Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khởi Nguồn Của Vô Tận

Tiểu thuyết gốc · 4077 chữ

Gần một ngàn năm về trước, một truyền kỳ được sinh ra.

Nguyễn Văn Phong từ ba tuổi đã có thể làm toán cấp một, năm tuổi đã nói được bảy thứ tiếng, tới năm hắn chín tuổi thì trình độ đã tương đương với thạc sĩ, dường như mọi thứ đều quá dễ dàng với vị thiên tài này khiến hắn cảm thấy cuộc sống rất nhàm chán.

Đến năm mười tuổi, cha Nguyễn Văn Phong tặng cho hắn thiết bị để tham gia trò chơi thực tế ảo ngay dịp sinh nhật. Từ đó trở về sau, một lát cắt kinh điển mở ra trong cuộc đời của Nguyễn Văn Phong.

Thời ấy, trò chơi thực tế ảo đã là thứ giải trí hàng đầu của nhân loại, rất nhiều thứ đều xoay quanh trò chơi. Hàng chục giải đấu lớn nhỏ được tổ chức trong một năm, mọi thanh thiếu niên đều có mộng tưởng trở thành game thủ chuyên nghiệp. Toàn bộ báo đài hoặc trên các diễn đàn đều đưa tin về những điều xảy ra trong trò chơi.

Nguyễn Văn Phong rất nhanh cũng đã trầm mê trong trò chơi, đối với một cậu nhóc mới mười tuổi thì đó chẳng khác gì một chân trời mới được mở ra. Nguyễn Văn Phong đột nhiên cũng có ước vọng trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.

Tốn tám năm, Nguyễn Văn Phong từ con gà lót đáy lắc mình biến thành đại thần hàng đầu. Sức mạnh của cậu thanh niên là một thứ không ai có thể ngăn cản, chỉ cần trong giải đấu có mặt Nguyễn Văn Phong thì chức quán quân coi như đã có chủ. Từ thi đấu cá nhân, đấu đoàn đội hay bất cứ kiểu đấu nào thì Nguyễn Văn Phong đều vô địch.

Ý thức chiến đấu, tố chất tâm lý, chiến thuật, thao tác, chẳng có gì làm khó được hắn ta cả.

Nguyễn Văn Phong chinh chiến khắp nơi, tới toàn bộ những giải đấu và dựng nên ngọn cờ bất bại. Hắn ta luôn là một truyền kỳ không thể đánh vỡ.

Mấy năm sau đó, khi danh tiếng đã đạt đến đỉnh điểm thì Nguyễn Văn Phong tuyên bố giải nghệ. Đối với hắn lúc đó thì trò chơi đã trở nên nhàm chán bởi vì không còn tính khiêu chiến. Câu tuyên bố sau cùng của Nguyễn Văn Phong cũng trở thành câu cửa miệng sau này của rất nhiều người.

“Vô địch? Bất bại? Cái tôi muốn chính là một đối thủ có thể khiến tôi hứng thú. Rồng thì không cần đấu với lũ gà.”

Ánh mắt ngạo nghễ, vẻ mặt điên cuồng của Nguyễn Văn Phong lúc ấy trông cực kỳ ngứa mắt song không có bất cứ một ai dám đứng ra phản bác.

Bỏ qua kiếp sống tuyển thủ đầy hào hùng, Nguyễn Văn Phong lần nữa đắm chìm trong biển tri thức. Hắn lúc ấy có một khát vọng sẽ tạo ra một trò chơi thực tế ảo vô địch với sức hấp dẫn không ai có thể chối từ.

Một trăm năm sau đó, Nguyễn Văn Phong vẫn chưa thể thành công. Không phải tư chất của hắn có hạn, cũng không phải trong tay hắn không có tiền mà đại khái là thiếu một thứ gì đó để trở thành “máy chủ”. Nguyễn Văn Phong tìm kiếm rất lâu, đã có vài suy đoán trong đầu nhưng mãi vẫn không thể biến nó thành hiện thực.

