Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hoang Thiên Kiếm

Tiểu thuyết gốc · 4017 chữ

Thiên Long lặng lẽ dò xét một lúc, hắn nhìn thấy một cái tên quen thuộc, chính là Vũ Thị Vân. Đoạn Thiên Long cắn răng nghĩ thầm: "Con ả này thật quá đáng, cây muốn lặng mà gió vẫn cứ hãm phụ khoa."

Bởi vậy, Thiên Long tiếp tục xem xét hết thông tin của toàn bộ những mãnh thú bản địa đang ở xung quanh. Trong đầu mơ hồ vẽ lên một cái kế hoạch để cô bé tò mò nọ nhảy vô.

Với cái bản đồ chi tiết có trong đầu, rất nhanh Thiên Long đã nở một nụ cười đê tiện.

Hắn phát hiện ra điều gì? Thì ra Thiên Hỏa Sa Mạc thật sự tồn tại một con rồng.

…..

Tiểu Thiên Sứ càng ngày càng trở nên sốt ruột, cô nhìn những thuộc hạ đang lóng ngóng dò đường phía trước mà trong lòng thầm bất mãn. Cô bé biết Thiên Long cũng chỉ là người chơi cấp thấp, dù rằng trong Mãnh Thú Chiến Địa đẳng cấp của mọi người tương đương nhau nhưng về kỹ năng cộng với trang bị thì chênh lệch rất lớn. Gần cả trăm mạng người cùng thú cưỡi mà mãi không phát hiện tung tích của thằng chả.

Trời đã sắp sáng, mặt trăng màu đỏ lặn xuống thay vào đó là hai cái mặt trời trồi lên từ cả hướng Đông và hướng Tây. Những mãnh thú bắt đầu ra khỏi hang ổ tìm kiếm bữa sáng, dù rằng thực lực bên cô rất mạnh nhưng cũng chẳng tránh khỏi việc bị tập kích bởi mấy con thú không có não.

Ngồi trên lưng rùa, Tiểu Thiên Sứ tỏ ra bất mãn với tên kỵ sĩ đang điều khiển thú ngay phía trước.

“Tàn Dạ! Còn chưa tìm ra hắn hay sao?”

Tàn Dạ - một tên đàn ông trung niên, trên mép có hàng râu dê, khuôn mặt rất bình thường nghe như vậy thì đáp: “Thưa tiểu thư, hắn ta dường như đã biến mất hoặc là thoát trò chơi…”

Vừa nói hắn ta vừa đổ mồ hôi thấm ướt cả áo giáp, Tàn Dạ thừa hiểu tiểu thư là một cô gái có tính khí thất thường. Phút trước vừa cười hì hì, phút sau có thể đã tàn nhẫn đấm vào mặt thuộc hạ, hầu hạ bên cạnh cô ta chẳng khác gì đang đùa với hổ.

Tiểu Thiên Sứ hừ lạnh, nói: “Với đẳng cấp như hắn không thể nào đạt được dụng cụ để tiến vào nơi này. Chắc chắn hắn đang thực hiện một nhiệm vụ nào đó. Có thể đó chính là nhiệm vụ chuyển cấp nên hắn tuyệt đối sẽ không thoát trò chơi.”

Tàn Dạ đành gật đầu bảo “vâng”, sau đó hắn lần nữa thông báo trong kênh trò chuyện rằng Tiểu Thiên Sứ đang thiếu kiên nhẫn, các anh em hãy tỏ ra tích cực hơn nữa.

Mấy câu đơn giản khiến tinh thần của cả đám thổ phỉ tăng cao. Bọn chúng thúc vào mông đám thú cưỡi, vòng vây dần mở rộng ra xung quanh.

Chẳng biết có phải vì may mắn hay không, một tên kỵ sĩ cưỡi trâu lập tức báo cáo rằng hắn đã phát hiện ra Thiên Long.

