Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý Cương Lôi vs Lăng Tân (1 - 3)

Phiên bản Dịch · 9320 chữ

Trịnh Xá mang theo mấy người Lăng Tân tiến vào Súc sinh đạo, trên thực tế, trước đó mọi người cũng đã thảo luận kỹ càng một phen, đến tột cùng là tất cả mọi người cùng nhau tiến vào Súc sinh đạo, hay là chỉ để Trịnh Xá mang theo trí giả và tinh thần lực khống chế giả tiến vào Súc sinh đạo.

Chỉ là thị giác của mọi người đều đã bị ánh sáng cực độ lúc trước phá hủy, tuy có thể quan sát hoàn cảnh xung quanh bằng quét hình tinh thần lực, nhưng đối với những thành viên tiểu đội luân hồi đã quen xem xét bằng mắt, mất đi thị giác cũng đại biểu cho mất đi một phần sức chiến đấu. Hơn nữa nếu Trịnh Xá đem cả tinh thần lực khống chế giả và trí giả đi, những người ở lại gần như sẽ không có sức chiến đấu nào nữa, chỉ cần một người nào đó cầm súng hoặc là cung tên cũng đủ để giết chết tất cả, để mọi người ở lại chính là giao bọn họ cho vận mệnh xử lý, điều này Trịnh Xá thật sự không cách nào tiếp nhận.

-... Không được, các ngươi phải theo cước bộ của ta cùng nhau tiến lên, mặc kệ phía trước có kẻ địch hay khó khăn nào, ta vẫn sẽ bảo vệ các ngươi một cách chu toàn, muốn ta giao sinh tử của đồng đội mình cho vận mệnh quyết định, chuyện như vậy ta không làm được!

Đây chính là tín niệm mà Trịnh Xá vẫn luôn giữ vững, cũng là nguyên nhân khiến hắn một mực cố gắng phấn đấu, không ngừng trải qua thời khắc sinh tử, cho đến khi trở thành người mạnh nhất. Bởi vì Trịnh Xá nhất quyết như vậy cho nên những người còn lại không thể không tiến vào Súc sinh đạo, bất quá dù sao bọn họ cũng đều là thành viên tiểu đội luân hồi, cho dù đã mất đi thị giác, nhưng ít ra vẫn còn có quét hình tinh thần lực, hơn nữa tố chất tâm lý của từng người cũng rất cứng cỏi. Khi chọn lựa thành viên cho đội ngũ tập kích, Trịnh Xá đã cố ý chọn những tư thâm giả của các tiểu đội luân hồi, bọn họ đã trải qua vô số thế giới phim kinh dị, tự nhiên là không có khả năng bị tình cảnh trước mắt quấy nhiễu. Sau khi lăn lộn trong Súc sinh đạo vài ngày, giết chết vài chục con quái thú khổng lồ gặp dọc đường, rốt cuộc mọi người cũng tìm được cổng không gian.

Vừa tìm thấy cổng không gian, Trịnh Xá liền trước một bước tiến vào, vài phút sau lại trở về, đối với chuyện hắn một mình tiến vào thế giới khác, mọi người đều yên tâm đến cực điểm. Ngẫm lại a, thế giới nào có thể giết chết Trịnh Xá cơ chứ? Bất kể là thế giới ác liệt đến cỡ nào, cho dù trực tiếp ném hắn lên Mặt trời, đoán chừng khả năng giết được hắn vẫn chỉ ở mức 0%.

- Ừm, là cổng không gian tiến vào thế giới khác, sẽ không quay ngược lại thế giới lúc trước. Nhưng mà ta rất lo lắng, nhiều thế giới như vậy, vạn nhất “hắn” tiến vào thế giới khác chứ không phải thế giới này, vậy chúng ta sẽ càng đuổi càng xa.

Lăng Tân là trí giả, mà trí giả chính là bộ não của tiểu đội luân hồi, tác dụng căn bản của hắn chính là ở trong những lúc như thế này, khi đội ngũ rơi vào trạng thái do dự, trí giả sẽ là người quyết định thành quả chiến đấu thậm chí là tồn vong của cả đội.

Có huyết thống của Sở Hiên, Lăng Tân được Trịnh Xá hoàn toàn tin tưởng, mà Lăng Tân quả nhiên cũng không phụ lòng tin tưởng của hắn, sau khi nghe Trịnh Xá nói, hắn lập tức trả lời:

- Ta đã có chút suy đoán đối với thế giới này rồi, tuy còn không dám khẳng định, nhưng nếu tiến vào thêm từ một đến hai thế giới nữa, như vậy sẽ có thể khẳng định... Ngươi cảm thấy thế giới này lớn đến mức vô hạn?

Trịnh Xá sửng sốt một chút, sau đó liền gật đầu:

- Thế giới này đương nhiên là vô cùng lớn rồi, chẳng lẽ điều này còn có nghi vấn gì sao?

Lăng Tân lại lắc lắc đầu:

- Vô cùng lớn chỉ là một loại khái niệm mà thôi, hình dung như thế này đi, về mặt vật chất, đa nguyên vũ trụ là vô cùng lớn, bất kể là đối với thế giới, không gian hay thời gian, đều là vô hạn. Nhưng đối với sinh mạng thể mà nói, không thể tồn tại cái gọi là vô hạn, bởi vì nếu thế giới nằm ngoài cảm giác và nhận thức, vậy đối với sinh mạng thể cũng tương đương với không tồn tại. Ví dụ như một người nông dân sinh ra và lớn lên tại Trung Quốc, làm ruộng từ sáng đến tối ngày này qua ngày khác, trong đầu hắn sẽ có khái niệm Tuần lễ thời trang Paris là cái gì sao? Không có khả năng, cho nên đối với hắn, thế giới chính là phố xá thị trấn xung quanh và mấy mẫu ruộng, chỉ như thế mà thôi.

Khi nói đến đây Lăng Tân liền chỉ vào xung quanh:

- Đồng dạng, dùng tin tức trước mắt chúng ta biết, đây là một thế giới nhân tạo, cũng tức là có người kết nối nhiều thế giới lại chung một chỗ, đây là điều kiện tiên quyết chúng ta đã biết, như vậy dùng điều kiện tiên quyết này để tiến hành suy luận, có vô số thế giới kết nối với nhau sao? Đáp án nhất định là không, nếu như cái thế giới này là do tự nhiên mà hình thành, vậy sẽ có khả năng có vô vàn thế giới kết nối với nhau, nhưng nếu như do sinh mạng thể xây dựng, vậy tuyệt đối không có khả năng xuất hiện tình huống vô hạn. Không phải là nghi ngờ đối với năng lực của sinh mạng thể xây dựng nên thế giới này, mà là vì không có bất kỳ sinh mạng thể nào chấp nhận được việc tạo vật của mình lại không nằm trong tầm khống chế.

Trịnh Xá trầm ngâm một lúc rồi mới lên tiếng:

- Nói một cách khác, thế giới này là có giới hạn?

Lăng Tân khẳng định:

- Không chỉ có hạn, mà hẳn là còn có trật tự cùng phương thức sắp xếp nhất định, chỉ là chúng ta còn chưa biết rõ trật tự này là gì mà thôi. Bất quá ta nghĩ, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trật tự này hẳn là...

