Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lò Nung Luyện Ngục

Phiên bản Dịch · 2710 chữ

Chương 330: Lò Nung Luyện Ngục

Một tiếng "Crắc" vang lên, Tam Lăng Thứ đâm vào sâu trong vách đường hầm. Bốn vách tường tất cả đều là bùn đất kiên cố, mà dường như tường đất ở đây đều được hong khô, không sờ thấy một chút ẩm ướt nào.

Cả người Diệp Sảng hiện tại đang treo ở bên trong đường hầm. Lúc này phía trên xuất hiện một thân ảnh giống như quả cân từ trên trời giáng xuống. Đây chính là mỹ nữ băng lãnh cũng rơi xuống theo. Cao thủ luôn nhạy cảm với nguy hiểm, Diệp Sảng nhìn thấy vậy liền nép sát tường, trong tâm đang tưởng tượng đến cảnh bà cô này ngã chết dưới kia.

Nhưng mà lần này Diệp Sảng không có được như ý nguyện, bà cô sát thủ kia trong lúc rơi xuống lại có phản ứng, nhanh như chớp một tay bắt lấy mắt cá chân Diệp Sảng, cả người liền lắc lư trên không trung, tay còn lại liền xuất ra trường kiếm.

Diệp Sảng dưới tình thế cấp bách hét lớn một tiếng: "Dừng tay, không thấy phía dưới là cái gì a? Ngươi cũng muốn chết?"

Vẻ mặt Diệp Sảng lần này tỏ rõ sự nghiêm túc, không giống như là đang sử dụng trò gian. Mỹ nữ băng lãnh cũng cảm thấy nơi này không ổn, liền nhìn xuống phía dưới.Cái điểm đỏ kia giờ đã biến to bằng cái mâm tròn lớn, hơn nữa màu sắc đã không còn nguyên màu đỏ mà càng trở nên đỏ tươi, bên trong mơ hồ hiện ra màu vàng.

"Đây là..." Mỹ nữ băng lãnh chần chờ.

Diệp Sảng bực bội nói: "Nhìn xem ngươi có bao nhiêu điểm kiến thức, này con mẹ nó chính là một động dung nham, xem ra hệ thống muốn đem chúng ta nướng chín ở chỗ này!"

Sắc mặt Mỹ nữ băng lãnh có chút thay đổi. Diệp Sảng mười phần không có nói láo. Phía dưới kia đã xông lên một luồng sóng nhiệt làm cho người ta cảm thấy nghẹt thở.

"Không nên cử động, nếu không ta đạp ngươi xuống!" Diệp Sảng quát lên.

"Ngươi dám!" Lông mày Mỹ nữ băng lãnh dựng đứng, nhưng khẩu khí không còn kiên định như trước kia nữa.

Nói hai người bọn họ không sợ chết đó là nói dối, hiện tại mà chết, nhân vật của chính mình trên căn bản là về mo, thà xoá nick chơi lại còn hơn.

"Sử dụng kiếm!" Diệp Sảng lạnh lùng nói rằng, "Sử dụng kiếm đâm vách tường!"

Mỹ nữ băng lãnh ngẩn người, Diệp Sảng nói: "Không muốn chết liền theo lời của ta mà làm!"

Mỹ nữ băng lãnh trầm mặc mấy giây nhưng cuối cùng vẫn là lựa chọn nghe theo, Diệp Sảng nếu như buông lỏng tay, mình cũng phải chôn cùng nha. Người ở dưới mái hiên, không thể không cúi đầu.

"Crắc" một tiếng, trường kiếm cũng tương tự đâm vào trong vách bùn.

Bên dưới kiếm vừa đâm vào, mặt trên Diệp Sảng mau chóng rút ra dao găm, sau đó trồng cây chuối một cái hạ xuống, lại là "Crắc" một tiếng, dao găm lại đi vào vách bùn. Chỉ có điều người Diệp Sảng hiện tại đang ở phía dưới nàng, chân trái vẫn đang bị nàng cầm lấy.

Diệp Sảng nói: "Rút kiếm, nắm chắc chân của ta lộn xuống, sau đó lại dùng kiếm cắm, phía dưới khẳng định không phải tử lộ!"

Mỹ nữ băng lãnh bỗng nhiên tỉnh ngộ, biện pháp này tuy rằng mất công sức lại nguyên thủy, thế nhưng có thể ở trên vách đường hầm có thể từng chút từng chút di chuyển xuống động, rồi sẽ tìm được lối ra.

Bởi vì nhiệt lượng mà dung nham xông lên quá to lớn, không chỉ làm cho thuộc tính tinh thần giảm xuống, hơn nữa bốn vách tường bị hong khô, phi trảo là câu không được, nhất định hai người phải phối hợp lại mới có con đường sống.

