Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quân Thiên Tứ bị phát hiện

Phiên bản Dịch · 1441 chữ

“Đa tạ thiếu chủ hậu đãi, Lão Hồng nguyện hết lòng theo người”

[Đinh! ]

[Chúc mừng người chơi, độ trung thành của cấp dưới Dương Hồng: +20]

Oa, thêm nhiều như vậy?

50 điểm độ trung thành, lập tức vượt qua Dương Minh.

Dương Húc hơi kinh ngạc.

Hắn cũng không biết, chính mình đã giúp Dương Hồng rất nhiều.

Dương Hồng phải hao tốn hết phân nữa tích góp từ trước tới giờ mới miễn cưỡng mua được một bản công pháp trung cấp << Man Cương Quyền>>.

Thực ra thì công pháp này cũng chẳng phù hợp với Dương Hồng.

Với thực lực hiện tại của hắn đã đủ chứng minh điều này.

Hạn chế nghiêm trọng con đường phát triển của hắn.

Nhưng khi Dương Húc đưa cho hắn bản công pháp cao cấp thì vấn đề cấp bách nhất đã được giải quyết.

Vậy thì há nào lòng trung thành lại không tăng nhiều!

[Đinh!]

[Chúc mừng người chơi, Nhiệm vụ chủ tuyến: đoạt lại chi vị thiếu chủ: độ hoàn thành +5.

Độ hoàn thành trước mắt: 65/100]

Lần mời chào này, chẳng những tăng thêm một mãnh tướng, mà còn rút ngắn khoảng cách nhiệm vụ.

“Dương Húc, hôm nay ta tới…”

Tống Hải Sơn còn chưa nói xong.

“Ngươi đừng nói”. Dương Húc khooát tay chặn lại:

“Để cho người chủ sự nói đi”.

Ánh mắt hắn rơi vào người mặc áo choàng thần bí phía sau đám người Tống Gia.

“Dương Húc ngươi quả nhiên có tài”.

Người kia cười lạnh một tiếng.

Rầm rầm.

Áo bào đen phấn khởi mà lên.

Một nam tử mặc long bào, xuất hiện trước mắt mọi người.

Người này có khí tức cường giả như thủy triều dao động, cực kì dọa người.

Một con ngươi càng sắc bén tựa như Nhật Nguyệt Đương Không, chiếu sáng rực rỡ.

“Quân Thiên Tứ! Một trong tứ đại thiên tài Đằng Long thành.”

Dương Gia và người nhà họ Tống cùng kinh hô.

“A, xem ra Tống gia và Quân gia có dính líu không nhỏ a”

Lông mày Dương Húc nhíu lại, càng kiên định diệt trừ Tống Gia.

Dù là tứ đại cái chó má gì, hắn không thèm chú ý.

“Ta đã cực lực che dấu khí tức, vậy mà vẫn bị Dương Húc ngươi phát hiện ra?”

Quân Thiên Tứ tiếp cận Dương Húc.

Dương Húc phát hiện ra hắn, cũng bởi cái động tác liếc mắt nhỏ nhặt của Tống Hải sơn.

Thêm nữa, hệ thống đã đổi mới, càng dễ dàng nhận định khí tức của một người.

Điểm này thì hắn không nói cho người khác.

“Tống Hải Sơn nhiều lần nhìn về phía ngươi, dù ta có đui cũng nhìn thấy mờ mờ chứ?”

Hắn nói với giọng tùy hứng.

Oanh!

Một cỗ khí tức cuồng bạo như Hãn Hải vọt tới, ép tới mọi người không thở nổi.

Con ngươi Quân Thiên Cừu sắc bén nhìn chằm chằm Húc:

“Ta vô cùng chán ghét cách nói chuyện của ngươi!”

Dương Húc tựa như không có cảm nhận được khí tức áp bách từ hắn, nhún nhún vai:

“Đúng a, ta cũng thấy khó chịu với ngữ khí của ngươi!”

Tê!

Hô hấp mọi người cứng lại:

Dương Húc lớn mật a?

Tông Sư cảnh cấp chín, dám nói với Tiên Thiên Tông sư cấp 9 như vậy?

Phải biết, Quân Thiên tứ vừa là thiên tài, Quân gia lại có thế lực lớn.

Nhưng mà, Dương Húc lại không yếu thế.

“Thực Ngưu!”

Người nhà họ Dương nghĩ như vậy.

“Thực sự muốn chết?”

Người nhà họ Tống nghĩ như vậy.

“Tốt, đã lâu không có ai dám nói với ta như vậy!”

Ánh mắt Quân Thiên Tứ như Ưng Chuẩn, nhìn chằm chằm Dương Húc:

“Dương Húc, ngươi nên biết, sở dĩ ta dễ dàng tha thứ ngươi đã mạo phạm ta, bởi vì sau lưng ngươi có sư phụ thần bí. Nhưng ai cũng có nhẫn nại, ta hỏi ngươi, Quân Thiên Cừu bây giờ ở đâu? Có phải bị ngươi giết hay không?”

Cái gì!

Mọi người hốt hoảng!

“Dương Húc giết đệ đệ Quân Thiến Tứ?”

Sao lại nói như vậy!

Dù là Dương Gia hay người nhà họ Tống, đều gắt gao nhìn Dương Húc.

