Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Đốm Lửa Nhỏ

Phiên bản Dịch · 2605 chữ

Chương 322: Tinh Tinh Chi Hỏa ( đốm lửa nhỏ)

Sự kiện đổ máu lần này tại chi nhánh Kỳ Lợi đã kinh động tới cao tầng của tổng công ty. Trong bệnh viện nhân dân Giang Thành, Ngũ Tiểu Niên đã chạy tới, An Hi cũng nghe tin tới rồi: "Diệp Tử, ngươi không có chuyện gì. Cảm tạ trời đất!”

Ngưu ca cùng Dũng ca hai người mỗi người tay đều băng bó thạch cao, quấn quít nói: : "Đều dựa cả vào Diệp Tử. Nếu đêm nay không có hắn, hậu quả khó mà lường trước được."

Không chờ An Hi đặt câu hỏi, Diệp Sảng thở dài nói: “Cũng tốt là Trang bá không có việc gì, nhưng Trang bá bị gãy hai cái xương sườn”.

An Hi nhìn thấy Trang bá nằm ở trên giường bệnh hôn mê bất tỉnh, phải thở bằng oxi, tâm trạng cũng là từng trận khổ sở: "Tại sao lại như vậy? Người nào ác độc như vậy? Trang bá chỉ là một lão nhân gia thôi a!"

Y sĩ trưởng bên cạnh thở dài nói: "Lão nhân gia vẫn tính may mắn, không có vấn đề gì đáng lo, tên cầm đầu đống xã hội đen đến gây sự kia mới xui xẻo, gân tay gân chân đều bị người ta đánh gãy, xương tỳ bà bị xuyên, xương chậu vỡ vụn, dù chữa khỏi cũng chỉ là một tên phế nhân!”

Ngưu ca không nhịn được nói: "Ngươi cho rằng như vậy là tàn nhẫn với hắn?"

"Không không không, ta không phải ý này!" Y sĩ trưởng nói: "Cũng không biết là ai làm, thủ pháp này quả thực tinh chuẩn ngang với bác sĩ giải phẫu khoa ngoại, thực sự công bằng mà nói, đối phó với thứ người xấu này, ai cũng phải tàn nhẫn a!”

“Nghe vậy còn tạm được.” Ngưu ca lầu bầu.

Ngũ Tiểu Niên nói: "Ngưu đội trưởng, Tiểu Diệp, các ngươi trước về công ty đi. Nơi này không chuyện của các ngươi, ta sẽ thông báo cho người nhà của Trang bá đến!"

Trở lại công ty đã là buổi trưa, Ngưu ca Dũng ca thương tích không có gì đáng ngại, mọi người cùng đi tới phòng ăn công ty ăn cơm trưa. Diệp Sảng 30 giờ không ngủ, đôi mắt muốn sụp xuống, suy nghĩ cơm nước xong liền về nhà ngủ.

Có điều khi tiến vào phòng ăn, rất nhiều tiếng vỗ tay vang lên, nhiều người không biết rằng tối qua Diệp Sảng một người đối phó nhiều tên du côn lưu manh, nhưng là biết Diệp Sảng lập công lớn, bọn họ không dám coi thường nhóm Diệp Sảng Ngưu ca.

Ngưu ca nói: "Diệp Tử, thật không nhìn ra ngươi lợi hại như vậy, trước đây ta thực sự là coi thường ngươi rồi!"

"Đúng nha!" Dũng ca cũng phụ họa, "Diệp Tử, ngươi học được công phu ở đâu vậy? Dạy ta được không, từ xưa đến nay ta chưa từng thấy công phu bậc này bao giờ cả!”

An Hi là một vạn lần không tin Diệp Sảng biết võ công, không nhịn được nói: “Cái gì mà học ở đâu? Không phải cả hai chúng tôi đã làm việc cùng nhau trong một tiệm bán hoa, cả hai đều biết. Cũng may Diệp Tử tối hôm qua là gặp may, chứ nếu đụng phải công phu thật sự, hắn liền nguy hiểm rồi!”

An Hi thì lo lắng, nhưng Diệp Sảng thì lại cười khổ bất đắc dĩ, lần này không muốn ra tay cũng đã ra tay rồi, giờ hắn mới hơi hiểu được câu này nha: Người trong giang hồ thân bất do kỷ.

Chỉ có điều cơm trưa vừa được đem đến, một thân ảnh cũng theo đến, Tô Mị sắc mặt rất lạnh: “Diệp Sảng!”

