Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếng Bước Chân

Phiên bản Dịch · 1715 chữ

Nội dung trang tiếp theo: “Sau ba ngày rốt cuộc cũng xuyên qua được bình cảnh, nhưng lại cảm giác trong cơ thể âm ỉ cháy bỏng, nội lực hừng hừng như lửa, lấy tinh thần làm dầu, cháy mãi không ngừng, tâm thần bị dày vò, niệm Băng Tâm quyết nhưng vô hiệu!”

Lật tờ tiếp theo, đây cũng là trang cuối cùng, nét chữ bắt đầu xiêu vẹo như viết ngoáy, cho thấy năm đó lúc viết nên những câu này, trong lòng người đó vô vùng phiền muộn: “Trong cơ thể chỉ cảm thấy bị Hoả Viêm đốt cháy, không kể ngày đêm, chỉ có tán công mới có thể kết thúc cơn đau đớn này. Mong rằng người sau cẩn thận, chớ nhúng chàm!”

Hạ Nghiễm trầm ngâm một lát, sắp xếp lại các thông tin đã đọc, có thể hiểu đại khái là: “Đây là một người si mê luyện võ có lòng hiếu kỳ rất lớn. Cũng không biết là có tu luyện đúng cách hay không, kết cục cuối cùng lại phải không thể không tán công mà chết.”

Nhưng bất luận là thế nào, quyển công pháp này chắc hẳn là tu luyện nội lực, rất có thể do không hoàn chỉnh, không trọn vẹn, cho nên cậu bé tiện tay hạ xuống, ném qua một bên.

Ngày đầu tiên, Hạ Nghiễm cũng không đưa ra lựa chọn nào.

Bội Ngọc được đặc cách tiến vào đưa cơm.

Hạ Nghiễm vội vàng ăn cơm, sau đó dựa vào cửa Tông Động Các, nhìn song sắt lấp loé ánh sáng ở trên cao.

Ánh nến vàng trên vách tường ngói xanh đột nhiên lay động, nhảy múa như một con rồng lửa đang uốn lượn, khiến cho tầng một tầng hai của Tông Động Các như được tắm mình trong ánh nến ấp áp.

Hạ Nghiễm cũng không muốn lật sách, càng không muốn cảm ngộ.

Tự cổ chí kim, trước đó mấy trăm năm, sau này mấy trăm ngàn năm, liệu có người si mê luyện võ nào tới chỗ này mà lại không nắm bắt thời gian học công pháp?

Ngoại trừ Hạ Nghiễm.

Bởi vì Hạ Nghiễm căn bản không cần nghiên cứu chuyên sâu từng quyển công pháp, cũng không cần cảm ngộ, cậu chỉ cần đưa ra lựa chọn đúng.

Chỉ có thế thôi.

Nhưng mà lúc này cậu bé lại không đi chọn sách nữa.

Cậu đang chờ, chờ đến thời khắc nửa đêm.

Cậu nhất định phải đi lên tầng thứ ba.

Mà nửa đêm chính là thời cơ của cậu.

Trong thời gian năm phút, chỉ cần Hạ Nghiễm phá cửa xông vào, sau đó sử dụng khoảng ba phút để chọn lựa, rồi học ngạy tại chỗ, rồi sau đó ra ngoài!

Dựa theo quy tắc của không gian trong lúc kết thúc thời gian ngừng lại, tất cả mọi vật đều sẽ trở về nguyên dạng.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua.

Bầu không khí sợ hãi bỗng nhiên tràn ngập, các quyển sách trên kệ dần biến thành màu xám, trên nóc nhà rơi xuống những bông tuyết li ti màu xám, nhìn kỹ lại thì hoá ra chỉ là mấy hạt bụi.

Cho dù không có người biến thành pho tượng màu vàng, Hạ Nghiễm cũng biết đã đến giờ rồi!

Thế giới này không những chỉ có một màu đơn điệu, mà theo cảm giác, nó mang lại, gần như không có âm thanh.

