Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ra Tay

Tiểu thuyết gốc · 1575 chữ

Vũ Thanh mộng bức, nàng thì đau đầu suy nghĩ đường sống còn của hai tỷ muội, nha đầu này lại vô tư thưởng thức nam nhân.

Tức giận trừng Vũ Hàm một cái, khiến nàng rụt rụt cổ, có chút không rõ tại sao tỷ tỷ lại tức giận như vậy.

Bị Vũ Hàm phá hỏng mạch suy tư, Vũ Thanh bất đắc dĩ từ bỏ tính toán.

Trong mắt lóe qua quang mang kỳ dị, đoạn Vũ Thanh cầm lấy tay Vũ Hàm lôi đi.

Liều mạng, cùng lắm thì chết, nàng thà bị nhân loại giết hoặc tự sát cũng không muốn bị zombie cắn sau đó biến thành một trong số chúng.

Bị kéo có chút loạng choạng, Vũ Hàm nghi hoặc dò hỏi.

- Tỷ tỷ, chúng ta muốn đi đâu?

Vũ Thanh không quay đầu đáp lời, dưới chân tốc độ tăng lên.

- Nương nhờ cường giả.

Hai người từ đi nhanh biến thành chạy nhanh, Vũ Hàm vội vàng tăng tốc bám theo sát Vũ Thanh.

Mặc dù không hiểu tỷ tỷ nói vậy là có ý gì, trong tâm lý của Vũ Hàm, tỷ tỷ nàng có một thân kiếm thuật siêu cường, muốn sống sót qua thế giới nhiệm vụ hẳn là không thành vấn đề đi, vậy thì cần gì tìm cường giả nương tựa?

Bất quá khó hiểu về phần khó hiểu, Vũ Hàm vẫn cực kỳ tín nhiệm tỷ tỷ mình, nàng quyết định luôn luôn đúng.

Chạy được một đoạn, Vũ Thanh bỗng dưng quay sang hỏi một câu, trong tay thái đao đồng thời trảm xuống, dễ dàng chém rớt đầu lâu zombie cản đường.

- Vũ Hàm! Muội có sợ chết không?

Bị hỏi tới, Vũ Hàm một trận sửng sốt, liếc nhìn sắc mặt nghiêm nghị của Vũ Thanh chốc lát.

Vũ Hàm bất chợt nhoẻn miệng cười tươi, giọng nói mang theo mười phần kiên định nói.

- Chỉ cần bên cạnh tỷ tỷ, chết muội cũng không sợ.

Nhìn ra sự kiên định trong ánh mắt của Vũ Hàm, Vũ Thanh ôn nhu cười.

- Tốt, vậy đi thôi.

...

Đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần trên giường, Lôi Khải chợt nghe thấy âm thanh huyên náo bên dưới.

Như phản xạ có điều kiện, Lôi Khải bật người dậy bước nhanh đến bên cửa sổ, đưa mắt nhìn tình huống phát sinh bên dưới.

Lúc này Vũ Thanh tỷ muội đang bị vây công, trước mặt có hơn mười đầu zombie thường đang tiếp cận, ở bên trong còn xen lẫn hai con zombie lv1 hình sức mạnh, vóc dáng cao lớn phi thường nổi bật.

Hai bên trái phải đều có zombie lv1 dẫn đội không ngừng tiến lên công kích, hòng phá vỡ thế phòng ngự của Vũ Thanh.

Phía sau lưng càng thêm khó khăn, vô số đầu lâu dữ tợn lắc lư tới gần, đây là do hai người di chuyển một đường truy đuổi tới.

Vũ Hàm hai mắt đẫm lệ hô lớn.

- Tỷ tỷ, ngươi mau chạy trước, không cần lo cho ta.

Trong lúc chạy nàng bị zombie cào trúng chân, đã uống thuốc giải độc virus nhưng vết thương đau đớn vẫn còn đó.

Nàng đã đứng trên bờ vực sụp đổ, sắp không chống đỡ nổi nữa.

Vũ Thanh hàm răng cắn chặt, từ trong miệng khẽ rít lên.

- Im miệng, hai ta sống cùng sống, chết cùng chết.

Hai mắt Vũ Thanh mang theo vẻ quyết tuyệt, nàng đưa muội muội đến đây, tuyệt không có chuyện bỏ muội muội lại một mình.

Thái đao trong tay chưa dừng lại nửa phần, mỗi đao chém ra đều dùng toàn bộ sức mạnh của mình, đồng thời cũng bào mòn thể lực dần dần.

Vũ Thanh biết, mình cũng là nỏ mạnh hết đà, bất quá nàng vẫn còn hy vọng, mặc dù rất mỏng manh nhưng nàng không muốn từ bỏ.

Dục vọng cầu sinh hóa thành chiến ý mãnh liệt, đao quang thiểm thiểm, máu đen bắn tung tóe.

Khắp người Vũ Thanh đều là máu đen tanh hôi, chỉ là nàng không thèm để ý.

Lấn tới một bộ, Vũ Thanh hai tay nắm chặc cán kiếm, nâng kiếm cao ngang tầm mắt, ánh mắt sắc bén đảo qua hai đầu zombie lv1 hình sức mạnh trước mặt.

Khí thế trên người Vũ Thanh nháy mắt bạo phát, tựa như thanh kiếm vừa ra khỏi vỏ, kiếm mang lăng lệ băng lãnh như thể muốn cắt đứt tất cả mọi thứ.