Diệp Sảng mờ mịt ngẩng đầu lên: "Tô quản lý!"

Tô Mị đem một tấm danh sách bày ở trước mặt hắn: "Chính ngươi xem một chút đi. Công ty tối hôm qua tổn thất bao nhiêu tài sản?"

Diệp Sảng cúi đầu vừa nhìn, chỉ nhìn thấy một loại trong đó liền âm thầm kêu khổ: thiết lập đầu dò giám sát dx3 8, đơn giá 1200rmb, giá trị 9600rmb... [rmb: đơn vị tiền của TQ, 1rmb~3000vnđ]

Liễu Nham Phong ở xa nhìn thấy màn này, âm thầm lộ ra nụ cười quái dị.

Tô Mị lạnh lùng nói: “Đêm qua ngươi bảo vệ đa số tài sản của công ty, đó là chức trách của ngươi, thế nhưng giá trị của tài sản bị hư hỏng tổng cộng hơn 50.000 đồng, ưu điểm bù khuyết điểm, ngươi không cần bồi thường, dựa theo công ty qui định, hơn nữa ngươi vẫn chưa thông qua thời gian thử việc, tí nữa ăn cơm trưa xong thì đến phòng làm việc của ta một chuyến, bàn giao thủ tục công việc một lúc, cũng có nghĩa là đây là bữa cơm trưa cuối cùng của ngươi tại Kỳ Lợi...”

Trong phòng ăn bỗng yên lặng như tờ, mấy trăm người đều há to miệng nhìn cảnh tượng khó tin này.

Dũng ca bỗng nhiên nổi giận: "Ngươi nói cái gì? Tối hôm qua trên nếu như không có Diệp Sảng, chúng ta bao nhiêu người đều gặp phải tai ương, ngươi mỗi ngày đều ở trong văn phòng, căn bản không biết bảo vệ khổ cực cỡ nào, chúng ta ở đây đều dùng mạng sống để kiếm cơm đấy!”

Tô Mị sắc mặt lạnh cực kỳ: "Xin lỗi, ta chỉ là dựa theo quy định công ty làm việc!"

“Cái qui định tồi tệ này là thế nào? Công ty chính là đối xử với chúng tôi như thế này sao?” Dũng ca cả giận nói.

Tô Mị lạnh lùng nói: "Không có quy củ không được việc, ta nhìn việc không nhìn người, ngươi là người đã từng đi lính. Hẳn phải biết các quy tắc đều là không được vi phạm."

Dũng ca giận dữ triệt để, đập bàn đứng lên: "Ngươi cho rằng hắn đang đi đánh trận sao?"

"Dũng ca!" Diệp Sảng bỗng nhiên đứng lên kéo hắn lại, quay đầu đối với Tô Mị nói: "Không cần làm thủ tục, ta hiện tại liền đi!"

Nói xong, hắn chậm rãi lấy xuống thẻ công tác trước ngực, đem nó đặt lên bàn, sau đó lặng lẽ đi đến cửa phòng ăn lớn, cũng không quay đầu lại nhìn.

Chuyện phát sinh như vậy hắn cũng đã ngờ đến, vốn là hai ngày nay tâm tình hắn không được tốt, trong game hắn với Tinh Tinh giận dỗi, trong thực tế thì hắn phải tự mình ra tay, tâm lí ức chế, hắn cũng không muốn tranh biện cái gì, bởi vì bây giờ hắn rất mệt mỏi.

"Diệp Tử!" An Hi cuống cuồng đứng dậy đuổi theo.

Diệp Sảng quay đầu lại, nhẹ nhàng nói: "Công ty như vậy không đáng cho ta làm việc, ra đi sớm một chút cũng được!”

An Hi sửng sốt một tích tắc, cũng trong một tích tắc này nàng đã đưa ra một cái quyết định, lập tức trở lại bàn ăn, lấy xuống thẻ công tác ở trước ngực, “Đùng” một tiếng rơi vào hộp đồ ăn, lạnh lùng nói: “Ngươi cũng không cần phải làm thủ tục cho ta!”

Nói xong, nàng hiên ngang lẫm liệt đi ra phía ngoài.

Lần này tất cả mọi người kinh ngạc đến ngây người, Liễu Nham Phong cũng hoảng loạn rồi, Diệp Sảng bị sa thải là trong kế hoạch, nhưng hành động này của An Hi lại nằm ngoài dự liệu của hắn.