Nơi nào có âm thanh thì âm thanh đó gần như biến mất ngay lập tức.

Cậu bé đứng dậy, tay trái vận nội lực Thái Âm, khiến khí lạnh trắng toát tràn ngập xung quanh, tay phải vận nội lực Thái Dương khiến năm ngón tay hừng hực hơi nóng, mũi chân đạp mạnh một cái, phạm vi xung quang Hạ Nghiễm lập tức bị nội lực chèn ép, tạo nên một vòng tròn khói mỏng.

Tóc đen bay phấp phới, lộ ra cặp mắt sáng lấp lánh nhưng mang theo một chút tà ý không hợp tuổi. Nắm tay phải đưa lên, nắm tay trái hạ thấp xuống, hai nắm tay trái phải nhìn như hai quả cầu ánh sáng một đỏ một trắng.

Oanh!

Trong chớp mắt, hai luồng chân khí cực kỳ mạnh mẽ một chí âm một chí dương đập vào cửa sắt!

Kẽo kẹt kẽo kẹt…

Hai nắm đấm tiếp xúc với cánh cửa, đầu tiên là khiến cánh cửa vỡ ra một lỗ nhỏ, sau đó trong nháy mắt khuếch đại ra theo hình mạng nhện, hoa văn mạng nhện càng lúc càng lớn, ngày càng dày đặc, chi chít trên cửa.

Cậu bé đứng ở trước cửa, thân thể thẳng tắp, ngón trỏ tay phải nhẹ nhàng nhấn nhẹ một cái, cánh cửa sắt giăng đầy hoa văn mạng nhện bỗng dưng tan biến thành cát bụi, rơi hết xuống đất.

“Không đúng…”

Trong lòng Hạ Nghiễm bỗng dâng lên một nỗi sợ hãi vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Vừa rồi bất kể là mình vận lực đạp mạnh xuống đất, hay là song quyền phá cửa thế mà lại tạo nên tiếng vang lớn như vậy.

Giống như trong đêm khuya tại một nơi âm u đầy mùi chết chóc, đột nhiên có tiếng nổ lớn bất bình thường!

Tiếng vang được khuếch tán đi xa xa…

Trước đây khi thời gian ngưng đọng, cậu bé chưa từng thử nghiệm sức mạnh của các loại công pháp mình đang sở hữu, cho nên có thể nói đây là lần đầu tiên.

Ngay lần đầu, Hạ Nghiễm phát hiện nếu mỗi một hành động của mình vượt quá giới hạn nào đó, sẽ tạo thành tiếng vang lớn!

Tiếng vang kia chẳng mấy chốc đã dần nhỏ lại và biến mất, giống như một tiếng hét bất thình sau đó lại im bặt vậy. Nhưng trong lòng Hạ Nghiễm không thể bình tĩnh lại được, bời vì dường như cậu nghe thấy… tiếng vó ngựa của thiên quân vạn mã.

Hoặc cũng có thể nói là một loại âm thanh có tần suất khá dày đặc, như tốc độ cực nhanh của một loại móng vó nào đó.

Âm thanh kia mới đầu còn ở đâu đó rất xa, nhưng sau đó tiếng vọng lại bên tai ngày càng rõ ràng, ngày càng gần, giống như Tử Thần đang cầm lưỡi liêm đao nhanh chóng chạy tới lấy mạng mình.

Hạ Nghiễm không chần chờ chút nào, bởi vì cậu bé còn mục tiêu cần hoàn thành. Bước chân nhẹ nhàng đạp xuống đất, cả người Hạ Nghiễm lập tức phóng lên cầu thang, bước lên tầng thứ ba phía sau cánh cửa sắt.

Ánh mắt của cậu lướt nhanh qua tầng ba.

Trong phòng bày trí khá đơn giản, mọi thứ đều được khoá lại, không có ánh đèn, ánh nến sáng sửa ở tầng hai hắt lên tầng ba, kéo dài bóng lưng của Hạ Nghiễm, theo ánh nến lập loè, bóng lưng Hạ Nghiễm cũng trở nên vặn vẹo!