Hơn nữa Hà Kim Ngân người ta cũng không hạ sát thủ đối với mình, sự tức giận của mỹ nữ băng lãnh đã biến mất rất nhiều. Nàng là cao thủ, cao thủ tự nhiên có tố chất của cao thủ. Hiện tại mọi người đều đang bị công ty game hại chết, ân oán cá nhân tự nhiên tính sau, nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này mới là đại sự trước mắt.

Hai người này đều hiểu được ý nhau, một kiếm một dao lần lượt đâm xuống. Dùng thế “kim câu đảo chiều” từng chút từng chút một giúp nhau đi xuống.

Đi xuống được một quãng đường, dung nham đã gần ngay trước mắt. Không ngừng có nham thạch nhảy lên, nhìn như lúc nào cũng có thể phun trào. Đây quả nhiên là cái lò nung Luyện Ngục.

Mà lối ra ngay ở phía trên dung nham 20. Đó là một cái vách bùn trên hang động. Hai người tới gần hang động thì đỉnh đầu đều không ngừng bốc lên thương tổn trị số "—5", đây là do nhiệt độ quá cao dẫn đến HP người chơi không ngừng giảm xuống.

Diệp Sảng là người đầu tiên tiến vào trong hang động. Bên trong huyệt động vô cùng ẩm ướt, Diệp Sảng lập tức liền nằm ra đất thở dốc. Mỹ nữ băng lãnh cũng tiến theo, sau khi tiến vào việc đầu tiên làm chính là vung kiếm đâm tới người Diệp Sảng.

Hiện tại nửa điểm phong thái cao thủ nàng cũng không có, kiếm này đâm ra lại mềm mại vô lực, xiêu vẹo phảng phất giống như đứa trẻ ba tuổi cầm cành trúc chọc tổ ong bò vẽ. Đây là do trải qua gian khổ cùng nguy hiểm nhiều như vậy, hai người bây giờ độ mệt mỏi tăng quá cao, mọi người quá mệt mỏi, nào còn có sức lực đâm chọc nhau nữa?

Diệp Sảng như con chó vườn tự lăn lộn tránh ra, thở hổn hển nói: "Dừng lại cho ta!”

"Ngươi đừng hòng!" Mỹ nữ băng lãnh con mắt kiên định, tiếp tục hướng về phía trước mà đâm. Nhưng nàng tiêu hao so với Diệp Sảng nhiều hơn, lảo đảo một cái bước chân bất ổn, tự nhiên ngã lăn quay ra đất. Nhìn thấy mỹ nữ cao thủ lại có thể tự mình ngã xuống đất như trẻ con, Diệp Sảng thực sự là không nhịn được, bắt đầu cười ha hả.

"Khốn nạn!" Mỹ nữ cũng nằm trên mặt đất thở mạnh.

Diệp Sảng đặt mông ngồi ở phía trên đống bùn: "Ta cùng ngươi thù không oán, đâu nhất thiết phải liều mạng như vậy chứ?"

"Thối lắm!" Mỹ nữ cũng ngồi dậy, "Ngươi giết bao nhiêu người của tập đoàn chúng ta? Ngươi còn không biết xấu hổ nói không có cừu hận? Nếu như mấy ngày trước ta từ nơi này đi ra ngoài, ngươi còn dám ở trong cung Tử Kim hung hăng?"

Diệp Sảng trợn to hai mắt, hoá ra vị này là người của Thần kiếm tập đoàn! Nhưng mà Thần kiếm tập đoàn lấy đâu ra cao thủ mạnh như vậy? Diệp Sảng bỗng nhiên có chút tỉnh ngộ: "Nguyên lai ngươi chính là Thần kiếm cái gì mà Thanh nhi?"

Thần Kiếm Thanh Nhi cả giận nói: "Vô tri!"

Diệp Sảng nhất thời hiểu ra, hóa ra mỹ nữ này chính là Thần Kiếm Thanh Nhi, nhị đương gia Thần kiếm tập đoàn. Bản thân hắn cũng đang thắc mắc. Tại sao khi hắn đại nào kinh đô chỉ có một con hàng tên Thần kiếm Vương gì gì đó, còn hai tên Lão Đại tại sao không ra mặt? Hóa ra là như vậy. Hai tên Lão Đại đang ở bên ngoài hoàn thành nhiệm vụ, mà nhị đương gia bị vây ở nhà tù lòng đất, muốn đi ra ngoài báo thù cũng không đi nổi.

Bên ngoài kể rằng Thần kiếm tập đoàn ba tên lão đại thật sự có tài. Xem ra ngày hôm nay gặp được Thần Kiếm Thanh Nhi không chỉ thật sự có tài, thực lực có thể nói thuộc về hàng ngũ cao thủ nhất lưu.