Dũng ca hầu như là đem thẻ công tác vứt trước mặt Tô Mị: "Kỹ nữ, nơi này đại gia không ở nữa, đại gia tự đi nơi khác!"

Nói xong, hắn dĩ nhiên cũng đứng dậy đi ra ngoài, Tô Mị cũng sửng sốt.

Chỉ có Ngưu ca ngồi ở bàn ăn nhìn trước mặt là ba cái thẻ công tác, có chút suy nghĩ. Hồi lâu lạnh lùng nói: "Tô quản lý, ngươi không cảm thấy lần này ngươi đuổi việc Diệp Tử là rất quá đáng hay sao?"

Tô Mị quyết định thay đổi phương thức nói chuyện: "Ngưu đội trưởng, ngươi cũng là nguyên lão của công ty, ở công ty làm đến mấy năm, ngươi có vợ có con, ngươi không phải người trẻ tuổi, làm việc không nên vọng động, tất cả lấy đại cục làm trọng, ngươi nên quản thật chặt thủ hạ của ngươi, đãi ngộ của Kỳ Lợi ngươi cũng biết, hiện ở bên ngoài còn có thể tìm được công việc như vậy sao? Tuân thủ đúng nguyên tắc của công ty là việc chúng ta cần làm, tiền hưu trí của ngươi, bảo hiểm của ngươi, hãy suy nghĩ cho kĩ đi, ngươi còn vợ còn con đó!"

Ngưu ca chậm rãi đứng lên, đem thẻ công tác trước ngực dùng sức kéo một cái, hắn nhìn Tô Mị, vẻ mặt cực kỳ kiên định: "Không sai, vợ con ta đều cần ta đi làm, con trai của ta hiện tại đang học đại học, chính là thời điểm học làm người, nếu như hắn biết cha của hắn là một con rùa đen rúc đầu như vậy, ta làm sao còn mặt mũ đối diện với con mắt của mẹ con họ!"

Hắn liền đột nhiên vung tay cho Tô Mị một bạt tai mạnh mẽ: "Kỹ nữ, cái bạt tai này ta là đại diện các huynh đệ của ta thưởng cho ngươi, nhớ kỹ, loại hỗn láo như ngươi sớm có ngày trả giá, lão tử ta đây cũng không cần công việc này rồi!”

Hắn đem thẻ công tác quăng lên trời, sau đó cũng giống như anh hùng không hối hận, đi hướng ra khỏi cửa phòng ăn lớn.

Ngồi trên bàn ăn cách đó không xa, Lôi Lôi bỗng nhiên thở dài, thả hộp đồ ăn xuống, chậm rãi đi tới, chậm rãi cầm thẻ công tác: "Ta chỉ có một câu nói!"

Tô Mị đã không còn cái tư thái hung hăng vênh váo: "Nói cái gì?"

Lôi Lôi nhàn nhạt nói: "Bọn họ công tác ở đây, chính là vì bảo vệ mọi người chúng ta được an toàn, bảo vệ cho công ty được an toàn, tối hôm qua bọn họ chảy máu, nhưng hôm nay lại muốn rơi lệ, cái nhìn của ta chính là, ngươi tuyệt đối là chó "dưỡng" , công ty này cũng là cẩu "dưỡng"." [ý là chó nuôi cô ta lớn lên, nguyên văn tác giả viết, mình không sửa]

Nói xong câu này nàng rời đi cũng không quay đầu lại.

Lần này trong phòng ăn, bầu không khí như muốn được bạo phát . Lôi Lôi vừa đi, lại có người đi tới, đem thẻ công tác kéo xuống, sau đó ngay ở trước mặt Tô Mị, vứt xuống trước Tô Mị, thậm chí hai chân còn dùng sức giẫm, không nói câu nào liền đi.

Từ một đốm lửa nhỏ mà bùng cháy cả đồng cỏ trên thảo nguyên, tất cả mọi người liền lần lượt xếp hàng đi tới, từng người đem từng thẻ công tác của mình giẫm trước mặt Tô Mị, sau đó rời đi.

Phòng ăn hoàn toàn biến thành anh hùng đại hội, mấy trăm người bỗng chốc không còn mấy, ngoại trừ mấy vị quản lí, giám sát chi nhánh, còn lại công nhân dồn dập ném thẻ công tác rồi rời đi, mấy trăm người trong nhà ăn không tới 15 phút đi sạch sành sanh, chi nhánh Kỳ Lợi trong nháy mắt người đi nhà trống.

