Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Các ngươi đều không nói đạo lý sao ?

Phiên bản Dịch · 1680 chữ

Kim Đan Kỳ tu sĩ ngự kiếm đến đoán chừng cở trăm người , nguyên khí ba động kinh khủng để cho không ít người chấn kinh

Liền ngay cả một ít trưởng lão cùng tông chủ đều thần sắc biến đổi , kinh nghi bất định ngẩng đầu nhìn lên

Hoa U Nguyệt bước chân dừng lại , mày liễu nhẹ chau lại mở miệng nói

- Vì sao có nhiều Kim Đan Kỳ tu sĩ tới đây như vậy ?

Lam Phương Nguyệt sắc mặt ngưng trọng hô nhỏ một tiếng nói

- Có thể cùng Cửu Giới Linh Lung Tháp có quan hệ hay không ?

Hoa U Nguyệt nhẹ gật đầu

- Chắc là như vậy , mặc dù tu sĩ Kim Đan Kỳ tu luyện ở Cửu Giới Linh Lung Tháp hiệu quả đã quá mức bé nhỏ , bất qua lần này chín tầng phong ấn Linh Lung Tháp đều phá toái nói không chừng sẽ xuất hiện biến cố gì đó , nếu không vì sao đám người kia không tiếc nhiều Kim Đan Kỹ tu sĩ như vậy đều phái tới đây ?

Dương Chân còn treo trên người Hoa U Nguyệt cũng nhìn thoáng lên không trung , sau đó nhanh chóng đem đầu chôn trở về trong miệng lầm bầm nói

- Ôi đầu ta đau quá

Hoa U Nguyệt im lặng nhìn Dương Chân muốn nói gì đó lại thôi , ở phương hướng Liệt Hỏa Thành có hai người đang cấp tốc bay tới , rơi xuống trước mặt Hoa U Nguyệt thần sắc cổ quái nhìn thoáng qua Dương Chân mới cung kính nói với Hoa U Nguyệt

- Lâu chủ , theo tin tức nghe được , Tế Tự của Đại Cương Quốc suy đoán bên trong tầng thứ chín của Cửu Giới Linh Lung Tháp sẽ xuất hiện Thiên Mệnh Hoa !

- Cái gì ?

Hoa U Nguyệt cùng Lam Phương Nguyệt hai nữ cùng nhau kinh hô , Hoa U Nguyệt trầm ngâm nói

- Nếu như tin tức đáng tin , lần thí luyện này chỉ sợ sẽ phát sinh rất nhiều biến hóa , sự trân quý của Thiên Mệnh Hoa đủ để tất cả tông môn của Tam Quốc ngấp nghé

Lam Phương Nguyệt nhẹ gật đầu hỏi

- Vậy chúng ta làm sao bây giờ ?

Hoa U nguyệt trầm giọng nói

- Phương đường chủ , ngươi trở về triệu tập nhân thủ để tất cả tu sĩ Kim Đan Kỳ trong lâu đều đến Cửu Giới Linh Lung Tháp !

- Vâng !

Lam Phương Nguyệt khom người lĩnh mệnh , nhìn Dương Chân đang ở trên người Hoa U Nguyệt muốn nói lại thôi

Dương Chân ngẩng đầu mờ mịt hỏi

- Thiên Mệnh Hoa là cái gì ?

- Ngươi còn chưa xuống ?

Hoa U Nguyệt xấu hổ trừng mắt nhìn Dương Chân

- Ôi đầu ta . . .

- Ngươi còn không xuống ta sẽ ném ngươi ở đây tự sinh tự diệt

- Đừng a , ta vì Trường Nguyệt Lâu mà đắc tội không ít người , ngươi nếu như đem ta vứt ở đây vạn nhất cái lão lạt mà cùng lão bạch kiểm kia muốn giết ta thì ta phải làm sao bây giờ ?

Hoa U Nguyệt bất đắc dĩ nhìn Dương Chân

Lão lạt ma dùng trên người Khô Đầu Đà là chuẩn xác , lão bạch kiểm . . . nếu như bị trung niên nhã sĩ nghe được nói không chừng cho dù có Hoa U Nguyệt che chở , hắn cũng sẽ tìm Dương Chân liều mạng

Lam Phương Nguyệt ở một bên cười trộm giải thích nói

- Thiên Mệnh Hoa là một trong ba đóa kỳ hoa của thế gian , nghe nói là thần hồn ấn ký do đại năng vẫn lạc lưu lại , có thể gọi nó là một cái truyền thừa , đã từng có người ở trong đó lĩnh ngộ ra được sát chiêu , uy lực mạnh mẽ , cơ hồ có thể vượt cấp giết người !

Nghe được tự vượt cấp giết người , Dương Chân lập tức từ trên người Hoa U Nguyệt nhảy xuống , hai mắt sáng lên nói

- Vậy còn chờ gì nữa , chúng ta mau đi thôi a , lần Tam Quốc thí luyện này xem như bỏ đi , hiện tại đoán chừng rất nhiều người nhìn chằm chằm vào đóa hoa kia a , đi trễ có khả năng đã bị người đoạt đi mất

Hoa U Nguyệt lườm Dương Chân tức giận nói

- Ngươi cho rằng Thiên Mệnh Hoa có thể dễ đạt được như vậy sao ?

Lam Phương Nguyệt cũng cười khổ không thôi nói

- Thiên Mệnh Hoa là loại hoa thông linh nhất của thế gian , nếu không có đại cơ duyên , đừng nói là lĩnh ngộ được truyền thừa , cho dù muốn gặp cũng không gặp được , có ít người biết rõ nơi nào tồn tại Thiên Mệnh Hoa nhưng lại cả đời vẫn không thể nào nhìn thấy nó

Dương Chân ngẩn ngơ kinh ngạc hỏi

- Hoa này chảnh như vậy ?

