Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đắc Tội Đại Lão Làm Sao Bây Giờ, Online Chờ, Cấp Bách!!!

Tiểu thuyết gốc · 1938 chữ

Về đến phòng, Võ Quân âm thầm tìm lúc vắng người, một hơi đem hắc điêu từ bầu trời kéo vào bên trong nhà.

Hắn cũng cẩn thận nhìn xem một lược bên ngoài, xác định không có người khi mới thoáng một ngụm khí mà đi vào phòng.

"Phanh.".

"Im lặng mà ở đây cho ta, để bản lão đại ta suy tính một chút, rồi an bày một chổ tốt cho ngươi.".

"Quát...".

Ngạo kiều trừng đến Võ Quân một cái, bộ dáng giận dữ, giống như muốn nói: "Cmn, ngươi dám đánh bản điêu, ngươi là chưa kiến thức điêu gia ta tốt huynh đệ, Dương Quá .".

"Ngươi đây ý gì, muốn bị đánh.".

Mắt thấy Hắc điêu còn hung hắng, Võ QUân lại giơ lên nắm đấm nhỏ.

"Quát quát" (lão đại ta sao rồi.).

Hắc điêu trực tiếp lấy canh che đầu, ánh mắt chuyển đổi thành khẩn, khụ khụ bản diêu tuy ngạo kiều nhưng cũng không muốn bị đánh nha.

"Hừ.".

Ngã lạ xuống giường, Võ Quân lâm vào suy sét một lượt.

Hắn cảm giác một người hai thú làm phòng có chút chật chội, nhưng Võ Quân thật sự cũng không biết làm sao giải quyết, rốt cuộc hắn cũng chỉ có phòng trọ nhỏ này a.

Ân chỉ có phòng trọ nhỏ.

"Lão tử làm sao vẫn giữ cái kia nghèo kiếp xác suy nghĩ a, vài thổi vàng rồng trong tay ít nhất cũng sánh bằng triệu phú a.".

Võ Quận thật sự bó tay rồi, mười mấy năm sống túng thiếu nghèo nàn, hiện tại có tiền trong tay nhất thời cảm giác không chân thật.

Cái này gọi là quen thuộc sinh hoạt vẫn là ngáo tài sản a.

"Quyết định, mua một dãy trọ này đi.".

Không do dự gì, Võ Quân nhanh chóng quyết định mua nốt dãy phòng trọ của bà cô hai, cho bả tiền để dưỡng già sau này, với lại hắn cũng muốn một nơi nằm ngửa thêm rộng rãi thoải mái .

Còn tiền, ha hả, tiền hiện tại đối với hắn cũng chỉ là một con số tượng trưng, thay đổi nó thành 9 hay 10 số cũng không thành vấn đề.

"Bậy giờ liền....haizz, vẫn là xế chiều đi tốt.".

Ý chí muốn làm bị cẩu tặc lười nhát cho lần áp, Võ Quân đang trạng thái nằm ngửa không thể đứng lên nổi, vẫn là trì hoản một chút a.

Sau đó, hai mắt nhìn đối diện trần nhà, ngẩn người một lúc, Võ Quân lần thứ en N Lâm vào buồn chán trạng thái.

Thở dại một tiếng, Võ Quân lại mở ra chat group nhẹ nhàng không tiếng động, đưa mắt vào nhìn trộm con đường.

Hắn biết hiện tại nhào vào cái này quần, chính là một mảnh phun tào chửi mắng, rốt cuộc bọn họ bị hắn đem thành khỉ cho kéo đi vòng vòng, con hố một chút đồ vật.

Cái này làm sai không sinh khí, hắn còn muốn nổi nóng đánh người, huống chí là một đám cấp bật đại lão nhân vật.

Chat group nội.

Uchiha Múa Vương: @ta không thể thôi diễn, ngươi lăn ra đây cho ta, tên chết tiệt đáng ghét, ta muốn cho ngươi sử dụng vô hạn tsukuyomi, mau lăn ra đây chịu trận.Dao Phai!!

Vong Quốc Chi Quân: ta tuy là hoàng đế cũng nhịn không được, @ta không thể thôi diễn, ngươi nếu tại Tần quốc nhất định trẩm đem ngươi chém đều thị chúng, treo cổ trường thành.

Thứ gì nhịn được a, thân mang long bào danh hiệu hoàng đế đại Tần vậy mà bị đem như khỉ đùa nghịch xoay quanh, cái này ai đâu chịu nỗi.

Thiên đế cũng không chịu nổi.