Cho đến một ngày, dải Ngân Hà xuất hiện một lỗ đen kỳ bí, từ trong đó xuất hiện những sinh vật có hình dáng con người.

Lúc ấy, người Trái Đất mới biết thì ra ngoài kia vẫn tồn tại những nền văn minh khác.

Một cuộc chiến đẫm máu diễn ra với tên gọi Thế Chiến Thứ Năm, giữa hai chủng tộc xa lạ, giữa hai thế giới khác biệt tự nhiên xuất hiện một cầu nối.

Vì bảo vệ Trái Đất, vì bảo vệ loài người, Nguyễn Văn Phong tạm gác lại mong ước của bản thân để dấn thân vào quân đội, trở thành nhà khoa học chuyên sản xuất vũ khí.

Cuộc chiến sau đó kết thúc với những Chiến Cơ ngày càng tiên tiến được chính tay Nguyễn Văn Phong sản xuất. Kẻ thù bị đánh bại phải rút về phòng thủ tại hành tinh mẹ của chúng.

Vào thời điểm đó, đột nhiên Nguyễn Văn Phong nhận ra, hình như có một thứ có thể trở thành máy chủ.

…..

“Không ai biết Nguyễn Văn Phong đã làm gì. Chỉ biết khi ấy hắn dẫn theo một trăm ngàn Chiến Cơ mạnh nhất chui qua lỗ đen để đến hành tinh của kẻ thù. Vài năm sau lỗ đen tự động khép lại, còn Nguyễn Văn Phong và các Chiến Cơ thì biến mất. Đến vài trăm năm sau, chính xác là năm 3144 thì trò chơi Vô Tận Chiến đột nhiên xuất hiện cùng với sự trở lại của Nguyễn Văn Phong. Đến lúc đó rất nhiều người mới nhận ra rằng vị khoa học gia năm nào chưa chết, đồng thời có thể tìm ra bí mật của việc bất tử bằng cách tồn tại dưới một hình thức hoàn toàn khác biệt trong Vô Tận Chiến.”

“Có lẽ mọi người cũng biết, tuổi thọ giới hạn của chúng ta chỉ là năm trăm năm. Chưa có bất cứ một ai vượt qua giới hạn đó trừ ông ta. Nguyễn Văn Phong trở về ban đầu nổi lên rất nhiều nghi vấn song sau đó mọi người dần không tiếp tục quan tâm nữa bởi vì lợi ích nhận được từ ông ta là quá to lớn.”

“Tuy nhiên, cũng có rất nhiều thuyết âm mưu truyền miệng về Vô Tận Chiến. Một trong các thuyết âm mưu được rất nhiều người đồng tính chính là Nguyễn Văn Phong có thể đã biến vũ trụ kia thành một trò chơi.”

Âm thanh của Kim Dương vang vọng trong tai đám người, ai nấy đều xuất hiện vẻ chấn động trên khuôn mặt. Đống kiến thức mới lạ này trái ngược hoàn toàn với những gì họ biết.

Vốn dĩ các quốc gia đều tuyên truyền Nguyễn Văn Phong hiện tại trong trò chơi không phải là nhà khoa học lỗi lạc năm nào mà chính là truyền nhân của ông ta đã nhận được ký ức từ tổ tiên, ban đầu cũng không phải tên Nguyễn Văn Phong mà mãi sau này mới sửa lại như một loại truyền thừa. Thêm nữa Vô Tận Chiến là kết tinh của trí tuệ một đời truyền một đời của gia tộc họ Nguyễn, rất nhiều xương máu đã đổ xuống.

Ấy thế mà… không ngờ nguồn gốc của nó lại sâu xa đến như vậy.

