Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiếu

Phiên bản Dịch · 689 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: demcodon

Một đêm này, Sở Từ ở chỗ Thôi Hương Như ngủ say sưa. Nhưng Từ Nhị lại trằn trọc khó ngủ. Trong đầu đều là những lời nói lúc Sở Từ gần đi, hơi bực mình, may mắn với quyết định của cô nhưng lại cảm thấy hơi quá mất mặt. Đồng thời còn hơi lo lắng sợ Sở Từ thấy y sau khi hết sốt lại hối hận.

Bất quá Từ Nhị hiển nhiên là nghĩ nhiều. Lời nói của Sở Từ mặc dù không bằng thánh chỉ, nhưng tuyệt đối là một chữ ngàn vàng. Căn bản không có bao nhiêu tâm tư dư thừa đặt trên người y.

Nàng biết người đọc sách thanh cao, cho dù là thời đại này cũng không khác gì thời cổ đại. Cho nên ngày đầu tiên Từ Nhị đến nàng mới đặc biệt tức giận, châm chọc và khiêu khích xem như ra oai phủ đầu. Miễn cho sau này Từ Nhị không đủ an phận. Nhưng Từ Nhị dù sao cũng là bệnh nhân, hơn nữa trong vòng 5 năm lại người một nhà, cũng không cần phải vẫn luôn lạnh nhạt với y. Bởi vậy ngày hôm sau Sở Từ khôi phục lại thái độ bình thường, cả người nhìn qua rất hòa khí và vô hại.

Công việc mỗi ngày của nàng bây giờ rất đơn giản. Mỗi buổi sáng, nàng đi bán đệm rơm, diều, súng gỗ và kiếm gỗ mấy đứa bé thích chơi làm từ hôm trước. Bởi vì đã có chút danh tiếng cho nên thời gian mở quán cũng cố định lại. Những đứa nhỏ đại khái đều sẽ xuất hiện trước 10 giờ. Đồ chơi làm trước một ngày gần như đều đủ bán hết. Bởi vậy ngoại trừ một số đứa nhỏ, có rất nhiều thôn dân đi lên chợ trên thị trấn bán đồ ăn hoặc là người bán hàng rong lớn giọng rao hàng chung quanh cũng sẽ chọn một ít bán với giá chênh lệch.

Hai chị em vẫn luôn phân công rõ ràng, đệm rơm trong nhà bán gần như xuất từ tay Sở Đường. Mà Sở Từ gần đây vẫn luôn học làm nghề mộc, hiệu quả lộ ra rất rõ.

Chỉ nhìn trong sân bày không ít đồ chơi nhỏ, mấy thứ nguyên liệu này đều là từ núi Thiên Trì, phần lớn đều là một ít gốc cây khô. Lúc may mắn thì Sở Từ còn có thể kiểm về một ít cây to. Nên ví dụ như ghế gỗ trong sân đó là Sở Từ dùng một đoạn rể cây làm thành. Sau khi mài xong quét nước sơn, nhìn qua có chút hơi thở nghệ thuật.

Nhưng dù sao những nguyên vật liệu này cũng không tốn tiền. Cho nên có một số hạn chế về chất lượng và kích thước. Vì vậy đồ nội thất quy mô lớn tạm thời không thể làm được. Bằng không số tiền kiếm được cũng sẽ không chỉ có 2-3 đồng mỗi ngày. Mặc dù số tiền này đối với những người khác cũng không tính là ít, nhưng tâm tư của Sở Từ lại lớn hơn. Đặc biệt là sau khi nghe nói trong nhà con dâu mới của dì Hoàng chọn là gia đình có 10.000 đồng, càng làm cho nàng có loại khủng hoảng tiền tài.

Tự Nhị nhìn Sở Từ và Sở Đường ở trong sân không ngừng bận rộn trong lòng nổi lên một chuyện khó hiểu. Mọi người rõ ràng đều nói Sở Từ là người ham ăn lười biếng. Nhưng y nhìn thấy Sở Từ dường như hơi khác.

Lấy một ngày nay làm ví dụ, trời mới vừa tờ mờ sáng thì Sở Từ đã về. Tiếp theo vẫn luôn bận rộn không ngừng. Đặc biệt là sau khi bán đồ chơi về đã gõ gõ đục đục. Trời nóng như vậy cũng không thấy cô mở

Bạn đang đọc Vợ Quân Nhân Đừng Xằng Bậy của Niên Tiểu Hoa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.