Trịnh Xá lập tức cảm thấy hứng thú, hắn vội vàng hỏi:

- Là gì? Rốt cuộc trật tự sắp xếp của thế giới này là gì?

Lăng Tân khoát khoát tay:

- Cứ mô tả những gì ngươi nhìn thấy khi tiến vào cổng không gian trước đã, thế giới bên đó như thế nào?

Thấy Lăng Tân không muốn trả lời, Trịnh Xá cũng không thể làm gì hơn, hắn cau mày nói:

- Đó là một thế giới vô cùng hoang vu, rất bụi bặm, không có chút sinh khí nào, đúng rồi, thế giới đó gần như không có thực vật tồn tại, ít nhất trong phạm vi mấy kilomet xung quanh vị trí của ta chẳng hề có lấy một ngọn cỏ, ngoài đất ra thì chỉ còn sỏi đá.

Lăng Tân cũng không chen vào, đến khi Trịnh Xá nói xong, hắn mới hỏi:

- Không khí chỗ đó như thế nào? Chúng ta có thể hít thở trong thế giới đó hay không?

Trịnh Xá gật đầu khẳng định:

- Ừm, không khí tại đó có thể hô hấp được, chỉ là trong không khí có mùi lưu huỳnh.

Lăng Tân thở ra một hơi, hắn đứng lên nhìn trái phải một chút rồi nói:

- Như vậy chúng ta đóng quân tại đây.

Trịnh Xá lập tức ngạc nhiên, bản ý của hắn là định lập tức tiến vào thế giới tiếp theo, như vậy có thể nhanh chóng xác nhận phải chăng "hắn" cũng đang ở trong thế giới đó, ai ngờ Lăng Tân lại yêu cầu đoàn đội dừng chân tại đây? Hẳn là thế giới kia có gì nguy hiểm sao?

- Đồ ăn!

Lăng Tân cũng hết chịu nổi tình trạng không chịu động não của Trịnh Xá, hắn gần như là hét lên:

- Sao ngươi không dùng cơ nhân tỏa tầng thứ ba mô phỏng thoáng qua một chút? Dù gì ngươi cũng là người mạnh nhất thế giới luân hồi, sắp trở thành Thánh nhân, chẳng lẽ bên trong đầu ngươi chỉ toàn là cơ bắp?

Trịnh Xá cũng có chút xấu hổ, không phải do đầu hắn đầy cơ bắp, mà là do hắn xác thực đã quen với tồn tại của trí giả, kỳ thực thói quen ỷ lại này của hắn cũng có phần do Sở Hiên mà ra. Đối với đội ngũ có Sở Hiên làm trí giả, các thành viên còn lại gần như chẳng phải suy nghĩ gì cả, chỉ cần hoàn thành chức trách của mình là được.

Thấy vẻ xấu hổ của Trịnh Xá, Lăng Tân cũng chỉ có thể xoa xoa thái dương rồi nói:

- Thế giới trước, thế giới này và thế giới kế tiếp, xuôi theo ba thế giới này là một quy luật, đó chính là hoàn cảnh sinh tồn ngày càng ác liệt. Thế giới đầu tiên lúc chúng ta tiến vào gần như chỉ cần duỗi tay ra là có thể lấy được đồ ăn, đến thế giới này nhất định phải đi săn mới có cái ăn. Theo như ngươi nói, hoàn cảnh của thế giới kế tiếp thậm chí có thể so sánh với sa mạc, như vậy chúng ta có thể có đủ đồ ăn để lần mò tìm kiếm cổng không gian sao?

Trịnh Xá bừng tỉnh đại ngộ, hẵn vỗ mạnh tay một cái:

- Đúng vậy, xác thực là cần có đầy đủ lương thực thực phẩm, tuy thế giới này không so được với thế giới lúc trước, nhưng vẫn có rất nhiều dã thú, trong nạp giới của ta có vài cái túi không gian, có thể dùng để tích trữ một ít đồ ăn, thêm cả nước uống nữa... Được rồi, các ngươi nghỉ ngơi một chút đi, ta sẽ bắt vài con thú hoang về, tối hôm trước hình như ta có nhìn thấy một loại động vật trông giống đà điểu khổng lồ, nghe nói thịt đà điểu rất giống thịt bò...

Còn chưa nói xong hẳn, Trịnh Xá đã hấp tấp chạy ra xa, dùng tốc độ di chuyển của hắn mà nói, có gọi với theo đi nữa thì tốc độ của âm thanh cũng không đuổi kịp.

- Vô cùng tốt đẹp, rất nhiều nhân loại... Dã thú cực lớn, rừng rậm khắp nơi... Khô cằn bụi bặm, sa mạc hoang tàn... Thế giới quan như vậy không phải là...

Lăng Tân tự thì thào với bản thân, trong lúc thì thào tay hắn cũng không ngừng vẽ mấy vòng tròn trên mặt đất, đến khi ngón tay của hắn nhấc lên, trên mặt đất đã xuất hiện sáu vòng tròn từ trên xuống dưới...

Cùng lúc đó, tại Atula đạo, mấy người Trương Hằng vẫn đang không ngừng đi về hướng tòa chủ thành thứ hai, tuy giờ phút này mọi người có đầy đủ đồ ăn, đầy đủ nước uống, đồng thời có cả người dẫn đường, nhưng như vậy cũng không có nghĩa là mọi người không có cảm giác khẩn trương. Trên thực tế, cứ nghĩ tới có một quái vật như Trịnh Xá đang đuổi theo, Trương Hằng lại ước gì có thể lập tức tìm được phòng điều khiển. Đây là một loại cảm giác bị uy hiếp đến tính mạng, do đó hằng ngày hắn đều bắt buộc tất cả mọi người phải di chuyển liên tục từ mười hai đến mười bốn tiếng đồng hồ, gần hai phần ba thời gian trong ngày chỉ dùng vào một việc duy nhất là chạy qua chạy lại.

Dưới tình trạng hành quân gấp gáp như vậy, những thành viên gia tộc đời thứ hai và Axis đều giống như vốn đã quen, không có chút than vãn nào, ngược lại càng lúc càng thêm kính trọng đối với Trương Hằng, chỉ có Lý Cương Lôi và Nataya là không ổn, mới chỉ sau mấy ngày cả hai đều đã hốc hác tàn tạ đi thấy rõ, nếu tiếp tục như vậy, đoán chừng hai người đều sẽ rơi vào tình trạng sức cùng lực kiệt.

- Hay là cứ nghỉ ngơi một ngày cho thật tốt đi, tuy chúng ta xác thực cần tranh thủ thời gian tìm kiếm phòng điều khiển, nhưng nếu các ngươi ngã bệnh tại đây mà nói... như vậy thật sự là không xong.

Trương Hằng thở dài, nói với hai người Lý Cương Lôi và Nataya. Lý Cương Lôi nở nụ cười khổ, hắn vỗ vỗ hai chân đang không ngừng run rẩy của mình rồi nói:

-...Đã không còn nhiều thời gian nữa rồi.

