Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 67-5: Thiếu

Phiên bản Dịch · 1144 chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Ôi-----” Khi nhìn thấy khuôn mặt kia, Ninh Noãn Dương không nhịn được hít một ngụm khí lạnh: “Cẩn Phong?” Hình dáng trước mắt, chính là hình dáng của Cẩn Phong, “Em đã nói gặp được anh ở cửa hàng mặt nạ!” Cô vây quanh người đàn ông, nói không ngừng.

“Noãn Noãn, anh ta không phải là Ngôn Cẩn Phong.” Đỗ Ngự Đình kéo cô vào trong ngực, “Xin lỗi, anh rất giống một người bạn của chúng tôi.” Đỗ Ngự Đình hiển nhiên cũng có chút kinh ngạc.

“Không phải là Cẩn Phong sao?” Ninh Noãn Dương tò mò quan sát người đàn ông trước mặt, quả nhiên, người đàn ông này 90% giống với Ngôn Cẩn Phong, sự khác biệt duy nhất chính là ánh mắt.

Đôi mắt của Cẩn Phong rất trong, mà đôi mắt của người đàn ông này lại rất sâu.

“Suy nghĩ của Đỗ thiếu quả nhiên là rất nghiêm ngặt.” Người đàn ông hài lòng gật đầu: “Tôi tên là Ngôn Duệ Phong, là anh của Ngôn Cẩn Phong.” Tuy rất giống Ngôn Cẩn Phong, nhưng mà màu da của anh ta rất trắng, nhưng mà khác với màu da trắng của Ngôn Cẩn Phong, màu da trắng của anh ta giống như đang bệnh.

“Hai vị, mời ngồi.”

Bàn ăn hình vuông, được chế bằng gỗ tử đàn rất quý, ngồi ở bên cạnh, có thể ngửi được mùi thơm trên bàn ăn.

“Một tỷ đô la này coi như tôi giao lại cho người bạn của Đỗ thiếu.” Ngôn Duệ Phong lấy ra một tờ chi phiếu một tỷ đô la từ trong túi, đặt trước mặt Đỗ Ngự Đình.

“Không cần, làm ăn là làm ăn.” Đỗ Ngự Đình lắc đầu, cười nói: “Chuyện của Ngôn tiên sinh tôi sẽ nhớ, một ngày nào đó nếu cần sự giúp đỡ của Đỗ mỗ, tôi sẽ cố gắng hết sức.”

“Được, chỉ đợi những lời này của Đỗ thiếu.” Trên mặt của Ngôn Duệ Phong lộ ra vẻ vui mừng, vỗ bàn một cái, lấy một phần tài liệu trong hộc tủ, giao cho Đỗ Ngự Đình, “Cái này, Đỗ thiếu xem một chút.”

Một xấp tài liệu thật dày, viết những quy định dày đặc.

Đỗ Ngự Đình tùy tiện lật một cái, vẻ mặt liền biến sắc, đẩy tài liệu về trước mặt Ngôn Duệ Phong, “Xin lỗi, tôi không có cách nào làm được.”

“Anh.....” Ánh mắt của Ngôn Duệ Phong ảm đảm đi vài phần, “Đỗ thiếu, anh suy nghĩ kỹ một chút.”

“Không cần.” Đỗ Ngự Đình lắc đầu, đứng dậy: “Noãn Noãn, chúng ta đi thôi!”

Ban ngày chơi thỏa thích cả một ngày, Đỗ Ngự Đình đưa Ninh Noãn Dương đi qua các địa điểm tham quan.

Lúc này, trong phòng tắm tiếng nước chảy ào ào vang lên, thân hình duyên dáng của cô in lên tấm kính mờ, làm khuấy động tâm trí của Đỗ Ngự Đình.

Theo tiếng nước chảy, hầu kết của Đỗ Ngự Đình lên xuống kịch liệt, tần suất nuốt nước miếng càng ngày càng cao.

Đáng chết, cô vào trong lâu như vậy, tại sao còn chưa ra. Hơn nữa anh còn nghe tiếng hát ngân nga của cô ở bên trong, dục vọng rục rịch trong lòng khiến cho anh gần như phát điên.