Tiểu Thiên Sứ nghe vậy lập tức phấn chấn tinh thần, ra lệnh cho Tàn Dạ chạy về phía đó, đồng thời khép chặt vòng vây không cho con mồi chạy thoát.

Con rùa già có cái mai ngoại cỡ dưới sự điều khiển của chủ nhân sử dụng cả bốn chân lao nhanh về hướng tây, tốc độ như một chiếc xe tải cỡ bự. Mặc dù rất khó tin nhưng không ngờ con rùa lại chạy nhanh đến như vậy.

Cùng lúc đó, vòng vây của đám thổ phỉ cũng biến chuyển, tạo thành một vòng vây ba lớp di chuyển đến vị trí của Thiên Long.

Khói bụi thốc lên mù mịt, con mãnh thú nào dám ló ra trước đường đi của đám thổ phỉ đều bị hất văng. Một trăm tên kỵ sĩ khoác giáp đen di chuyển tựa như một cơn cuồng phong, đội hình đồng đều tỏ rõ việc chúng được huấn luyện cực kỳ bài bản.

Tàn Dạ dẫn đầu đoàn quân, chỉ trong phút mốt đã thấy Thiên Long ở đối diện. Vẫn trang phục bán khỏa thân, vẫn một thanh vũ khí siêu biến thái cầm trên tay, Thiên Long đang ra sức thoát khỏi vòng vây của kỵ sĩ cưỡi trâu.

Tên cưỡi trâu cũng là một gã người chơi lâu năm, hắn sử dụng một cây thương dài giả vờ tấn công nhưng thực chất là dây dưa câu giờ, dù có ba cái mạng hắn cũng không dám để Thiên Long xổng mất.

Hai bên đánh nhau túi bụi, cát bay đá chạy, nhìn thì có vẻ rất khí thế nhưng chẳng ai làm gì được ai. Một tên mặc giáp với một con trâu khiến Thiên Long bó tay bó chân, mỗi lần hắn muốn sử dụng Hổ Uy để đào thoát thì đều bị tên kỵ sĩ cản lại.

Tên kỵ sĩ thấy Tàn Dạ và Tiểu Thiên Sứ xuất hiện thì càng không dám lỏng tay, thế công của hắn đột nhiên trở nên dồn dập, cây thương trong tay múa như giao long xuất hải khiến Thiên Long chỉ có thể bị động chống đỡ.

Tàn Dạ không hề do dự, lập tức nhảy ra khỏi lưng rùa rồi gia nhập vòng chiến. Hắn vẫn rất cay cú vụ bị Thiên Long quét cho đo đất.

Đột ngột, Tàn Dạ thấy Thiên Long nở một nụ cười bí hiểm, cây xúc xích đen to tướng rung lên như đổi chế độ, một đám mây nhỏ màu hồng toát ra từ trên mũi kiếm.

“Cuồng Ngưu! Đừng để đám mây tiếp xúc với thú cưỡi!” Tàn Dạ hét lên, tình cảnh này quá quen thuộc, tên biến thái sử dụng vũ khí cũng biến thái. Thế nhưng một chiêu mà sử dụng tới hai lần, khác nào xem hắn như thằng ngu.

Cuồng Ngưu - chính là tên kỵ sĩ nghe thế thì khó hiểu nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng Tàn Dạ, hắn lập tức nhảy lùi về phía sau, cây thương quay vòng trong không khí tạo thành một luồng gió lớn thổi tan đám mây.

Nhưng ngay vào lúc đó, áp lực mà hắn tạo ra cho Thiên Long cũng biến mất. Thiên Long như dự tính từ trước, liền sử dụng Hổ Uy, nhanh như một tia chớp lao về phía đối diện nhằm thoát khỏi vòng vây.

Thế nhưng, Thiên Long vẫn chưa chạy được bao xa thì Tiểu Thiên Sứ ra tay. Cô ta hét lên “Phi Thương!” rồi ném một cây thương về phía Thiên Long.

