Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Có kiếm trong tay chính là có thương khung!

Phiên bản Dịch · 1532 chữ

- Cẩn Kim Chân Văn?

Tử Vi Thiên Tôn hơi sững sờ, vừa cười vừa nói

- Có chút ý tứ, trách không được khí tức trên người ngươi lại quỷ dị như vậy, thế mà có được minh văn trụ cột nhất trong thiên địa cửu vân, nhưng mà. . .

Nói đến đây, thần sắc Tử Vi Thiên Tôn lạnh lẽo, trầm giọng nói ra

- Ngươi nếu nghĩ có Cẩn Kim Chân Văn liền có lực lượng để bất kính với bản tôn vậy thì mười phần sai!

Oanh!

Trường mâu quay cuồng, bỗng nhiên dấy lên hỏa diễm hừng hực, giống như hỏa diễm của thiên địa, sau khi bừng lên liền để người ta có cảm giác hãi hùng khiếp vía

Nhìn thấy ba thanh trường mâu thế mà dấy lên hỏa diễm hừng hực, Hoa U Nguyệt thần sắc biến đổi, vừa muốn nói chuyện, trong mắt liền hiện lên vẻ kinh ngạc

Dương Chân cười ha ha, hai tay huy động, Cẩn Kim Chân Văn đón gió căn phồng lên, trong chớp mắt liền lớn chừng hai trượng, bảo hộ trước người hắn, một cỗ hơi thở tự nhiên của thiên địa sinh ra, lộ ra một cỗ sắc thái thần bí

- Nguyên lai Cẩn Kim Chân Văn này trâu như vậy, ngươi nghĩ ta chỉ có chừng này? Đừng vội, còn bất ngờ lớn hơn ở đằng sau!

Nói xong, hai tay Dương Chân chấn động, một luồn kim hỏa bộc phát ra từ trong tay hắn, trong chớp mắt liền bám trên thân Cẩn Kim Chân Văn

- Ngươi có lửa, bản tao thánh không có lửa sao?

Dương Châncười ha ha, khí lãng cuồng bạo quay cuồng, năng lượng theo đó mà tuôn trào ra, trùng kích đến mức núi đá phụ cận xà lộ đều rung động

- Bạn Sinh Thiên Hỏa, đây là. . .

Mặc Tuyết Linh kinh hô một tiếng, kinh ngạc nói ra

- Đây là Kim Liên Thiên Hỏa!

Oanh!

Ba cây trường mâu ầm vang đâm bên trên Cẩn Kim Chân Văn, lập tức bộc phát ra một cỗ lực lượng dư chấn kịch liệt

Mọi người vô ý thức lui lại mấy chục trượng, hoảng sợ nhìn địa phương hai cỗ sức mạnh thần thức đụng vào nhau

- Lợi hại!

Nơi xa, tao gà dừng động tác vuốt lông lại, kinh ngạc nhìn Dương Chân

Tiện mèo đắc ý, nói ra

- Lúc này mới chỉ bắt đầu, tiểu tử Dương Chân này nếu như điên lên thì chính hắn đều sợ hắn, nhưng mà. . .

Nói đến đây, tiện mèo một phát bắt được đầu của tao gà, kéo đến trước mắt nó, hung hãn nói

- Móa nó, ngươi có thể dùng mắt nhìn thẳng người hay không, làm gì có ai nghiêng mắt nhìn người, ta nói cho ngươi biết, bản tôn cùng tiểu tử Dương Chân là điệu thấp nhất, ngươi nếu như đi theo chúng ta, dùng cái thái độ này, đi ra ngoài lập tức sẽ bị ăn đòn, ngươi tin không?

Tao gà bị kéo đầu qua lập tức mổ vào đầu tiện mèo, mắng

- Đau!

Tiện mèo giận dữ, ba ba ba liên tiếp đập vào đầu tao gà, mắng

- Móa nó, dám mổ bản tôn?

Một gà một mèo đánh nhau, không chút quan tâm Dương Chân sống hay chết

Lúc này, thân hình Dương Chân bị đánh lui mấy trượng, Cẩn Kim Chân Văn đều bạo liệt thành vô số mảnh vỡ, khí huyết sôi trào, sắc mặt hắn có chút khó coi

Nhưng mà đám người vẫn khó thể tin được

- Tiếp nhận được. . . Làm sao có thể?

- Ông trời ơi, ta đến cùng đang nhìn thấy cái gì, Dương Chân một tu sĩ Luyện Hư Kỳ, thế mà có thể tiếp nhận một kích của Tử Vi Thiên Tôn?

- Không phải là một kích của Tử Vi Thiên Tôn, chỉ là một tia thần thức mà thôi

- Móa nó, một tia thần thức cũng là thiên tôn a, có bản lĩnh ngươi đi đỡ thử xem?

- Cái này. . . Tại hạ tự nhiên không tiếp nổi

. . .

Dương Chân cười ha ha, nhìn Tử Vi Thiên Tôn nói ra

- Thế nào, lão gia hỏa, bị bản tao thánh nói trúng đi, có phải rất khó chịu không?

Quả nhiên, trên trời dưới đất phách lối như thế vẻn vẹn chỉ có một người là Dương Chân!

Nhưng mà đám người vẫn nghi hoặc, chẳng lẽ Dương Chân không biết làm vậy là đang đắc tội một cường giả khủng bố như thế nào sao?

Tử Vi Thiên Tôn âm trầm nhìn chằm chằm Dương Chân, nói ra

- Tiểu tử, ngươi đã thành công chọc giận bản tôn

- Ai ôi!