Kẻ có nghi vấn lúc nãy tiếp tục giơ tay xin phát biểu, người đàn ông trung niên cùng với khuôn mặt cực kỳ thông thường đặt ra câu hỏi: “Nếu như Vô Tận Chiến thật sự là một vũ trụ, vậy các NPC sẽ là ai?”

Kim Dương gật đầu, đáp: “Theo tôi suy đoán, đó có thể là các sinh linh bản địa của vũ trụ nọ.” - dừng một lát, hắn tiếp tục nói: “Nếu như cứ để mặc Thiên Long làm càn trong Vô Tận Chiến. Rất có thể… các sinh linh kia sẽ lần nữa thức tỉnh lại trí nhớ. Đó cũng chính là sự thâu tóm mà tôi muốn đề cập đến.”

Không khí đột nhiên trở nên im lặng, ai nấy đều ngơ ngác dằn xuống sự chấn động, việc Kim Dương vừa trình bày chẳng khác nào một quả bom tấn, tam quan của tất cả mọi người dần bị xô lệch.

“Nếu là vậy… chuyện này quả thật quá đáng sợ. Vô số thế giới trong Vô Tận Chiến…”

Người đàn ông trung niên không nói hết câu nhưng ai cũng hiểu được. Vốn dĩ vùng đất dành cho tân thủ chỉ có chín, song trải qua rất nhiều năm phát triển thì dần dần người chơi cũng khai phá thêm những mảnh đất mới, Mãnh Thú Chiến Địa cũng chỉ là một trong những số đó. Chưa nói đến việc có Chúa mới biết bên trong Vô Tận Chiến có tất cả bao nhiêu thế giới.

“Sao chúng ta không tìm Lâm Thiên Long, cấm tuyệt hắn chơi Vô Tận Chiến hoặc là…” một người khác lên tiếng, hắn ta làm ra động tác cắt cổ.

Kim Dương liếc hắn, ánh mắt như nhìn một thằng đần, gã thư ký nói: “Anh nghe hiểu tiếng Việt chứ? Lúc nãy tôi đã nói Thiên Long từng là binh sĩ, từng đạt cấp úy, và hắn có năm cái huân chương.”

Người nọ ngại ngùng cúi đầu, bố ai dám động đến quân nhân giải ngũ, nhất là khi Thiên Long có mối quan hệ cá nhân với tướng quân Trần Ái Quốc. Vì lẽ đó nên tới nay Kim Dương và Mạnh Dũng cũng không dám sờ đến công ty Lâm Gia, cũng không dám sử dụng thủ đoạn ngán đường Lâm Tiểu Long trong bóng tối.

Lúc này, Mạnh Dũng mới bước ra vỗ tay bôm bốp, ném điếu xì gà hút dở lên đất. Gã nói: “Được rồi! Chuyện nghe được hôm nay cấm chỉ lộ ra ngoài, nếu không tất cả mọi người hẳn là hiểu hậu quả. Hơn nữa chúng ta không thể cấm Thiên Long chơi trò chơi nhưng chúng ta lại có thể giết hắn trong Vô Tận Chiến. Hãy nói về toàn bộ kẻ thù của hắn mà cậu đã điều tra được đi.”

Kim Dương gật đầu, lấy từ trong ngực áo ra một bản danh sách dài dằng dặc với chữ viết chi chít, gã nói: “Theo như điều tra sơ bộ thì tất cả chín thế giới tân thủ, Thiên Long đều gây thù chuốc oán với vô số người trước kia, hắn đã đắc tội toàn bộ những công hội nằm trong ba top đầu của cả chín thế giới.”

Mọi người lần nữa lại chấn động, khó nói thằng cha này chơi game kiểu gì khi mà đi đến đâu thì gây sự đến đấy.

Kim Dương nở một nụ cười nhẹ, nói thêm: “Bởi vậy đó là tin tốt của chúng ta. Chỉ cần thằng này dám ló mặt ra, vô số người chơi sẽ thay chúng ta truy sát hắn. Việc chúng ta cần làm đó lại là đứng sau lưng ủng hộ chúng, cần tiền cho tiền, cần người cho người. Tất cả đã hiểu chưa?”