Trương Hằng sửng sốt một chút, hắn vội vàng hỏi:

- Có ý gì? Chẳng lẽ là đám Trịnh Xá sắp đuổi tới rồi sao? Không thể nào? Cổng không gian tiến vào Atula đạo sẽ tùy thời biến mất, cho dù bọn họ đã vào đến Súc sinh đạo, đoán chừng phải cần ít nhất mười ngày mới đến được Atula đạo, thời gian hẳn là vẫn còn đủ mà?

Nụ cười của Lý Cương Lôi lại càng thêm cay đắng, hắn chỉ nói:

- Là thời gian của ta đã không còn nhiều nữa rồi... Mặc kệ ngươi có tin hay không, ta có một loại trực giác kỳ lạ đối với tử vong, lúc nào tình trạng đột nhiên trở nên xấu đi, lúc nào khỏe mạnh như người bình thường, mỗi lần bệnh tình chuyển biến ta đều có thể cảm giác được, nhưng mà lần này... Ta cảm thấy thời gian của mình đã không nhiều nữa rồi, tối đa trong vòng một hai tháng, ta sẽ chết...

Lúc này Trương Hằng mới mãnh liệt giật mình tỉnh lại, Lý Cương Lôi là nhân vật do chính hắn thiết kế, hắn tự nhiên biết rõ Lý Cương Lôi là người thân mang bệnh nan y. Đây là một loại bệnh trên phương diện gien, nguyên nhân đến từ bộ phận gien không kết hợp hoàn chỉnh của Sở Hiên, với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại, không thể chữa trị được loại bệnh này. Lý Cương Lôi vẫn luôn chịu đựng được đau yếu, cho tới nay đều dùng tư thái kiên cường xuất hiện trước mặt người ngoài, bất luận là khi bày mưu tính kế, khi phân tích tin tức, thậm chí là khi theo Trương Hằng chiến đấu. Trong tất cả mọi tình huống hắn đều biểu hiện giống như người bình thường, vì vậy cũng khiến Trương Hằng gần như quên mất, Lý Cương Lôi, hắn không phải là người bình thường, sức khỏe và thể lực của hắn thậm chí không bằng được một góc của người bình thường.

Đúng vậy, Lý Cương Lôi đã gần đất xa trời rồi, nếu như Trương Hằng không xuất hiện trên thế giới này mà nói... ước chừng trong vòng một năm Lý Cương Lôi nhất định sẽ chết.

Nghĩ tới đây nội tâm Trương Hằng lập tức như bị xiết chặt, đây chính là đồng đội của hắn, đây chính là người hắn đã quyết định toàn tâm toàn tin tưởng, nếu cảm giác của Lý Cương Lôi không sai, vậy nhiều khả năng hắn thật sự sẽ chết trong vòng một hai tháng. Ngoại trừ do bệnh tình của hắn, nguyên nhân lớn hơn còn là vì mệt mỏi khi đi tìm phòng điều khiển, đối với người bệnh nan y như Lý Cương Lôi, bất kỳ mệt mỏi nào cũng chính là thuốc độc.

- Đã minh bạch, như vậy bắt đầu từ ngày mai, ngươi và Nataya sẽ di chuyển bằng niệm động phù du pháo, nếu chỉ để chở người... ta có thể kiên trì tầm sáu tiếng đồng hồ, thời gian còn lại các ngươi sẽ ngồi trên xe đẩy, do bọn họ đẩy các ngươi đi, chúng ta sẽ không dừng lại nghỉ ngơi, liên tục tìm kiếm tất cả các chủ thành. Yên tâm đi, sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, ta nhất định sẽ để ngươi gia nhập Bắc Dương châu đội, nhờ Chủ thần chữa trị toàn thân cho ngươi! Đến lúc đó bất kể là báo thù Clone Sở Hiên, hay là báo thù những phòng thí nghiệm của Trung Quốc, ta đều giúp ngươi hoàn thành! Ta hứa với ngươi!

Trương Hằng vỗ nhẹ vào vai Lý Cương Lôi, hắn nói với vẻ rất nghiêm túc. Biểu lộ của Lý Cương Lôi có chút thất thần, trong mắt chớp động thần sắc phức tạp khó tả, một lúc sau hắn mới tiếp tục nói:

- Làm vậy sẽ tạo ra gánh nặng quá lớn đối với ngươi, cho dù không ở trong trạng thái chiến đấu, nhưng sử dụng niệm động phù du pháo trong thời gian dài như vậy... ta sợ khi gặp phải tình huống cần thiết ngươi sẽ không có sức chiến đấu, hiện tại tính mạng của tất cả chúng ta đều nằm trong tay ngươi, nếu như ngươi không còn chiến lực, chúng ta có thể sẽ bị bắt làm tù binh, bị biến thành thịt người…

Trương Hằng cười hắc hắc:

- Không sao, khi giết chóc trong chủ thành lúc trước, ngươi có yêu cầu ta giữ lại một nửa thời gian sử dụng niệm động phù du pháo, để dự phòng có tình huống bất ngờ phát sinh, tuy lúc đó rất mệt mỏi, nhưng đến chiều hôm sau ta đã khôi phục xong rồi. Ngủ một giấc là có thể khôi phục hoàn toàn, hơn nữa làm như vậy còn có thể khiến cho thể lực và tinh thần lực của ta chậm rãi tăng trưởng, cho nên ngươi không cần phải lo lắng.

Đã nói đến mức này, Lý Cương Lôi cũng không có lý do để tiếp tục cự tuyệt ý kiến của Trương Hằng nữa. Bắt đầu từ ngày hôm sau, mỗi sáng Trương Hằng đều triệu hồi ra niệm động phù du pháo, để cho Lý Cương Lôi và Nataya ngồi lên, sau một thời gian ngắn hai người đều dần dần khôi phục sinh khí. Ngoài ra, bởi vì Trương Hằng triệu hồi niệm động phù du pháo, mặc dù chỉ để chở hai người Lý Cương Lôi và Nataya, nhưng vẫn khiến cho những thành viên gia tộc đời thứ hai vui mừng tung tăng như chim sẻ, phảng phất như kiểu chính bọn họ có thực lực như vậy, vì thế tốc độ di chuyển của mọi người lại nhanh hơn rất nhiều, chỉ sau vài ngày đã đến tòa chủ thành thứ hai.

Bề ngoài của tòa chủ thành thứ hai này có khác biệt rất lớn so với tòa chủ thành thứ nhất, bởi tòa chủ thành này là nơi khai thác khoáng sản, gần như chịu trách nhiệm cung cấp kim loại và vũ khí cho toàn bộ Atula đạo. Cách tòa chủ thành này không xa, có vài mỏ khoáng sản lớn ở khá gần mặt đất, chính vì vậy tầm quan trọng của chủ thành này là rất lớn, bề ngoài tòa chủ thành này cũng cao lớn hơn nhiều so với tòa chủ thành lúc trước mấy người Trương Hằng đi qua, chỉ là cả chủ thành đều bị ẩn giấu sau một lớp bụi mù và khí thải sinh ra từ các lò rèn vũ khí.

- Như vậy mọi người hạ trại tại vị trí cách chủ thành năm mươi kilomet.

Trương Hằng cẩn thận quan sát tòa chủ thành sắt thép này thông qua quét hình tinh thần lực, đồng thời nói với những người còn lại:

- Sau khi hạ trại phải bảo trì cảnh giác, ngày mai... chúng ta sẽ tiến vào trong thành điều tra cẩn thận!