Lam Phương Nguyệt bị Dương Chân chọc cười , vừa cười vừa nói

- Có thể chảnh hơn so với ngươi ? ngươi thế nhung là cường giả Nguyên Anh Kỳ cũng dám mắng , ta khuyên ngươi đừng nên ôm khát vọng quá lớn , bây giờ rất nhiều Kim Đan Kỳ tu sĩ nghe nói chuyện này mà đến , chúng ta không nhất định có thể tiến vào tầng chín

Dương Chân nhếch miệng

- Cũng nên thử một chút , người nếu như không có mộng tưởng cùng cá ướp muối khác nhau ở chỗ nào ?

- Cá ướp muối là gì ?

Lam Phương Nguyệt kinh ngạc hỏi

Dương CHân khoát tay áo nhìn thoáng qua những Kim Đan Kỳ tu sĩ đang càng ngày càng gần giải thích

- Là một loại cá ướp qua gia vị của nhà chúng ta , ăn ngon lắm , hôm nào ta làm cho ngươi ăn !

- Mỹ vị giống như Tư Nhiên Thịt Dê sao ?

Lam Phương Nguyệt ánh mắt sáng rực

- Đó là tự nhiên !

Ừng ực !

Lam Phương Nguyệt nuốt từng ngụm nước bọt

Lúc này , những tu sĩ Kim Đan Kỳ đã cùng nhau hạ xuống ở trên Quang Minh Đỉnh , cùng các tông chủ , trưởng lão vấn an sau đó sắc mặt một số người bỗng nhiên biến đổi

Một Lạt Ma vọt tới bên người Vân Giới ngạc nhiên hỏi

- Sư đệ , ngươi tại sao lại tổn thương thành tình trạng này ?

Vân Giới thần sắc âm lãnh nhìn Dương Chân , thấy Dương Chân lúc này thế mà còn hướng về hắn nháy mắt lại tiếp tục phun ra một ngụm máu tươi

- Là tiểu tử kia làm ngươi bị thương ?

Lạt Ma kia khí tức quanh thân ba động , nhiệt độ xung quanh bỗng nhiên giảm xuống rất nhiều

Cùng lúc đó , một nam tử trẻ tuổi tay cầm quạt lông cũng nhíu mày , đi đến trước mặt Tằng Bích Thư trầm giọng hỏi

- Tằng sư đệ vì sao ngươi bị thương nặng như vậy ?

Tằng Bích Thư hít sâu một hơi oán hận nhìn về phía Dương Chân

Hoa U Nguyệt khóe miệng lộ ra một nụ cười nhìn Dương Chân nói

- Ngươi thật giống như sắp có phiền toái !

Dương Chân trốn sau lưng Hoa U Nguyệt , lôi kéo quần áo của nàng nói

- Ngươi phải bảo hộ ta a , ta cũng là vì Trường Nguyệt Lâu mới đắc tội những người này , bây giờ sư huynh người ta tới rồi , Kim Đan Kỳ a , thật đáng sợ

Hoa U Nguyệt kéo y phục của nàng khỏi tay Dương Chân nói

- Ta cũng không phải là người mà ngươi có thể quá phận như vậy

- Ai nha ? Qua sông đoạn cầu a ?

Dương Chân nhìn thấy biểu lộ trêu đùa của Hoa U Nguyệt lập tức hú lên quái dị

- Dương Chân , ngươi đi ra đây cho ta !

Một tiếng quát yêu kiều trong đám người truyền đến , một nữ tử trẻ tuổi mắt phượng mày ngài tay cầm kiếm đang không để ý Sư Phi Tuyết khuyên can đi về hướng Dương Chân

Dương Chân nhìn lại lập tức nghi ngờ nói

- Dương Chân là ai , nơi này có ai gọi là Dương Chân đại soái ca sao ?

Cô gái trẻ tuổi kia lảo đảo một cái , nghiến chặt hàm răng trường kiếm chỉ thẳng vào Dương Chân nói

- Dương Chân , uổng cho ngươi đường đường là một nam nhân , dám làm không dám chịu sao ?

Dương Chân ồ một tiếng bĩu môi nói

- Vị đại nương này nói gì vậy , cái gì gọi là dám làm không dám chịu , ta lại chưa từng làm ra sự tình bội tình bạc nghĩa gì , người Vạn Hoa Cốc của các ngươi đều không nói lý sao ?

- Ngươi !

Nữ tử trẻ tuổi sắc mặt bỗng nhiên tái nhợt , chỉ vào Dương Chân nói không ra lời

Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Dương Chân , nữ tử trước mặt này cũng chỉ tối đa khoảng hai mươi mấy tuổi , thế mà bị Dương Chân gọi là đại nương ?

  • Oanh !

Trên thân nữ tử trẻ tuổi bộc phát ra khí tức kinh khủng , trường kiếm trong tay đột nhiên hàn quang đại thịnh cả người hướng về Dương Chân vọt đi

- Tiểu tử cuồng vọng , thật sự cho rằng ta không dám ở đây giết ngươi ?

- Làm càn !

Hoa U Nguyệt trầm giọng nói , không thấy nàng có bất kỳ động tác gì , cô gái trẻ tuổi kia đột nhiên kinh hô một tiếng , cả người lảo đảo lui về phía sau

- Nguyên . . . Nguyên Anh Kỳ cường giả ?

Lời Nhắn Chương 69
Cầu kp + đề cử lấy động lực viết nhiều chương hơn ahuhu
Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kippei
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 115

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.