“Đã hiểu thưa thư ký Dương.”

Cả đám đồng thanh nói, sau đó tiếp tục giương mắt lên nhìn vào màn hình lớn, chờ đợi chính chủ xuất hiện.

…..

Trong vũ trụ vô tận, một con tàu màu bạc to lớn căng lá buồm sắt thong dong lướt đi, khắp nơi trên thuyền là những ụ súng máy tua tủa như gai nhím. Chính giữa tàu là cột buồm khổng lồ, trên đỉnh có gắn một lá cờ mang dấu hiệu đặc biệt - hai cây xương trắng vắt chéo, chính giữa là một đỉnh vàng ròng, bên trên được tô điểm thêm hai con mắt màu đỏ như muốn tạo thêm điểm nhấn.

Miễn là người có chút kiến thức thì đều biết đây là tàu của đám thổ phỉ Hoàng Kim Tử Vong - lũ cướp khiến toàn bộ lực lượng cảnh sát vũ trụ không khác mấy so với những tên hề.

Ngay tại lúc này, trong phòng thuyền trưởng có một người đàn ông to béo đang nằm ngửa trên một cái ghế sắt phì phèo thuốc lá, trên tay ông ta cầm thêm một cái ly bằng vàng ròng đựng chất lỏng màu hổ phách. Gã béo này chính là thủ lĩnh của Hoàng Kim Tử Vong, hắn chột một mắt, cụt một tay, trên thân đeo rất nhiều trang sức lấp la lấp lánh, giữa cổ có một sợi dây xích to tướng mà mỗi đoạn đều sánh ngang chén ăn cơm.

Trước mặt gã béo là một màn hình lớn, bên trên tín hiệu rè rè song gã cũng không quan tâm mà tự bản thân thưởng thức rượu ngon.

Đột nhiên, trên màn hình hiện lên hình ảnh. Gã béo đặt tay phải vào thành ghế kéo cả thân hình mập mỡ ngồi nhổm dậy, ánh mắt xuất hiện tia sáng.

“Hê hê, đã bắt đầu sao? Hy vọng tiết học sẽ không làm tao thất vọng.”

Tên béo cười khả ố dán mắt quan sát, chợt đám mỡ trên khuôn mặt hắn run rẩy, hắn bàng hoàng nhận ra diễn viên chính lần này chẳng ai khác ngoài con gái hắn. Chỉ thấy trên màn hình đang xuất hiện hình ảnh của Thiên Long và tiếp đó là hình ảnh của diễn viên nữ cũng được hiển thị, giới thiệu nhan sắc cùng số đo ba vòng.

Gã béo tên Vũ Dương, cha ruột của Vũ Thị Vân.

“Đậu xanh rau má! Quân bây đâu?”

Vũ Dương nổi giận gầm lên, tên Thiên Long đã ăn tim hùm gan báo gì hay sao mà dám biến con gái hắn thành tài liệu dạy học. Việc này không thể nhịn.

Tiếng bước chân rầm rập vang lên, một đám đầu trâu mặt ngựa thân hình quá cỡ đến bên cạnh thủ lĩnh. Chúng đồng loạt nhìn lên màn hình và rồi ý thức được chuyện gì diễn ra.

Một tên trong số chúng hô lên: “Con mẹ nó! Thằng Tàn Dạ đang ở đâu? Không phải nó đang trông tiểu thư sao?”

Một tên trung niên đầu hói nhô đầu ra, đối diện với ánh mắt tràn ngập sát khí của đội trưởng lí nhí đáp: “Thưa… thưa anh Minh, em… em mới bị nó giết…”

Anh Minh tát vào mặt Tàn Dạ, bàn tay to như quạt hương bồ cùng sức mạnh to lớn khiến Tàn Dạ gãy mất hai cái răng, phun ra một ngụm máu rồi té oặt xuống sàn kim loại.

