Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đao Thần Mộ Huyệt (2)

Phiên bản Dịch · 1706 chữ

Cho nên, chuyện Hạ Trì muốn phái người đi vào ngôi mộ đó thật không đơn giản một chút nào hết. Đa số những quái vật trước đây của hoàng thất Âm Ảnh đều đang đóng cửa tu luyện. Cũng nhờ bọn họ liên tục tu luyện, thực lực không thua những kẻ khác, nên mới có thể khiến đến Đại Chu an ổn như núi.

Cho nên người thực sự có thể phái đi được cũng không có bao nhiêu.

Phải mất ba tháng nữa thì cây cầu treo lâm thời đến Tây Thục mới được làm xong, trong ba tháng đó, Hạ Trì vô cùng hi vọng vị hoàng huynh giống như cái bóng này có thể hoàn toàn khôi phục.

Đương kim Thánh thượng và vị hoàng huynh sống trong bóng tối này cầm đuốc soi dạ đàm cả đêm, cho đến khi sắc trời đã hoàn toàn sáng hẳn, Hạ Đôn mới đẩy cửa đi mất.

Nghĩ đến chuyện thế hệ của mình chỉ còn lại hai người thân ruột thịt, Hạ Đôn mang theo ý nghĩ "Dù sao muốn đi ra ngoài một lần cũng không dễ dàng gì, không bằng đi coi một chút, nói không chừng có thể đóng góp chút ít cho thế lực hoàng gia", nhanh chóng đi về phía Tây hoàng cung.

Trong hoàng cung có những con đường cấm, hơn nữa còn có đường ngầm uốn khúc dưới mặt đất, cho nên chuyến đi này của Hạ Đôn cũng không bị kẻ nào chú ý đến.

Đến lúc sắp rời khỏi, Hạ Đôn tiện tay lấy quần áo của thị vệ canh cổng mặc vào.

Lúc này, trưởng công chúa và tiểu hoàng thúc lại bắt đầu một ngày bình thường của bọn họ.

Hạ Khiết Khiết vẫn đi đến Ngự Thiện phòng theo thông lệ, đến lấy đồ ăn sớm một chút.

Nàng cũng coi như lạc quan, nghĩ rằng: "Chí ít không cần phải tự làm, chỉ cần bưng đi một phần là được rồi", mặc dù không có người nào để ý tới nàng.

Dù sao người sống trong hoàng cung cũng không phải kẻ ngu ngốc, xem tính tình của trưởng công chúa và thái độ của Hoàng đế là biết ngay nàng công chúa này nếu không cho đi làm thông gia thì cũng là gả đi để lung lạc lòng người.

Con gái gả ra ngoài giống như nước đã hắt đi vậy, huống chi nàng chỉ là một đứa em gái dùng để kỷ niệm?

Tiểu đồng có mái tóc dài như tuyết trắng lạnh lùng nhìn nàng, chợt giật mình, đè nón xuống đi lên phía trước, hạ giọng nhanh chóng nói: "Linh hồn của Hoa Phi trên trời nhờ ta đến đây chăm sóc cho ngươi."

Hạ Khiết Khiết bị người ngăn cản, đang muốn nói chuyện thì lại nghe thấy câu chào hỏi không hiểu ra sao đó, mặt mũi không khỏi tràn đầy nghi ngờ.

Hoa Phi chính là mẹ ruột của nàng và Tiểu Nghiễm.

Giọng nói kia tiếp tục nhanh chóng nói: "Ba tấc dưới vai trái của ngươi có một cái bớt hình đóa hoa."

Hạ Khiết Khiết kinh ngạc.

Sau đó, tiểu đồng có mái tóc dài như tuyết trắng bắt đầu lấy một cuốn sách mỏng từ trong ngực ra, nhét vào tay nàng: "Mẫu phi của ngươi báo mộng cho ta, bảo ngươi cố gắng tu luyện, không nên lười biếng, bảy ngày sau, ta lại tới tìm ngươi."

