Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vương Gia Gia

Tiểu thuyết gốc · 1134 chữ

Mà thần khủng bố cự chỉ khổng lồ khí thế hừng hực tựa như hai viên thiên thạch hủy diệt bầu trời, dưới ánh mắt king hoàng của mọi người chuẩn bị đâm vào nhau.

Diệp Băng huy động cự chỉ lao về phía hư ảnh ma thần. Hư ảnh cùng cự chỉ lao vào nhau. Vô thanh vô tức không hề tạo ra một tiếng động kinh hoàng mà hoàn toàn biến mất trong hư không với sự kinh ngạc của mọi người.

Hai kích này nếu lao vào nhau thì chỉ có nước đấu trường này toàn bộ đem hủy diệt.

Diệp Băng hai mắt nheo lại, hắn đang còn bở ngộ chuyện gì xảy ra thì bỗng một luồn uy áp khổng lồ toát ra. Diệp Băng cùng Lãnh Huyết một mực toát mồ hôi, tâm thần rung rẫy. Chân lùi về sau hơn mười bước.

Khí thế áp bức khiến hai người không chịu nổi mà quỳ một chân xuống mắt đất, mặt đất càng không chịu nổi sức ép khủng bố mà nứt toạt ra.

Chưa kịp tinh thần tỉnh táo thì Diệp Băng thấy từ trên không trung từ lúc nào xuất hiện một lão già. Lão này vừa nhìn liền biết là lão quái vật râu tóc bạc phơ, lưng khom, mặt toàn vết nhăn.

Lão già nhìn Diệp Băng trong mắt lão phát ra uy áp tinh thần lao về phía Diệp Băng.

- Uy áp tinh thần? Hừ thứ này không có tác dụng với ta.

Diệp Băng trong lòng cười thầm. Loại uy áp tinh thần này thì làm gì được tư chất bá vương của hắn.

Diệp Băng hắn đáp trả lão già bằng haki bá vương của mình. Hai luồn uy áp mang tính chất tinh thần chạm vào nhau bất phân thắng bại. Lão già trên không hơi bất ngờ sau đó mở miệng cười rồi lại nói :

- Haha không ngờ còn người trẻ tuổi tu luyện tinh thần chi lực đến mức đáng sợ thế này. Ta quả thật là già rồi mà.

Lão nói xong lại quay sang Diệp Băng hỏi :

- Tiểu tử ngươi tên gọi là gì?

Diệp Băng không hiểu chuyện gì xảy ra bèn hai tay chấp trước ngực cung kính nói :

- Vãn bối Diệp Băng

Vốn dĩ hắn lễ phép là không muốn chạm vào một tên quái vật đã chạm vào Thương Khung cảnh như này. Hắn đẹp trai nhưng không có ngu.

Lão già chỉ cười cười sau đó nhìn vào bãi chiến trường sau đó nói :

- Hai người các ngươi có thù oán hay sao ? Muốn hủy cả nơi này sao?

Lãnh Huyết chật vật lao đi mồ hôi trên cơ thể sau đó cung kính nói :

- Kính tiền bối bọn ta chỉ là đang tỉ võ chiêu thân.

- Tỉ võ chiêu thân ? Các ngươi vì cháu gái ta mà ngay cả tính mạng cũng không cần ư ? Nếu không phải lúc nãy kịp thời ngăn chặn đòn tấn công của hai ngươi thì sống chết của hai ngươi cùng người xung quanh ai đảm bảo.

Lão già một cách hùng hổ nói.

Biến cố xảy ra thì ra là do ông lão triệt để giải quyết kình lực của hai chiêu thức đó. Nói thì dài nhưng chuyện diễn ra rất nhanh từ khi ông lão xuất hiện đến giờ chỉ vỏn vẹn vài phút.

Thấy lão già trên không trung đang chỉ điểm bọn trẻ thì các gia chủ đồng loạt đứng dậy cung kính nói :

- Kính chào Vương lão tổ

Diệp Băng nghe trong lòng thầm nhủ " Không phải lão ta lúc nãy bảo Tô Hân là cháu gái của lão sau ta. Vậy có nghĩa là.."

- Diệp Băng bái kiến gia gia.

Mọi người toàn bộ đứng hình trước lời nói phát ra từ miệng Diệp Băng. Vương lão tổ, các gia chủ của gia tộc ngay cả Tô Hân tất cả đều nhíu mày tặc lưỡi, trong lòng thầm chửi " Mẹ nó đâu ra tên vô liêm sỉ như vậy chứ hả có ai bảo hắn giành được quán quân chưa vậy "

- Phụ thân người còn không công bố kết quả cho tiểu tử.

Diệp Băng lại mở miệng nói.

Nghe vậy Tô gia chủ cơ mặt giật giật trong lòng chửi rủa không thôi " Vô liêm sỉ đạt hạng nhất giải nobel không ai ngoài hắn ". Tô gia chủ thờ phì lại mở miệng nói :

- Haizz phụ thân ta đã ra tay ngăn chặn công kích của hai người các ngươi nên ta cũng không biết công bố thế nào.

Diệp Băng nghe vậy liền thở dài, trề môi tiếp tục luận :

- Gia gia mà không ngăn chặn thì tên kia chắc chắn thua ta rồi. Phụ thân lúc nãy không phải người không thấy chứ ta là ép hắn ra nông nỗi như thế, ta là rõ ràng chiếm thượng phong.

Lãnh Huyết nghe thấy liền tức giận quát :

- Ngươi mà đòi chiếm thượng phong? Nực cười

Diệp Băng hai mắt nheo lại, vẻ mặt bình tĩnh đến không thể bình tĩnh hơn nữa, hắn đạo :

- Câm miệng. Nơi này giành cho người lớn nói chuyện con nít không có quyền xen vào. Không phục có thể làm tiếp một trận.

Lãnh Huyết cũng không ngần ngại liền đồng ý đánh tiếp một trận. Hắn nói :

- Được đánh tiếp đi.

Diệp Băng từ trong túi lấy ra một bình dược hồi phục cấp cao của Nguyên Củ Khôi bỏ liền vào miệng sau đó đạo :

- Được chúng ta tiếp tục chiến đi nào.

" Chiến em gái ngươi "

Tất cả mọi người trong lòng chửi tên vô sỉ này. Hắn một bình phục hồi uống vào miệng sau đó bảo đánh tiếp. Thế này có ngu cũng đem chức quán quân bỏ lại cho hắn cho rồi.

Lãnh Huyết tức giận không thôi, nhưng hắn cũng chẳng làm gì được, tên này có thuốc hồi phục hắn thì không làm sao mà đấu lại.

- Ta bỏ cuộc.

Lãnh Huyết nói xong liền quay người rời khỏi chiến đài chuẩn bị ra về.

Diệp Băng thấy vậy liền chấp tay nói :

- Cảm ơn huynh đệ đã nhường chức quán quân cho ta, ta thật sự rất là biết ơn nha, nếu huynh đệ đã ra đi ta cũng không có ý định giữ lại, ta sẽ rủ lòng thương nhận giùm ngươi phần thưởng á quân luôn.

Lãnh Huyết "........"

Ps: Tài khoản YY của ta bị thế nào mà không đăng nhập được huhu. Hôm nay mới lấy lại được. Ta sẽ cố gắng viết tiếp đến hết truyện. Truyện sẽ không drop đâu.

Bạn đang đọc Vô Tận Hệ Thống sáng tác bởi BựaNhânThiênCổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BựaNhânThiênCổ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 210

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.