Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 11 + 12: Thêm một lần đại triển thần uy

Tiểu thuyết gốc · 2357 chữ

Đã hết nửa canh giờ, Thiên Vũ, Dương Thái, Cách Dung đứng nghiêm chỉnh trên lôi đài.

Trong lúc trọng tài đang giảng giải phương thức đấu vòng tròn, Dương Thái liền đưa tay ngăn cản.

-Trong mắt ta chỉ có hai loại địa vị. Đứng thứ nhất, hoặc không. Không tồn tại vị trí thứ hai. Vậy nên, Thiên Vũ, ngươi có dám nhận lời khiêu chiến của ta, ta thua thì ta sẽ trở về gia tộc, không tranh dành vị trí thứ hai nữa.

Lời nói này thật ngông cuồng, thật khí phách. Hắn nói ra lời này tương đương với việc không hề để Cách Dung vào mắt, hay là nói nàng không có tư cách tranh giải nhất của cuộc thi đấu này.

Cách dung nghe vậy không những không tức giận, còn mỉm cười và nói:

-Dương Thái ngươi cũng quả là ngông cuồng, nhưng ngươi nói đúng, ta không tranh giải nhất với hai ngươi, vậy ta chỉ việc quan chiến và lấy giải nhì. Không biết ý Thiên Vũ huynh đệ đây như thế nào?

Thiên Vũ cười sảng khoái rồi chắp tay với Cách Dung:

-Tốt, như vậy đi. Không ngờ Cách Dung tiểu thư lại là người khẳng khái như vậy. Thiên Vũ ta bái phục.

Hắn đồng ý điều kiện của Dương Thái và Cách Dung, không phải vì hắn là người khẳng khái, rộng rãi, không so đo giống họ. Mà là hắn tự tin mình cầm chắc cái giải nhất trong tay rồi. Chứ trong đầu Thiên Vũ nhà ta còn đang nảy số để làm sao có thể ôm cả giải nhì về tay luôn. Con người này, sinh ra đã không hợp làm chính nhân quân tử…


Các gia chủ ngồi phía trên cũng chỉ thưởng trà quan chiến, chứ không hề có ý kiến gì về thỏa thuận của ba người này. Như vậy bây giờ sẽ bắt đầu trận trung kết tranh giải nhất của 21 thanh thiếu niên của các gia tộc thuộc Ưng trấn.

-Trận chung kết, Dương Thái đấu Thiên Vũ.

Toàn trường ngỡ ngàng: Sao đã trung kết rồi, Cách Dung đi đâu mà không tranh tài? Lại có ẩn tình gì nữa đây ? Năm nay đúng là kì lạ mà….

Vô số lời bàn tán rầm rộ vang lên nhưng rồi họ cũng im lặng ngay sau đó vì trận đấu đã bắt đầu.

-Hạ thủ lưu tình. Thiên Vũ chắp tay nói.

-Không dám. Dương Thái cụt ngủn đáp lại.

Dương Thái nói xong câu đó liền bắt pháp quyết huy động cự kiếm bản mệnh chắn dọc trước thân hình hắn, lại vào thế phòng thủ tuyệt đối khi đấu với Đằng thiếu gia khi trước.

Thiên Vũ cười lạnh, tay bắt pháp quyết, rồi vung ra một nắm hạt giống về phía Dương Thái, ngay khi hạt giống chạm nền lôi đài liền nhanh chóng mọc rễ ăn sâu vào trong nền và bắt đầu sinh trưởng.

Thiên Vũ tiếp tục bắt pháp quyết rồi chỉ về phía Dương Thái, các đây leo đầy gai nhọn mọc lên chi chít hướng thẳng Dương thái mà quấn quanh. Chiêu này của Thiên Vũ tuy không nhanh nhưng nhìn đống dây leo chi chít kia cũng khá là rợn người.

Dương Thái Thấy vậy liền nhảy lên cự kiếm, bay lên cao 10m phía trên lôi đài rồi đột ngột bổ thẳng xuống phía Thiên Vũ với tốc độ kinh người. Tư thế lao xuống của hắn nhìn như là vận động viên lướt sóng vậy.