“Ngựa bà mày, tiểu thư có mệnh hệ gì thì mày phải chết…”

Lúc này, Vũ Dương khoác tay, hỏi: “Con gái tao đang ở đâu? Vì sao lại gặp được thằng óc chó kia?”

Được thủ lĩnh ra hiệu, Tàn Dạ lập tức mồm năm miệng mười kể rõ mọi chuyện. Từ việc tiểu thư gặp Thiên Long ra sao, mưu đồ thế nào cho đến việc diễn ra sau đó đều báo cáo không sót một chi tiết.

Cả đám thổ phỉ ngoác mồm, ánh mắt hiện rõ sự kinh ngạc.

Lát sau, Vũ Dương mới hỏi: “Nếu nói như vậy, nhẽ ra thằng chó kia phải quất một con rồng chứ không phải con gái tao?”

Tàn Dạ gật đầu như mổ thóc: “Đúng, đúng thưa thủ lĩnh. Thuộc hạ cũng không biết vì sao tiểu thư lại tham gia…”

Vũ Dương thở dài, nhấn nút tắt màn hình rồi ra lệnh: “Bà mẹ nó, thằng con rể này tao có thể nhận. Nhưng cái vụ chúng nó quất nhau không thể lên truyền hình trực tiếp. Tụi mày nhanh chóng cùng tao vào Vô Tận Chiến, chém chết mẹ nó… à nhầm… bắt nó quất rồng cho chúng ta xem…”

Thủ lĩnh khả ố kéo theo một đám lâu la cũng khả ố nốt. Tất cả mục tiêu cùng âm mưu của đám thổ phỉ chỉ gói gọn trong ba chữ “xem quất rồng”. Ngẫm lại cũng quá ư đê tiện.

Chợt, Vũ Dương nghĩ đến điều gì thì lẩm bẩm thêm: “Hay là… mình giúp thằng con rể làm chuyện khó khăn đó luôn nhỉ?”

…..

Vô Tận Chiến, Sa Mạc Thiên Hỏa.

Tiểu Thiên Sứ đứng đối diện Thiên Long, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc. Ngay bên cạnh hai người tự nhiên xuất hiện một hồ nước cỡ nhỏ.

Mặt nước trong suốt như gương, bốc lên khói trắng, ba phía trừ hướng chính diện có những bức tượng tiên nữ khỏa thân, trong tay chúng cầm những bình nước đổ xuống mặt hồ. Hoa hồng màu đỏ xen kẽ với lá xanh phủ kín xung quanh, rực rỡ khoe sắc. Lệch về bên trái là một bàn thủy tinh lớn, bên trên đặt sẵn những món điểm tâm tinh xảo trông rất ngon mắt. Phía bên phải lại là một tủ trang phục dành cho phái nữ, kiểu dáng hơi lạ nhưng tựu chung cũng đủ thứ màu sắc khá đẹp.

“Làm sao anh làm được?” Tiểu Thiên Sứ hỏi, trong ánh mắt không giấu nổi vẻ ưa thích. Ở bên trong sa mạc cả mấy ngày, bụi bặm nhớp nháp, ai cũng muốn được thư thả dưới làn nước lạnh, tẩy rửa cơ thể.

Thiên Long mỉm cười thần bí cũng không trả lời. Dĩ nhiên hồ nước là tác phẩm của Tiên Lệ, theo giải thích của nó thì chức năng này được Cửu Sát Tiên Tử tích hợp sẵn, đi đến đâu cũng có thể lôi ra giải trí.

Lát sau, nhìn vào ánh mắt tò mò của Tiểu Thiên Sứ, hắn mới nói: “Việc đó không quan trọng. Em muốn tắm chung chứ?”