Diệp Sảng sắc mặt cũng lạnh: "Ta còn tưởng rằng công hội này có cái gì ghê gớm hóa ra cũng chỉ đến như thế!"

Thần Kiếm Thanh Nhi nhìn như lại muốn động thủ, tính cách nàng có vẻ như khá là kích động.

Diệp Sảng khoát tay áo một cái: "Thôi đi. Hai chúng ta giờ đã đến nước này, còn đánh nhau làm gì nữa?"

Thần Kiếm Thanh Nhi suy nghĩ một chút, chậm rãi hạ thanh kiếm xuống. Diệp Sảng nói rất đúng, hiện tại đã là tuyệt cảnh, cần mau chóng nghĩ biện pháp đi ra ngoài. Tiếp tế trên người đã không còn đủ chống đỡ. Nếu không phải nàng cùng Hàn Thiết Lệnh âm thầm cấu kết, làm sao nàng có thể sống đến hiện tại?

Vấn đề là hiện tại 2 người tiến vào truyền tống địa đồ, liên lạc với bên ngoài đã ngăn cách rồi, nếu như chém nhau bây giờ chỉ trăm hại mà không có lợi. Sau khi rời khỏi đây rồi mới nghĩ biện pháp đối phó với tên Diệp Sảng này. Lưu lại núi xanh lo gì không có củi đốt.

Diệp Sảng đối với Thần kiếm tập đoàn không có cảm tình gì, cũng không thèm để ý đến nàng. Đại sự trước hết là độ đói khát quá cao, nhất định phải ăn một chút gì. Nếu không liền muốn bị chết đói.

Bạn học Sảng Sảng của chúng ta có thể không giỏi nghề gì, thế nhưng nghề nghiệp ăn uống này hắn lại cực kì tinh thông. Cho dù là nửa cái bánh màn thầu khô quắt đến ố vàng, hắn cũng gặm như là đang hưởng thụ một bữa ăn hoành tráng.

Sảng Sảng dựa lưng ở trên vách động, hai chân vắt chéo. Sau đó sờ soạng hộp thịt bò cùng một bình nước suối, vừa ăn vừa uống. Âm thanh ùng ục ùng ục cùng dáng dấp không coi ai ra gì khiến cho Thần Kiếm Thanh Nhi bốc hỏa.

Tối nay một đường đi tới, dược phẩm trên người Diệp Sảng gần như khô cạn, đạn dược cũng tiêu hao không ít, thế nhưng thực phẩm lại căn bản không động tới, vì lẽ đó hiện tại hắn có thể yên tâm ăn uống thỏa thuê.

Còn mỹ nữ bên cạnh lại có tình huống hoàn toàn ngược lại. Dược phẩm sung túc, đạn dược nàng không cần, nhưng mà thực phẩm đã sớm ăn sạch. Trước vẫn dựa vào sự tiếp tế của Liên minh pháp sư, ngoại trừ Liên minh thích khách còn có người sống sót, còn lại trong nhà tù dưới lòng đất này người chơi tên đỏ sớm bị nàng giết sạch sành sanh. Đồ dùng cũng như thực phẩm bạo từ bọn họ nàng đã sớm dùng hết rồi.

Hiện tại Sảng Sảng đang chìm đắm trong hương vị thịt bò, hơn nữa còn khà khà cười khúc khích, Thần Kiếm Thanh Nhi giờ đã không còn hỏa khí, chỉ là gian nan nuốt mấy ngụm nước bọt. Sau đó nàng quay đầu đi cố ý không nhìn Diệp Sảng, bởi vì chỉ cần nhìn thấy cái dáng ăn uống của Diệp Sảng nàng liền muốn giết người, thế nhưng hiện tại chỉ cần một vận động, nàng càng thêm đói bụng.

Diệp Sảng ăn ba hộp thịt bò cái này cũng chưa tính, còn đem A Ngốc đang đói bụng thả ra. A Ngốc nhìn thấy hộp thịt bò quả thực là hưng phấn đến nổi cơn điên, cắn vào đồ hộp lăn qua lăn lại trên mặt đất.

"Chó chết, ngươi chậm một chút!" Diệp Sảng mắng, " Nuôi ngươi so với nuôi phụ nữ còn muốn tốn hơn. Mỗi ngày 5 hộp đồ hộp, hơn nữa ngươi còn chảnh chó không ăn, ngươi quả thật là con ông trời a. Chẳng trách người ta nói: Người yêu không có nhưng chó phải có một con, ngươi so với ta còn ăn ngon nhiều hơn nha.”