Kỹ năng này cực kỳ mạnh, cực kỳ đúng thời điểm, tốc độ của mũi thương cực nhanh rít qua như muốn xé toang không khí, nhìn từ xa tựa hồ như một con rồng đằng vân giá vũ bay đến.

Thiên Long bất ngờ, kỹ năng Hổ Uy không thể thay đổi quỹ đạo trong khi lao nhanh nên ăn trọn một phát. Cây thương cắm ngập vào lưng hắn, máu chảy ra thấm ướt mặt cát, một cơn đau nhức não xông lên đầu, thanh máu tụt mất một phần ba.

Cảm thấy quá vãi, Thiên Long không dám giả ngu nữa, hắn quyết đoán sử dụng Liệt Diễm Ảo Ảnh, thân thể liền biến thành trong suốt, quanh thân vấn vít lửa nóng. Thiên Long sử dụng biến hóa đầu tiên của độc kỹ lao nhanh về phía trước tựa như một cơn gió, cây thương nhuốm máu rơi trên cát.

Tiểu Thiên Sứ ngạc nhiên, theo dự định của cô thì Thiên Long sẽ không còn sức phản kháng nhưng tên đó vẫn chạy được. Tự cắn đôi môi đỏ mọng, Tiểu Thiên Sứ tiếp tục ra tay. Sau lưng cô đột nhiên xuất hiện thêm sáu cây thương đủ màu sắc, nếu như tính cả cây thương đã phóng ra thì vừa đủ bảy sắc cầu vồng. Sáu cây thương xếp thành hình cánh quạt, theo sự điều động của Tiểu Thiên Sứ lập tức tấn công Thiên Long.

Tiểu Thiên Sứ không sợ lỡ tay giết Thiên Long bởi bên cô có Mục Sư - chức nghiệp có thể hồi sinh người chết. Đâm ra cô ta động thủ chẳng chút nể nang, sáu cây thương tựa như sáu tên lửa có quỹ đạo đâm tới, tạo thành từng luồng sáng chói mắt trong không khí.

Thiên Long có cảm giác từ phía sau xuất hiện áp lực cực lớn, vừa quay đầu nhìn lại thì suýt chút nữa hồn vía lên mây. Không dám do dự, hắn sử dụng luôn biến hóa thứ hai của Liệt Diễm Ảo Ảnh.

Hắn cắn lưỡi phun ra một ngụm máu lớn, ngay sau đó tay trái tạo thành những thủ thế quái dị, tay phải vung thanh kiếm lên quét một đường vào đám máu đang bay lơ lửng.

Ngay lập tức, chín bóng người y hệt Thiên Long xuất hiện, chúng dù mơ hồ nhưng đã dùng tốc độ nhanh nhất tỏa ra bốn phương, tám hướng khiến Tiểu Thiên Sứ không phân biệt nổi đâu là người thật.

Sáu cây thương bay đến, Tiểu Thiên Sứ quyết đoán tiêu diệt sáu mục tiêu gần nhất nhưng chúng đều là ảo ảnh, biến thành những tia sáng trắng ngay khi tiếp nhận công kích.

Lợi dụng thời cơ đó, ba ảo ảnh kể cả Thiên Long kéo dãn khoảng cách được thêm một đoạn.

Tiểu Thiên Sứ mắt thấy công kích thất bại nhưng cũng không hề buồn rầu, bởi hiện tại cô không chỉ có một mình. Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng, trong đầu đã mường tượng đến cảnh tượng củ hành Thiên Long trên giường như thế nào.

Đúng như dự đoán, đám thổ phỉ đều đã vào vị trí, vòng vây ba lớp được khép chặt với Thiên Long ở vị trí chính giữa. Trước đường chạy của hắn xuất hiện năm con thú cưỡi to lớn, mấy gã kỵ sĩ tay nâng khiên tay cầm thương, ánh mắt lăm lăm đầy đe dọa.