Ngày hôm sau, Trương Hằng chỉ dẫn theo Nataya tiến vào trong chủ thành, hai người sử dụng tinh thần lực tảo miêu điều tra khu vực dưới lòng đất một lượt, cuối cùng chỉ có thể ảm đạm khẳng định dưới tòa chủ thành này không có phòng điều khiển tồn tại, hành động thăm dò đã được tuyên cáo thất bại.

- Đi thôi, chúng ta đến chủ thành khác.

Sau khi trở lại nơi trú quân, trạng thái tinh thần của Trương Hằng vô cùng não nề, hơn nửa ngày sau hắn mới lấy lại được chút tinh thần, ủ rũ nói với những người còn lại.

Bởi vì không biết phòng điều khiển nằm ở đâu, do vậy mỗi lần tìm kiếm đều giống như một lần đánh bạc, tuy trước đó luôn có cảm giác mong chờ, nhưng một khi phát hiện phía dưới không có phòng điều khiển, thời gian mấy ngày đường lập tức trở nên vô dụng, cảm giác như vậy khiến cho trong lòng mọi người đều rất phiền muộn. Huống hồ thời gian của mấy người Trương Hằng vốn đã không nhiều, ngoại trừ sau lưng có Trịnh Xá đuổi theo, ngay cả tính mạng của Lý Cương Lôi cũng đang ngàn cân treo sợi tóc, loại cảm giác gấp rút này khiến cho Trương Hằng thật sự không biết phải làm sao.

Bất kể như thế nào, vẫn chỉ có thể tiếp tục tìm kiếm phòng điều khiển, mọi người vẫn bước về hướng tòa chủ thành tiếp theo, chỉ là không hiểu vì sao, trong lòng Trương Hằng lại dấy lên cảm giác không ổn, đó là một loại trực giác đối với nguy hiểm, bất tri bất giác, tâm tình của Trương Hằng cũng càng lúc càng trầm trọng.

Mà bên kia, sau khi thu thập đầy đủ đồ ăn và nước uống, rốt cuộc đám Trịnh Xá cũng đã đến Atula đạo, chỉ là sau khi vừa tiến vào Atula đạo, sắc mặt Trịnh Xá lập tức trở nên rất khó coi, hắn gắt gao nhìn về phía bầu trời, toàn thân đều bắn ra khí thế làm cho người khác phải sợ hãi. Khí thế này thậm chí ảnh hưởng đến ngay cả những người bên cạnh hắn, người có thực lực càng mạnh càng cảm thấy rõ ràng, lúc này Lăng Tân và Đạt Vân Hi đã bị luồng khí thế khổng lồ ép chặt xuống đất, tiếp theo là hot girl tinh thần lực khống chế giả của Nam viêm châu đội, kế tiếp mới đến các thành viên tiểu đội luân hồi còn lại, mỗi người đều cảm thấy như có một ngọn núi đang đè lên cơ thể, ngay cả hít thở cũng khó khăn.

- Trịnh Xá!

Đối với luồng khí thế này, cảm giác của Lăng Tân là rõ rệt nhất, chỉ sau vài giây ngắn ngủi, ngoài da hắn đã xuất hiện vô số đường đỏ sậm, đây là biểu hiện các mạch máu bị phá vỡ. Lăng Tân lập tức không hề nghĩ ngợi, hoàn toàn vận hành tinh thần ấn ký, cứng rắn chống lại luồng uy áp này, sau đó lớn tiếng hét lên.

Toàn thân Trịnh Xá chấn động, hắn quay đầu lại nhìn về phía mọi người, đến lúc này hắn mới phát hiện mình vừa gây ra chuyện gì. Hắn lập tức thu hồi khí thế lại, sau đó lí nhí nói:

- Thật xin lỗi, ta vô ý quá, khiến cho mọi người bị thương...

Luồng khí thế như núi Thái Sơn vừa biến mất, mọi người lập tức khuỵu xuống, cả đám đều thở dốc kịch liệt, tuy không bị thương tích gì, nhưng loại áp bức thuần túy trên phương diện tinh thần này còn kinh khủng hơn. Mới chỉ vài giây ngắn ngủi trôi qua, nhưng mọi người lại cảm thấy giống như đã cả tuần không hề chợp mắt, tinh thần vô cùng mệt mỏi, thân thể cũng rã rời.

Lăng Tân thở ra một hơi, hắn cố gắng đứng lên từ trên mặt đất rồi nói:

- Phát hiện ra kẻ địch sao?

Nghe vậy Trịnh Xá lập tức cười khổ, hắn lắc đầu, không biết nên nói như thế nào, một lát sau mới mở miệng:

- Lúc trước khi ta tiến vào thế giới này một mình, hoàn toàn không phát hiện ra chuyện gì khác thường, nhưng mà khi các ngươi vừa tiến vào, toàn bộ thế giới dường như sống dậy, để lại trên người các ngươi một loại ấn ký tạo thành từ năng lượng. Loại ấn ký này rất giống ấn ký của Chủ thần.

Khi nói đến đây, Trịnh Xá liền chỉ vào chính mình:

- Thực lực của ta là tầng thứ tư cao cấp, chỉ cách tầng thứ năm một đường tơ kẽ tóc, cảm giác đối với năng lượng đã vô cùng nhạy cảm, trước kia ta cũng nói rồi, Chủ thần không delete được ta, nguyên nhân chính là vì Chủ thần đã không thể đặt ấn ký năng lượng lên cơ thể ta. Cấp độ của loại năng lượng này còn kém hơn so với chân nguyên lực của ta, do đó ta tự nhiên là không e ngại ấn ký, nhưng còn các ngươi thì... Mỗi lần tiến nhập thế giới phim kinh dị, Chủ thần đều đặt một loại ấn ký năng lượng lên cơ thể của mỗi người, hiện tại các ngươi cũng bị thế giới này áp đặt ấn ký, không biết hạn chế delete của loại ấn ký này là cái gì, ta rất lo lắng.

Vừa nghe đến đây, mặt mũi các thành viên tiểu đội luân hồi đã tràn đầy hoảng sợ cùng lo âu, ngoại trừ Lăng Tân và Đạt Vân Hi, những người còn lại đều xuất thân từ thế giới luân hồi, bọn họ tự nhiên là biết rõ Chủ thần thường xuyên đưa ra các hạn chế delete. Bất quá mỗi lần như vậy Chủ thần đều sớm nói rõ hạn chế delete là cái gì, chỉ cần không vi phạm, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ quy định, như vậy sẽ không lo bị delete. Lần này thì lại khác, khi tiến vào thế giới này mọi người đều không thấy có nhắc nhở gì về hạn chế delete, nói một cách khác, có thể là nói một câu, ăn một miếng, thậm chí đi vài bước cũng có khả năng bị delete. Thứ không biết chính là thứ đáng sợ nhất, những thành viên tiểu đội luân hồi quả nhiên đều đã khiếp sợ đến mức mặt không còn hột máu.

- Chúng ta vẫn chưa bị delete.