Dưới ánh sáng mơ hồ, Hạ Nghiễm thấy được bóng dáng của ba cuốn công pháp, không chút nghĩ ngợi, cậu nhanh tay lấy ngay cuốn công pháp được đặt chính giữa. Mượn chút ánh sáng ở phía sau lưng, cậu lấy tay phủi phủi bụi bặm bám trên cuốn sách, đồng thời thấy tên sách - “Bát Hoang Độc Tôn Công.”

“Chọn cái này đi.”

Hạ Nghiễm không kịp suy nghĩ tỉ mĩ, trong tầng ba bị khoá lại này chỉ vỏn vẹn có ba cuốn công pháp, cho dù không phải công pháp tốt nhất dạy cho thiên tử thì cũng không khác gì lắm.

Hơn nữa, cậu lại nghe tiếng móng vó quỷ dị “lộp cộp, lộp cộp”. Âm thanh này càng ngày càng gần, khiến nhịp tim của Hạ Nghiễm cũng theo đó tăng lên như trống dồn.

Theo tốc độ lật sách của tay, công hiệu, nội lực và các bí mật bên trong công pháp Bát Hoang Độc Tôn Công này đều đã được Hạ Nghiễm học tập trọn vẹn.

“Phản lão hoàn đồng? Kéo dài tuổi thọ?”

Trong lòng Hạ Nghiễm có một chút kinh ngạc, thế giới này còn có loại võ công như thế này ư?

Nhưng sau một khắc, cậu không thèm suy nghĩ nữa, bởi vì cậu nghe được tiếng móng vó “lộp cộp” bỗng nhiên chậm lại, như thể nó đang vừa đi vừa xem xét xung quanh vậy, nó hoặc bọn nó đang ở tầng một!

Sắc mặt Hạ Nghiễm vẫn bình thường, nhưng tim đập vô cùng nhanh.

Đây là thứ quỷ gì vậy?

Nó bị âm thanh nổ lớn ban nãy của mình hấp dẫn nên chạy tới sao?

Cậu không dám bước ra ngoài, có một loại sợ hãi theo bản năng khiến thân thể Hạ Nghiễm phát run.

Lộp cộp...

Lộp cộp...

Tiếng móng vó và tiếng ma sát bén nhọn giống như mũi đao kim loại đang cạ vào từng bậc thang, chậm rãi bước lên.

Các giá sách trên lầu bắt đầu sụp đổ, khung cầu thang bị cái gì đó mãnh liệt đâm xuyên qua, các giá nến treo trường từng cái từng cái bị đập vỡ, mảnh đồng mảnh sứ văng tung toé, rơi xuống đất bị chấn thành phấn vụn, không có bất kỳ âm thanh nào phát ra!

Có, nhưng đó là tiếng đập phá, đâm thủng đồ đạc!

Cùng với tiếng bước chân ngày càng gần.

Hạ Nghiễm không còn dám bước xuống lầu, cậu nghiêng người núp ở giá sách bằng gỗ duy nhất ở tầng ba, các luồng nội lực Thái Âm, Thái Dương, kèm theo nội lực mới học được - Bát Hoang Độc Tôn - đang nhanh chóng lưu chuyển trong cơ thể.

Cậu bé thực sự cũng không rõ hiện bản thân đang ở trình độ nào.

Nhưng Hạ Nghiễm luôn có cảm giác mặc dù ba cỗ nội lực này có sự khác biệt, nhưng lực lượng miễn cưỡng xem như là ngang nhau. Bát Hoang Độc Tôn Công đương nhiên là mạnh nhất, nhưng hai phần nội lực chân khí còn lại cũng không thua kém bao nhiêu.

Bạn đang đọc Vô Địch Tiểu Hoàng Thúc (Dịch) của Tiễn Thủy II
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tiramisu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Alice.Tu.Quynh
Lượt thích 4
Lượt đọc 250

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.