Thiên Long có chút coi thường quyết tâm của Tiểu Thiên Sứ song dù gì hắn hiện tại đâu còn là “anh của ngày hôm qua”, cũng đã có lực lượng để chạy.

Hắn ra lệnh cho ba phân thân lao đến cản tầm mắt kẻ địch, trong khi bản tôn bắt đầu xúc thế để sử dụng độc kỹ Hoang Thiên Kiếm.

Đám kỵ sĩ mặt lạnh như tiền, thấy ba phân thân của Thiên Long lao lên thì chỉ lạnh lùng đâm đến một cái. Ba phân thân vỡ nát nhưng cũng đã hoàn thành sứ mệnh chim mồi.

Thiên Long tập trung linh lực, chúng hóa thành dòng khí chạy dọc trong cơ thể hắn. Hắn muốn dồn toàn lực vào một đòn duy nhất.

Cây xúc xích phát sáng, tuy tạo hình quái dị nhưng nó đúng là một thanh trọng kiếm hàng thật giá thật. Thiên Long nâng kiếm lên, khí thế tỏa ra từ cơ thể cùng với đám cơ bắp căng cứng xuất hiện rất nhiều đường gân, mái tóc đen không gió tự bay, cát bụi quanh thân bị cuốn thành một vòi rồng nhỏ.

Hoang Thiên Kiếm thức thứ nhất - Hoang Thiên.

Từ thuở sơ khai của Cửu Tiên Giới, khi trời đất còn chưa tách rời ra khỏi nhau đã tồn một ngọn núi mang tên Hoang Thiên - sừng sững trong tuế nguyệt vô tận, cao đến vạn trượng. Người sáng chế ra Hoang Thiên Kiếm đã quan sát núi Hoang Thiên vạn năm dài ròng rã, sau đó mới nghĩ ra một bộ kiếm pháp với mong muốn chém tan Hoang Thiên, mở ra một con đường nối thông với trời cao.

Đáng tiếc, ông ta thất bại, núi Hoang Thiên vẫn còn đó.

Tuy nhiên Hoang Thiên Kiếm vẫn được truyền thừa xuống dưới, người sáng chế mong mỏi rằng một ngày nào đó sẽ có người giúp ông ta thực hiện nguyện vọng xưa cũ.

Tuế nguyệt trôi qua vô tận, Hoang Thiên Kiếm nay đến tay Thiên Long, ngoài sức mạnh nhận được còn đem theo tất cả hy vọng của những người tiền nhiệm.

Dĩ nhiên Thiên Long vẫn chưa hề ý thức được chuyện đó, hắn chỉ cảm nhận được một nguồn sức mạnh vô biên đang chảy trong huyết quản.

“Hoang Thiên!”

Thiên Long hét lớn, thanh trọng kiếm quét ngang với một khí thế vô bờ, áp lực như từ trên trời đập xuống khiến lũ thổ phỉ cùng thú cưỡi cứng ngắc tại chỗ. Trong mắt bọn chúng chỉ còn lại một đường ánh sáng rực rỡ, lóe lên rồi biến mất tựa như pháo hoa.

Cát thốc lên, bầu trời như bị xẻ làm hai nửa, không khí nóng hầm hập trên sa mạc tựa như biến mất trong một khoảng khắc ngắn ngủi.

Ba lớp vòng vây, hàng chục tên địch bị chặt đầu ngay lập tức, từng ngọn kiếm khí dữ tợn xông tới xé toang cơ thể của chúng cùng với thú cưỡi, một màn mưa máu xuất hiện trên sa mạc rồi từ từ tan thành những điểm sáng lấp lánh. Còn kiếm khí dư thừa, chúng biến tất cả những gì trên đường chúng bay qua thành một đám bụi mịn mờ ảo.

Đến tận lúc ra đi, chẳng người chơi nào cảm thấy đau đớn, có phải vì kỹ năng này quá mạnh và quá nhanh?

