn một con Stermons thông thường, còn khả năng thứ hai...đó chính là hóa thành một con quái vật với sức mạnh cực kỳ hung tàn, phải nói là mạnh gắp chục lần lúc chưa biến thành quái vật, và đây cũng là điểm yếu của cấy tế bào, vì nó khiến người được cáy không còn giữ được nhân tính nữa, một khi hoá thành quái vật thì chỉ có một cách để áp chế mà thôi, đó chính là giết. Và Genius cũng là một người như vậy, nhưng cậu ta là thế hệ hai của cấy tế bào, nên hoàn toàn khắc phục được khả năng biến hình mà vẫn giữ được khả năng hồi phục, tức là cậu chỉ có một khả năng đặc biệt hồi phục mà thôi.

Thế rồi, Agis thả hết sức mạnh Wellart đang kìm giữ những tế bào của lũ Stermons ra, để chúng bao sinh chồi nảy nở trong cơ thể của mình. Chỉ trong thoáng chốc khuôn mặt già dặn của Agis biến thành một cái đầu lâu được bao phủ bởi làn da màu đỏ, cơ thể của ông cũng cao lớn bất thường, ít nhất bây giờ Agis đã cao tới 3,5m, cơ bắp của Agis cũng trở nên to lớn hơn lúc trước. Hai tay ông cầm hai chiếc lưỡi hái đỏ thẫm, đây vốn là máu thịt của ông như được Agis biến thành vũ khí.

Agis giờ đây chính là một con quỷ, một con quỷ cuồng chiến.

Và giờ cả sáu người cùng lao vào một lần nữa, nhưng lần này Agis hoàn toàn chiếm thế thượng phong.

Bạn đang đọc Vô Tận Không Gian: Chi Thần Vượt Cấp sáng tác bởi [email protected]
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi [email protected]
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.