Lăng Tân bỗng nhiên mở miệng nói, những người xung quanh vốn đang hoang mang đều không tự chủ được, lập tức tập trung chú ý về phía hắn, mà biểu lộ của Lăng Tân vẫn rất bình thản, hắn nói một cách chậm rãi:

- Chúng ta vẫn chưa bị delete, nói một cách khác, bản ý của người sáng tạo ra thế giới này không phải là muốn giết chết chúng ta, hẳn là định ra một vài quy tắc nào đó mà thôi.

Sau khi nghe Lăng Tân nói, lập tức trên mặt mọi người đều lộ ra vẻ mong đợi, hi vọng hắn có thể suy đoán ra được quy tắc của thế giới này. Mà Lăng Tân thì giống như đã sớm biết suy nghĩ của mọi người, hắn cũng không khách khí, trực tiếp nói thẳng:

- Không thể nào phỏng đoán được quy tắc delete, không có bất kỳ vật tham chiếu nào, không có bất kỳ tin tức gì, nếu có thể suy đoán ra đáp án trong tình huống này, như vậy ta đã không phải là trí giả, mà chính là dự ngôn giả, là thần tiên tri. Trước mắt chỉ có thể đi một bước tính một bước, tạm thời chú ý không để lộ chuyện chúng ta là người đến từ thế giới khác, đồng thời cũng không được ra tay giết chóc sinh mạng thể của thế giới này.

Mang theo tâm trạng lo lắng bất an, Trịnh Xá và các thành viên tiểu đội luân hồi đi một bước lại nhìn một bước, đến khi trời chập choạng tối mới tìm một khu vực bằng phẳng để hạ trại nghỉ ngơi. Có điều khi định đốt lửa, mọi người lại phát hiện không thể tìm đâu ra được một cành cây hay cỏ khô lá khô, bốn phía xung quanh chỉ toàn là đất với đá. Tình hình như vậy khiến cho mọi người muốn nướng đồ ăn cũng chẳng được, thức ăn trong túi không gian đều là các loại thịt động vật tươi sống, tuy tất cả đều đã đói bụng, nhưng nghĩ đến chuyện phải ăn thịt sống, sắc mặt ai cũng trở nên khó coi.

Cuối cùng nhờ Trịnh Xá nghĩ ra một biện pháp, do hắn sử dụng năng lượng vampire tạo thành Hồng viêm, theo thực lực hiện tại của Trịnh Xá, cho dù liên tục sử dụng kỹ năng này hai bốn tiếng một ngày cũng hoàn toàn không vấn đề gì, mọi người lấy Hồng viêm trên tay hắn để nướng thịt, nhờ vậy vấn đề ăn uống xem như được giải quyết.

- Nơi này còn hoang vu hơn so với tưởng tượng của chúng ta, có khi nào đây là một thế giới không có nhân loại?

Trịnh Xá vừa ăn thịt nướng vừa thì thào với Lăng Tân.

- Có khả năng.

Không đủ tin tức để phân tích, Lăng Tân chỉ có thể trả lời như vậy.

Bởi vì bốn phía vô cùng hoang vắng, hơn nữa uy hiếp từ ấn ký vẫn chưa bị tiêu trừ, do vậy tất cả đều không có tâm tình nói chuyện phiếm, mỗi người chỉ nói qua loa vài câu, sau đó nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Một đêm hoàn toàn yên tĩnh không có chuyện gì xảy ra, sáng sớm hôm sau, Trịnh Xá và các thành viên tiểu đội luân hồi lại tiếp tục quá trình tìm kiếm.

Bất kể như thế nào, một thế giới vẫn là quá lớn, cho dù với thực lực của Trịnh Xá, muốn chạy đi chạy về vài vòng là chuyện dễ dàng, nhưng muốn cẩn thận tìm kiếm vài người, độ khó của chuyện này lại rất cao. Vì thế sau khi thương lượng, mọi người liền quyết định chọn đại một phương hướng, nếu như đi theo hướng đã chọn năm ngày mà không phát hiện ra được sinh vật nào, khi đó sẽ cẩn thận bàn tính sau.

Bất quá vận khí của mọi người cũng không tệ, sau khi lần mò như vậy vài ngày, đến ngày thứ ba, trong phạm vi quét hình tinh thần lực đã phát hiện ra được dấu vết của nhân loại. Ở vị trí cách mọi người tương đối xa có một đội ngũ gồm hơn ba mươi người, xem thần thái và động tác của bọn họ, tất cả đều là người có thần trí và ý thức.

- Tốt! Đã tìm được người của thế giới này, hơn nữa nhìn dáng vẻ của bọn họ tuyệt đối không giống như đám người ngây ngây ngơ ngơ lúc trước chúng ta gặp.

Nhìn thấy đoàn người thông qua quét hình tinh thần lực, Trịnh Xá lập tức vô cùng vui vẻ, có điều biểu lộ của những người còn lại thì đều có chút cổ quái. Biểu lộ như vậy cũng khiến cho Trịnh Xá nhớ tới ấn ký khó hiểu trên thân thể mọi người, tuy bản thân hắn sợ cái ấn ký này, nhưng mà hắn lại không cách nào giải trừ giúp mọi người. Đây rõ ràng là thủ đoạn của tầng thứ năm, tuy thực lực của Trịnh Xá đã đến rất gần với Thánh nhân, nhưng đối với một số phương thức vận dụng năng lượng, hắn xác thực là không bằng, ngộ nhỡ hạn chế delete là không thể gặp người của thế giới này, như vậy tiếp tục đi tới sẽ chính là tìm chết.

Lăng Tân đột nhiên lên tiếng hỏi:

- Trịnh Xá, lần trước ta nghe ngươi nói, khi thế giới luân hồi chưa dung hợp với thế giới của ta, Chủ thần thường xuyên tăng mạnh độ khó thế giới phim kinh dị Trung châu đội trải qua. Vì vậy tất cả những tân nhân của Trung châu đội đều bị delete, chỉ có ngươi và hai người còn lại là không sao, nói như vậy, ngươi có thể giúp người khác không bị delete?

Trịnh Xá hơi ngạc nhiên, hắn ngẫm nghĩ một chút rồi nói:

- Có thể giúp người khác không bị delete, nhưng mà thực lực của ta có hạn, chỉ có thể bảo vệ một hai người thôi, nếu toàn bộ các ngươi đều bị delete mà nói...

Nghe đến đây Lăng Tân lập tức gật đầu:

- Như vậy ta và ngươi đến gặp những người kia, ta sẽ nói chuyện với bọn họ, nếu xảy ra delete, ngươi lập tức bảo vệ ta. Kể từ đó, chúng ta có thể biết rõ quy tắc delete, cũng có thể thông qua những người kia biết được thông tin chi tiết về thế giới này.

Sau khi nghe Lăng Tân nói trên mặt mọi người đều lộ vẻ vui mừng, tất cả đều đồng ý với đề nghị này, nếu mọi chuyện thuận lợi, uy hiếp từ nguy cơ delete sẽ lập tức được hóa giải, hơn nữa dùng trí tuệ của Lăng Tân mà nói, do hắn đi hỏi chuyện những người kia là tốt nhất, nói không chừng lừa gạt vài câu là có thể tìm ra nội tình của thế giới này, đây là kết cục tất cả đều vui vẻ.