Chỉ cần giờ khắc này, Dương Húc lộ ra nữa điểm sơ hở, sẽ lập tức bị Quân Thiên Tứ nhìn thấu!

Đáng tiếc, đã khiến hắn thất vọng.

Sắc mặc Húc vẫn rất bình tĩnh.

Lại một lần nữa khiến Quân Thiên Tứ kinh ngạc.

“Người ngươi nói ta chưa thấy qua, càng không có khả năng giết hắn. Nếu hỏi xong rồì thì đi đi, Dương gia không chào đón ngươi!”

Dương Húc thản nhiên nói.

Vì hắn biết, thi thể đã bị hệ thống thu về, sao có thể lộ tẩy!

“Dương Húc, thực sự ta đã coi thường ngươi!”

Quân Thiên Tứ hóa giận thành cười gượng.

Thái âm chi hỏa cực kì trọng yếu, hắn phải đồng thời hấp thu Âm dương chi hỏa thì vạn nhất mới có thể tấn thăng Hồn Sĩ.

Nhưng bây giờ, Thái Âm Chi Hỏa không tìm thấy đâu.

Căn cứ điều tra, nhất định có liên hệ với Dương Húc cùng Hỏa Nghê Thường.

Càng đúng dịp Dương Húc cùng Hỏa Nghê Thường nhiều lần tiếp xúc.

Cho nên hắn mới mò tới đây.

Chỉ là không ngờ tới, Dương Húc lại dám liên tiếp không để ý tới hắn.

“Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Ta xem xem, ngươi cậy vào cái gì dám làm càn trước mặt ta!”

Chỉ chốc lát, tóc trên đầu Quân Thiên Tứ như rắn điên loạn vũ.

Khí tức trở nên thâm uyên vô tận, hùng hồn lại khủng bố.

Oanh!

Tay phải hắn vồ ra, năm ngón tay lượn lờ hỏa diễm màu kim.

Như một nhất tôn thần linh mang hỏa diểm, hắn vồ như con gà tới Dương Húc:

“Nào, đến đây, để ta dạy dỗ ngươi biết thế nào là tôn kính”

Mọi ngươi Dương Gia sắc mặt kinh hãi:

“Chiêu thức khủng bố thật, đại họa lâm đầu Dương Húc rồi”

Một đống người Tống gia, tất cả đều cười trên nổi đau người khác:

“hahaha, Dương Húc không biết sống chết, dám trêu trọc một trong tứ đại thiên tài, chết chắc rồi!”

Lúc này.

Dương Húc không có biểu lộ kinh hoảng, e ngại.

Hơn thế, hắn còn hưng phấn lao tới.

“Muốn chơi với ta? Quân Thiên Tứ ngươi còn kém xa lắm đấy!”

Sau khi dung hợp Thiêu Thiêu Quả Thực, chưa có chiến đấu thỏa thích cùng người khác.

Đúng lúc hôm nay có Quân Thiên Tứ.

“Để xem Thái Dương Chi hỏa ngươi lợi hại, hay Thiêu Thiêu Quả Thực của ta lợi hại’’.

Thần Hỏa Trụ!

Hô to.

Dương Húc đánh ra một quyền.

Hai tay đỏ thẫm, dấy lên hỏa diễm cực nóng.

Tựa như ẩn chứa lực lượng nguy hiểm, rực rỡ nở rộ.

Đôm đốp!

Đám lữa hội tụ thành thần trụ, một phát chí mạng hướng về tay phải Quân Thiên Tứ, ngang nhiên trấn áp tới.

“Không tốt!”

Quân Thiên Tứ hờ hững mà thong dong, vẻ mặt lập tức biến hóa:

“Lực lượng hỏa diễm thật mạnh…”

Oanh!

Hỏa Diễm thần trụ, cùng hỏa diễm thần trảo đụng vào một chổ.

Toát ra năng lượng khí thế vô cùng, điên cuồng áp súc vào nhau…

Tạp lạp lạp!

Long trời lở đất!

Sức mạnh kinh khủng, bao phủ toàn bộ nơi này.

loảng xoảng.

Đại môn trực tiếp vỡ nát, hòa tan thành nước thép.

Thực vật ở cửa ra vào, nháy mắt đã thành tro bụi.

Đăng đăng đăng!

Dương Húc liền lui lại ba bước.

Nhưng sắc mặt vẫn thong dong.

Quân Thiên Tứ thu hồi cánh tay phải, Thân thể sừng sững bất động, không có lùi bước!

Nhưng trong tay áo cũng hắn, vẫn điên cuồng rung động.

Đồng tử bỗng nhiên co rút lại, Quân Thiên Tứ tâm nhấc lên sóng to gió lớn:

“Làm sao có khả năng ngăn trở được Thái Dương chi hỏa của ta mà lông tóc không bị thương?”

Hắn là Tiên Thiên Tông sư cấp 9, cao hơn Dương Húc một cảnh giới!

Huống chi!

Thái Dương Chi Hỏa chí cương chí mãnh!

Dù có ngang cấp cũng không thể ngăn trở một kích này của hắn, thì sao Dương Húc lại có thể?

Hơn thế, Dương Húc không bị thương, mà ngược lại là hắn chấn thương!

Bạn đang đọc Hệ Thống Thăng Cấp Vô Hạn (Dịch) của Siêu Thần Bút Ký Bản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dcba147
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.