Chúng cũng không biết, chỉ biết Hoang Thiên quá đẹp, quá mê người.

Vòng vây ba lớp bị phá tan trong chốc lát, Tiểu Thiên Sứ cùng đồng bọn phía xa há hốc mồm không thể tin nổi, ai nấy đều ra sức dụi mắt như bản thân đang nằm mơ.

Còn Thiên Long thì dĩ nhiên không có thời gian ngạc nhiên, hắn phải trả giá bằng cả hai cánh tay gãy cùng với cơn đau thừa sống thiếu chết xông lên não nên rất nhanh đã sử dụng Liệt Diễm Ảo Ảnh chuồn mất. Bỏ lại cảnh tượng hoang tàn ngay phía sau lưng.

Mất một lúc lâu, đến khi hình bóng của Thiên Long xa dần thì Tiểu Thiên Sứ hét lên: “Còn không mau đuổi theo. Chúng mày còn trừng mắt cái gì?”

Tàn Dạ ngập ngừng nói: “Thưa tiểu thư… hắn…”

Đáp lại lời gã trung niên là một cái tát ngay vào mặt. Tiểu Thiên Sứ hét lớn: “Đồ ngu! Đó là độc kỹ cấp cao. Hắn không thể liên tiếp sử dụng và chắc chắn đang sức cùng lực kiệt. Còn không mau đuổi theo.”

Lúc này cả Tàn Dạ và đám thổ phỉ còn lại mới hoàn hồn thầm nghĩ tiểu thư suy luận quá đúng. Cả đám mau chóng xốc lại tinh thần rồi vội vàng thúc mông thú cưỡi truy sát, còn chẳng buồn đứng lại mặc niệm cho đồng bọn.

Thiên Long chạy phía trước với thân thể tàn tạ, Hoang Thiên tuy rất mạnh nhưng tác dụng phụ cũng cực kỳ lớn, thanh máu trên đầu hắn cũng chỉ còn lại một tia mỏng dính, chỉ cần ăn phải một đòn công kích bâng quơ thôi thì hắn cũng sẽ phải đến tây thiên báo cáo.

Tiểu Thiên Sứ suy luận cực kỳ chính xác, độc kỹ Hoang Thiên Kiếm với khả năng hiện tại của Thiên Long cũng chỉ có thể sử dụng một tháng một lần. Xứng danh với bốn chữ tuyệt chiêu giữ mạng. Sở dĩ Thiên Long liều chết như vậy có đến hai lý do, một là kiểm nghiệm sát thương của kỹ năng, hai cũng là để gây cho kẻ địch ảo giác rằng hắn đã sắp hẻo.

Bởi vì đã có tính toán từ trước, Thiên Long lập tức bo cua sang trái, chạy đến một đám đá trơ trọi ngay giữa sa mạc. Đám đá lớn này nằm ngay chính giữa đường truy kích của kẻ địch, chúng chắc chắn sẽ chạy qua đây.

Tính toán thời gian một lát, Thiên Long liền sử dụng Liệt Diễm Ảo Ảnh tạo thành một phân thân, điều khiển nó tiếp tục chạy về phía trước trong khi bản thân thu hồi vũ khí, ép sát cơ thể vào tảng đá lớn nhất.

Theo tư duy quán tính, bọn thổ phỉ chắc chắn sẽ bị lừa, chẳng ai nghĩ Thiên Long dám dừng lại, trốn ngay dưới mí mắt của bọn chúng cả.

Mọi chuyện diễn ra sau đó không hề khiến Thiên Long thất vọng, mấy chục bóng dáng áo đen ào ào chạy ngang qua bên cạnh hắn, đuổi theo một hình bóng hư vô mờ ảo.

Bọn người của Tiểu Thiên Sứ vẫn duy trì đội hình thống nhất, tên đi sau bọc hậu cho tên đi trước, chẳng có lấy một chút rối loạn.