Đôi mắt của Thiên Vũ ngưng trọng, đang không hiểu Dương Thái định giở chiến thuật gì ra. Hắn đợi cự kiếm lao tới rồi nhảy thẳng lên cao, tay vẫn duy trì pháp quyết miệng hô lớn :

-Thổ Lao…hiện !

Ngay khi cự kiếm va chạm với nền đất gây ra tiếng nổ nhức tai, vô số gai nhọn từ mặt đất vọt lên bao bọc luôn cả cự kiếm và Dương Thái lao xuống… Khói bụi mù mịt che khuất toàn bộ tầm nhìn khu vực va chạm.

-Hừ, chưa đủ để giam ‘Cự Nha’ của ta.

Hóa ra khi cự kiếm chuẩn bị lao tới Thiên Vũ thì Dương Thái đã nhảy ra từ bao giờ, hắn đứng đó cười mỉm, tay phải làm động tác vuốt lên…

-Ầm ầm ầm… cự kiếm của Dương Thái xuyên phá thổ lao của Thiên Vũ, bay lên trời và lại chắn trước mặt hắn…

Ngay khi nhìn lại trên không trung, Dương Thái đột nhiên phát hiện không hề thấy Thiên Vũ đâu, thay vào đó là các bong bóng to lớn trôi nổi dày đặc phía trên không trung. Đặc biệt hơn, trong các bong bóng đó lại có các dòng khí màu xanh thẫm phiêu phù bên trong, nhìn vô cùng giống chất độc.

-Dương Thái, đỡ chiêu này của ta, xem ngươi nín thở được bao lâu.

Giọng Thiên Vũ cất lên, ngay sau đó các bong bóng này thi nhau bay về phía Dương Thái.

Vì số lượng bong bóng quá lớn, Dương Thái cũng không thể nào chém hết ngay trong một thời gian ngắn được. Hắn liền điều khiển cự kiếm xoay mạnh như cánh quạt thổi hết bong bóng lao tới ra xa.

Tuy nhiên Thiên Vũ cũng sử dụng gió để thổi bong bóng về phía hắn, vậy nên xuất hiện tình trạng bong bóng vây xung quanh Dương Thái thành một cái lồng bán kính 3m kể từ vị trí Dương Thái đứng. Dương Thái hắn cũng lo khí màu xanh kia là khí độc, vậy nên hắn mới không dám liều lĩnh ngự kiếm bay xuyên qua, mà trong thời gian ngắn chưa thể nào tìm ra đối pháp nên cứ dứng đó tiêu hao với Thiên Vũ.

Xa xa khóe miệng Thiên Vũ liền nhếc lên, đã cắn câu. Hắn tiếp tục bắt pháp quyết, Lôi đài rung mạnh, từng viên gạch viên đá nhỏ nhắn, cạnh sắc bén bỗng dần bay lên không trung, tạo thành một cái lồng nhỏ hơn cái lồng bong bóng.

Tiếp theo Hàng ngàn bong bóng đồng loạt vỡ tan, khí màu xanh thoát ra, hòa quyện với nhau. Ngay lúc này :

-Hỏa cầu, nổ cho ta…

Thiên Vũ hét lớn, vài viên hỏa cầu từ tứ phía lao thẳng tới chiếc lồng.

Đùnggggggg….. quả cầu khí xanh nổ tung, áp tực gió tỏa ra tứ phía thật rợn người. Người bên ngoài cách xa còn cảm thấy khó hô hấp nữa chi là Dương Thái đứng bên trong cái lồng kia. Hóa ra đó không phải khí độc, mà là khí gas dễ cháy nổ.

Hơn nữa, những mảnh sỏi đá gạch vụn kia nhờ áp lực của vụ nổ, bắn tứ tung trong chiếc ‘lồng’.

Cái bẫy này, cái bẫy này…. chui vào là không thể trốn thoát!!! Thật độc nha!