Mắt thấy mọi người đều tán thành, Trịnh Xá và Lăng Tân liền lấy goblin glider ra, trước một bước bay về hướng đám người kia, do năng lượng của goblin glider có hạn, hơn nữa cũng không biết sẽ phải ở lại trong thế giới này bao lâu, vì vậy để tiết kiệm năng lượng cho goblin glider, bình thường mọi người không thể không cuốc bộ ròng rã.

Quá trình di chuyển chỉ mất một khoảng thời gian rất ngắn, chốc lát sau hai người Trịnh Xá và Lăng Tân đã bay đến trên đỉnh đầu đám người kia, mà phản ứng của những người này cũng rất nhanh, chỉ sau giây lát mỗi người đều đã lấy vũ khí của mình ra. Giây tiếp theo một loạt đạn năng lượng lập tức được bắn lên từ phía dưới, đám người kia căn bản không cho hai người Trịnh Xá cơ hội nói chuyện, vừa gặp mặt đã bắt đầu công kích, không hề có ý định đàm phán trao đổi gì cả.

Tốc độ của loạt đạn năng lượng cực nhanh, có điều công kích như vậy không làm khó được Trịnh Xá, hắn chỉ nhẹ nhàng đưa tay về phía trước, không gian trước mặt phảng phất như bị bóp méo, loạt đạn năng lượng vừa bay đến lập tức tiêu tán, biến mất không còn tung tích.

- Trong các ngươi ai có thể nói chuyện rõ ràng thì bước lên phía trước.

Trịnh Xá không tấn công, hắn chỉ thu hồi goblin glider rồi tùy ý nói một câu.

Đám người kia hiển nhiên là đang bị Trịnh Xá chấn nhiếp, không ngờ đối phương chỉ phất tay một cái mấy viên đạn năng lượng đã giống như không hề tồn tại, chưa từng xuất hiện, bọn họ căn bản không cách nào lý giải ảo diệu trong đó, do vậy trong lúc nhất thời không ai dám tiếp tục tấn công. Sau khi nghe Trịnh Xá nói, tuy những người này vẫn tập trung chú ý vào hai người Trịnh Xá và Lăng Tân, nhưng khóe mắt lại nhìn về phía một nam tử trẻ tuổi.

Nam tử trẻ tuổi này hơi chần chờ một chút, sau đó lập tức bước tới nói:

- Xin hỏi các vị là người của gia tộc nào?

Lúc này Lăng Tân bỗng nhiên mở miệng nói chuyện:

- Gia tộc là cái gì? Nói rõ ra cho ta.

Khi tiếng nói hạ thấp, hắn và Trịnh Xá đều thở ra một hơi, bởi vì khi nói chuyện cũng không xảy ra delete, xem ra có thể tiếp xúc và trao đổi được với người của thế giới này.

Đám người kia lập tức sững sờ, trong mắt mỗi người đều lộ ra vẻ nghi hoặc, thanh niên cầm đầu lên tiếng hỏi:

- Hai vị không phải là người của gia tộc khác sao? Như vậy hai vị từ đâu đến?

Trong lúc thanh niên này nói chuyện, hai người Trịnh Xá đã cẩn thận quan sát đám người kia vài lần, khi nhìn thấy chiếc xe chở hàng hoá sau lưng bọn họ, thần sắc hai người đều mãnh liệt đại biến, bởi vì trên xe, ngoại trừ hơn mười xác chết, còn có mấy thiếu nữ đang bị trói. Một thiếu nữ trong đó chỉ còn mỗi một cánh tay, tay bên kia và hai chân đều đã biến mất, bên cạnh còn có một con dao lớn, trên dao đầy vết máu loang lổ. Hiển nhiên chính con dao này là thủ phạm cắt đứt tay và chân của thiếu nữ, hơn nữa người thiếu nữ này rõ ràng vẫn chưa chết, đang nằm tại chỗ hữu khí vô lực rên rỉ. Thân thể mấy thiếu nữ bên cạnh nàng cũng mất chỗ này thiếu chỗ nọ, chỉ cần động não một chút là biết có chuyện gì xảy ra, mấy thiếu nữ này rõ ràng là bị người khác ngang nhiên ăn thịt trong khi vẫn còn sống!

- Cầm thú!

Lăng Tân phản ứng rất nhanh, hắn lập tức sử dụng tinh thần ấn ký, sau đó đánh một quyền về phía đám người trước mặt. Tinh thần ấn ký vốn có thể điều động đại năng của trời đất, một quyền này đánh tới, uy lực sinh ra cũng giống như đạn chống tăng loại nhỏ, mấy vụ nổ ầm ầm liên tiếp xuất hiện, lập tức có bảy tám người bị nổ tan xương nát thịt.

- Trên đời này ta hận nhất là những chuyện bất bình, bất kể những nữ hài này có tội gì, nhưng giết người lấy thịt, các ngươi thật sự là một đám súc sinh!

Trong khi nói chuyện, Lăng Tân lại đánh tới thêm một quyền nữa, mấy vụ nổ tung lại xuất hiện, mà đến lúc này, đám người kia rốt cuộc cũng phục hồi lại tinh thần, mỗi người đều cầm vũ khí, đồng loạt lao về phía Lăng Tân và Trịnh Xá.

Trịnh Xá không ra tay, mà cũng không có ý định ra tay, hắn chỉ đứng yên một chỗ, để mặc cho Lăng Tân tự xử lý, nguyên nhân thứ nhất là do hắn cũng căm ghét đối với những chuyện như vậy, thứ hai là do hắn tin tưởng vào thực lực của đồng đội, thứ ba thì là do... hắn không có hứng thú giao chiến với con sâu cái kiến.

Lăng Tân không tiếp tục tấn công từ xa nữa, hắn gầm lên một tiếng rồi nhảy vào giữa đám người, người lao đến đầu tiên cầm một thanh đao lớn, trên thân đao còn có một tầng ánh sáng nhàn nhạt bao phủ, mà Lăng Tân căn bản là không để ý đến thanh đao, hắn chỉ giơ một tay ra với tốc độ cực nhanh, người này lập tức bị chụp đầu. Tiếp đó, Lăng Tân kéo một cái, nhẹ nhàng như hái táo, đầu người này liền rời khỏi cổ, máu tươi lập tức phun trào, nháy mắt sau hắn lại lao đến trước mặt một người khác, nhẹ nhàng đá ra một cước, thân thể người này trực tiếp đứt thành hai đoạn.

Có tinh thần ấn ký, thực lực của Lăng Tân đã sớm nằm trong khoảng tầng thứ tư sơ cấp đến trung cấp, hiện tại những người trước mặt này còn kém hơn so với thành viên tiểu đội luân hồi, dưới tay hắn cũng không quá đáng một quyền là xong việc. Sau khi thấy mấy người lao đến trước bị Lăng Tân một quyền đánh chết, những người còn lại đều không dám bước tới nữa, chỉ liều mạng lui về phía sau. Nhưng mà đâu có dễ dàng như vậy, Lăng Tân không hề có ý định buông tha, hắn vẫn bước đến ra tay từng phát một. Thẳng đến khi chỉ còn lại ba người đang quỳ trên mặt đất, lúc này hắn mới dừng tay, mà ở sau lưng Lăng Tân, xác chết đã ngổn ngang…

Lăng Tân nhìn về phía ba người đang quỳ, hắn bước tới rồi vỗ nhẹ một cái khiến hai người hôn mê, sau đó trực tiếp nói với thanh niên cầm đầu.

