Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nửa năm

Phiên bản Dịch · 1110 chữ

Trước của quán trà ngồi một ông lão râu tóc bạc trắng, hắn nhìn năm người từ từ đi xa, thì thào nói chuyện: "Trong năm người, cũng chỉ có nữ hài kia có tiên nhân tướng, có lẽ nàng sẽ bị Huyền Thanh cung lưu lại, có thể bước vào Tu Tiên đại đạo!"

Lời của ông lão đó trở thành sự thật.

Một tháng sau, trong năm người có bốn người rời khỏi Huyền Thanh cung trở về, lúc đi qua quán trà của Tống Diệp.

Nữ hài tên Trương Tử Huyên kia cũng không trong nhóm người này, Tống Diệp hướng bọn họ hỏi thăm về nàng.

Một người thiếu niên mặt chữ điền trong nhóm nói: "Trương Tử Huyên lưu lại Huyền Thanh cung tu hành, nàng thật có phúc lớn nha, về sau ở huyện Trừng, rốt cuộc không ai dám khi dễ Trương gia!"

Trên mặt của bốn thiếu niên này đều là lộ ra vẻ hâm mộ, bọn họ năm người cùng đi, cũng chỉ có Trương Tử Huyên một người có thể lưu lại Huyền Thanh cung.

"Lần sau gặp lại Tử Huyên cái nha đầu này, đoán chừng phải gọi nàng một tiếng " Trương tiên sư "!" Một cái mày rậm mắt to thiếu niên cười khổ nói.

Sau khi bốn người bọn họ mỗi người uống xong một chén trà, liền rời đi, lúc này Tống Diệp chủ động hướng bọn họ muốn tiền trà.

Kỳ thật Tống Diệp cũng tò mò, Huyền Thanh cung trông thế nào, tu chân lại là như thế nào.

Ở trên đại lục Huyền Doanh này, tu chân là nguyên tố trọng yếu nhất, nhưng "Người chơi" như Tống Diệp cần phải rời khỏi tân thủ thôn tước mới có thể mở khóa chức năng 【tu chân】 .

Bây giờ hắn thuần túy chỉ có thân thể lực lượng, đan điền không có ẩn chứa một tia chân khí.

Đao khi do Thiên Băng Địa Liệt Trảm chém ra, cũng không phải là hắn sử dụng chân khí phòng ra ngoài, mà chỉ là do cơ chế của kỹ năng như vậy thôi.

Mà sát thương của kỹ năng này, cũng chỉ móc nối với giá trị khí huyết của hắn.

Cho nên, dù Tống Diệp không có chút nào tu vi, chỉ cần điểm khí huyết của hắn đủ cao, bất cứ địch nhân nào, hắn đều có thể một chiêu giết một cái!

Cũng bởi vì hắn thể nội không có một tia chân khí, cho nên ở trong mắt của những người tu chân kia, hắn cũng chẳng qua là một phàm nhân bình thường không có gì lạ thôi.

Bốn tháng sau.

Xuân đi thu đến, thời gian trôi mau, trong chớp mắt, Tống Diệp đã ở lại thôn Thu Ngữ được nửa năm.

Đẳng cấp của Tống Diệp bây giờ đã tới cấp 40.

Bây giờ dù hắn có giết chết một con Lang Vương cũng không được cộng điểm kinh nghiệm, chỉ có thể thu hoạch được một số kinh nghiệm rất ít ỏi từ việc làm nhiệm vụ tân thủ thôn.

Chỉ mong ngày nào có một con Yêu thú đẳng cấp cao đi qua thôn Thu Ngữ, hắn có thể đánh giết lấy được điểm kinh nghiệm.

Thuộc tính bây giờ của hắn:

【khí huyết】: 288.

【tinh phách】: 50.

Với số điểm khí huyết cao như bây giờ của hắn, đánh chết một số loại yêu thú bình thường hẳn không phải chuyện gì khó khăn.

Cho đến bây giờ, Tống Diệp vẫn không thể tin được, hắn thế mà bị kẹt tận nửa năm trời ở cái thế giới huyền huyễn này.

Mấy tháng nay, Tần Khê Y cũng không hề xuất hiện nữa. Chỉ sợ nàng đã sớm quên hắn.

Tống Diệp cũng không thể không thừa nhận, ở trong mắt nàng, đoán chừng hắn cũng chỉ nhỏ bé như con kiến hôi.

Mặt khác, Tống Diệp còn phát hiện, hiện tại cái tên Tần Huyền Khê này xếp hàng thứ tư, tăng lên một hạng ở trên bảng xếp hạng nhân vật ma đạo.

Giả dụ Tần Huyền Khê và Tần Khê Y là cùng một người, nói như vậy, sau khi Tần Khê Y rời khỏi thôn Thu Ngữ vẫn luôn nghiêm túc gây dựng sự nghiệp, căn bản không có khả năng sẽ để Tống Diệp để ở trong lòng.

Chuyện này cũng ở trong dự liệu của Tống Diệp.

Tuy nói Tống Diệp mang nàng về nhà lúc nàng bị trọng thương, nhưng cũng chỉ thế thôi, giữa hai người xác thực không có tình cảm gì cả.

Lại nói, nếu Tần Khê Y thật đúng là Tần Huyền Khê, vậy nàng ta là người trong ma đạo, người trong ma đạo làm sao có thể có dính líu gì với người khác,

Lúc chiều, Triệu bộ khoái lại tới.

Từ đằng xa Tống Diệp đã phát hiện vẻ mặt của gã có chút không đúng, gương mặt đầy vẻ u sầu.

Sau khi Triệu bộ khoái ngồi xuống, Tống Diệp vẫn rót một chén trà cho hắn như mọi khi.

Triệu bộ khoái một ngụm uống hết chén trà, sau đó thải dài thật dài: "Diệp ca nhi, Đạm thành chỉ sợ không thể thủ được nữa, nếu Đạm thành thất thủ, không tới mấy tháng, thiết kỵ của Yên quốc liền có thể đánh tới nơi đây. "

"Ở huyện Trừng, đã có mấy nhà giàu nghe thấy tiếng gió không đúng, đã sớm rời đi huyện Trừng, "

"Nếu như binh mã của Yên quốc thật đánh tới, ngươi và các thôn dân trong thôn Thu Ngữ cũng phải mau trốn đi!"

Tống Diệp lắc lắc đầu nói: "Mặc kệ binh mã của Yên quốc có đánh tới hay không, ta đều sẽ canh giữ ở trong thôn này, không đi đâu cả!"

Đằng nào cho dù hắn muốn đi, cũng đi không được.

Triệu bộ khoái cười khổ một tiếng, nói: "Diệp ca nhi, ngươi còn trẻ, chưa từng chứng kiến sự tàn bạo của thiết kỵ Yên quốc, bọn họ khát máu như mạng, giết chóc thành tính, thôn làng bọn họ tới cướp đoạt, cơ hồ không lưu người sống, "

"Nếu ngươi thật sự lưu lại chỗ này, sẽ chỉ trở thành vong hồn dưới đao của bọn chúng thôi, đến lúc đó ngay cả người nhặt xác cho cũng không có!"

Tống Diệp mỉm cười, không nói thêm gì cả.

Dù sao, hắn cũng không thể giải thích với một NPC rằng hắn không bó biện pháp rời khỏi thôn Thu Ngữ.

Bạn đang đọc Vợ Nhặt Trong Game Lại Là Nữ Ma Đầu của Mãi Nhục Uy Đản Hoàng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ChanhTinh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.