Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chưởng pháp từ trên trời giáng xuống

Phiên bản Dịch · 1918 chữ

Trên bàn tay của Dương Chân đang lơ lửng một đám mây đang không ngừng biến ảo , hình dạng giống với mây trắng trên bầu trời giống nhau như dúc , lộ ra một cỗ nguyên khí ba động khiến người ta run sợ

- Gia hỏa Dương Chân này chẳng lẽ lĩnh ngộ ra công pháp thiên cấp ?

- Mây trắng trên tay hắn thế mà để cho ta một loại cảm giác tim đập nhanh , đây rốt cuộc là công pháp gì mà quái dị thế ?

Tất cả người bên trong Quỷ Kiến Sầu đều kinh ngạc nhìn Dương Chân , mặc dù lúc này Dương Chân giống như một tên si ngốc , thế nhưng loại si ngốc này làm cho người ta khổ cực theo đuổi cả một đời

Đốn ngộ !

Đốn ngộ chia ra rất nhiều loại , có người có thể ở bên trong đốn ngộ lĩnh ngộ ra chân lý của lực lượng , có người có thể ngộ ra chí lý của nhân sinh , thậm chí có thể từ bên trong đốn ngộ lĩnh ngộ được công pháp , võ kỹ mình không cách nào tu luyện thành công

Vô luận là đốn ngộ như thế nào đều được người ta khổ cực theo đuổi , loại truy cầu này không phân thiên phú hay thực lực

Tất cả người ở Quỷ Kiến Sầu cảm xúc sâu nhất chính là Trương Tông Cẩm , Dương Chân một mực nói chuyện với hắn , hai người là minh tranh ám đấu nhằm vào lẫn nhau , tuy nhiên nhìn qua chỉ như tùy ý nói chuyện với nhau

Coi như Trương Tông Cẩm thiên phú cực mạnh , tu vi cao thâm còn được người ta đặt cho danh hiệu là thiên hạ đệ nhất kiếm , ở lúc giao phong dạng này nếu thua ở tay Dương Chân đối với tâm tình của hắn cũng sẽ không ảnh hướng quá lớn

Trương Tông Cẩm tu luyện chính là tâm cảnh , chỉ cần tâm tĩnh như nước kiếm ý sẽ vô địch , cho dù là bại bởi một người có tu vi kém xa hắn , hắn cũng chỉ nhếch miệng mỉm cười , thắng bại là chuyện bình thường của binh gia

Thế nhưng là . . . Dương Chân con mẹ nó trong thời điểm cùng hắn minh tranh ám đấu lại đốn ngộ , mà còn là ngộ ra một loại công pháp ít nhất là thiên phẩm

Cái này để cho người ta có chút chịu không nổi a !

Sắc mặt Trương Tông Cẩm đỏ lên , cổ họng ngòn ngọt , kém chút bị Dương Chân làm cho thổ huyết , người so với người đều tức chết người a , Trương Tông Cẩm lúc này trạng thái mơ hồ không rõ ràng , sắp thổ huyết

Trương Tông Cẩm bỗng nhiên bừng tỉnh , giật mình tự ép mình tỉnh táo , thầm nghĩ thật nguy hiểm , nếu không tỉnh lại hắn sẽ rơi vào tâm ma

Thế nhưng không biết vì cái gì , tất cả thanh âm Trương Tông Cẩm nghe được lúc này đều giống như là đang giễu cợt hắn vậy , trào phúng hắn vô tri không biết tự lượng sức mình

Dương Chân từ bên trong đốn ngộ hồi tỉnh lại , nhìn thoáng qua mây trắng trong tay , sắc mặt cổ quái nói với Trương Tông Cẩm

- Ngươi có biết một loại chưởng pháp từ trên trời giáng xuống ?

Nghe được câu nói của Dương Chân , tâm thần của mọi người tất cả đều run lên , vô ý thức ngẩng đầu nhìn mây trắng ở không trung

Trương Tông Cẩm đồng dạng cũng biến sắc híp mắt nói

- Ngươi rốt cuộc là ai ? là đệ tử của đại môn phái nào ?