Thiên Long cắn răng, đội hình kẻ địch trước sau như một khối sắt khiến cho hắn gặp phải lực cản rất lớn khi thực hiện thủ đoạn kế tiếp. Đang lúc muốn rời đi để suy nghĩ kế sách khác thì Thiên Long lại nhìn thấy có một người chơi tụt lại phía sau, cô nàng đó mặc trang phục khác hẳn đám kỵ sĩ, áo vải màu trắng, đang cưỡi trên lưng một con hươu máy màu đồng, một bên tay cầm theo ma pháp trượng.

“Mẹ nó, có cơ hội. Mà vì sao con nhỏ này lại tụt về sau?”

Thiên Long chưa vội vàng lao ra mà lập tức cân nhắc, hắn đang nghĩ có khi nào người chơi nữ trước mặt lại chính là một cái bẫy để tóm hắn.

Bởi vì bản tính cẩn thận, Thiên Long quyết định sẽ kiểm tra thông tin của cô ta trước.

"Tên: Trần Thanh Nhã (Tinh Linh Đáng Yêu) - Mục Sư - Cấp độ 72 - Lực chiến: 3887

Số đo ba vòng: 87 - 66 - 98.

Sở thích tình dục: thích làm với người lớn tuổi, ưa thích được chiều chuộng.

Khu vực mẫn cảm: lưng.

Ghi chú: Không.”

…..

Hai mắt Thiên Long phát sáng, không ngờ ẩn giấu dưới lớp áo vải rộng thùng thình lại là một cơ thể ngạo nghễ đến như vậy. Cô em này có gương mặt khá ưa nhìn, ánh mắt sáng trong tựa như thiếu nữ mới lớn, ngoài ra còn có một cái má lúm đồng tiền dễ thương.

Nếu không phải vì đang trong cơn khốn cùng, Thiên Long sẽ nhịn không được mà muốn biến cô em Tinh Linh Đáng Yêu đây thành mục tiêu thứ hai của lớp học.

Lắc lắc đầu để ý nghĩ biến thái biến mất, Thiên Long nhảy xồ ra, không chút thương hoa tiếc ngọc đạp văng Tinh Linh Đáng Yêu rơi khỏi lưng thú cưỡi, úp mặt vào cát. Ngay sau đó, cây kiếm biết rung lắc xuất hiện trong tay hắn, chờ cho cô bé ngẩng đầu lên thì đã thấy một thứ đồ chơi biến thái đặt ngay trước mặt.

Tinh Linh Đáng Yêu biến sắc, ánh mắt hoảng sợ, cô bé toan hét lên thì Thiên Long đã cướp lời.

Chỉ thấy hắn cười đểu rồi nói thẳng: “Cô bé, đồng bọn của em chạy rất xa rồi. Biết điều thì mau trị thương cho anh để tránh anh đây vùi hoa dập liễu.”

Tinh Linh Đáng Yêu dùng ánh mắt kiên cường trừng Thiên Long, sau đó vội vàng ra lệnh cho con hươu máy quay lại cứu giá.

Con thú cưỡi của cô nàng bỗng nhiên quay đầu, song ngay khi nó dợm chân thì ngay lập tức đã bị một đám mây màu hồng bao phủ.

Mang tiếng là hươu máy nhưng thật ra nó là một con hươu bình thường chứ không phải rô bốt, chỉ là bên ngoài cơ thể nó được trang bị thêm những thứ vũ khí bằng sắt thép nên mới có tên gọi như vậy.

Hươu ta dính chiêu hiểm, dưới háng độn lên một cục to tướng rồi nhảy chồm hệt như phát điên, nó kêu to mấy cái rồi chạy thẳng, bất quản chủ nhân đang rơi vào tình thế nguy hiểm. Có lẽ trong đầu con hươu lúc này cũng chỉ là làm sao tìm ra được một con hươu giống cái nào đó.

“Hehe. Cô em có muốn giống như vậy không?”