Dương Chân giật nảy mình, phức tạp nhìn Tử Vi Thiên Tôn, mọi người ở đây còn tưởng Dương Chân đã ý thức được việc của mình đang làm, Dương Chân lại bỗng nhiên nhặt một cục đá dưới chân vèo một tiếng ném về phía Tử Vi Thiên Tôn

- Móa nó, bản tao thánh còn tưởng rằng ngươi đã nổi giận từ sớm, nguyên lai bây giờ mới tức giận?

Hòn đá lớn chừng quả đấm, lấy tốc độ xé gió phóng về Tử Vi Thiên Tôn, lập tức xuyên thấu qua thân thể hắn, biến thành bụi phấn

Nhìn thấy Dương Chân vậy mà giống như một đứa con nít đánh nhau, Mặc Tuyệt Linh phốc một tiếng bật cười, vội vàng nghiêng đầu đi, giả bộ như cái gì cũng chưa từng phát sinh, chỉ là bả vai không ngừng run rẩy, hiển nhiên nhịn rất khó chịu

Sơn Dương cùng Adar đưa mắt nhìn nhau, đều có một loại cảm giác hoang đường

Trình độ vô sỉ của Dương Chân đã tăng cấp trong mắt nhóm đệ tử Mặc Trì Phong

Tử Vi Thiên Tôn tức giận, nổi giận gầm lên một tiếng, thần thức mạnh mẽ tuôn trào ra vọt về phía Dương Chân

Hoa U Nguyệt biến sắc, nói ra

- Không thể chủ quan, Lâm Thiên Lệ vì chiêu này mà bị thương

Dương Chân sững sờ, lúc này mới nhớ Hoa U Nguyệt từng nói Tử Vi Thiên Tôn từng gầm lên giận dữ đánh cho Lâm Thiên Lệ thổ huyết bay xa trăm trượng

Nhìn thấy thần thức như cuồng đao chén chúc mà đến, Dương Chân chậm rãi hít sâu một hơi, hai tay vẻ thái cực, Cẩn Kim Chân Văn chậm rãi xoay tròn, Kim Liên Thiên Hỏa cũng một lần nữa bùng cháy

Ầm ầm!

Sức mạnh thần thức của hai người phô thiên cái địa, để đám người hãi hùng khiếp vía, lúc này, Dương Chân bỗng nhiên thả người vọt lên, trong tay không biết từ lúc nào nhiều thêm một thanh trường kiếm

Nhìn thấy trường kiếm chẳng qua là linh kiếm phổ thông, tất cả mọi người đều kinh hô

- Cái này. . . Dương Chân thế mà cầm một thanh linh kiếm chiến đấu cùng thiên tôn?

Sơn Dương trợn mắt hốc mồm nhìn một màn trước mắt, tràn đầy thần sắc không dám tin

Mặc Tuyết Linh thì ánh mắt sáng rực nhìn chằm chằm Dương Chân, nói ra

- Xem tiếp đi!

Oanh! Oanh! Oanh!

Từng đạo thần thức không ngừng rơi vào bên trên Cẩn Kim Chân Văn Dương Chân ngưng tụ ra, Cẩn Kim Chân Văn không ngừng vỡ vụn, lại ngưng tụ, sau đó lại đổ nát

Nếu như không phải có Kim Liên Thiên Hỏa, Cẩn Kim Chân Văn chỉ sợ khó có thể ngăn cản luồn sức mạnh thần thức này

Tiếng gầm đinh tai nhức óc truyền đến, Dương Chân một bước cũng không lùi lại, khí thế điên cuồng tăng lên

Oanh!

Trên thân Dương Chân, một cỗ khí lãng bộc phát ra, làm mọi người ở đây biến sắc

- Đạo uẩn!

Mặc Tuyết Linh kinh hô

- Dương Chân muốn lấy đạo uẩn đối kháng thần thức của Thiên Tôn?

Thấy cảnh này, Tử Vi Thiên Tôn sững sờ, kinh ngạc tự lẩm bẩm

- Lại là đạo uẩn, hắn mới. . . Không phải đạo uẩn, không tốt!

Ông!

Bầu trời tối sầm lại, một cỗ khí tức dị dạng từ trên người Dương Chân chậm rãi ngưng tụ, Dương Chân lúc này tựa như biến thành một người khác vậy, vẻ mặt nghiêm túc, đang chiến đấu với Tử Vi Thiên Tôn vậy mà nhắm mắt lại

Mọi thứ trước mắt Dương Chân đều biến mất, chỉ còn một cái bóng dáng tản ra vô tận sức mạnh thần thức

Giữa thiên địa này, chỉ cần trong tay có kiếm, chính là có trong tay toàn bộ thương khung

Bên trong Cửu Giới Linh Lung Tháp, thân ảnh của nữ tử áo trắng kia dần dần trùng hợp với Dương Chân, mà trường kiếm trong tay Dương Chân lúc này bỗng nhiên bộc phát ra một đoàn hào quang óng ảnh, hào quang vừa xuất hiện toàn bộ thiên địa nơi này như lâm vào diệt thế

Tay Dương Chân đưa cao, chém về phía Tử Vi Thiên Tôn một kiếm!

Mỗi lần sử dụng một kiếm này, Dương Chân đều có lĩnh ngộ hoàn toàn mới!

Lời Nhắn Chương 279
Cầu đề cử lấy động lực :(
Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kippei
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 35

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.