Dương Chân lắc đầu nói

- Ta chẳng qua chỉ là một cái vô danh tiểu tốt dáng dấp có chút đẹp trai nên luôn bị người ta nhớ kỹ , không phải đệ tử của đại môn phải gì

Trương Tông Cẩm thối lui hai bước , kinh nghi bất định nhìn Dương Chân

- Rất tốt , vậy ngươi muốn để ta thử sức với cái chưởng pháp từ trên trời giáng xuống này ?

Dương Chân đứng dậy , nhìn Trương Tông Cẩm như một tên ngốc nói

- Không

- Ngươi . . .

Trương Tông Cẩm lại lui ra phía sau thêm một bước , đột nhiên sinh ra một suy nghĩ muốn quay đầu rời đi , nói chuyện với Dương Chân thật con mẹ nó tổn thương người

Tất cả mọi người đều có chút đau lòng nhìn Trương Tông Cẩm , trêu chọc yêu nghiệt như tên Dương Chân này thì thống khổ đến trình độ nào ?

Lúc này , Dương Chân tiện tay lật một cái đem mây trắng thu vào nhếch miệng cười một tiếng nói

- Chờ ta hoàn thiện võ kỹ này ta sẽ tìm ngươi thử một chút

Hoàn thiện ?

- Ngươi sáng tạo ra võ kỹ ?

Trương Tông Cẩm kinh hãi tiếp tục thối lui ba bước , không khống chế được phun ra một búng máu , cả người như bị rút sạch lực lượng thất hồn lạc phách tự lẩm bẩm

- Không , điều đó không có khả năng , ngươi gạt ta , nhất định là ngươi gạt ta

Tất cả mọi người cũng bị hù dọa , tự sáng tạo ra võ kỹ ? làm sao có thể !

Đừng nói là một tiểu môn phái đệ tử , liền đến cả những tông chủ của đại tông môn cũng không dám tùy tiện liền tự sáng tạo võ kỹ , nhưng phàm là võ kỹ đều có nguyên khí vận hành đặc biệt ở kinh mạch , một khi có điều không may xảy ra không chết cũng bị thương , tu luyện võ kỹ còn phải cẩn thận như đang giẫm trên băng mỏng , tự sáng tạo võ kỹ không khác gì muốn tự tìm dường chết

Mắt thấy Trương Tông Cẩm bị Dương Chân nói vài câu liền hoang mang nôn ra máu , tất cả mọi người đều run rẩy ánh mắt tràn đầy hoảng sợ nhìn về phía Dương Chân

Thật đáng sợ , tên Dương Chân này quả thật là yêu nghiệt

Không sợ Dương Chân vô sỉ , chỉ sợ hắn vừa vô sỉ còn miệng lưỡi lợi hại , không cẩn thận sẽ để người ta lưu lại bóng ma tâm lý , còn có thể bị tâm ma quấy phá

Dương Chân lắc đầu thở dài , ngửa mặt lên trời lộ ra vẻ mặt u buồn nói

- Ai , nhân sinh quả nhiên nhân sinh tịch mịch như tuyết , nói thật đều không ai tin tưởng , không ai có thể cùng ta một chỗ vui sướng tu luyện sao ?

  • Phốc !

Tất cả mọi người đều phun ra một ngụm nước bọt , con mẹ nó con hàng này lại tiếp tục trang bức

Trương Tông Cẩm sau khi phun ra một ngụm máu tươi đã khơi phục lại bình tĩnh , hừ lạnh một tiếng nói

- Mặc cho ngươi miệng lưỡi dẻo quẹo , chờ đến Ngộ Đạo Bi của U Châu đại hội cũng sẽ lộ ra nguyên hình , hi vọng đến lúc đó ngươi đừng làm ta thất vọng