Thiên Long giữ nguyên chế độ rung của kiếm, phe phẩy trước mặt Tinh Linh Đáng Yêu.

Tiếng è è cùng tạo hình hung tợn của cây kiếm khiến cô gái nhỏ hoảng sợ, cô đang nghĩ tới việc tên biến thái này sẽ…

“To quá… mình không chịu được mất…” một ý nghĩ kỳ lạ dâng lên, Tinh Linh Đáng Yêu quyết định thỏa hiệp.

Mục sư là chức nghiệp thuộc hệ Thánh Quang, ngoài những chiêu thức hồi máu, bảo vệ đồng đội thì bọn họ có rất ít thủ đoạn công kích. Thiên Long vơ trúng Tinh Linh Đáng Yêu ngay lúc này cũng không khác nào trúng vé số. Mấy vết thương của hắn hồi phục ngay lập tức dưới ánh sáng rực rỡ từ vị mục sư nhỏ. Thanh máu trên đầu được kéo đến tràn đầy.

Thiên Long thở ra một hơi nhẹ nhõm bởi nguy hiểm đã qua đi.

“Cảm ơn em! Năm phút nữa chắc con hươu sẽ quay lại, đừng tham dự chuyện này nữa nhé.”

Lời nói vừa dứt thì Thiên Long đi luôn, không chút dây dưa dài dòng nào. Hắn muốn thực hiện bước tiếp theo của kế hoạch, nếu chần chừ thì có lẽ sẽ không kịp.

Tinh Linh Đáng Yêu ngơ ngác nhìn bóng dáng Thiên Long dần khuất tầm mắt, trong lòng không biết là có cảm giác gì.

Một kẻ biến thái với cái tạo hình vũ khí cũng biến thái nốt?

Một cường giả chém giết mấy chục mạng chỉ với một chiêu thức?

Một tên điên tuyên bố sẽ chứng minh làm tình mới là tối cao?

Hay một gã đàn ông đầy hấp dẫn khiến tiểu thư phải phát điên cũng muốn bắt về?

Dưới ánh nắng chói chang từ hai cái mặt trời, Tinh Linh Đáng Yêu suy nghĩ đến mức xuất thần.

“Anh ta… thật sự thú vị.”

Lẩm bẩm một tiếng, Tinh Linh Đáng Yêu quyết định sẽ bám theo Thiên Long đến chỗ tiểu thư. Cô bé nhịn không được muốn xem người đàn ông này sẽ làm gì tiếp theo.

…..

Thiên Hỏa Sa Mạc rất nóng, và nhiệt độ sẽ đạt đến đỉnh điểm ngay tại khoảnh khắc mà hai cái mặt trời treo trên đỉnh đầu. Bầu không khí hừng hực khiến bất cứ ai rong ruổi trên mảnh sa mạc này cũng dần mất kiên nhẫn và tính khí thì trở nên nóng nảy.

Đám thổ phỉ chạy khắp nơi tìm kiếm Thiên Long dĩ nhiên cũng chẳng ngoại lệ, nhất là khi trên thân bọn hắn còn phải vác theo áo giáp sắt nặng nề, mồ hôi không thể thoát ra được mà ngày càng tích tụ, bọn chúng có cảm tưởng như bản thân đang dần biến thành phòng xông hơi hình người. Đám thú dưới chân cũng đang trở nên khó chịu, chúng cũng có cảm giác như đang cõng theo mấy cái lò lửa trên thân.

Dù vậy cũng không ai dám than thở một câu mà đều tiếp tục duy chuyển trong trạng thái trầm mặc. Tất cả oán hận bọn chúng đều trút hết xuống đầu Thiên Long, thầm nghĩ nếu Thiên Long lại còn dám xuất hiện thì nhất định chúng sẽ băm hắn ta thành cám rồi ném cho heo ăn.

Và rồi, Thiên Long xuất hiện thật.

Bạn đang đọc Vô Tận Chiến sáng tác bởi kaikai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kaikai
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.