Không phun ra ngoài mối giận này hắn sợ là phải tức nổ tung.

Bố Già Thiên Hạ: Lạp lạp lạp, lạnh lùng khuôn mặt, lão phu toàn băng hải tặc râu trắng, treo thưởng @ta không thể thôi diễn 1 tỷ beli, nếu hắn dám tại lão phu trước mắt, đem hắn thưởng thức chấn động nắm đấm tư vị.Dao Phai!!

Vô Sỉ Lão Đạo: Tại hạ Trương Tam Phong, tổ sư Võ Đang phái, nếu đạo hữu có thể hoàn trả lại đồ vật lúc trước, và bồi thường tổn thất tinh thần trong 5 ngày qua, phái Võ Đang sẻ bỏ qua mọi chuyện lúc trước của đạo hữu.

Đang định đưa thêm tin nhắn, đột nhiên mắt chạm nhao, Madara đọc đến tin nhắn Trương tam Phong.

Đối với một cái kiêu ngạo cùng hiếu chiến Uchiha mà nói, thì dạng này vô sỉ người là hắn cực ghét, lúc trước là Võ Quân và lần này hắn lại phát hiện thêm một chỉ, tựa như nhìn đến gai sau lưng, vô cùng ngứa mắt.

Không ngại ngùng, mạnh mẽ mở mắng.

Uchiha Múa Vương: Phi cái gì hoàn trả rồi bồi thường, ta xem thật sự cũng choáng nha, biệt danh chat group đặt đúng là không chút nào sai, Trương Tam Phong ngươi thật đúng là vô sỉ.

Madara ngươi tm mắt lé phải không? mẹ nó lam sao chỉa sai người rồi, ta là ngươi mình a.

trong lòng tràng ngập phun tào nhưng Trương Tam Phong vẫn là một tay già đời, biết được Madara không phải dạng dễ trêu chọc nên hắn cũng kéo cho quá.

Đúng là như thế, hắn chính là sợ phiền phức chứ không phải e ngại.

Khuôn mặt này ta không thấy vô sỉ thì người nào nói cũng không nhận.

Vô Sỉ Lão Đạo: Đạo hữu người vẫn là quan tâm đến vị kia đi thì hơn, bần đạo tự có cách của chính mình, không cần đạo hữu nhọc lòng lo lắng.

Uchiha Múa Vương: Hừ!! không hổ là vô sỉ lão đạo.

Vong Quốc Chi Quân: Có phải hay không lạc vấn đề a, @Uchiha Múa Vương, ngươi không tìm tên đó nữa sao??

Uchiha Múa Vương: Không cần ngươi nhắc, @ta không thể thôi diễn, cẩu tặc ngươi đang ở đâu, nhanh lăn ra đây bị dánh.

Vong Quốc Chi Quân: @ta không thể thôi diễn, cẩu tặc ngươi đang ở đâu, nhanh lăn ra đây bị dánh.

Bố Già Thiên Hạ: @ta không thể thôi diễn, cẩu tặc ngươi đang ở đâu, nhanh lăn ra đây bị dánh.

Vô Sĩ Lão Đạo: @ta không thể thôi diễn, cẩu tặc ngươi đang ở đâu, nhanh lăn ra đây bị dánh.

...99+...

Cả đám trực tiếp copy paste hàng trăn dòng dài, cái này làm đang nhìn trộm Võ Quân một cái liền nôn, thật sự buồn nôn.

Đây là lý do hắn có chút kháng cự khi vào đây a.

Không ngoài hắn dự đoán, đúng thật là nước bọt văng tung tóe, đại pháo bắn ầm ầm, người người kêu đánh trang diện.

Nê Mã, cẩu thí cái gì là giới đỉnh nhân vật, toàn là cẩu thí, một dám vô ơn gia hỏa.

Võ Quân âm thần phun tào.

Lui ra khỏi chat Group, Võ Quân trong lòng cực độ khó chịu, khiến hắn không thể nào yên mà nằm ngửa.

Cắn răng một cái, trực tiếp login chat Group nhanh như một cơn gió đánh chữ.

Ta Không Thể Thôi Diễn: Phi phi phi, nói xấu, đây đít xác là đang nói xấu.

"Bản đại gia ta đã nhiệt tình giúp các ngươi tìm đến chat group thông tin, hiện tại xem xong rồi liền qua cầu rút ván, có phải hay không thấy thẹn lương tâm."

“Mặc dù ta sở hữu vô sỉ tích cách, âm hiểm sảo trá, gian dối lừa người, hố hàng mọi người, chat group khinh bỉ, nhưng ta biết ta là một cái công dân tốt, dù sao mặt ta da dày a!”.

