Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Run lẩy bẩy

Phiên bản Dịch · 1007 chữ

Yêu khí ngưng tụ không tan, theo thời gian trôi qua sẽ rất dễ thu hút yêu vật, người bình thường nhiễm vào lại càng là tai hoạ vô biên.

Bởi vậy cần phải dùng huyết khí để đánh tan.

Về phần mấy người Chu Đạo thì phụ trách xử lý những thi thể hồ yêu này.

"Người nhà này cũng quá thảm, bị một ổ hồ yêu để mắt tới, trực tiếp bắt gọn, nghe nói đã qua nửa tháng, ngay cả xương cốt cũng đều không còn sót lại."

"Vậy mà không có ai phát hiện ra, nửa tháng thời gian, không biết có bao nhiêu phiền phức phải giải quyết."

"Những hồ yêu kia thủ đoạn cao cường, huyễn hoá thành bộ dáng của người nhà này, ai cũng không có phát hiện ra."

Nhóm Trảm Yêu Vệ nghị luận.

"Đạo ca, những hồ yêu này hung dữ như vậy sao? Trong truyện không phải nói hồ yêu đều là mỹ nữ sao?" Vương Tiểu Ất thấp giọng nói.

Chu Đạo liếc mắt nhìn y, thản nhiên nói: "Không có việc gì ít đọc truyện."

Nói xong, liền bắt đầu làm việc.

Đây là một hạng mục lớn, đợi đến lúc gần hoàn thành thì trời đã chạng vạng.

Trảm Yêu Vệ cũng lần lượt chạy đến toà nhà này.

"Từ sư huynh, ngươi cũng đến."

Từ Càn đi đến, còn có Cố Tương Linh - mỹ nhân nổi danh ở Ngự Yêu Ti đi theo.

"Đám súc sinh này, thật đúng là vô pháp vô thiên." Từ Càn cười lạnh nói: "Nếu gặp được sớm hơn, ta sẽ nghiền xương những yêu vật này thành tro."

"Có Từ sư huynh ở đây, những yêu vật kia được tính là cái rắm!"

"Không sai! Có Từ sư huynh đến, chúng ta liền an tâm hơn nhiều."

Một nhóm Trảm Yêu Vệ hùa theo, Từ Càn dù sao cũng là cao thủ Luyện Cảnh ngũ biến, gã tọa trấn ở đây chẳng khác gì là cho mọi người ăn thuốc an thần.

Từ Càn nở một nụ cười, dường như rất là hưởng thụ đối với đám người xu nịnh.

Lúc này, Cố Tương Linh đi quanh nhà xem xét, không muốn bỏ qua bất luận dấu vết để lại nào.

"Tương Linh, ngươi cứ nghỉ ngơi đi, những việc này để bọn họ làm." Từ Càn đi tới phía trước, cũng không có làm việc như những người khác.

"Yêu khí ở nơi đây quá nồng nặc, chỉ sợ là còn có cá lọt lưới." Cố Tương Linh cau lại đôi mi thanh tú nói.

"Có ta ở đây, bất kể là loại yêu vật nào, đến đây đều sẽ chết." Từ Càn tự tin nói.

"Ha ha ha, công tử thật mạnh miệng!" Đúng vào lúc này, ở sâu trong khu nhà cũ, vang lên tiếng cười như chuông bạc, như kinh lôi lóe sáng trong màn đêm tĩnh mịch, từ xa mà đến gần.

Trong căn phòng đã bị phá hủy một nửa, một bóng người xinh đẹp chậm rãi đi tới, lại là một vị thiếu nữ, dáng người thướt tha nổi lên xuân quang kiều diễm dưới lớp váy bó.

"Mấy người các ngươi đây là đang đi tìm cái chết! ?" Thiếu nữ chậm rãi đi tới, khóe miệng của nàng chứa đựng một tia ý cười như có như không, bên trong con ngươi câu hồn đoạt phách không có bất cứ tia cảm xúc nào.

"Yêu hồ!" Nhóm Trảm Yêu Vệ như lâm đại địch, bọn hắn đều là cao thủ Luyện Cảnh tứ biến, thiếu nữ vừa xuất hiện, liền cảm nhận được yêu khí nồng đậm, đáng sợ như vực sâu, khiến cho người ta không rét mà run.

Ở dưới sự bao phủ của cỗ yêu khí này, những Phong Yêu Sư kia đã sớm run lẩy bẩy, mặt không còn chút máu.

Vương Tiểu Ất bắt đầu trợn trắng mắt.

Triệu Quang Minh run như cầy sấy, gần như không thể đứng vững.

...

"Giết!"

Đúng vào lúc này, một vị Trảm Yêu Vệ con mắt bắn ra hung quang, rút ra Bạch Hổ Tinh Đao bên hông, lao về phía trước, huyết khí trong cơ thể dâng trào, giống như ánh đỏ bám vào bên trên thân đao, chém về phía thiếu nữ.

Thiếu nữ đứng yên, bàn tay ngọc từ từ vươn ra, duỗi ra hai ngón tay, nhẹ nhàng kẹp lại.

Bạch Hổ Tinh Đao như sa vào đầm lầy, không thể rơi xuống một tấc nào nữa.

Cùng lúc đó, chỉ nghe "ông" một tiếng, thân đao rung động, huyết khí quấn quanh ở phía trên bỗng nhiên tiêu tán.

"Ngươi..." Trong mắt vị Trảm Yêu Vệ kia lóe lên một vệt hoảng sợ.

Huyết khí của người tu hành, hấp thu nhật nguyệt tinh hoa, dùng các loại đại dược rèn đúc, như thủy ngân thiêu đốt, thuần dương chí dương, có lực sát thương trí mạng đối với yêu khí tà ma.

Vị thiếu nữ trước mặt này chẳng những không bị ảnh hưởng gì mà còn dùng tay không đánh tan huyết khí?

"Nhanh lui lại!" Đúng vào lúc này, Cố Tương Linh hét lớn, nhưng đã không kịp.

Thiếu nữ vung bàn tay ngọc, giống như là cắt đậu phụ, đâm vào lồng ngực của vị Trảm Yêu Vệ kia, móc trái tim đang đập ra.

Một màn huyết tinh khủng bố như vậy, dọa cho Vương Tiểu Ất trực tiếp ngất đi.

"Súc sinh!"

Hai cỗ kình phong gào thét, đao quang bắn tung toé, cuốn theo huyết khí, so với vị Trảm Yêu Vệ vừa rồi kia còn cường đại hơn mấy lần.

Đội trưởng đội thứ năm Mã Càn, đội trưởng đội thứ ba Hoắc Trường Ân đồng thời xuất thủ.

Bọn hắn huyết khí hùng hồn, như sóng dữ gào thét, đã đạt đến Luyện Cảnh tứ biến đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa liền có thể bước vào Luyện Cảnh ngũ biến.

Bạn đang đọc Vô Địch Bắt Đầu Từ Hiến Tế Tổ Sư Gia ( Dịch) của Hạ Quân Sa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Kinhreached
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.