Tiểu Thiên Sứ gật đầu rồi nghĩ đến điều gì đó thì lắc đầu, gương mặt cô bé thoáng ửng hồng, cô ta hỏi: “Em… chuyện em và anh sắp làm… sẽ không phải là truyền hình trực tiếp như trước phải không?”

Thiên Long cười, nói: “Đúng, em ngại sao?”

Tiểu Thiên Sứ lắc đầu, nói: “Ngại thì không ngại nhưng em cũng không muốn cha em cùng lũ thuộc hạ của ông ta nhìn em đâu…”

Thiên Long ngẩn ra, hắn quên mất chuyện này. Lần trước, hình như Yến Linh…

Cảm giác áy náy nổi lên trong lòng Thiên Long, cô gái tóc đỏ mấy ngày qua cũng không thấy đăng nhập trò chơi. Có thể cô ta bị người nhà cấm chăng?

Tự hỏi trong chốc lát rồi có luôn câu trả lời. Thiên Long hỏi Tiên Lệ: “Đồng chí, có thể giới hạn người xem được không? Những ai có mối quan hệ huyết thống hoặc quen biết với Vân không thể xem được. Ngoài ra tiết học cũng chỉ coi và trải nghiệm tại chỗ, không thể ghi hình cũng không thể lưu lại?”

Tiên Lệ đáp: “Dĩ nhiên được, chủ nhân suy nghĩ như vậy là tốt. Dâm đạo cũng cần có nguyên tắc, thuộc hạ sẽ tự động giới hạn theo ý của ngài, tuyệt đối sẽ không gây ảnh hưởng đến cô bé.”

“Thế thì phiền chú em, ngoài ra cái tiết học đầu tiên, hãy giúp anh phá hủy hết những thứ được lưu lại.”

“Vâng! Thuộc hạ sẽ làm, chủ nhân ngài mau chóng vào việc đi kẻo con rồng kia mất hứng.”

“Được, làm ngay đây.”

Kết thúc cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Tiên Lệ, Thiên Long nhìn thẳng vào mắt Vân, nói: “Em yên tâm, những ai không nên xem tuyệt đối sẽ không xem được. Chắc chắn chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến em. Em tin anh chứ?”

Tiểu Thiên Sứ ngẩng lên, nhìn sâu vào cửa sổ tâm hồn của người đàn ông trước mặt, nhỏ giọng nói: “Em tin anh! Đừng làm em thất vọng nhé! Lần đầu của em…”

Thiên Long gật đầu, nhìn khuôn mặt e thẹn của cô bé mũm mĩm ngay trước mắt mà Thiên Long cảm thấy rất có hứng thú và hắn đã muốn ăn cô bé.

Ban đầu Thiên Long không hề thích Vân nhưng sau khi bị đuổi giết vài trận thì suy nghĩ của hắn đã từ từ thay đổi. Cô gái nhỏ này rất mạnh mẽ, cũng khá thông minh so với tuổi, ngoài ra hành động quyết đoán không hề dài dòng, dám nói dám làm, có lẽ trưởng thành trong một ổ ăn cướp khiến cô bé mang theo một khí chất cùng cá tính rất đặc biệt.

Mặc dù vẫn còn e thẹn, vẫn còn ngại ngùng nhưng những điều đó cũng chỉ làm Thiên Long thêm ưa thích.

“Vậy… theo anh…” Thiên Long nói rồi tạm thời thu hồi vũ khí, cây xúc xích to lớn biến thành hình xăm trên tay. Đoạn hắn nắm lấy bàn tay múp míp của Vân, dẫn cô bé đến bên cạnh hồ nước.

Ngay lúc đó, hệ thống đám mây liên vũ trụ được Tiên Lệ mở ra, hình ảnh sắp sửa phát sinh trước mắt được tiếp sóng đến khắp mọi nơi trong vũ trụ.