-... Ta hỏi một câu ngươi đáp một câu.

Nội tâm thanh niên cầm đầu lập tức giật nảy lên, có trời mới biết tại sao bọn họ lại đụng phải một Sát thần như vậy, hơn nữa hai người còn lại không bị giết, mới chỉ rơi vào hôn mê. Hiển nhiên hành động như vậy là để phòng ngừa, nếu hắn nói không đúng sự thật hoặc tìm cớ thoái thác, vậy sẽ đánh thức hai người còn lại để tra hỏi, còn bản thân hắn thì sẽ cầm chắc cái chết.

- Đây là nơi nào?

Lăng Tân hỏi như vậy, thanh niên kia không dám chậm trễ, lập tức trả lời:

- Nơi này cách chủ thành tầm ba ngày đường…

Lăng Tân cắt ngang lời hắn:

- Câu hỏi của ta không phải như vậy. Đây là thế giới nào?

Thanh niên sửng sốt một chút, sau đó lập tức nói với vẻ kích động:

- Thế giới nào? Thế giới nào... A, không lẽ hai vị là người đến từ Thiên Đường? Thiên Đường quả thực tồn tại sao?

Lăng Tân nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi mới nói:

- Thiên Đường... Thiên Đường là cái gì, ngươi kể lại thần thoại cổ đại của thế giới này cho ta.

Thanh niên vội vàng nói:

- Trong truyền thuyết, Thiên Đường có thực vật xanh tươi, có tài nguyên màu mỡ, có nơi nước uống hội tụ, được gọi là dòng sông hoặc hồ nước, nhân loại sinh sống tại đó, không lo không buồn, sung sướng vô biên. Chỉ tiếc là nhân loại lại phạm phải một sai lầm, do vậy bị Thần đuổi xuống trần gian, chịu khổ vô thời hạn...

Lăng Tân cùng Trịnh Xá liếc mắt nhìn nhau, hai người đều thấy được vẻ kinh ngạc trong mắt đối phương, Lăng Tân gật đầu nói:

- Nói rõ mọi chuyện về thế giới này cho ta biết, chủ thành, gia tộc, địa vị... tất cả.

Khi những thành viên tiểu đội luân hồi còn lại đến nơi, toàn bộ hiện trường đã là xác chết đầy đất, ngoại trừ hai người đang hôn mê và một thanh niên đang quỳ, cũng chỉ có mấy thiếu nữ trong xe là còn sống. Chỉ tiếc vết thương của thiếu nữ bị mất chân tay quá sâu, đã không thể nào chữa trị, do đó Lăng Tân chỉ có thể làm cho nàng chết một cách nhẹ nhàng, mà mấy thiếu nữ còn lại đều toàn thân run rẩy quỳ rạp xuống, ngay cả liếc nhìn Lăng Tân một cái cũng không dám.

- Tất cả mọi người nên biết tình huống của cái thế giới này, đây là một thế giới tàn khốc đến cực điểm, những xác chết kia đều là chất dinh dưỡng cơ bản để người khác tồn tại, mấy nữ nhân này cũng bị trở thành thịt người, đây quả thực không phải là nơi nhân loại có thể sinh tồn. Hơn nữa theo như lời bọn họ, cái thế giới này được kết nối với hai thế giới khác, một là thế giới đầy các loại động vật kỳ quái mà chúng ta đi qua lúc trước, một là thế giới tràn ngập quỷ đói cùng quái vật ghê tởm.

Khi nói đến đây Lăng Tân liền dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục:

- Hiện tại ta đã có thể khẳng định được đây là nơi nào rồi, mấy thế giới này liên kết lại, cấu thành một thế giới quan trong truyền thuyết: Lục đạo luân hồi. Thiên đạo, Nhân đạo, Súc sinh đạo, Atula đạo, Ngạ quỷ đạo, còn có Địa ngục đạo, nếu như ta đoán không sai... Mục đích của “hắn” rất có thể là Địa ngục đạo.

Từ lúc mấy người Trịnh Xá rơi vào Lục đạo luân hồi đến nay, vẫn luôn không biết đây là thế giới nào, cũng không biết tại sao mình lại ở đây, thậm chí bết bát hơn, không biết làm thế nào để rời khỏi. Mặc dù có chiến lực vô địch của Trịnh Xá bảo vệ, nhưng mà tình cảnh của mọi người vẫn không có chút thay đổi nào, vẫn không biết đi đâu về đâu, nhận thức đối với tất cả vẫn chỉ là một mảng mờ mịt.

Mãi cho tới khi tiến vào Atula đạo, bắt được vài người để tra khảo, hơn nữa nhờ phân tích của Lăng Tân, cuối cùng mọi người mới có được chút khái niệm trực quan đối với thế giới mình đang ở. Bất quá cũng chỉ vẻn vẹn là như vậy, làm thế nào để rời khỏi cái thế giới này, làm thế nào tìm được "hắn", thậm chí là làm thế nào đến được thế giới kế tiếp, mọi người vẫn chưa rõ ràng cho lắm.

- Kỳ thực cũng không cần phải suy đoán những vấn đề này, chỉ cần có thể tìm được "hắn", nếu như "hắn" thật sự là người sáng tạo ra thế giới này, thật sự là chủ nhân cái hộp, vậy chúng ta sẽ có thể trực tiếp biết được mọi chuyện.

Biểu hiện của Lăng Tân vẫn rất thản nhiên, hắn trực tiếp nói với những người còn lại. Mọi người đều không có lí do gì để phản đối ý kiến này, đã rơi vào tình trạng như hiện tại, lên không nổi, xuống không xong, ra không được, trốn không thoát, tự nhiên là chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước. Dù sao cũng có thực lực của Trịnh Xá và trí tuệ của Lăng Tân đi đầu, bọn họ chỉ cần đi theo là được, tất cả đều nhất trí, trước tiên cứ bước vào một chủ thành của thế giới này đã rồi tính tiếp, khi đó sẽ có thể lấy được một lượng lớn tin tức, tốt hơn nhiều so với việc lang thang trong hoang mạc. Do vậy mọi người cũng không chậm trễ, lập tức mang theo ba nam tử cùng vài thiếu nữ kia, xuất phát hướng về một tòa chủ thành của Atula đạo.

Chỉ là trước lúc đi có vài vấn đề nhỏ, ba gã nam tử kia, bọn họ rõ ràng nhìn xem xác chết đầy đất với vẻ mặt tiếc tiền phí của, sau đó mới chạy lại chỗ chiếc xe chở hàng lấy ra một đám nấm. Vừa liên tưởng đến những gì nghe được từ miệng mấy người này, các thành viên tiểu đội luân hồi đều cảm thấy buồn nôn không chịu được, chỉ có Trịnh Xá và Lăng Tân là thở dài, hai người đều có chút lắc đầu.