Dứt lời, hắn không ở lại nữa, nhanh chóng đi khỏi nơi đó, vừa đi vào chỗ ngoặt là đã biến mất hoàn toàn.

Lý do tại sao hắn không nhìn thấy Hạ Nghiễm chỉ đơn giản là vì hắn không có thời gian, không có tinh lực. Một đứa trẻ hai tuổi cũng chưa tới lúc phải kiểm tra thí nghiệm.

Vị tiểu hoàng muội này mặc dù đã qua mười ba tuổi, đã qua độ tuổi tập võ tốt nhất, nhưng thứ không bao giờ thiếu trong hoàng thất chính là tài nguyên.

Tài nguyên có thể tạo ra một cao thủ nhanh đến mức nào chứ, mặc dù tiềm lực sẽ bị nghiền ép hầu như không còn, tiền đồ có hạn.

Nhưng dầu gì cũng là người trong nhà.

Hiện tại, hoàng đình Âm Ảnh cực kỳ thiếu người, thế hệ trước đều đang đóng cửa tu luyện, đám máu mới lại là một đám con nít chỉ vừa mới tập đi.

Cho nên, Hạ Đôn chỉ có thể gửi hắm hy vọng yếu ớt cho vị tiểu hoàng muội này.

Dù sao chính hắn cũng đã chịu đủ đau đớn khổ sở do chân khí Thái Âm gây ra, mà hắn lại sợ một cây chẳng chống nổi cả tòa nhà, tìm một đồng bào đến giúp đỡ cũng xem như đã chuẩn bị tốt đề phòng.

Chỉ cần trong vòng bảy ngày, nàng có thể tu tập ra khí cảm, thì có thể xem như một tia hy vọng…

Hạ Đôn quyết định cho nàng gia nhập hoàng đình Âm Ảnh.

Nhưng điều khiến vị hoàng huynh trong bóng tối này lo lắng là tiểu hoàng muội trông có vẻ không thông minh cho lắm…

Hạ Khiết Khiết một đầu gắn đầy dấu chấm hỏi về tới cái sân nhỏ ở lãnh cung.

Tên thị vệ vừa rồi chạy nhanh như ăn cướp vậy, nàng mới kịp phản ứng lại thì đối phương đã biến mất rồi, cứ như ma vậy.

Trong lãnh cung âm u lạnh lẽo, chuyện ma quái cũng không ít, Hạ Khiết Khiết không khỏi rùng mình một cái.

Trong lãnh cung cũng không có ai để nói chuyện, nàng lại không nhịn được, sau đó mới nhìn chằm chằm thằng bé mới có ba tuổi còn lại, yếu ớt hỏi: "Tiểu Nghiễm, đệ nói trong hoàng cung có quỷ không?"

Hạ Nghiễm vui mừng mà nói: "Có chứ, hai ngày trước ta còn thấy không ít tỷ tỷ mặc áo trắng đi tới đi lui trong sân nữa kìa!”

Chỉ một câu cũng đã khiến nhiệt độ cơ thể của Hạ Khiết Khiết giảm xuống trọn vẹn ba bốn độ.

Giọng nói của nàng nhỏ như ruồi muỗi vậy: "Sao đệ không nói cho tỷ tỷ biết chứ…”

Hạ Nghiễm đùa với nàng, nói: "Mấy tỷ tỷ mặc áo trắng cùng lắm là nằm sấp trước cửa, dùng tròng mắt nhìn vào trong khe cửa mà thôi, lại không vào nhà, nên đệ không nói cho tỷ biết.”

Hạ Khiết Khiết chỉ cảm thấy tay chân lạnh run, như rơi vào hầm băng, gió thổi đến từ bốn phía đều biến thành gió lạnh, từng đợt từng đợt lung lay linh hồn yếu ớt của nàng.

Nàng cảm thấy hình như mình đã tiến vào cái vòng lẩn quẩn "Không hỏi thì sẽ chết" vậy, cho nên tiếp tục nói: "Cái kia... sao bọn họ lại không vào nhà vậy?"