“Rất xin lỗi, vì đem các ngươi mỗi người hố một lớp, nhưng cũng là muốn tốt cho các ngươi, giúp nhận thức rõ xã hội này a.”.

“Ngược lại, các ngươi sáng sớm liền có thể ở đây phun người, rất bội phục các ngươi sức sống nha, có thể cả ngày như thế thanh nhàn.. Các ngươi chắc chắn cũng là độc thân cẩu a?”.

"Đều chớ ép bức, lại bức nữa có tin hay không lão tử liên hệ chat group bản tôn xuất đầu, đến khi vận dụng quyền hạn đều cho các ngươi ra phòng tối ngồi xổm, mặt khác nếu cảm thấy chưa đủ happy còn có thể tiếp tục cho ta thêm hồng bao ! hồng bao không hoàn lợi ích"

Sau khi nói xong, Võ Quân nhanh chóng lui ra khỏi, mặt mo tràng đầy thần thanh khí sảng.

Cuối cùng hắn có thể thoái mái nằm ngửa mà ngủ ngon.

Ngược lại trong chat group theo Võ Quân lên tiếng cũng trực tiếp nổ, ai cũng tay nhanh hơn não điêu cuồng soạn chữ gửi lên.

Toàn là lời hay ý đẹp hỏi thăm ân cần đến Võ Quân, bộ dáng chủ nợ nhìn đến con nợ giống nhau.

Bất quá, họ sau đó dừng lại một chóc, hai mắt trừng lên nhìn đến dòng cuối phát đến, mọi người lâm vào chân kinh bên trong.

Mẹ nó, liên hệ chat group bản tôn, đậu xanh rau muống, đại lão không trang nữa.

Cmn, chơi ngu rồi, làm sao bây giờ.

Mọi người nhận ra.

Đắc tội đại lão làm sao bây giờ, online chờ, cấp bách!!!

.....

Ân

Võ Quân mở mắt thời điểm, đã là hơn 2 giờ chiều.

Ngoài cửa sổ tiếng ve kêu cùng lá cây tại trong gió nhẹ đung đưa cảnh tượng, một mảnh tuế nguyệt qua tốt dáng vẻ.

Lờ mờ đôi mắt mới tỉnh nhìn đến cảnh này, Võ Quân cũng không khỏi tâm linh trở nên yên bình trong một chốc, một cảnh đẹp trong mộng của bao nhiêu con người.

"Ngáp..!!"

Ưởn người một cái, cơ thể mềm dẻo ngày xưa đã biến mất, lộ rõ bên trong là rắn chắc cơ bụng bao ngươi mê.

"Đi ăn một cái, thuận tiện làm một chỉ điện thoại luôn a.".

Nhắc nhở hắn mới nhớ được, hôm qua sau khi cho hệ thống hấp thu hai cái kia siêu phàm đồ vật, Võ Quân tự nhũ rằng sẻ cho hệ thống hấp thụ thêm những đồ vật khác.

Đáng giá khen thưởng là hắn đã quên mất tiêu.

"Nha hệ thống, hiện tại ta giúp ngươi hấp thu một đợt.".

Hệ thống: làm sao ngươi không quên ta luôn đi!!!

Hệ thống hấp thu ở đây tựa như một cái máy tính hấp thu số liệu vậy, không có thì cũng không sao nhưng khi thôi diễn thì mất thêm thời gian.

Nếu nắm giữ những mô bản có sẳn, thì có thể thôi diễn ra một cấp bật cao hơn mô bản ban đầu mà rút gọn không ít thời gian.

Thậm chí cách này cũng là Võ Quân tăng lên cảnh giới linh hồn, cái này làm sao hắn có thể cự tuyệt.

Tuy phàm vật mỗi cái chỉ tăng lên một ít, nhưng thịt muỗi cũng là thịt, trăm sông đổ về một biển, tính ra cũng là số lượng cực lớn.

Thế là Võ Quân thẳng tiến vào trung tâm thành phố, dọc dường hắn không ngừng điên cuồng để hệ thống hấp thu đồ vật mô bản, những vật trong tâm mắt đều nhanh chóng được hệ thống cho hấp thu.

Linh hồn cứ thế men theo mà điên cuồng tăng mạnh!!

Bạn đang đọc Vô Hạn Thôi Diễn Trên Tay, Ta Gia Nhập Vào Chat Group sáng tác bởi cmmmmm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cmmmmm
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 11
Lượt đọc 157

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.