** Chương 12 Bị quay lén.

Dường như cảm nhận được điều gì, Dương gia chủ bỗng bật dậy, lăng không bay về phía Lôi đài. Nội tâm hắn run sợ mãnh liệt. Không ai có thể ngờ vài cái trò mèo tưởng như vô hại của tên Thiên Vũ kia lại là một cái bẫy độc ác đến như vậy.

-Dương Thái, tốt nhất là cháu không có việc gì, không ta sẽ san bằng Lâm gia, cắt gân lột da tên Cao Thiên Vũ kia. Dương gia chủ âm thầm quyết tâm.

Diễn giải thì lâu chứ mọi việc chỉ sảy ra trong chớp mắt, khói bụi nhanh chóng tiêu tan. Lờ mờ trong đám khói là 1 bóng ảnh đứng sừng sững, tay hắn cầm chuôi cự kiếm đứng hiên ngang giữa vụ nổ. Thấy vậy Dương gia chủ yên tâm và quay trở lại tọa vị của mình.

-Hỏng rồi, ta đã hết năng lượng, đầu đang đau như búa bổ, thể lực cũng cạn kiệt. Hiện giờ tên Dương Thái kia lao lên thì chỉ còn có đường nhận thua mất thôi. Thiên Vũ nhìn thân ảnh lờ mờ trong khói bụi kia mà trong lòng không khỏi lo lắng.

Thiên Vũ cười khổ, hắn đã ra chiêu át chủ bài, kết hợp vây khốn, lừa lọc, lợi dụng yếu tố bất ngờ, vậy mà không làm gì nổi tên kia. Chẳng phải thông tin là hắn chỉ tu luyện Khí thôi sao, sức mạnh nhục thân của hắn cùng lắm chỉ hơn ngươi bình thường chút thôi. Sao hắn vẫn còn có thể đứng vững như vậy.

Khói bụi dần tan đi, Dương thái đứng đó bất động, hiên ngang như một bức tượng, tay chống cự kiếm xuống đất, thân thể rách rưới không còn một chỗ nào lành lặn. Đôi mắt hắn bình thản đến lạ thường, dường như không còn một chút chiến ý hay sát ý nào như lúc đầu.

Hắn ngửa đầu cười lớn, cười thật sảng khoái, cười thật điên cuồng rồi đi xuống đài nói với chủ trì:

-Hắn thắng!

Toàn trường bỗng nổ tung, 5s đầu mọi người ngơ ngác còn chưa hiểu gì, bỗng có 1 tiếng vỗ tay phá vỡ bầu không khí quỷ dị đó.

Tiếp theo là liên tiếp tiếng hoan hô, tiếng vỗ tay xen lẫn nhau. Những thành viên Lâm gia tới quan chiến thì đứng cả dậy, gương mặt hưng phấn lạ thường, đôi mắt bốc lửa nhìn thân ảnh Thiên Vũ trên lôi đài.

-Đây chính là thần tượng của đời ta a….. !

-Cút, đây là thần tượng của ta….

-Không, hắn là chồng tương lai của ta…. Thiên Vũ em yêu anh…

Hơi quá rồi, nhưng đúng là vô số lời chúc mừng, kêu gào vang lên, Thiên Vũ trở thành hiện tượng sáng nhất đêm nay…

Lâm Gia chủ vui mừng cười lớn liên tục đi chúc rượu các vị gia chủ khác. Địa vị Lâm gia lần này sẽ thay đổi nghiên trời lệch đất, hắn đang suy nghĩ nhất định phải lôi kéo Thiên Vũ làm bùa hộ mệnh của Lâm gia.

Lâm Dương Dung thì tỏ ra trấn tĩnh ngồi thưởng trà, nhưng nội tâm hắn thì dậy sóng. Đây chính là là thứ gọi là áp lực và khí nổ của Thiên Vũ nói đây mà. Thật không ngờ diệu dụng của nó lại lớn tới vậy. Không được, mình nhất định phải moi móc bằng hết cái đầu của hắn ra mới được. Dương Dung nghĩ tới đó lại mỉm cười nhấp thêm một ngụm trà.