Hạ Nghiễm chỉ cảm thấy vị hoàng tỷ này thực sự rất ngu ngốc, thế là lại thuận miệng nói xạo tiếp: "Bởi vì mẫu phi không cho phép các tỷ ấy đi vào đó."

Thân thể Hạ Khiết Khiết triệt để đông cứng, tròng mắt to như hạt dẻ cũng không còn đảo nữa: "Mẫu phi... Không phải... Đã..."

Hạ Nghiễm nói thẳng: "Báo mộng nói cho ta biết."

Hạ Khiết Khiết liền hỏi: "Sao đệ lại biết mẫu phi trông như thế nào được?"

Hạ Nghiễm tiếp tục nói xạo: "Trước đó đệ đã từng nhìn thấy hình của mẫu phi trong bức tranh nha, chỉ một cái liếc mắt hình bóng mẫu phi đã khắc sâu vào trong lòng."

Hạ Khiết Khiết cảm thấy nhịp tim của mình đều đã dừng lại, phải xác định mình đang ngồi dưới bóng mặt trời giữa trưa mới chậm lại, nhìn trái phải yếu ớt nhỏ giọng hỏi: "Các nàng có đang ở đây không?"

Hạ Nghiễm nói: "Bây giờ thì không có đâu, lúc nào có ta sẽ nói cho ngươi biết."

Hoàng tỷ "A" một tiếng, hình như đã đến lúc phải đi lấy bữa ăn trưa, thế nhưng nàng không muốn di chuyển.

Dù sao Hạ Nghiễm cũng không đói bụng, hai người bắt đầu mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn nhau.

Sau đó, Hạ Khiết Khiết dứt khoát móc ra một quyển sách, nghiêm nghị nói: "Đây là do mẫu phi sai người mang cho tỷ, nói là để cho tỷ tu luyện, bảy ngày sau tới kiểm tra."

Hạ Nghiễm đang uống sữa thì nghe thấy giọng nói nghiêm túc đó, phụt một cái, phun sữa xa thật là xa.

Cậu nói dăm ba câu, bắt đầu từ trong miệng hoàng tỷ đang "nóng lòng thổ lộ hết để làm dịu cảm xúc sợ hãi” mà hỏi rõ ràng toàn bộ chuyện đã xảy ra.

Hoàng tỷ đã miêu tả cực kỳ tỉ mỉ chính xác, ví dụ như là: "Sáng sớm nay, thời tiết sáng sủa, ánh nắng tươi sáng, đúng lúc tỷ tỷ đang đi, một người mặc trang phục thị vệ đột nhiên quỷ dị xuất hiện trước mặt tỷ.

Hắn nói hắn được mẫu phi trên trời phó thác, muốn tỷ tu luyện nội dung có trong cuốn sách này, bảy ngày sau sẽ tới kiểm tra.

Đột nhiên!! Hắn lại biến mất."

Nàng nói vô cùng hoảng hốt lo lắng, tỏ vẻ như thấy ma lúc ban ngày vậy.

Hạ Nghiễm dùng giọng nói non nớt nói: "Tỷ tỷ, ta muốn xem, cho ta xem với."

Hoàng tỷ cầm quyển sách nhỏ kia đi đến bên cạnh Hạ Nghiễm.

Sau khi nhận lấy, cậu đương nhiên hiểu rõ chuyện "mình mới có ba tuổi mụ, không biết chữ", cho nên bắt đầu lật quyển sách từ cuối lên đầu.

Mặc dù có chút giả, nhưng chữ viết của thế giới này quả thật có khác biệt với chữ viết của thế giới trước, mình quả thật chỉ nhận biết mấy chữ rất đơn giản, cho nên như vậy cũng không lố chút nào.

Hạ Khiết Khiết yếu ớt nhỏ giọng nhắc nhở: "Tiểu Nghiễm, đệ cầm ngược rồi."

Bạn đang đọc Vô Địch Tiểu Hoàng Thúc (Dịch) của Tiễn Thủy II
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiramisu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Alice.Tu.Quynh
Lượt thích 4
Lượt đọc 294

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.