Nghe được lời nói của Dương Tông Cẩm làm mọi người nhất thời kịp phản ứng

Địa phương đặc sắc nhất của U Châu đại hội không phải thí luyện ở rừng hoang mà là Ngộ Đạo Bi , Ngộ Đạo Bị ẩn chứa chân lý của thiên đạo bên trong , hàng năm đều sẽ có kỳ tài ngút trời từ đó lĩnh ngộ ra thiên địa chân lý hoặc đạt được công pháp , võ kỹ cường đại nào đó , thậm chí có người có thể đạt được một bộ truyền thừa hoàn chỉnh

Lúc đó mới chính là thời điểm long tranh hổ đấu lộ ra , người có thiên phú thập căn bản là một chút cơ hội cũng không có

Dương Chân ở đây tuyên bố sáng tạo ra võ kỹ , đám người tự nhiên không biết là thật hay giả , thế nhưng khi đến Ngộ Đạo Bị , Dương Chân đến cùng là ra vẻ thần bí hay thật sư yêu nghiệt cũng sẽ lộ ra

- A ?

Dương Chân sững sờ nhìn vẻ mặt của mọi người , kinh ngạc hỏi Trường Dương công chúa bên cạnh

- Còn tồn tại loại này ?

Nếu Trương Tông Cẩm nói không sai , cái Ngộ Đạo Bi này quả thực vì hắn trang bức mà tồn tại , Dương Chân lập tức cảm thấy hứng thú

Trường Dương công chúa thấy Dương Chân nhìn nàng , nao nao một chút sau đó cười khổ giải thích nói

- Sau thí luyện U Châu đại hội xác thực có một tòa Ngộ Đạo Bị , ở trong đó chứa đựng vô tận công pháp , võ kỹ cùng võ đạo truyền thừa , nghe nói đã từng có người ở đó lĩnh ngộ ra thánh cấp công pháp !

- Thánh cấp công pháp ?

Dương Chân càng cảm thấy hứng thú hơn

- Hừ !

Trương Tông Cẩm hừ lạnh , nhìn Trường Dương công chúa không sợ người khác hiểu lầm giải thích cho Dương Chân , trên mặt vẻ âm lãnh càng thêm nồng nặc

- Tôm tép nhãi nhép cũng xứng với thánh cấp công pháp ? đến lúc đó một chút a miêu a cẩu đều sẽ lộ ra nguyên hình , đến lúc đó hi vọng ngươi có thể kiên trì nổi , a , ta ngược lại quên mất , lấy độ dày của da mặt của ngươi làm sao có thể không kiên trì nổi ?

Đám người nhao nhao gật đầu , Trương Tông Cẩm mặc dù nói chuyện có chút khó nghe , nhưng tất cả đều là thật , dù sao Ngộ Đạo Bi cũng không phải là người bình thường có thể lĩnh ngộ ra từ trong đó đồ vật

Dương Chân kinh ngạc chỉ vào Trương Tông Cẩm nói

- Ai ôi , đúng thật là thiên hạ đệ nhất tiện , ngươi đây là châm chọc chúng ta chính là a miêu a cẩu sao ?

Trương Tông Cẩm sắc mặt bỗng nhiên biến đổi , muốn giải thích liền nghe Dương Chân nói tiếp

- Các huynh đệ , không phải là ta gây sự a , tên thiên hạ đệ nhất tiện này cũng quá không coi ai ra gì , hắn còn nói trừ hắn ra ở đây đều là a miêu a cẩu , quá cuồng vọng , không thể trêu vào , không thể trêu vào

- Ta . . . ta khi nào nói qua lời này ?

- Ngươi mới vừa nói

- Ta không có !

Trương Tông Cẩm mồ hôi lạnh chảy xuống , hắn có cuồng ngạo hơn đi nừa cũng không dám nói những người khác là a miêu a cẩu a , đây cơ hồ là đắc tội với tất cả mọi người

Trong đám người , Phương Thân Hà mộng bức nhìn Trương Tông Cẩm

- Tên này bị ngớ ngẩn sao ? sau khi gặp được Dương Chân liền trở thành một thằng ngu ?

Bạn đang đọc Vô Địch Từ Max Cấp Thuộc Tính Bắt Đầu (Dịch) của Nhất Xích Nam Phong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kippei
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 10
Lượt đọc 436

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.