“Reng.....” Chuông điện thoại vang lên, Đỗ Ngự Đình bất đắc dĩ bắt máy: “Alo?” Người gọi điện thoại tốt nhất là nên có chuyện quan trọng, nếu không anh ta chắc chắn phải chết.

“Thiếu gia, Lục Tử Viễn bắt đầu hành động rồi.” Vệ sĩ báo cáo tình hình, trước khi anh đi nước ngoài đã cố ý để lại vệ sĩ đi theo dõi hành động của Lục Tử Viễn, bản lĩnh của Lục Tử Viễn không bình thường, ngay cả Lãnh Nhiên kia cũng không phải là người bình thường.

“Nói.”

“Lục Tử Viễn đi mua xẻng, hơn nữa còn đi tới mộ của Lăng tiểu thư nhiều lần, nếu như đoán không sai, chắc là đang tính toán đi đào mộ.”

“Đáng chết!” Trong lòng Đỗ Ngự Đình cả kinh, nhìn về phía phòng tắm, khẽ nói: “Tra được thân phận của Lãnh Nhiên chưa?”

“Thiên Tế Minh, Liệt Ưng.”

Nhưng vào lúc này, cửa phòng tắm bị mở ra, “Chồng ơi-----” Cô bọc một cái áo choàng tắm màu trắng, trên đầu bọc khăn lông màu trắng, tóc vẫn còn nhỏ nước, “Phòng tắm nóng quá!” Cô vểnh môi oán trách, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ.

Ánh mắt của Đỗ Ngự Đình sáng lên, hầu kết lên xuống kịch liệt, anh cầm điện thoại, ngây ngốc nhìn chằm chằm cô.

“Thiếu gia-----” Không nhận được câu trả lời, vệ sĩ bắt đầu không xác định liệu thiếu gia nhà anh ta có còn đang nghe điện thoại hay không.

“Trước hết cứ như vậy đi!” Đỗ Ngự Đình lơ đãng trả lời, cúp máy: “Sao lại tắm lâu như vậy?” Anh đứng dậy ôm cô, mùi thơm trên người cô làm cho người ta mê muội: “Thơm quá!” Anh rất muốn cắn một cái.

“Em đổ thêm sữa tắm hoa hồng, da rất trơn bóng nha.” Ninh Noãn Dương vui mừng vỗ nhẹ lên da ở cánh tay, thật sự có cảm giác trơn bóng đi không ít, từng giọt nước trên tóc nhỏ xuống lỗ tai, bả vai, xương quai xanh, tạo nên sự hấp dẫn trí mạng, “Nóng quá!” Cô liếm môi, cầm nước ở bên cạnh uống ừng ực.

“Tại sao không sấy khô tóc?” Ánh mắt của người đàn ông bắt đầu trở nên ấm áp, giọng nói của anh cũng bắt đầu trở nên thô hơn, “Sáng mai thức dậy sẽ đau đầu đấy.” Nếu như buổi tối cô gội đầu, không sấy khô tóc, ngày hôm sau thức dậy chắc chắn sẽ đau đầu, mà anh sẽ luôn giám sát cô sấy khô tóc.

“Tới đây, anh giúp em sấy.” Anh ôm cô ngồi ở trên giường, cầm máy sấy ở đầu giường: “Tại sao có thể không sấy khô?”

Cơn gió ấm thổi tung mái tóc ướt, tỏa ra mùi thơm nhẹ, “Không muốn sấy, nóng quá.” Trên trán của Ninh Noãn Dương nhỏ xuống một giọt mồ hôi, cực kỳ không thoải mái đẩy máy sấy ra, thời tiết ở đây rất nóng, mặc dù là đã mở máy lạnh, nhưng vẫn cảm thấy không đủ mát.

“Anh chỉnh máy sấy thành gió mát.” Đỗ Ngự Đình ấn cái nút, gió trong máy sấy chuyển thành gió mát, một tay anh khẽ xoa tóc của cô, dùng máy sấy nhẹ nhàng thổi, một tay

Bạn đang đọc Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu của Tiểu Tề Bảo Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.