Có lẽ thật sự là tính cách bổ sung trời sinh, Lăng Tân là kết quả từ sự kết hợp giữa gien của Trịnh Xá và Sở Hiên, hắn chú trọng vào thiện ác có báo, căm ghét cái ác, ở phương diện này xác thực là có bảy tám phần tương tự với Trịnh Xá. Có điều một nửa gien của Sở Hiên trong cơ thể lại ảnh hưởng tới hắn, ngoại trừ cho hắn có được trí tuệ siêu việt, vượt trội hơn người bình thường, càng làm cho hắn có chút coi thường đối với nhân mạng. Do vậy bất đồng lớn nhất giữa hắn và Trịnh Xá là Trịnh Xá chỉ có thể đại khai sát giới khi tính mạng mình và đồng đội bị uy hiếp, còn hắn thì sẽ lập tức đại khai sát giới khi thấy có chuyện trái với tín niệm nghĩa hiệp của mình.

Nhưng mà bất kể như thế nào, Lăng Tân và Trịnh Xá vẫn đều là người tâm địa lương thiện, có giết chóc cũng sẽ chỉ ra tay đối với những kẻ ác nhân, sở dĩ lúc trước Lăng Tân giận dữ như vậy, là vì hắn nhìn thấy thảm trạng của mấy thiếu nữ, do đó mới tàn sát gần hết đám người kia. Nhưng mà sau khi hắn biết rõ tình huống của Atula đạo, tự nhiên cũng có thể lý giải được thế giới quan của đám người kia, đối với người của thế giới này, xác chết không phải thứ gì ghê tởm, mà là chất dinh dưỡng giúp duy trì tính mạng, giúp nuôi nấng sinh mạng... Có lẽ đối với bọn họ mà nói, ăn thịt người thực sự không phải là tội!

- Kẻ đáng trách thực sự là những Đại năng sáng tạo ra thế giới này, Thánh nhân hoặc là Tu chân giả, đùa bỡn sinh mạng, vũ nhục tính mạng… Đáng chết!

Lăng Tân nói với sát ý tuôn trào, Trịnh Xá vỗ vỗ vai hắn:

- Đúng vậy! Đầu nhập tính mạng vào Atula đạo, sau đó thông qua giết chóc điên cuồng hỗn loạn để lấy được cường giả tay chân... Những Thánh nhân cùng Tu chân giả cao cao tại thượng, coi chúng ta là công cụ, biến chúng ta thành vật thí nghiệm, Thần, Thánh, Tiên... Tất cả đều đáng chết!

Lăng Tân kiềm chế cơn giận dữ lại rồi nói:

- Sẽ có cơ hội, hoặc có thể nói là cơ hội đã ở ngay trước mắt... Ngươi cảm thấy "hắn" có thể tiến vào thế giới của chúng ta một cách đơn giản dễ dàng, vô thanh vô tức như vậy sao? Nếu như ta đoán không sai, ánh mắt của những Thánh nhân và Tu chân giả đã sớm quy tụ đến xung quanh chúng ta rồi, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là được…

Xác thực, nếu như "hắn" là chủ nhân cái hộp, vậy nguyện vọng của Trịnh Xá có lẽ cũng không còn xa, nguyện vọng hồi sinh những đồng đội, Sở Hiên, Bá Vương, Vương Hiệp, Zero, Chiêm Lam, Triệu Anh Không, Trương Hằng, Trình Khiếu, Tiêu Hoành Luật, Tề Đằng Nhất… bọn họ, những người đã vào sinh ra tử với hắn.

- Có điều ngươi cũng không nên hy vọng quá lớn, theo hành động hiện tại của "hắn" có thể nhìn ra được, cho dù "hắn" thật sự là chủ nhân cái hộp, đoán chừng cũng sẽ không có đại uy năng như trong tưởng tượng của ngươi. Lần xuất hiện tại Lục đạo luân hồi này, có lẽ là hành trình để hắn tìm kiếm lại đại uy năng của mình...

Lăng Tân tùy ý nói, cũng không phải hắn muốn đả kích Trịnh Xá, chỉ là hắn sợ đến lúc gặp được "hắn", Trịnh Xá sẽ quá mức thất vọng, cho nên mới phải rào trước đón sau.

Thế nhưng mà ngoài dự đoán của Lăng Tân, Trịnh Xá lại bỗng nhiên gật đầu khẳng định:

- Ta cũng biết "hắn" không thể vừa tiến vào thế giới này đã có đại uy năng, lấy được bao nhiêu thì cũng phải mất đi bao nhiêu. Tuy đây là thế giới hắn sáng tạo, nhưng mà nơi này vẫn là một thế giới thực sự, một thế giới cân bằng, quy tắc của thế giới là do người sáng tạo đặt ra, như vậy muốn duy trì cái thế giới này, bản thân người sáng tạo cũng nhất định phải tuân thủ quy tắc. Có điều dù sao hắn vẫn là kẻ chế tạo cái hộp, chắc chắn là vô cùng quen thuộc đối với cái thế giới này, chỉ cần cho hắn thời gian phát triển, sớm muộn gì hắn cũng sẽ tìm được thực lực phù hợp với thân phận... Nhưng mà cái ta quan tâm không phải thực lực, cái ta quan tâm chính là những điều hắn biết, đặc biệt là làm thế nào để đến được Narnia truyền kỳ...

Lăng Tân lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, biểu lộ của hắn giống như là ngày đầu tiên nhìn thấy Trịnh Xá vậy, không ngừng chăm chú quan sát, thẳng đến khi Trịnh Xá đã sợ xanh cả mặt, hắn mới lên tiếng:

- Xem ra ta sẽ phải thay đổi cách nhìn đối với ngươi, quả nhiên... Ngay cả Trương Phi thời Tam quốc cũng có lúc nhanh trí, trí lực của đại tinh tinh hẳn là không thể nào thua Trương Phi.

-... Chẳng lẽ trong suy nghĩ của những trí giả các ngươi, ta chỉ là một nam nhân đầu đầy cơ bắp?!!

-... Điều này chẳng lẽ còn phải nói gì nữa sao?

Bất kể như thế nào, dưới sự dẫn đường của cư dân Atula đạo, sau vài ngày rốt cuộc mọi người cũng đặt chân đến được tòa chủ thành đầu tiên, tiếp đó do Trịnh Xá dẫn đầu, các thành viên tiểu đội luân hồi chiếm lĩnh tòa chủ thành này một cách nhẹ nhàng...

Quả thực là vô cùng nhẹ nhàng, bởi vì khi tiến vào chủ thành, mấy người Trịnh Xá căn bản không biết phí vào thành là cái gì, mà đối phương thì lại nói muốn biến vài thành viên tiểu đội luân hồi thành thịt người, kết quả là khiến cho Trịnh Xá hất tay một cái, một phần tư tòa chủ thành lập tức biến thành tro tàn gạch vụn. Chuyện kế tiếp thì rất đơn giản rồi, tôn trọng kẻ mạnh, phẩm chất tốt đẹp của Atula đạo được phát huy rất nhanh, toàn bộ chủ thành đều tuyên thệ thuần phục với Trịnh Xá. Đương nhiên, trước khi thuần phục, trước cửa vào của những gia tộc kia lại có thêm một đống xác chết la liệt...

Bạn đang đọc Vô Hạn Tương Lai của Zhttty
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 73

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.