Huyên Huyên ngồi quan chiến, miệng cô bé này há hốc nãy giờ, nàng vô cùng hiếu kì về mọi thứ liên quan tới tên Thiên Vũ này. Nàng phải công nhận, ban đầu đã xem thường tên này, hắn lại có thể kết hợp toàn trò hề với nhau thành công kích trí mạng mà không ai ngờ tới. Nàng phục hắn thật rồi… suy nghĩ tới đây, hai má tiểu cô nương này ửng hồng lúc nào không hay… (dính thính rồi còn đâu)

Thần bí nhân áo choàng nâu – Dương Oánh – nãy giờ ngồi vẫn bất động thanh sắc, chỉ là chiếc khuy áo của nàng liên tục lóe sáng từ lúc bắt đầu trận đấu, tới lúc Dương Thái đi xuống đài mới đình chỉ lóe sáng.

Đây là một đạo khí đặc thù có khả năng thu lại hình ảnh, nàng đang quay lại toàn bộ quá trình cuộc chiến. khóe miệng nàng mỉm cười, nghĩ thầm ‘không ngờ lần này thu hoạch lớn tới vậy, lão sư sẽ rất vui đây’… (chất lượng full HD không che trực tiếp mọi góc nhìn)


Ngay trong lúc Thiên Vũ đang ăn mừng chiến thắng, tại một góc nhỏ không ai chú ý.

-Trả cô. Ta nợ cô một mạng, nhưng ta không cần ai giúp trong cuộc đấu của chính mình, hi vọng không còn lần sau nữa. Đa tạ.

-Huynh vẫn cứng đầu như vậy. Muội xin lỗi, cũng là muội quá lo lắng cho huynh mà thôi. Nhưng đúng là tình thế đó vô cùng nguy hiểm. Muội… Muội không muốn mất huynh!

Dương thái dắt cự kiếm vào lưng, ném trả Cách Dung một chiếc vòng tay xanh biếc đã mất đi một hạt chân trâu so với lúc đầu. Ngay trong lúc chiếc ‘lồng’ nổ tung, Cách Dung đã ném ngay chiếc vòng tay này lên phạm vi Dương Thái đứng.

Chiếc lồng bảo hộ mở ra cản đi phần lớn những viên gạch bắn vào Dương Thái, chính vậy mới cứu hắn một mạng trở về từ Quỷ Môn Quan.

Dương Thái cũng đã nghĩ là mình sẽ chết, nên hắn bỏ qua phòng thủ, đứng hiên ngang ngay đó đón nhận cái chết một cách bình thản nhất.

Chỉ là không ngờ mình vẫn sống sót, đến giờ nội tâm hắn vẫn rung động mãnh liệt, một vòng dạo qua Quỷ Môn Quan khiến hắn sáng tỏ ra rất nhiều điều. … Một cánh cửa mới mẻ mở ra trước mắt kẻ cuồng tu Dương Thái này. Cách nhìn về sức mạnh, lực lượng của hắn cũng hoàn toàn thay đổi triệt để. Hắn đã tìm ra khiếm khuyết của bản thân mình, tìm ra con đường tu luyện mà bản thân hướng tới.

Gương mặt hắn một lần nữa dãn ra, vẻ mặt bình thản lạ thường. Dương Thái bước qua Cách Dung một cách lạnh lùng, đi được vài bước thì ngã xuống ngất xỉu. Cách Dung liền chạy vội qua và nâng hắn lên, rồi dìu đi sâu vào trong ngõ nhỏ… Hành động của nàng vô cùng liền mạch và quen thuộc, dường như đã thực hiện hành động này vô số lần trước đó rồi vậy…


Hơn một ngàn năm sau, có một cặp vợ chồng đại năng giả trở về đúng cái lôi đài này, xây nên một thành thị to lớn vô cùng nổi tiếng. Và thành thị đó tên là thành Tạ Giải (đồng âm với cảm tạ)!

Bạn đang đọc Vô Danh Giới sáng tác bởi xiènây
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xiènây
Thời gian
Cập nhật TửTuyền
Lượt thích 11
Lượt đọc 190

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.