Để tăng thêm nhiều hứng thú cho câu chuyện, Tiên Lệ cố ý chỉnh sửa và biên tập lại những cảnh tượng hay ho kể từ khi Thiên Long gặp Tiểu Thiên Sứ. Kèm theo đó là độ trễ của thời gian để không kẻ nào có thể quấy rầy hoặc truy sát Thiên Long.

Một trường đoạn phim heo có đủ nội dung cốt truyện cứ thế được tuyên truyền trắng trợn.

…..

Nửa tiếng sau đó, sinh linh trong vũ trụ đã hiểu họ đang xem cái gì, rất nhiều người nhận ra Vũ Thị Vân, con gái của trùm thổ phỉ. Họ xem được cảnh tượng tình yêu sét đánh của Vân từ khi gặp Thiên Long, cô con gái của tướng cướp trúng phải mũi tên của thần tình yêu và quyết tâm truy sát Thiên Long để bắt chàng về dinh.

Tiếp theo sau là màn thể hiện sức mạnh cùng thủ đoạn tuyệt vời của Thiên Long khi hắn chém giết mấy chục mạng người và tiêu sái chuồn đi. Đúng như vậy, Tiên Lệ đã nâng bi chủ nhân lên đến đỉnh, lược bỏ hết những đoạn chật vật chạy trối chết như chó. Trong đoạn phim, vẻ đẹp trai cơ bắt của Thiên Long được tôn lên tựa như một cường giả cầu bại, đám thổ phỉ hung ác trở thành kẻ làm nền.

Vũ Thị Vân cùng đám thuộc hạ sau đó phải lần mò trong sa mạc vô tận để truy tìm Thiên Long. Đến khi hắn xuất hiện trở lại thì hai người hợp tác đành với nhau để sống sót dưới vuốt của một con rồng dữ tợn.

Chiêu thức tuyệt sát cùng hành động hèn hạ của Thiên Long sau đó bị Tiên Lệ bỏ luôn, nó chỉ cho người xem chứng kiến được việc còn mỗi Tiểu Thiên Sứ và Thiên Long sống sót và đứng bên cạnh hồ nước tuyệt đẹp, xa xa chính là con rồng Aris đã hóa thành phụ nữ đang hứng tình nằm trên cát.

Sự kích động dâng cao đến đỉnh trong lòng tất cả các dâm sĩ, ai nấy đều hừng hực hứng thú với mong muốn chứng kiến thời khắc điên rồ sắp sửa hiện ra trước mắt.

Một tên người chơi, quất tơi bời một con rồng cái.

Thế nhưng trước khi chứng kiến khung cảnh ảo diệu đó, họ được Thiên Long tặng cho bữa khai vị với một màn chuyển động nhu tình trong hồ nước cùng với đó là một đóa hoa mơn mởn được hắn dẫn vào đời.

“Kính thưa quý vị khán giả! Kính thưa các đồng dâm trong khắp vũ trụ! Kính thưa các hương thân phụ lão! Tại hạ tự giới thiệu bản thân chính là MC của tiết học dục vọng lần thứ hai, mọi người có thể gọi tôi với cái tên Tiên Nữ Lệ, mỗi khi đút vào thì sẽ khiến tiên nữ rơi lệ, khi rút ra càng khiến tiên nữ càng phải rơi lệ.”

“Thôi! Không dây dưa dài dòng, mời các bạn xem và ủng hộ. Thả tim thả like nhiệt tình vào nhé!”

Lượt theo dõi lên đến con số chục tỷ, ai nấy đều hứng thú quan sát.

Lẽ đương nhiên, trong số này cũng chẳng thiếu kẻ thù của Thiên Long, bọn chúng sau khi nhận định vị trí của hắn thì tức tốc lên đường đến Mãnh Thú Chiến địa, thề chém chết tên biến thái cuồng ma dưới kiếm.

Cùng với sự đứng sau thôi động của công ty Vô Tận, một màn tinh phong huyết vũ cũng sắp sửa khai mạc.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.