Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nương Tử Tha Mạng

Tiểu thuyết gốc · 1037 chữ

Sáng hôm sau. Diệp Băng lúc này mới tỉnh dậy, tay chuẩn bị vương lên ngáp dài một tiếng thì...

Thì bất ngờ thay, tay hắn không vương được, miệng cũng không ngáp được. Lúc này Diệp Băng đang bị một đoạn dây thừng chắc chắn trói lại bên một hòn đá trong hang động, bị một chiếc khăn đưa vào miệng không thể nói được lời nào.

Chưa dừng lại ở đó, trên người hắn ngay cả một mảnh vải che thân che thân cũng không. Tiểu kê kê giờ đây như mất hết sức sống mà rủ mặt xuống.

Trước mặt hắn. Một nữ nhân xinh đẹp động lòng người nhìn hắn với ánh mắt oán hận nàng cất tiếng nói, giọng nói điên đảo chúng sinh mặt dù trong đó ẩn chứa một loạt sát ý.

- Tên hổn đản, dâm tặc khốn nạn, ngươi dám nhục mạ ta ? Hôm nay ta phải khiến ngươi sống không khác gì chết.

Nghe vậy Diệp Băng khẽ rung người, con ngươi mắt có phần trầm trọng nhìn về nàng nhưng không thể nói gì được.

- Ưm ư.

Diệp Băng miệng bị bịt lại không nói thành lời. Thấy hắn muốn nói gì đó, nàng đi tới lấy chiếc khăn trong miệng hắn ra.

- Tên dâm tặc, cho ngươi nói một lời cuối cùng trước khi chết.

Nàng dữ tợn giọng nói có phần ác ý.

Diệp Băng trong lòng lúc này lo sợ không thôi, trong đầu hắn lúc này nghĩ " Lần này mà mở miệng bậy bạ gì thì mất mạng như chơi. Hay là ta dùng điều ước của Hệ thống? Không không được, thôi liều con mẹ nó một phen sống chết ". Khẩu hình miệng khẽ động, một lời nói kèm theo nước mắt ( Giả tạo) của hắn tuôn ra :

- Nương tử nàng nhất thiết phải giết ta sao ?

Nghe thấy hao từ " nương tử " máu nóng trong người nữ nhân xinh đẹp ngày càng phẫn nộ " tên này không những dâm tặc mà còn vô sỉ ", nhìn về hắn nàng trầm giọng lại nói :

- Nương tử? Ngươi bị ảo tưởng à ?

Một giọng nói điên đảo chúng sinh vang lên bên tay Diệp Băng. Nước mắt giả tạo của hắn ngày càng chảy nhiều hơn, cuối đầu xuống đất tỏ vẻ hối hận, miệng lẩm bẩm nói :

- Đêm qua ta vốn dĩ không cố ý. Nhưng ta sẽ không từ bỏ trách nhiệm của mình, tuy ta chỉ là người thường như dù sao cũng có thể bảo vệ nàng, lo cho con chúng ta. Dù sao nàng cũng là người của ta nàng không nhận nhưng đích thực nàng vẫn là nương tử của ta a.

Dù là nói lẩm bẩm nhưng chắc chắn nàng đã nghe được những lời này. Nhưng ngoài dự kiến của hắn, nàng không những không động lòng mà tức giận gấp bội.

- Ngươi nghĩ ta dễ bị lừa à ? Những lời giả tạo như vậy ngươi cũng có thể nói ra được.

Nghe xong câu nói của nàng, Diệp Băng trong lòng lúc này khóc không thành tiếng " Chết con mẹ lão tử rồi, kế sách không thành còn làm nữ nhân này thêm phẫn nộ. Đời lão tử tàn rồi huhu :( ". Nghĩ ngợi một hồi hắn cũng nghĩ ra một lời thích hợp trong hoàn cảnh này.

- Nàng thật sự định giết ta thật hay sao ?

- Không giết ngươi ta thề không làm người.

Nữ nhân xinh đẹp không ngần ngại mà trả lời.

- Nàng thật sự muốn giết ta ? Nàng không phải là muốn con của chúng ta không có cha chứ ?

Con của chúng ta? Nghe thấy bốn từ này, này mới sực nhớ đến tối hôm qua, bao nhiêu tinh hoa của hắn đã chui vào người mình. Nghĩ đến đây nữ nhân xinh đẹp mới thấy "tên này đã dâm tặc cộng thêm với vô sỉ. Một tên nam nhân không bằng cầm thú như vậy vẫn còn tồn tại sao ? ".Ánh mắt dữ tợn cùng một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên :

- Con của chúng ta sao ? Sau khi sinh nó ra ta có thể nói là cha nó trong một lần vô phận mà bị yêu thú cắn nát tiểu kê kê mà chết.

Diệp Băng thân thể run càng thêm run, mắt nhìn xuống tiểu kê kê đang teo héo mà tặc lưỡi " Cắn nát tiểu kê kê? Không lẽ nữ nhân này muốn....muốn thiến ta. Con mẹ nó có cần phải độc ác vậy không? "

- Được rồi cũng phải tới lúc tiễn ngươi lên đường, còn có lưu luyến gì nữa không?

Nghe thấy lời nói của nữ nhân này trong lòng Diệp Băng nghĩ ngợi " Mẹ nó, mỹ nữ thật sự muốn giết ta thôi xong thôi xong. Mới xuyên không hơn được một tháng, giờ lại chết yểu dưới tay nữ nhân sao ? Ông trời thật biết trêu người mà -_- Một kế sách cuối cùng là chạy ". Nghĩ xong hắn nhìn về phía mỹ nữ xinh đẹp, ánh mắt đầy vẻ van xinh, miệng khẽ nói :

- Nương tử à ! Ta là một người nông dân bình thường sống với mẹ già tại một vùng quê hẻo lánh. Hôm nay nếu nàng muốn giết ta cũng được. Nhưng cho ta về nhìn mặt mẹ lần cuối, sau đó liền quay trở lại đây cho nàng mặt sức mà giết, cũng không muộn "

Nghe hắn nói vậy nữ nhân xinh đẹp cũng có chút động dung, sau đó không nói gì gật đầu.

Thấy nàng gật đầu trong lòng Diệp Băng vui mừng không thôi " Lần này có cơ hội thoát thân rồi. Khổ nhục kế thành "

Nhưng hắn không vui mừng được bao lâu thì giọng nói thanh thoát của nàng lại cất lên :

- Ta sẽ theo ngươi về nhà, để đề phòng không cho ngươi trốn thoát. Hừ ! "

Câu nói vừa dứt, trong lòng Diệp Băng chửi rủa không thôi. Nữ nhân này đúng là khó đối phó mà.

Bạn đang đọc Vô Tận Hệ Thống sáng tác bởi BựaNhânThiênCổ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BựaNhânThiênCổ
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 356

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.