A Ngốc căn bản không thèm nhìn Diệp Sảng. Nó còn đang chìm đắm với việc cắn đồ hộp, làm gì có hơi sức nghe Diệp Sảng ngồi xàm.

Nhưng những câu nói này lại như cố ý lọt vào trong tai của Thần Kiếm Thanh Nhi, Thần Kiếm Thanh Nhi lập tức đối với Diệp Sảng trợn mắt đối mặt: "Ngươi!"

Nàng muốn nói lại thôi, bởi vì nàng hiện đang đói bụng đến phải hốt hoảng. Nhưng mà hiện tại nàng không thể quỳ xuống cầu Diệp Sảng đồ ăn, tốt xấu gì nàng cũng là Lão đại của tập đoàn, không thể làm chuyện mất mặt

Ngươi sĩ diện ngươi liền đói bụng, xem ngươi mặt mũi trọng yếu hay là cái bụng trọng yếu. Trong lúc đó độ đói khát ở lặng lẽ tăng lên.

A Ngốc bạn cẩu này ăn sạch đồ hộp sau đó điên cuồng chạy nhảy ở trong huyệt , dường như chưa phát tiết xong tinh lực. Điều này càng làm cho lửa giận của Thần Kiếm Thanh Nhi tăng lên.

"Hà Kim Ngân!" Thần Kiếm Thanh Nhi lạnh lùng lên tiếng.

"Cái gì?" Diệp Sảng chính là đang bận đùa giỡn A Ngốc, cũng không ngẩng đầu lên.

"Ta cho ngươi tiền!" Thần Kiếm Thanh Nhi cảm thấy nói ra lời này thực sự là quá làm hư hỏng uy danh của chính mình.

Diệp Sảng vẫn cứ không ngẩng đầu lên: "Ngươi sinh bệnh rồi!"

Thần Kiếm Thanh Nhi ngạc nhiên: "Tại sao?"

Diệp Sảng nói: "Ta là kẻ thù của ngươi, ngươi còn muốn cho ta tiền, này không phải có bệnh là cái gì?"

Thần Kiếm Thanh Nhi hiện tại đã không còn khí lực bốc hỏa, nếu như nàng còn khí lực chắc chắn sẽ đem Diệp Sảng abcxyz một trăm lần rồi lại một trăm lần.

"Ngươi còn có nhiều thực phẩm không? Ta ra giá tiền gấp mười lần mua!" Thần Kiếm Thanh Nhi nghiến răng nghiến lợi, ngày hôm nay là một ngày mà nàng thấy vô cùng nhục nhã, nàng trong bóng tối xin thề tương lai muốn thu hồi lại gấp trăm lần.

Diệp Sảng nói: "Ta không bệnh!"

Thần Kiếm Thanh Nhi lại không rõ: "Tại sao?"

Diệp Sảng nói: "Ta là ngươi kẻ thù, ngươi ăn no liền đối phó ta, đừng nói ta không có, coi như là có, dù cho ngươi ra 100 lần giá tiền, ta cũng không bán? Ngươi nghĩ tiểu ca là người nào? Muốn ta bán ta phải bán? Tiểu ca bán nghệ không bán thân!"

Thần Kiếm Thanh Nhi tức giận đến không nói hai lời, liều mạng cuối cùng một hơi nhảy lên một cái, trường kiếm nhắm thẳng vào trái tim Diệp Sảng.

Thế nhưng kiếm đâm tới một nửa thì phanh lại, bởi vì bạn học Sảng Sảng hai tay chính là đang cầm một hộp thịt bò đồ hộp nhìn nàng, nháy nháy con mắt, ngón tay xoa xoa, mười phần giống dáng dấp của một tên gian thương.

Thần Kiếm Thanh Nhi dù cho có là Lão Đại, dù cho có lạnh lùng thì giờ khắc này bỗng dưng đỏ mặt, âm thanh nhỏ đến mức không nghe thấy: "Bao nhiêu tiền?"

Diệp Sảng cười ha ha: "Không cần tiền, đưa cho ngươi!"

Cái bệnh đa nghi của Thần Kiếm Thanh Nhi lại phát tác: "Có chuyện tốt như vậy?"

"Thật sự, đưa ngươi, không cần tiền!" Diệp Sảng vẻ mặt đó thành thực, quá con mẹ nó thành thực, thành thực đến khiến con người ta vừa nhìn liền hiểu được có vấn đề. . . .

Người dịch : Datura – truyenyy.com . Mọi ý kiến góp ý xin gửi tin nhắn hoặc comment. Nhấn yêu thích và ủng hộ cho mình nhé.

Bạn đang đọc Vô Địch Hắc Thương (Dịch) của Biên Thành Lãng Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datura
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 317

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.