Tô Mị tại vị nhiều năm, xưa nay đều chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có chuyện như vậy phát sinh, nhưng mà cô ta lại không hiểu, trên thế giới này kì thật có rất nhiều người đem tôn nghiêm đặt lên trên tiền tài.

“Đây, đây là cái gì vậy?” Liễu Nham Phong không thể tin vào con mắt của mình, không ngờ một Diệp Sảng nhỏ bé lại có bấy nhiêu uy vọng cùng lực kích động.

Mấy trăm người này vừa đi ra cửa công ty thì xe Audi của Ngũ Tiểu Niên đi đến cản trước mặt mọi người, nói:

“Các ngươi đang làm cái gì vậy? Toàn bộ trở lại làm việc cho ta, ai phê duyệt cho phép các ngươi từ chức?” Uy tín của Ngũ Tiểu Niên tại chi nhánh công ty rất lớn, bên trong lời nói tự nhiên có một sự uy nghiêm không để cho mọi người chống cự.

Ngưu ca giận dữ: “Ông đây mặc kệ, ông đấy chính là không làm nữa, ai cũng đừng hòng cản được ông đây!”

Ngũ Tiểu Niên tự đã biết vừa nãy phòng ăn xảy ra chuyện gì, đại sự như vậy nếu như xử lý không tốt, chính hắn cũng không được yên ổn: “ Các ngươi nếu như còn tin tưởng Ngũ tổng ta, lập tức quay lại phòng ăn dùng cơm, ta vừa nhận được văn kiện từ tổng công ty, có chuyện công bố cho mọi người.”

Nói xong hắn giơ lên văn kiện ở trên tay, mọi người hai mặt nhìn nhau.

Ngưu ca nói: “Được, Ngũ tổng, Ngưu Thiên Hoa ta cũng không phải là không tin ông, thế như ta nói lời thô tục trước, nếu như ông cũng cá mè một lứa với con kỹ nữ kia, thì xin lỗi, ta...”

Ngũ tổng đột nhiên cắt ngang lời của hắn, lạnh lùng nói: “Vậy thì ngươi đợi lát nữa, trước mặt mọi người đánh ta đi.”

Ngưu ca thở ra một luồng khí lạnh, Ngũ tổng nào đã bao giờ nói ra loại lời nói hung ác này.

“Được, Vậy ta vào phòng ăn trước.” Ngưu ca xoay người đi về phía phòng ăn, những người khác nghe hai người nói chuyện, cũng bình tĩnh lại, dồn dập quay lại.

Ngũ Tiểu Niên đi tới trước mặt Diệp Sảng cùng An Hi: “Ngươi yên tâm, ta sẽ không để cho ngươi chảy máu rồi rơi lệ vô ích, nếu như ngươi còn tin tưởng ta, thì ở lại xem.

Diệp Sảng nhận thấy nhân cách Ngũ Tiểu Niên cũng không kém, yên lặng gật đầu.

Mấy trăm người ở trong vòng 10 phút lại trở về phòng ăn, Tô Mị với Liễu Nham Phong lại một lần trố mắt ngoạc mồm không thể tin nổi.

Bọn họ tưởng rằng những người này đã nghĩ lại thông suốt, hiểu được “Lạc đường biết quay lại”, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt nghiêm túc của Ngũ tổng đang cầm một tờ văn kiện đi đến, Liễu Nham Phong có một cảm giác không lành.

Bởi vì này nếu như ở ngày thường, Ngũ Tiểu Niên trước tiên sẽ chào hỏi với hắn, nhưng ngày hôm nay Ngũ Tiểu Niên liền không hề liếc mắt nhìn hắn một cái, điều này hiển nhiên là có việc muốn nhằm vào hắn.

"Không ổn rồi, lẽ nào..." Trái tim Liễu Nham Phong vì hồi hộp mà muốn nhảy ra ngoài...

Người dịch: Datura – truyenyy.com (20h ngày 3/1/2018)

Mọi người ấn ủng hộ và yêu thích giúp mình với nhé, để mình có thêm động lực dịch tiếp. Có gì sai sót mong mọi người góp ý vào mục bình luận giúp mình. Cám ơn mọi người.

Bạn đang đọc Vô Địch Hắc Thương (Dịch) của Biên Thành Lãng Tử
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datura
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 362

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.