Ngay cả đứng một bên quan sát Lôi Khải cũng bị thanh thế của Vũ Thanh làm cho động dung, nhịn không được muốn nhìn thật kỹ mỹ nữ cao quý lãnh diễm này.

Nàng giờ khắc này giống như một tay tuyệt đỉnh kiếm khách triển lộ thân thủ, không một ai có thể che lấp được hào quang của nàng cả.

Hai đầu thân ảnh cao lớn bước từng bước, chậm rãi tiến vào trong phạm vi sát thương của Vũ Thanh.

Chỉ thấy hai đạo quang mang sắc bén từ trong mắt nàng thẩm thấu ra ngoài.

- Đi chết!!

Quát lớn một tiếng, Vũ Thanh hạ thấp trọng tâm xuống mức tối đa sau đó vọt bắn về phía trước.

Thái đao trong tay lấy tốc độ tuyệt đối không nên có ở thường nhân, nhất là trên người một cô gái chém ra.

Lưỡi đao vạch mở không khí tạo nên trận trận gió nhẹ.

Phốc! Phốc!

Hai đạo âm thanh dễ nghe vang lên, kèm theo đó là hai khỏa đầu lâu to cỡ trái dưa hấu rớt lăn trên mặt đất.

Vết cắt chỉnh tề bóng loáng, thậm chí máu tươi còn chưa kịp chảy ra.

Nhìn một màn này, nội tâm Lôi Khải tán thưởng không ngớt.

Hắn quyết định không tiếp tục đứng xem nữa, thông qua quan sát từ đầu đến giờ, Lôi Khải đã đại khái đoán ra tính cách hai nữ nhân bên dưới.

Hoạn nạn không từ bỏ đối phương, quả thật hiếm thấy.

Thực lực đảm bảo, hai nữ nhân này.. hợp cách!

Lôi Khải không định ở vô hạn sinh tồn không gian tự lập độc hành, nơi đây không phải huyền huyễn, tiên hiệp thế giới mà mấy tên xuyên việt giả xuyên vào.

Mang theo hệ thống hack bla bla, ngao du tứ phương một mình ta chấp hết này kia.

Sống ở một nơi mà nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể tập kích như vô hạn sinh tồn không gian, Lôi Khải cảm thấy áp lực quá lớn, vì vậy hắn cần tổ kiến một trận doanh thế lực hỗ trợ mình sau này.

Thu thập tình báo, giao dịch buôn bán, khai hoang phó bản,... rất nhiều thứ đều cần nhiều nhân lực mới có thể hoàn thành, một mình Lôi Khải thật sự ôm đồm không xuể.

Mà nhân tuyển tốt nhất chính là những người mới giống như hắn, vừa có thể từ từ tìm hiểu tích xúc thực lực theo kiểu hắn mong muốn ngay từ đầu, vừa dễ khống chế, cho nên dại gì đi tìm đám người bản địa tinh ranh gian xảo kia?

Vũ Thanh, Vũ Hàm hai nữ trước mắt cực kỳ hợp khẩu vị Lôi Khải, ít nhất cho tới hiện tại là như vậy.

Đương nhiên cũng không phải nói Lôi Khải dễ dàng liền tin tưởng hai nàng, hai chữ tín nhiệm đối với Lôi Khải mà nói gần như không tồn tại.

Hắn nhiều nhất chỉ dùng uy bức, lợi dụ để người khác làm việc cho mình, sau đó vận dụng siêu cường vũ lực trấn áp hết thảy kẻ có dị tâm, đồng thời để thủ hạ tin phục chính mình là đủ rồi.

Xác định kỹ càng xong, Lôi Khải đạp phá cửa kính, nhảy vọt ra ngoài, giữa không trung còn quát lớn.

- Đứng gọn vào!

Bị tiếng quát làm cho giật mình, Vũ Thanh Vũ Hàm hai nàng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng tụ lại vào một chỗ trung tâm thi quần nhất, sau đó ngẩng đầu nhìn lên không.

Kế tiếp một màn để hai nàng cả đời khó quên.

Chỉ thấy Lôi Khải tựa như thiên thần hạ phàm, tay cầm hoàng kim trường thương, toàn thân tắm trong lôi điện, hào quang vàng kim chọi lọi.

- Lôi Đình Chi Nộ!!!

Tiếng gầm vang vọng đất trời, hàng trăm đạo lôi đình hư không hiện ra cuồng oanh mặt đất.

Lực lượng hủy thiên diệt địa tái hiện nhân gian, trái tim hai nàng Vũ Thanh run rẩy kịch liệt, như thể sắp muốn nổ tung tới nơi.

Nếu không phải hai nàng đứng tựa vào nhau thì đã sớm quỳ rạp xuống.

Zombie thi nhau bị oanh thành tro bụi, trừ bỏ một góc khu vực trung tâm chỗ hai thiếu nữ đứng, còn lại đều rơi vào trong phạm vi đả kích.

Chẳng mấy chốc thi quần bị thanh không sạch sẽ, Lôi Khải điều khiển uy lực lôi đình vừa đủ tiêu diệt zombie, nên phạm vi công kích rộng hơn.

Thời gian dần qua, âm thanh nổ vang đinh tai nhức óc dần lắng lại rồi biến mất.

Mà Lôi Khải cũng vừa vặn rơi đáp xuống đất, mặt đường chỗ hắn đứng bị lật tung, từng vết rạn nứt lan tràn khắp nơi.

Bạn đang đọc Vô Hạn Sinh Tồn Ta Có Tam Đại Thần Cấp Bảo Vật sáng tác bởi thaznoss110
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thaznoss110
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.